Nội dung truyện
Em muốn đi lắm à? – Anh liếc mắt nhìn. Thật ra thì hỏi cho có thế thôi, chứ anh thừa biết “vợ” của mình nhiễm tính con gái hơi bị nhiều: mê shopping, mê ăn uống (mặc dù không hề lên cân) và mê tiệc tùng. Chưa bao giờ cậu bỏ qua một lời mời nào cả, dù cho có bận tối mắt tối mũi.
_ Hồi chiều, Daniel có gọi hỏi em về hắn. Có lẽ nó cũng được mời đấy.
_ Vậy là em sẽ đi, đúng không? – Anh mỉm cười khi cậu bắt đầu giở trò khiêu khích.
_ Có lẽ, còn anh? – Cậu ngước nhìn anh dò hỏi, mặc dù đã biếc chắc câu trả lời.
Đẩy cậu ngồi dậy để tránh làm ướt cả tay áo của mình, anh cười khuất phục:
_ Chán thật, dù không muốn nhưng có lẽ anh cũng phải đi thôi. Anh còn phải trông chừng em chứ!
_ Cái gì? – Cậu bĩu môi.