Summary
Daniel không nói mà cầm hai tay của Yurius đặt lên vai mình rồi nhẹ nhàng mà nhanh nhẹn cởi từng cái cúc của chiếc áo Theca trắng lem luốc nhưng vẫn còn thấy được những viền cam. Khi Daniel cởi xong chiếc áo của Yurius quẳng xuống đất rồi thì trong khoảnh khắc ngắn ngủi Yurius mới hình dung ra diễn tiến tiếp theo. Chàng vội kêu lên:
– Ấy đừng!
Nhưng không kịp nữa, Daniel đã nhanh nhẹn tụt nốt cái quần Theca của Yurius. Ngay lập tức, Daniel lùi lại một bước và trân trân nhìn cả cơ thể trần truồng của Yurius đang lồ lộ trước mặt. Yurius cũng đứng im không nói một lời nào. Chàng đang bận chống chọi với một cảm giác mới đang xâm chiếm cơ thể. Cũng may cái cảm giác ấy vẫn còn nhỏ bé trong cái cơ thể chưa hồi phục sức lực. Lúc này Daniel đã thôi sững sờ và cất tiếng hỏi:
– Sao không mặc quần cụt?
– Bị ông làm trôi mất rồi – Yurius nói ngập ngừng
– Không còn cái nào à? – Daniel hỏi tiếp
– Còn có một cái mà cũng dơ rồi còn đâu!
Daniel không hỏi gì mà kéo Yurius ra chỗ nước sâu hơn rồi đỡ chàng ngồi xuống. Chàng pháp sư đưa hai tay vốc nước xối lên người Yurius cho trôi đi những cát bụi rồi lấy hai tay kì cọ quanh vai. Khi những da thịt của Daniel mơn trớn lên da thịt của Yurius cũng là lúc nuôi lớn thêm cái cảm giác mà Yurius đã kềm chế lúc nãy mà cũng là nuôi lớn thêm một vật khác đang chìm dưới lớp nước trong xanh.
Cái vật ấy ngày một vươn ra, cao lên và dập dềnh theo những di chuyển của dòng nước như muốn chạm vào chân của Daniel đang thi thoảng bước tới dịch lui tuỳ vào động tác chùi rửa mình mẩy cho Yurius. Chàng pháp sư lại vốc một mớ nước nữa xối lên vai Yurius rồi kỳ cọ quanh lưng và dần xuống mông. Bỗng nhiên không hẹn mà gặp, cả hai cùng kêu lên một tiếng:
– Oái!