Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 27
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 27
– Khó chịu lắm hả? – Yurius lo lắng hỏi.
Thật tình thì đây cũng là lần đầu tiên Yurius mới ngậm lấy dương vật của người đàn ông. Chàng cũng đang tự hỏi sao mình lại muốn dùng miệng để kích thích cho những dòng tinh khí trắng sữa chảy ra khỏi cái dương vật còn chưa nhuốm màu dục vọng. Có lẽ, chàng xem đấy là một trong những bộ phận đáng được nâng niu nhất trên cơ thể Daniel. Nhưng giờ đây, việc ngậm lấy bộ phận ấy lại khiến Daniel nhăn nhó vì khó chịu.
– Vậy thôi anh dừng nhé? – Yurius hỏi bằng một giọng hết sức luyến tiếc
Thấy Daniel không đáp gì mà hai mắt vẫn còn nhắm nghiền lại, gương mặt tuy không còn nhăn nhó nhưng vẫn hằn một vệt gì đó tượng trưng cho sự không hài lòng, gã cung thủ đành lặng lẽ kéo chiếc quần lót màu trắng lên để che lại cái bộ phận mà gã vẫn đang rất là thèm khát và vẫn còn đang cương cứng, thi thoảng lại giật lên một cái. Chẳng thấy Daniel phản đối gì cả dù gã cung thủ đã thực hiện động tác ấy thật chậm, để cái quần lót nhỏ bé từ từ rời bỏ bàn chân, rời bỏ đầu gối và dần dần tiến lên bắp đùi trắng nõn mịn màng. Hai mắt gã cũng di chuyển tia nhìn theo sự tiến lên của chiếc quần lót và hơi thở thì dài thườn thượt.
– Nữa đi, đừng dừng!
Yurius tưởng chừng như mình đang mơ màng trong giấc ngủ. Gã vỗ bốp bốp lên mặt để xem mình có đau điếng hay không. Ôi, có cảm giác đau mà sao sung sướng vô cùng. “Ôi nữ thần Shilien cao quý của con” – Gã cung thủ gào rú lên như kẻ cuồng điên rồi bất thần bế thốc Daniel lên bằng hai cánh tay cứng chắc như cánh cung Eminence gã thường cầm trên tay. Không kịp cho Daniel sửng sốt, gã cung thủ đã ngoạm lấy cái dương vật đang khiêu khích chỉ vào mặt gã. Yurius sục như kẻ si cuồng bằng hết sức lực và sự nhanh nhẹn của người Dark Elf.
Cơn hạnh phúc và cuồng dại đã khiến gã cung thủ chẳng để ý đến Daniel đang trân mình chống chọi lại cái cảm giác khó tả lần đầu tiên mà chàng nếm trải. Có gì đó cứ dâng lên rồi hụp xuống ở gốc dương vật. Những ấm nóng và ướt át đang phủ đầy lên cái vật mà trước giờ Daniel chỉ dành cho việc tiểu tiện thế mà hôm nay lại có thể mang lại cho chàng một cảm giác khác lạ và kinh khủng làm sao.
– Ngừng… ngừng lại… đi! – Daniel lên tiếng đứt quãng – Tôi… tôi muốn… đi… tiểu…
Khốn thay, tiếng “tiểu” chưa kịp tan trong gió thì những dòng nước mà Daniel đang kềm giữ nãy giờ đã không còn chịu để cho chàng khuất phục nữa. Chúng tuôn trào ra trong khi Daniel rên lên những hồi dài và cơ thể giãy theo những đợt nước tuôn ra. Chưa bao giờ chàng đi tiểu với cảm giác quái dị thế này. Và cơ thể thì vẫn còn giãy theo nhịp đầu nhấp nhô của Yurius.
Đến một lát sau, khi Daniel đã mệt lả và không còn giãy nữa thì Yurius mới thôi ngoạm lấy dương vật chàng pháp sư. Gã khẽ đặt chàng nằm xuống bãi cỏ bồ công anh xanh mướt đang trổ bông trắng cánh đồng. Daniel hai mắt khép hờ hững nhìn theo gã cung thủ quay sang một bên nhả ra cái gì đó từ trong miệng. Rồi gã quay sang, vừa mỉm cười thân thương vừa nói nhẹ nhàng như làn gió đang lay động những bông bồ công anh:
– Muốn xem máu trắng của em không?
– Muốn – Daniel đáp rồi nhỏm dậy nhìn xuống phần cơ thể còn đang loã lồ với cái dương vật đã không còn kích thước to lớn. – Sao không thấy máu trắng vậy? Chắc do tôi không kềm được cơn mắc tiểu nên…
– Tiểu gì ở đây, khờ quá! – Yurius đáp rồi chìa một mảnh vải màu xanh lá bị ướt đẫm bởi thứ dung dịch màu trắng như sữa – Máu trắng đây này!
– Đấy là thứ ông phun trong miệng ra mà – Daniel nhìn thoáng qua rồi nói – Lần trước tôi thấy máu trắng của ông là cũng chảy ra từ chỗ đấy mà.
– Em khờ khạo một cách đáng yêu lắm Daniel – Yurius kề mặt đến sát gương mặt bầu bĩnh của Daniel – Máu trắng chỉ là anh bịa ra thôi! Cái chất lỏng này là từ dương vật của em chảy ra, được anh giữ lại không sót giọt nào.
– Vậy cái đó không phải máu trắng thì gọi là gì? – Daniel hỏi – Nó có công dụng gì không? Có khác gì nước tiểu hay không?
– Đấy gọi là tinh dịch, chứa mầm sống để từ đó cho ra đời những em bé xinh xắn dễ thương. Nước tiểu thì làm sao anh dám ngậm trong miệng được – Yurius véo mũi Daniel – Nhưng nếu thực sự là nước tiểu của em thì anh cũng không ngần ngại.
– Tại sao? – Daniel ngạc nhiên hỏi
– Khi em yêu ai đó, em sẽ chẳng còn ngần ngại bất cứ thứ gì từ cơ thể của người mà em yêu, dù cho những thứ đó bình thường em cho là dơ bẩn.
– Thật sao? – Daniel ngây thơ hỏi lại
– Thật chứ – Yurius đáp rồi gã từ từ đưa miệng kề sát miệng của Daniel, đưa lưỡi vào sâu bên trong và mút một hơi thật dài, nuốt lấy thứ vừa mút được, rồi gã nói tiếp – Bình thường nước bọt của người khác, dính vào người, anh thấy ghê tởm lắm, nhưng của em thì khác nào nước thánh của nữ thần.
Daniel im lặng nghe những lời Yurius nói, im lặng theo dõi những hành động của Yurius làm. Bộ óc thông thái của chàng bỗng dưng bị trì trệ kinh khủng. Lúc này, bộ óc ấy chỉ làm giúp chàng mỗi một việc là nhớ về những lời trong quyển sách viết về mối tình giữa Grain Kain và con gái Người, nữ thần Shilien. Sao chàng có cảm giác Grain Kain đang hoá thân thành Yurius còn trong cơ thể của mình là linh hồn của nữ thần Shilien. Chàng bỗng nghe con tim mình xuyến xao trước những lời Yurius nói. Nghe du dương như tiếng sáo của một người chăn cừu xa lạ mà chàng vô tình gặp được ở tỉnh Dion, một tỉnh nghèo nằm cạnh thành phố Giran sầm uất.
Rồi dường như nữ thần Shilien muốn như thế, chàng pháp sư ngồi bật dậy, quàng tay ra hai bên hông săn chắc của gã cung thủ. Một nụ hôn của pháp sư ánh sáng đã trao lên bờ môi dày với ánh mắt sâu đang bối rối, ngạc nhiên và hạnh phúc của gã cung thủ Dark Elf lạnh lùng. Đó là một cái hôn sâu đúng nghĩa với mục đích lôi những nước bọt của đối phương về mình. Daniel chợt cất giọng nói trong veo như tiếng suối róc rách của ngày đầu gặp gỡ:
– Vậy là… Em cũng yêu anh rồi sao?