Chuyện Tình Cậu Cháu - Chương 8
Bố …. Bố …. Bố ạ !
Con đang ở đâu đây ạ?
Bầu trời hoàng hôn quả thực rất đẹp khiến con người ta muốn ngắm mãi. Xung quanh tôi là một con đường thẳng tắp, hai bên đều là những chùm hoa đỏ rực đang khẽ đung đưa trong gió. Đặc biệt hoa không hề có lá, cánh hoa xoè ra nhiều hướng như đón lấy tinh hoa quả trời đất. Hoa Bỉ Ngạn !!!
Trước mặt tôi, vẫn là nụ cười hiền của bố như ngày nào. Tôi chạy lại ôm chầm lấy bố khóc như một đứa trẻ.
Bố ơi, con nhớ bố lắm!
Bố ở đây rồi đừng khóc nữa. Chắc con sống đã vất vả lắm phải không? – Bố xoa đầu tôi an ủi.
Tôi không nói gì mà chỉ biết khóc, dường như tất cả mọi sự uất ức bao năm qua dồn nén đều đang trút hết ra ngoài.
Bố: Bố biết con là đứa con ngoan, bố từ lúc bố mất con đã phải chăm lo cho gia đình, đi làm cũng bị người ta chèn ép mà không được oán thán, mẹ cũng đã làm khổ con nhiều. Nhưng con à hãy con đó là cái duyên cái phận từ kiếp trước, kiếp này khi ta trả xong là sẽ được thanh thản.
Tôi nghe những lời nói của bố dường như có chút an ủi, dần nín khóc.
Tôi nhìn quanh rồi hỏi: Con đang ở thiên đường hả bố?
Bố cười rồi xoa đầu tôi: Đây không là thiên đường nhưng cũng không phải là địa ngục. Hiện tại bố đang là người dẫn đường cho con. Con vẫn chưa chết, nhưng con có quyền quyết định đi tiếp hay ở lại.
Tôi lưỡng lự trước lời nói đó của bố. Dường như ông hiểu lòng tôi nên nói thêm.
Bố: Cậu, chính là món quà của thượng đế ban tặng cho con nên đừng suy nghĩ nhiều về những việc khác. Hãy nhớ rằng bố luôn ở bên con, mạnh mẽ lên con trai! Ta sẽ nói cho con một bí mật này nữa nhé …
*
* *
Việt … Việt … cháu tỉnh lại rồi!
Cậu mừng rỡ, đôi mắt cậu đỏ hoe những giọi nước mắt. Đôi tay cậu run run vuốt lên mái tóc tôi. Trông cậu tiều tuỵ hơn, đôi mắt có chút thâm quầng có lẽ là đã thức nhiều đêm, đầu tóc rối bời, râu cũng đã mọc nhiều lên. Tôi thấy cậu hét to gọi bác sĩ: “Bác sĩ ơi … bác sĩ ơi … vào xem giúp tôi với …”
Chỉ thấy một bác sĩ mặc áo blouse trắng và hai y tá đi cùng đến bên giường, họ lấy đèn soi mắt bảo tôi nhìn theo hướng tay, nghe nhịp tim, đo huyết áp … Bác sĩ hỏi tôi vài câu hỏi về thể trạng hiện giờ tôi cảm thấy sao …
Bác sĩ: Cậu nhà đã tỉnh là tốt rồi đó, bây giờ cần nằm viện thêm mấy ngày để chúng tôi theo dõi thêm, nếu không có gì thì 5 ngày sau có thể xuất viện. Cậu tôi nghe nói vậy cảm ơn bác sĩ rối rít, bắt tay bắt chân gương mặt tươi sáng bừng hẳn lên. Thấy vậy bác sĩ cũng vỗ vai nói:
Giờ tạm thời không sao cả rồi, anh đi ăn chút gì rồi nghỉ ngơi đi chứ mấy ngày nay anh chẳng ăn uống gì tử tế rồi, ngủ cũng không đủ giấc. Cẩn thận khéo cháu nó không sao còn người gục là anh đó!
Cậu: Dạ vâng … vâng thưa bác sĩ !
Giờ tôi để ý chân cậu đang phải bó bột, hai tay chống nạng. Tôi lo lắng hỏi.
Tôi: Chân cậu sao thế?
Cậu: Không sao đâu. Vợ yêu của anh đói chưa, vợ muốn ăn gì để anh mua cho?
Tôi lo lắng nhìn quanh phòng: Kìa cậu, nói gì kỳ vậy, người ta nghe được thì sao?
Cậu cười tươi: Kệ họ, vợ anh anh muốn gọi thế nào chả được. Vợ ăn phở nhé, hay là ăn gà tần.
Tôi lườm cậu. Thấy vậy cậu cười hề hề rồi tỏ ra nũng nịu.
Cậu: Rồi rồi, cậu biết rồi. Thế cháu ăn gì nào?
Tôi lo lắng đưa tay lên sờ vào gương mặt xanh xao của cậu.
Tôi: Cậu gầy đi nhiều quá! Không phải mua gì cho cháu đâu, cháu không sao. Cậu hãy đi ăn gì đi, phải bồi bổ cơ thể cho khoẻ lại chứ.
Cậu: Không sao, cậu còn khoẻ lắm này. Cháu đang bị thương mất nhiều máu mới cần phải tẩm bổ.
Giờ tôi mới nhớ ra bản thân đã bị bắn. Tôi nhìn xuống bụng mới thấy vết thương đã được băng bó cẩn thận. Tuy còn rất đau nhưng chắc không nghiêm trọng nên tôi mới qua khỏi.
Tôi: Tại sao chúng ta thoát được vậy cậu?
Cậu bỗng trở nên trầm ngâm hơn, nhìn tôi một hồi rồi ngồi xuống cạnh giường, nạng cũng để dựa vào tủ để đồ. Cậu đưa tay lên xoa đầu tôi rồi hôn lên trán.
Cậu: Sau đó, cậu không nghĩ được gì nhiều đã cõng cháu chạy tiếp, cũng may là đã trên đường cả hai đã trượt chân ngã xuống vệ đường cái nên có mấy xe qua lại nên bọn chúng không dám manh động mà quay trở lại. Khi thấy hai người bẩn thỉu ngã bên đường có mấy người tốt bụng đã dừng xe lại chủ động đưa hai chúng ta tới bệnh viện gần nhất.
Cậu ngập ngừng một lúc, xúc động nghẹn lời: Lúc lên xe, cháu đã chảy rất nhiều máu. Cậu đã cố gắng dùng vải, áo, tất cả mọi thứ có thể để cầm máu nhưng không ăn thua. Cậu … cậu thật vô dụng. Cậu tưởng là đã mất cháu rồi! Nếu cháu có mệnh hệ gì thì cậu còn sống để làm gì.
Đôi mắt cậu nhoè đi, nước mắt lăn dài trên má. Tôi chậm dãi dơ tay ra lau nước mắt.
Tôi: Đừng nói bậy, cháu biết cậu đã cố hết sức rồi mà, với lại cháu đã chết đâu mà khóc thế. Cậu là con nít à!
Cậu: Cháu có biết là ta lo lắng cho cháu thế nào không, cháu có biết khi nhìn người mình yêu thương dần rời xa mình mà bản thân bất lực không thể làm gì nó như thế nào không?
Tôi an ủi: Thôi mà cháu xin lỗi, giờ không sao rồi. Cháu không đi đâu nữa.
Cậu: Cháu đã hôn mê ba ngày rồi đấy. Bác sĩ bảo rằng nếu viên đạn chỉ cần lệch 3mm nữa là sẽ không cứu chữa được nữa. Tuy là phẫu thuật thành công nhưng cháu lại vẫn chưa thể tỉnh lại, họ còn bảo là … có … có thể … trường hợp xấu nhất … cháu sẽ không thể nào … tỉnh lại được nữa …
Giờ đây cậu như một đứa trẻ sợ mất đi cha mẹ vậy. Nhưng nếu là tôi cũng sẽ lo lắng như vậy. Tôi hiểu được cảm giác đó, cũng giống như lúc tôi nhìn thấy bố tôi nằm đó dần dần lịm đi, nhắm mắt và không bao giờ tỉnh lại nữa.
Tôi cảm thán: Bọn chúng vẫn chưa bị bắt, những người kia vẫn không biết số phận của họ như thế nào. Nếu như thế … sẽ còn tiếp tục có nhiều người bị hại nữa!
Cậu: Sau khi hai chúng ta chạy thoát khỏi đó, công an đã vào cuộc điều tra. Hôm qua cậu cũng đã đi lấy lời khai và đưa cho bọn họ bằng chứng cháu quay và ảnh chụp trong máy điện thoại. Cháu của cậu đã lớn thật rồi! Cậu không ngờ cháu không những là người cẩn thận lại còn túc trí đa mưu và cực kỳ gan dạ nữa chứ.
Tôi nũng nịu: Không phải vì ai đó ham chơi thì cháu cũng làm gì có cái gan lớn đến thế. Lúc đó việc duy nhất cháu nghĩ được đó là phải cứu cậu. Mà cậu cũng diễn giỏi mà, chắc phải đi làm diễn viên mới hợp.
Hai người nhìn nhau cười như được mùa. Cậu đặt lên tôi một nụ hôn nồng cháy.
Cậu: Cảm ơn em!
*2 tuần sau*
Cậu: Anh đã nói với em rồi, đi xa thế làm gì. Vết thương vẫn chưa lành mà cứ nhất quyết đòi đi. Không đi đâu cả!
Tôi: Lành rồi mà, em khoẻ như vâm đây này anh xem.
Vừa nói tôi vừa dơ hai tay lên gồng chuột như vận động viên thể hình.
Cậu: Thôi thôi ông ạ, mới ra viện chưa bao lâu, thay băng mới được một lần thôi vẫn còn hai lần nữa đấy. Vết thương khỏi rồi em muốn đi đâu thì đi
Tôi: Hai tuần rồi mà, anh cứ khó tính như ma ý. Xí …
Nói rồi tôi quay ra cửa kính ô tô kéo xuống ngắm bờ biển bên dưới, con đường đi êm du, nắng vàng chiếu xuyên qua kẽ tóc bay bay trong gió, tay tôi tựa vào cánh cửa, đầu ngả lên tay ngắm mắt hưởng thụ gió biển.
Rõ ràng là rất rất chiều vợ nhưng mà luôn cằn nhằn mấy câu đó, đúng là đồ ông già khó tính! – Tôi nghĩ thầm.
Thấy tôi dỗi như vậy, cậu lại không yên tâm mà thò tay sang nắm lấy bàn tay tôi. Tôi giả bộ nhăn mặt hất tay đi.
Tôi: Dỗi …
Cậu: Thôi mà, đi thì đi . Ai mà sợ chứ. Nhưng mà em không được xuống biển hay làm mấy thứ bác sĩ khuyến cáo đấy. Anh mà biết là cho em về luôn đấy.
Tôi: Hi hi vâng vợ biết rồi! À nhưng trước hết cho em đến chỗ này trước đã nhé.
Nói rồi tôi chỉ đường cho cậu đi. Đó là một nơi thoáng đãng trên một ngọn đồi, trước khi vào phải đi qua cổng ghi: “Nghĩa Trang”. Hai cậu cháu mua một bó hoa, vài quả lê, giấy tiền vàng mã và hương. Hai chúng tôi đi ra trước một ngôi mộ sắp lễ rồi thắp hương khấn vái. Ngôi mộ có ảnh một người đàn ông trung niên gương mặt hiền từ.
Tôi: Bố à, con đến thăm bố đây, con mua lê – loại quả bố thích ăn nhất này. Bố ở dưới đó sẽ không khổ như ở trên này đâu nhỉ! Con vẫn sống tốt, con biết là bố luôn theo dõi và bảo vệ con, như từ giờ con đã có thể tự lo cho mình rồi, bố có thể an nghỉ được rồi.
Chờ một lúc rồi cũng đi hoá vàng cho bố, thấy cậu đi ra khấn vái khá lâu ở mộ bố, nên khi xong xuôi tôi mới đi ra theo cậu.
Tôi: Cậu nói chuyện gì với bố cháu mà lâu vậy?
Cậu: Xin được sự đồng ý của bố vợ đó.
Tôi cười rồi uých cậu một cái. Trong thâm tâm tôi biết được tôi đã tìm đúng người, bố tôi đã có thể yên tâm được rồi. Tuy là sẽ có nhiều chông gai ở phía trước nhưng chúng tôi sẽ cùng nắm tay nhau vượt qua được.
Tôi quay ra hỏi: Cậu có biết hôm ở bệnh viện cháu gặp ai không?
Tôi tiếp tục: Trong lúc hôn mê, cháu đã gặp bố. Ông vẫn như ngày còn sống, hiền hậu, thương yêu cháu. Ông … bảo vệ cháu, quan trọng hơn là ông đã rất yên tâm khi cháu có cậu bên cạnh.
Cậu ngạc nhiên quay sang tôi với ánh mắt thản thốt.
Cậu: Bố đã biết hết rồi sao?
Tôi: Vâng bố cháu đã biết hết rồi, biết từ lúc trước khi cậu vào NT làm ăn cơ. Vậy nên đừng làm điều gì có lỗi với cháu đấy không là cháu mách bố.
“Tuân lệnh thưa vợ!” – Cậu vừa nói tay vừa đưa lên trán chào theo kiểu quân đội.
Hai chúng tôi đặt một khu resort villa ở ven biển, nằm trên bãi cát mịn ngắm trăng sao, bên cạnh là đồ ăn ngon và vài cây nến. Khung cảnh thật sự lãng mạn, cứ thế chúng tôi nghe theo tiếng gọi của cảm xúc mà quấn lấy nhau. Hôn nhau mặn nồng theo kiểu Pháp, bên dưới tôi thò tay cởi phăng quần áo của cậu ra, vẫn body sáu múi đó, vẫn khuôn ngực đầy đặn đó, vẫn gương mặt nam tính đầy cuốn hút đó vậy mà sao hôm nay trông cậu là quyến rũ đến vậy.
Con cặc khủng chĩa thẳng ra trước mặt khiến tôi thèm thuồng húp trọn. Đầu khấc đỏ hỏn bóng nhãy đang rỉ nước dâm liên tục. Dùng đầu lưỡi chọc chọc vào khe niệu đạo kích thích, sau đó liếm quanh đầu rùa. Cậu khẽ rên khi bị tôi kích thích, thân cặc giật giật vì sướng. Toi cầm dưới gốc cố định rồi há miệng to nuốt trọn hết chiều dài, cậu phê pha đến nỗi phải chống tay xuống đất cho khỏi ngã.
Cậu: Bú cặc chồng đi …. A a a …. Sướng …. Chồng sướng cặc quá vợ ơi ….. hưmmm ……
Tôi dùng hết kỹ năng điêu luyện để bú như một tay chơi chuyên nghiệp. Cố họng còn không ngừng phát ra âm thanh “ọc ọc” đầy kích thích.
Cậu: Sao nay vợ bú giỏi thế … chồng sướng quá … để chồng địt vào mồm vợ nhé …
Nói rồi cậu ấn đầu tôi vào làm một cú deepthroath khiến tôi ho sặc sụa phải rút ra thở hổn hển, miệng rớt nước miếng ra nhễu nhão. Không dừng ở đó, cậu là tiếp tục đút con cặc trơn tuột vào miệng tôi. Nước mắt nước mũi chảy giàn dụa, tôi cố gắng điều hoà nhịp thở mà không được, nhấp vài cái lại phải nhả ra để lấy hơi. Không hiểu dao hôm nay cậu lại sung mãn đến vậy, như một cai mãnh thú lên cơn thèm thịt vậy.
Sau đó, cậu nhấc mông tôi lên nhổ vào bãi nước bọt rồi gục đầu vào liếm mút. Cái miệng cuồng nhiệt, mạnh mẽ, cái lưỡi xoắn lại điêu luyện cứ ra vào hậu môn khiến tôi rên la thất thanh.
Tôi: Á á á … chồng ơi … lồn … lồn vợ …. Sướng …. Liếm nữa đi …. Hơ hơ hơ ….
Càng rên cậu càng cuồng nhiệt, dùng tay vỗ liên tiếp mạnh vào mông tôi kêu “đen đét”, miệng thì vẫn miệt mài mút lỗ, lưỡi không ngừng ngoáy sâu vào bên trong. Cái lỗ đỏ hồng của tôi bị quần cho ửng đỏ cả lên. Nước bọt hoà lẫn nước dâm chảy cả xuống phần bìu đang săn lại. Tôi mạnh dạn dùng hai tay mình banh lỗ rộng hơn để cậu dễ dàng hành sự.
Cậu: Để chồng đâm vào lồn vợ nhé?
Tôi chỉ chờ có vậy đẩy cậu nằm ngửa ra, con cặc cương cứng bật ngửa chĩa chẳng lên trời hùng dũng. Cả thân cặc được bao phủ bởi một lớp chất nhày bóng nhãy, gân guốc nổi lên rần rần, đầu cặc giật giật càng khiến cậu bé trở nên quyến rũ.
Tôi: Để vợ nhún cho chồng sướng.
Tôi cầm con cặc to bự chiếm gần hết vòng nắm của bàn tay tôi từ từ vọc nhẹ rồi cho vào miệng lỗ. Vì đầu khấc là điểm rất nhạy cảm mới làm cho cậu há hốc miệng thở ra vài tiếng gấp gáp.
Cậu: Ahhh ….. hưmmmm ….. hự hự ……
Không hề khó khăn khi cho vào, chỉ cắm nhẹ vào thôi mà đầu khấc to bè đã chui tọt vào bên trong. Trong lúc tôi đang giữ nguyên để lấy sức cho vào tiếp thì cậu bên dưới đã nắm lấy chiếc eo thon săn chắc của tôi mà ấn mạnh xuống. Nguyên chiều dài con cặc chui hết sạch vào bên trong cơ thể nõn nà của tôi. Tôi kêu lên một tiếng thất thanh.
Tôi: Á á á ….. ahhhhhhh …. Chết em …. Hưmmmm …. Chồng ơi ….. cặc to quá …. Nát lồn em mất …. Ứ ứ ứ ……
Cậu: này thì nát lồn này …. Lồn này chơi suốt rồi ….. nát kiểu gì mà vẫn khít thế này …. Lừa ai …. Hự hự …..
Vừa nói cậu vừa dập liên tiếp khiến tôi chỉ biết trợn mắt lên mà rên la. Đúng là lúc đầu còn thấy đau nhưng sau đó, chỉ cần vài cú nhấp trúng điểm G đã khiến cơn đau chuyển dần sang sướng. Một cảm giác khó tả, hơi ran rát lỗ, hơi râm ran như thể có hàng ngàn con kiến chạy khắp xung quanh, nhưng bên trong lại thấy rất phê, từng cú nhấp đều rất uy lực và dứt khoát khiến bên trong thành ruột co bóp không ngừng tạo nên một sự khoái cảm khó diễn tả nổi.
Cậu: Địt …. Địt ….. Địt …. Lồn vợ đang co bóp này …. Bám chặt vào cặc chồng phê quá ….. ưmmmm ….. cái lồn dâm này ….. địt ….. của ai đây ….
Tôi: Của ….. của chồng ạ …. Á á á ….. lồn dâm của chồng …. Hư hư …. Của chồng hết …..
Cậu ngồi dậy ôm lấy thân thể tôi rồi hạ cho nằm xuống trong khi con cặc vẫn ở nguyên trong đó. Lúc này tôi mới nhìn được sát gương mặt nam tính soái ca của chồng mình đang đỏ ửng lên, dưới ánh nến đôi mắt anh sắc lẹm hừng hực ngon lửa dâm tà đang cháy. Giờ đây, anh như biến thành một con người khác. Dường như con quỷ của dục vọng đã chiếm lấy thân thể anh, không còn là một tổng tài đềm đạm, lạnh lùng mọi người kính nể, không còn là người chồng yêu chiều, nâng niu vợ mình mà thay vào đó lại là một tên vô lại khát tình, dâm dục, cuồng say trong nhục cảm.
Cậu thay đổi các xưng hô: Con đĩ này …. Địt chết mày …. Địt nát lồn con đĩ thèm cặc ….. ưmmmm ….. hừ hừ …. Địt mẹ ….. sướng cặc quá ….. Rừmmmm ……
Tôi đã quen với điều đó nên cũng thuận thế theo: Á á á …. Chồng ơi ….. ahhhh …. Em sướng lồn quá …. Ahh ….
Cậu: Mày là con đĩ của tao nghe rõ chưa …. Hự hự hự …
Xưng hô cho đúng vào …..
Tôi: Dạ …. Ha ha ha …… con đĩ sai rồi …. Ư ư ư …. Cậu chủ …. Con là con đĩ thèm của cậu …. Á á á …. Địt …. Địt mạnh lên …. Ahhhh ….. sướng lồn …. Con đĩ sướng lồn quá cậu ơi …..
Tôi dùng tay ôm lấy hai bờ mông quyến rũ của cậu ra hiệu là “anh đã địt rất phê”, tôi bóp chặt lấy nhào nặn nó như cục bột. Nhìn từ đằng sau, bờ mông cậu căng tròn nảy nảy khi dập không khác gì các bot ngoài kia, khéo có khi còn hơn vậy nhiều lần. Hơn nữa bờ mông được tôi giữ chặt kéo ra để lộ cái lỗ hậu đỏ hỏn, chúm chím lưa thưa lông mao đang nở ra rồi co vào nhịp nhàng khiến ai nhìn vào cũng phải thèm khát được đâm con cặc vào đó một lần. Một top men hoàn hảo như thế ai mà không mê cho được, tôi bỗng dưng cảm thấy hạnh phúc khi ông trời đã cho tôi một món quà to bự, ngon lành như thế này!
Tôi: Ahhhhhh …… địt …. Đit ….. sướng lồn quá cậu ơi ….. cho con tinh trùng của cậu chủ đi …. Con muốn đẻ con cho cậu …. Á á á ….. đẻ ra một đàn con rồi để cậu chủ địt ….. địt hết đứa này đến đứa khác … phục vụ cho cậu …. Ahhh ….. con đĩ ra mất …. Á á …. Em bắn đây …. Ahhhhh
Mấy đợt tinh trùng bắn lên khắp bụng tôi, có đợt bắn xa còn lên cả mặt. Tôi thở hổn hển ôm lấy cậu mà hôn lên môi cậu nụ hôn sâu. Trong khi đó, cậu vẫn đang miệt mài dập không ngừng nghỉ, rất đều đặn và lực dập không đổi. Tôi chỉ biết rên la thảm thiết.
Tôi: Á á á á á ….. con muốn con con với cậu …. Ahhh … bắn vào lồn con đi …. Địt … địt …..
Cậu: địt mẹ …. Để cho tao nhiều đứa nhé con đĩ …. Để nhiều để phục vụ cho tốt …. Hự hự hự …. Địttttt …..
Cuối cùng, cơn nứng đã lên đến đỉnh điểm, liên tiếp các đợt tinh trùng nóng hổi bắn vào bên trong thân thể nhễ nhại mồ hôi của tôi. Tôi cảm nhận được khi bắn con cặc cậu giãn nở liên tục khiến thành ruột cũng co bóp theo. Tôi cố gắng thắt chặt cơ hoành để vắt kiệt cho đến giọt sữa cuối cùng. Cậu đổ gục thân thể cường tráng của mình lên người tôi, thở hổn hển như con trâu nước. Tấm lưng trần săn chắc bóng nhãy mồ hôi càng khiến khung cảnh trở nên kích dục hơn.
Cậu: Có đau không vợ?
Tôi cười nhẹ nhìn cậu đắm đuối: Không, vợ sướng lắm!
Có thể với nhiều người chửi bới khi đang làm tình là không tôn trọng đối phương nhưng tôi là thích nó, nó khiến cả hai chúng tôi cảm thấy mới lại hơn trong tình yêu, khi làm tình có thể sỉ nhục nhưng bình thường lại rất chăm lo và yêu thương nhau đấy mới lại hạnh phúc mà chúng tôi muốn.
Hai chúng tôi giờ đây như một thể không thể tách rời, nằm ôm nhau trước biển, nói về chuyện tương lai, thì thầm với nhau những lời ân ái. Còn gì có thể hạnh phúc hơn là được bên cạnh người mình yêu ở một nơi như thế này đúng không? Đương nhiên là sau đó cả đêm chúng tôi vần lấy nhau như hổ đói, không biết là bao nhiêu hiệp cho đêm đó nữa …
Tôi đã tìm thấy nửa kia của mình, còn bạn … Bạn đã tìm thấy chưa?
The end
Ngoại truyện sẽ có khi mua full bộ nhé!
Kể về: Thời gian người cậu bị bọn kiểm lâm bắt cóc.
Đảm bảo rất dài vào cực cuốn hơn nha!