Chuyện Dâm Dục Ở Công Ty - Chương 13.3
– Mình sẽ đi ăn tối, nhưng bây giờ anh phải đi mua điện thoại cho 1 đứa em họ trước đã – Hoàng Minh trả lời và cười nhẹ. Đôi mắt giấu sau cặp kính đen càng làm cho nụ cười của anh trở nên bí ẩn hơn.
Qua mấy con phố đông đúc người chiều tan tầm, chiếc Audi cuối cùng cũng dừng lại bên hông công viên 23 tháng 9 ngay trung tâm thành phố. Vũ Kiên xuống xe, nhìn sang bên kia đường thấy 1 nơi đang mở nhạc xập xình, đông đúc người ra vào xem chừng khá náo nhiệt, thì ra là siêu thị điện thoại Thế giới di động.
Nhân lúc đèn đỏ, Hoàng Minh và Vũ Kiên cùng băng qua đường. Hoàng Minh thì mặc vest đen sang trọng, còn Vũ Kiên mặc đồ tây văn phòng, tuy chất liệu vải không thể nào sánh với bộ đồ của Hoàng Minh nhưng trông cũng rất lịch sự. 2 người 1 chín chắn, 1 trẻ trung nhưng giống nhau ở chỗ là đều sở hữu khuôn mặt cực kỳ cuốn hút và thân hình nam tính, mạnh mẽ.
Hoàng Minh thì sở hữu vẻ đẹp của người đàn ông trưởng thành đầy quyến rũ, trong khi Vũ Kiên thì phơi phới, căng tràn sức sống tuổi thanh niên. 2 anh em tự tin sải bước băng qua vạch dành cho người đi bộ để sang bên kia đường mà làm cho tất cả những người đang đứng dừng đèn đỏ phải nhìn theo mỗi bước chân của họ. Phụ nữ thì bị hút hồn bởi vẻ đẹp trai, thân hình vạm vỡ của 2 người, trong khi cánh đàn ông thì thầm ghen tị với Hoàng Minh về bộ vest đắt tiền hay chiếc đồng hồ Rolex thấp thoáng dưới cổ tay áo anh.
Thấy khách bước vào toát lên vẻ sang chảnh bừng bừng, nhân viên cửa hàng nhiệt tình chào mời. Cửa hàng này vốn cũng có nhiều nhân viên cao ráo, điển trai, nhưng so với anh chàng trẻ tuổi mới bước vào kia thì còn kém 1 bậc, chứ chưa nói gì đến người đàn ông sang trọng đang cùng đi bên cạnh hắn.
Trong lúc Hoàng Minh đang trao đổi với nhân viên cửa hàng, Vũ Kiên nhìn quanh quất, thấy đâu đâu cũng đầy những điện thoại di động và máy tính bảng đời mới với màn hình cảm ứng màu sắc rực rỡ, đủ mọi kích cỡ. Nó cũng thử chạm chạm, vuốt vuốt 1 chiếc ở gần mình nhất cho sướng tay. Bấy lâu nay còn là sinh viên, Vũ Kiên chỉ xài điện thoại phổ thông bình thường, thấy bạn bè xài smartphone nó cũng ham lắm nhưng không có tiền mua, định bụng đi làm 1 thời gian để dành được chút ít rồi mới sắm cho mình 1 cái, ai dè chưa kịp làm gì thì đã bị bọn trộm cuỗm sạch cả điện thoại lẫn laptop cùng với số tiền nó để trong phòng, thế là giấc mơ sắm smartphone tan thành mây khói khiến cho nó rầu thúi ruột.
Ban nãy ở cây ATM ngoài siêu thị, Vũ Kiên đã rút từ trong tài khoản ít ỏi của mình ra 1 số tiền để tiêu xài hằng ngày, thay cho số tiền để trong phòng bị cướp mất, đồng thời định bụng sau khi gặp giám đốc về thì sẽ ghé vào đâu đó mua 1 chiếc điện thoại cùi bắp xài tạm, ai dè Hoàng Minh lại đưa nó đến Thế giới di động để mua điện thoại cho người em họ nào đó nên sẵn tiện Vũ Kiên định mua điện thoại ở đây luôn.
Thế nhưng nhìn quanh quất 1 hồi mà Vũ Kiên chỉ thấy toàn là smartphone màn hình cảm ứng hiện đại, chẳng có cái nào cỡ khoảng vài trăm nghìn cả. Có vẻ như ở chi nhánh này không bán điện thoại phổ thông thì phải. Đang định đi sang phía bên kia xem sao thì Vũ Kiên nghe tiếng Hoàng Minh gọi, quay lại thì thấy lúc này anh đã ngồi vào bàn xem sản phẩm cùng với cô nàng nhân viên cửa hàng.
Vũ Kiên bước đến gần, ngồi xuống cạnh Hoàng Minh, chỉ thấy cô nhân viên xinh đẹp kia đang lôi trong hộp ra 1 chiếc iPhone 5S màu vàng mới cáu cạnh.
– Em thấy iPhone màu nào đẹp nhất? – Hoàng Minh hỏi.
– Dạ, màu nào cũng đẹp hết! Màu đen tinh tế, màu trắng thanh thoát, màu vàng sang trọng, mỗi màu 1 phong cách nhưng đều có điểm chung đặc trưng của sản phẩm Apple là thiết kế rất thanh lịch và bóng bẩy. Em nghĩ anh chọn màu vàng là đúng rồi đó vì màu này mới ra, xài cho nó độc, hì hì – Vũ Kiên trả lời.
– Ok, vậy anh sẽ lấy màu vàng!
Thanh toán tiền cho chiếc iPhone mới mua xong, Hoàng Minh và Vũ Kiên lại ra xe ô tô, lúc này trời đã sập tối. Thấy giám đốc bỏ ra mười mấy triệu mua cái điện thoại mà theo lời anh là để cho đứa em họ nào đó một cách chẳng đắn đo, suy nghĩ gì cả, như người ta ra chợ mua 1 bó rau muống khiến cho Vũ Kiên cảm thấy hơi tự ti, thầm nghĩ rằng chẳng biết bao giờ mình mới được giàu có như anh.
Còn đang suy nghĩ miên man thì Vũ Kiên chợt nhận ra Hoàng Minh đã tấp xe vào lề và tắt máy. Hóa ra chỗ anh đang dừng xe cách chỗ ban nãy chẳng bao xa, chỉ là ở mé bên kia của công viên 23 tháng 9 mà thôi.
– Giờ mình đi đâu anh? – Vũ Kiên hỏi.
– Đi qua bên kia ăn tối! – Hoàng Minh đáp.
Vũ Kiên nhìn qua phía bên kia đường thì thấy 1 nhà hàng sang trọng, ấm áp trong thứ ánh sáng dịu nhẹ do chiếc đèn chùm pha lê dài đến gần chục thước treo trên trần nhà tỏa xuống đầy tráng lệ, chính là nhà hàng ở tầng trệt của 1 trong những khách sạn sang trọng nhất thành phố – New World.
“Cái gì? Giám đốc dẫn mình đi ăn ở đây thật ư?” – Vũ Kiên khá bất ngờ vì nó chưa từng nghĩ đến chuyện mình sẽ bước chân vào 1 nhà hàng sang trọng như vậy để dùng bữa, và nó cũng không ngờ là mới hồi trưa Hoàng Minh và nó còn ăn cơm ở 1 quán cơm văn phòng bình thường mà bây giờ anh lại dẫn nó đi ăn tối ở 1 khách sạn 5 sao xa hoa như thế này.
– Đi thôi nào, anh đói bụng rồi! – Hoàng Minh nói rồi chuẩn bị băng qua phía bên kia đường. Vũ Kiên để ý thấy tay anh cầm theo cả cái giỏ sách bằng giấy đựng chiếc iPhone mới mua ở cửa hàng bên kia. Nó không biết anh đi ăn mà cũng cầm theo cái điện thoại mới đó để làm gì nhưng rồi lại nghĩ 1 cách ngây thơ rằng chắc anh sợ lỡ lúc vào ăn ở ngoài này có tên trộm nào đó cạy cửa khều mất chiếc iPhone mới mua. Mới bị đạo chích viếng tối qua nên giờ đây nhìn đâu Vũ Kiên cũng thấy toàn trộm với cướp.
…
Đúng với tên gọi của mình, nhà hàng Park View có view hướng ra 1 mảng xanh của thành phố – công viên 23 tháng 9. Trong tiếng nhạc hòa tấu dịu nhẹ, Vũ Kiên thơ thẩn thả hồn theo dòng xe cộ đang hối hả xuôi ngược ngoài kia, hoàn toàn trái ngược với sự yên tĩnh, ấm cúng bên trong này. Chợt có cảm giác thứ gì đó đang đụng phải tay mình, Vũ Kiên nhìn xuống, thì ra là quyển thực đơn của nhà hàng đang được Hoàng Minh đẩy đến trước mặt nó.
– Em chọn món đi!
– Vũ Kiên thử lật vài trang cuốn menu, mới nhìn thôi đã muốn đổ mồ hôi hột vì giá tiền của các món ăn, món nào rẻ nhất cũng phải trên 100 ngàn, một thằng sinh viên mới ra trường đi làm, và nhất là mới vừa bị cướp xong gần sạch túi thì sao dám chọn những món này chứ. Lật qua lật lại 1 hồi thấy món nào cũng mắc, vả lại nó cũng chưa hề có kinh nghiệm đi ăn tại các nhà hàng sang trọng như thế này nên Vũ Kiên đành nói với Hoàng Minh: “Món nào cũng được anh. Anh kêu gì thì em ăn đó!”
– Sao vậy? Em cứ kêu đi! – Hoàng Minh hỏi.
– Dạ… Tại em cũng không biết kêu món nào hết. Thôi thì em cứ ăn theo anh là được.
– Ừ, vậy để anh xem.
Trong lúc Hoàng Minh cắm mặt vào menu để order món thì ở phía đối diện, Vũ Kiên đang lặng lẽ quan sát anh. Ánh đèn vàng ấm cúng của nhà hàng như càng làm cho người đàn ông ngồi đối diện nó thêm phần điểm trai và lịch lãm hơn. Vũ Kiên chăm chú nhìn từ vầng tráng rộng thông minh cho đến bộ râu quai nón đầy nam tính của anh. Thậm chí nó thấy từng cái nhăn trán, nhíu mày của Hoàng Minh khi nghiên cứu 1 món ăn nào đó trong thực đơn cũng không hề làm cho anh bớt vẻ điển trai của mình đi 1 chút xíu nào hết.
Không chỉ điển trai, Hoàng Minh còn là 1 quý ông lịch lãm nữa. Trước khi gọi bất kỳ 1 món ăn nào, Hoàng Minh cũng đều cẩn thận hỏi ý kiến Vũ Kiên xem nó có ăn được không. Đương nhiên là Vũ Kiên chỉ biết đáp “Dạ được” hay “Dạ được anh” thôi chứ nó đâu có ý kiến gì, có điều những món Hoàng Minh gọi nghe qua là đã thấy đắt tiền rồi, nào là tôm sú rồi lại trứng cá hồi…
Trong lúc chờ phục vụ đem món ăn ra, Hoàng Minh và Vũ Kiên cùng cạn ly champagne, vừa nhìn ngắm đường phố vừa nói chuyện vui vẻ. Vũ Kiên thật không thể nào tin được có ngày mình lại ngồi dùng bữa tối với thần tượng của mình trong 1 nhà hàng sang trọng với những món ăn đắt tiền như thế này.
Sau khi ăn uống no nê xong, lúc đang dùng món tráng miệng là bánh kem lạnh, Hoàng Minh chợt đưa cái giỏ điện thoại ra để sang bên phía bàn Vũ Kiên và nói: “Cái này anh tặng em!”.
– Dạ? – Vũ Kiên quá bất ngờ, hỏi lại.
– Anh nói là anh tặng em cái điện thoại này đó! – Hoàng Minh cười, nhắc lại câu nói của mình.
– Nhưng mà anh nói anh mua cái điện thoại này cho em họ anh mà!
– Vậy bây giờ anh muốn em trở thành “em họ” anh được không? – Hoàng Minh hơi chồm người về phía trước, mỉm cười bí ẩn, nhìn thẳng vào mắt Vũ Kiên.
Vũ Kiên bị đánh thức dậy bởi tiếng nhạc tin nhắn đặc trưng của điện thoại iPhone. Ngoảnh đầu nhìn sang bên cạnh, màn hình vuông vức của chiếc điện thoại cảm ứng đang sáng lên rực rỡ trong không gian tù mù tờ mờ. Ngái ngủ mò lấy chiếc điện thoại đưa lên trước mặt, Vũ Kiên thấy tin nhắn từ 1 người có tên là “anh Minh” khiến cho nó tỉnh ngủ hẳn ra, thì ra là tin nhắn của giám đốc Hoàng Minh. Nó mở tin nhắn ra đọc nội dung bên trong: “Chúc em một ngày vui vẻ. Hôm nay anh sẽ có bất ngờ lớn cho em”.
Tin nhắn được gửi vào lúc 5:19 am. Vũ Kiên tự hỏi chẳng biết sao mà giám đốc lại dậy sớm thế, nó nhắn lại: “Em xin cảm ơn anh, mà bất ngờ gì vậy anh?” Có tin nhắn reply ngay: “Đã bảo là bất ngờ thì sao nói trước được ” Lúc này thì Vũ Kiên đành chịu, không biết nói gì thêm, nó quyết định thức dậy luôn mặc dù tối qua nó hẹn báo thức đến 5h30 chuông mới reng.
Ngồi dậy vươn vai ngáp một cái thật sảng khoái, ngắm nhìn khung cảnh xung quanh căn phòng khách khá cũ kỹ nhưng ngăn nắp của ông bà chủ nhà, Vũ Kiên vẫn cứ ngỡ mình đang mơ. Đêm qua, Hoàng Minh đã dẫn nó đi ăn tối ở nhà hàng sang trọng, rồi lại còn tặng cho nó chiếc điện thoại đắt tiền nữa. Anh nói anh muốn nó trở thành “em họ” của anh.
Vậy coi sao được? Nó nhớ đêm qua nó đã trả lời theo 1 cách mà nó nghĩ là khá khôn ngoan: “Dạ, làm em họ thì em không dám nhưng mình có thể trở thành anh em bạn bè của nhau”. Nghe xong, Hoàng Minh chỉ cười xòa rồi anh cũng đành phải đồng ý. Sau đó, trên đường về, Hoàng Minh còn đưa Vũ Kiên đi mua một chiếc sim điện thoại mới để lắp vào chiếc iPhone này. Anh cũng chính là người đầu tiên được nó “ưu ái” lưu tên vào danh bạ điện thoại.
Vũ Kiên thu dọn chăn màn ngay ngắn, mở cửa bước ra sân sau hít thở khí trời trong lành buổi sớm mai. Kể từ cái hôm bị trộm viếng nhà trọ đến giờ nó đã chuyển xuống ngủ tạm dưới nhà ông bà chủ cho an toàn. Cứ tưởng hôm nay nó đã dậy sớm lắm rồi, hóa ra ông bà chủ nhà còn dậy sớm hơn cả nó, đang lui cui chăm sóc vườn rau sau nhà. Khung cảnh buổi sớm mai thật yên bình, chẳng bù với cái đêm kinh hoàng mà nó vừa mới phải trải qua ngày hôm kia cũng ngay chính nơi đây.
Vũ Kiên vung tay, đá chân, xoay người tập mấy động tác thể dục cho giãn gân cốt. Vẻ căng tràn sức sống tuổi thanh xuân như muốn tràn trề chảy ra từ những bó cơ săn chắc, những đường cong nảy nở trên khắp cơ thể đang lấp ló dưới lớp áo thu ba lỗ bao quanh khuôn ngực nở nang cùng chiếc quần đùi ngắn đang ôm trọn lấy bờ mông tròn trịa của chàng trai trẻ.
…
Ngày làm việc của Vũ Kiên hôm đó trôi qua bình thường như bao ngày khác cho đến buổi chiều, sau khi tan tầm nó lại có hẹn với Hoàng Minh. Vẫn gặp nhau tại địa điểm cũ là siêu thị, sau đó anh lại đón nó lên xe ô tô. Lần này Hoàng Minh chở Vũ Kiên vào 1 con hẻm thuộc quận 3, cũng khá gần công ty. Con hẻm khá rộng nên ô tô có thể ra vào thoải mái được. Hoàng Minh dừng xe trước 1 căn chung cư nằm ở cuối hẻm. Thì ra đây là 1 con hẻm cụt, từ cuối hẻm là ngay chỗ chung cư này ra đến ngoài đường lớn sầm uất chỉ tầm 50 mét, khúc giữa cắt 1 con hẻm ngang khác. Vì vậy, ở đây có vẻ nhộn nhịp hẳn so với khu Bình Hưng Hòa nơi Vũ Kiên đang thuê trọ.
Hoàng Minh xuống xe, dẫn Vũ Kiên tiến vào bên trong khu chung cư. Anh dẫn nó bước lên cầu thang tầng 1 rồi rẽ trái, rút từ trong túi ra chùm chìa khóa nhỏ mở cửa căn hộ số 102. Vũ Kiên bước vào theo anh, khi đèn được bật lên, nó thấy đây là 1 căn hộ nhỏ nhắn với thiết kế đơn giản, ánh đèn vàng ấm áp, có điều trong nhà chưa có vật dụng gì cả, hoàn toàn trống rỗng.
Hoàng Minh dẫn Vũ Kiên rảo 1 vòng quanh căn hộ. Nói “rảo 1 vòng” vậy thôi chứ kỳ thực chỉ đi mấy bước là đã muốn hết cả nhà rồi. Căn hộ này được thiết kế theo kiểu chỉ phù hợp cho 1 hoặc 2 người ở. Từ cửa bước vào là phòng khách thông với 1 gian bếp nhỏ, cạnh phòng khách là 1 phòng ngủ, đối diện với phòng ngủ là toilet, tất cả đều nhỏ nhắn, thiết kế gọn gàng.
– Em thấy căn hộ này thế nào? – Hoàng Minh hỏi.
– Dạ cũng được anh, có vẻ như căn hộ này thiết kế để cho 1 người ở.
– Đúng rồi, anh đã thuê căn hộ này cho em đó! Đây cũng chính là điều bất ngờ mà sáng nay anh đã nói với em.
– Em không dám. Thôi, anh để em tự tìm chỗ trọ mới cũng được mà! – Vũ Kiên bối rối. Thật ra, ngay từ lúc Hoàng Minh dẫn Vũ Kiên đến đây là nó cũng đã lờ mờ đoán ra được căn hộ trống này là anh có ý muốn dành cho nó để làm chỗ ở mới rồi. Nhưng dù sao nó vẫn thấy bối rối, giả sử nó có sống ở đây đi chăng nữa thì chắc chỉ riêng tiền thuê trọ đã ngốn hết tiền lương mỗi tháng của nó rồi
Hoàng Minh làm mặt nghiêm, nói: “Từ nay anh không cho phép em được từ chối những gì anh giúp đỡ em nghe chưa? Chẳng phải em đã đồng ý rằng mình là anh em rồi sao? Anh em thì giúp đỡ nhau lúc khó khăn là đúng rồi chứ có gì phải ngại?”
– Dạ… Vậy thì được rồi nhưng… em sợ sống ở đây đắt đỏ, sao em đủ tiền để trả tiền thuê nhà được? – Vũ Kiên băn khoăn.
– Ha ha – Hoàng Minh cười xòa – Chuyện đó thì em khỏi phải lo.
– Như vậy coi sao được anh? – Vũ Kiên vẫn thấy ngại khi Hoàng Minh “bao cấp” hết cho mình.
– Đã là anh em thì kiểu nào cũng coi được. Nhưng nếu em thấy ngại thì… Thôi được… Vậy thì tiền điện, nước, rồi internet, tivi các kiểu nếu có thì hằng tháng em tự lo nhé! – Hoàng Minh biết phải cho thằng nhóc này tự lo cái gì đó thì mới mong nó hết ngại được.
– Dạ! – Vũ Kiên chỉ còn biết gật đầu đồng ý.
– Ngày mai là thứ 7, em dọn đồ đạc từ chỗ trọ cũ đến đây ngay nhé! Có cần anh thuê xe tải chuyển đồ giúp không?
– Dạ không cần đâu anh. Em sống 1 mình nên cũng ít đồ đạc lắm, còn mấy cái bàn, tủ thì có thể nhờ xe ba gác chuyển tới cũng được mà, thuê xe tải làm gì cho tốn kém.
“Cái thằng nhóc này, làm gì cũng sợ tốn kém” – Hoàng Minh thầm nghĩ. Căn hộ này là do từ tối qua anh đã gọi điện nhờ Xuân Tùng đi kiếm giúp giùm cho 1 người “em họ” của anh, với điều kiện là chỗ ở phải đảm bảo anh ninh và không quá sang trọng. Thật ra, Hoàng Minh hoàn toàn có thể tìm cho Vũ Kiên 1 căn hộ sang trọng ở ngay trung tâm thành phố nhưng như vậy sẽ khiến cho nó bị người khác chú ý và dị nghị mà thôi.
Ví dụ như nếu đồng nghiệp trong công ty hay bạn bè đến nhà Vũ Kiên chơi mà nó lại sống trong 1 căn hộ cao cấp thì thế nào mọi người cũng sẽ thắc mắc là tại sao 1 thằng nhân viên mới ra trường mà lại có đủ điều kiện tài chính để sống trong 1 căn hộ hạng sang như vậy được. Nghĩ thế nên Hoàng Minh chỉ yêu cầu Xuân Tùng tìm 1 nơi ở nhỏ nhắn, đơn giản nhưng không đến nỗi quá tầm thường. Với sự tháo vát của mình, Xuân Tùng nhanh chóng tìm ra 1 chỗ ở phù hợp với yêu cầu của sếp chỉ trong vòng nửa ngày. Sau đó, anh đã gọi Hoàng Minh đến xem thử căn hộ. Thấy ưng ý, Hoàng Minh nhanh chóng ký hợp đồng thuê trọ với chủ nhà ngay sau đó.
– Thôi được rồi, vậy việc chuyển đồ đạc anh để em tự lo. Anh vẫn còn 1 bất ngờ nữa dành cho em – Hoàng Minh tiến tới, vòng tay ôm chầm lấy Vũ Kiên từ đằng sau trong khi nó vẫn đang mãi nhìn ngắm quanh căn phòng.
– Bất ngờ gì vậy anh? – Hơi giật mình, Vũ Kiên hỏi. Mũi nó lúc này thoang thoảng mùi hương nước hoa nồng nàn của sếp. Thân người anh ấm áp ôm chặt lấy cơ thể nó từ phía sau, còn bộ râu quai nón thì cạ vào bên cổ nghe nhồn nhột, khiến cho nó không khỏi nóng ran người lên.
– Bí mật! – Bằng chất giọng quyến rũ vốn có của mình, Hoàng Minh thì thầm vào tai Vũ Kiên trong lúc đang điểm những nụ hôn mơn man lên khắp bên cạnh cổ và mặt nó. Ngay lập tức, khuôn mặt thằng nhóc đờ đẫn ra. Anh dùng tay đẩy nhẹ mặt nó xoay qua chính diện với mình rồi đặt vào đôi môi dễ thương của thằng nhóc 1 nụ hôn thật sâu. Không còn vẻ rụt rè thường thấy, Vũ Kiên cũng đáp trả lại nụ hôn của giám đốc. Môi 2 người quyện chặt lấy nhau, lưỡi sục sạo vào sâu bên trong.
Vũ Kiên đặt hờ 2 bàn tay lên vòng tay đang ôm xiết lấy cơ thể mình của Hoàng Minh. Nó cảm thấy thật ấm áp và hạnh phúc. Nụ hôn mà anh trao mới ngọt ngào và đê mê làm sao. Giây phút này đây, 2 người như hòa quyện vào nhau, nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt. Vũ Kiên có thể cảm nhận rõ được cái vật cương cứng của giám đốc đang ép sát vào mông mình.
Hoàng Minh không thể kìm chế được nữa, nụ hôn sâu với thằng nhóc đã kích thích anh dữ dội. Tay anh lần mò, vuốt ve trên những cơ bụng rắn rỏi và trên khuôn ngực săn chắc của Vũ Kiên từ bên ngoài lớp áo sơ-mi của nó. Hoàng Minh vốn không có ý định tiến xa hơn nhưng không ngờ nụ hôn đã kích thích anh 1 cách mãnh liệt. Tuy nhiên, anh vẫn còn đủ lý trí để cố gắng rứt ra khỏi nụ hôn đầy mê hoặc đó rồi nhẹ nhàng hỏi Vũ Kiên: “Em còn đau không?”
– Dạ còn anh! – Vũ Kiên nhỏ nhẹ trả lời, hơi đỏ mặt khi nghe Hoàng Minh hỏi đến chuyện này.
Vì Hoàng Minh cứ đinh ninh rằng mình mới “phá trinh” Vũ Kiên ngày hôm kia, mà hôm đó theo lời nó kể thì nó còn bị ông thầy trong trường chơi cho 1 trận nữa, nên chắc hẳn là hôm nay vẫn còn đau lắm. Nhưng anh nào có ngờ Vũ Kiên đã “mất trinh” lâu rồi, có điều lần này nó đau không phải chỉ bởi do anh và thầy Trần làm mà còn có thêm phần đóng góp của 2 tên trộm kia nữa. Đã lâu không làm tình mà chỉ trong vòng mấy tiếng đồng hồ bị đến những 4 con cặc chơi thì ai mà chịu cho nổi, cho nên đến hôm nay Vũ Kiên vẫn còn cảm thấy ê ẩm nơi lỗ hậu là lẽ đương nhiên. Tuy nhiên, nó vẫn không dám thổ lộ chuyện bị 2 tên trộm kia hiếp dâm cho Hoàng Minh nghe.
– Uhm! – Hoàng Minh phải cố gắng lắm mời rời có thể buông tay ra khỏi cơ thể Vũ Kiên, bước lui lại, mặc dù trong quần anh lúc này thằng nhóc đang giương cờ biểu tình cứng ngắc. Anh sợ nếu mình không mau mau ngừng tiếp xúc với cái cơ thể trai trẻ nóng bỏng kia thì chắc sẽ không kìm chế được mà đè Vũ Kiên ra hiếp dâm mất, mặc cho cái lỗ đụ của thằng nhỏ có còn đau hay không. Nhìn cặp mông căng tròn hằn lên 2 cái mép quần lót bắt chéo phía trong lớp quần tây bó sát của thằng nhóc mà anh ức chế kinh khủng.
– Thôi mình đi em!
Hoàng Minh tự nhủ phải mau chóng rời khỏi đây trước khi máu dâm của anh bốc lên. Đang vừa quay lưng lại định bước ra cửa thì chợt cánh tay phải của anh bị níu lại, anh ngoảnh đầu nhìn lại thì người đang nắm lấy cánh tay anh không phải là ai khác mà chính là Vũ Kiên, ánh mắt nhìn anh trìu mến vô hạn rồi cất lời:
– Đâu phải chỗ nào em cũng bị đau.
Không để cho Hoàng Minh có cơ hội nói thêm lời nào, Vũ Kiên xoay người anh lại đối diện với nó, nhanh chóng quỳ xuống dưới chân anh.
“Ôi, cái gì thế này?” – Hoàng Minh thầm nghĩ. Đừng nói với anh là thằng nhóc sẽ… Người Hoàng Minh cứng đơ, hơi thở như ngưng bặt khi tay Vũ Kiên đặt lên khóa quần của anh, nhẹ nhàng kéo xuống, rồi liền sau đó, nó luồn những ngón tay vào “ô cửa sổ” vừa mới mở ra đó để ve vuốt bên trong. Hoàng Minh thật sự kích thích, anh cảm nhận được có giọt nước nhờn vừa mới rỉ ra khỏi đầu cặc mình.
Bằng 1 động tác nhanh gọn, Vũ Kiên nắm lấy mép quần lót của Hoàng Minh kéo xuống, khiến cho con cặc đang cương cứng của anh bật ra ngay trước mặt nó. To lớn, hùng dũng, và đang lúc lắc lên xuống không ngừng.
Bây giờ thì Vũ Kiên có thể ngắm rõ đến từng mi-li-mét trên cái vật đàn ông của giám đốc. Hôm kia, nó đã được tiếp xúc với vũ khí của anh nhưng đó là lúc trời đã về chiều, trong phòng không bật điện, còn bây giờ, dưới ánh đèn vàng sáng ngời ấm áp, vật truyền giống của giám đốc hiện ra lồ lộ ngay trước mắt nó. Vũ Kiên ngắm chăm chú cái vật đã từng khiến cho nó đau cũng như đã từng đưa nó đến tuyệt đỉnh sung sướng. To, dài, gân guốc, và hồng hào là những tính từ dùng để mô tả về cái vật ấy. Thậm chí ngay chỗ lỗ sáo còn nhơn nhớt thứ nước nhờn do những kích thích tình dục tạo ra, còn ở phần gốc là đám lông tua tủa chen ra từ chiếc phéc-mơ-tuya đang mở toang, tràn ra xung quanh gốc cặc.
Hoàng Minh không dám nghĩ đến chuyện Vũ Kiên sẽ chủ động như thế này, thế nhưng giờ đây, thằng nhóc sắp đưa cặc anh vào miệng, thậm chí có thể nó biết rằng cả ngày nay anh chưa hề tắm rửa, con cặc nhét trong quần lót từ sáng đến giờ. Tuy nhiên, sau tất cả những gì Hoàng Minh đã làm cho mình, Vũ Kiên nào có nề hà chi. Nó ngậm ngay lấy cái đầu nấm nhơn nhớt nước nhờn đang chỉa lên trên 1 cách đầy kiêu ngạo của Hoàng Minh và mút mạnh. Đầu cặc căng tròn, bóng lưỡng, tỏa nhiệt ấm áp trong miệng của Vũ Kiên khiến cho nó cảm thấy thật thoải mái.
Khoảnh khắc khi đôi môi của Vũ Kiên ngậm lấy đầu khấc của Hoàng Minh, anh sướng không thể tả. Sướng cả về thể xác lẫn tinh thần. Thể xác thì không cần phải bàn, nhưng về mặt tinh thần thì anh cực kỳ thích thú và hài lòng khi Vũ Kiên chủ động và không ngại ngần, nề hà bất cứ điều gì để mà phục vụ anh như thế này. Anh hít 1 hơi thật dài qua 2 hàm răng đang cắn chặt vì sướng rồi lim dim mắt, ngước mặt lên trần nhà, cất tiếng rên: “Ah…” Đầu óc anh lúc này chỉ quay cuồng 1 câu hỏi: Tại sao ông Trời lại có thể tạo ra được sự sung sướng mãnh liệt khi chỗ ấy bị kích thích như thế này chứ? Chắc hẳn đó cũng chính là lý do mà từ thuở mông muội đến nay, và cho đến cả tỉ tỉ năm sau nữa, loài người sẽ mãi mãi không bao giờ thoát được sự cám dỗ về mặt thể xác.
Không để cho Hoàng Minh có thể nghĩ thêm được bất cứ điều gì nữa, Vũ Kiên bắt đầu những kích thích mạnh mẽ hơn. Môi, lưỡi của nó liên tục chuyển động tới lui, xoay vòng quanh cái vật hình trụ cứng ngắc, gân mạch chằng chịt kia. Những cuộc làm tình vừa qua đã giúp cho Vũ Kiên tiến bộ hẳn trong khoản làm tình bằng miệng, nhưng điều quan trọng nhất là đối với Hoàng Minh, nó có tình cảm thật sự nên việc làm cho anh sung sướng cũng khiến nó cảm thấy thích thú. Khi đã yêu 1 ai thì việc khiến người ấy sung sướng cũng chính là đam mê của mình. Chính vì lẽ đó mà Vũ Kiên bú cặc của Hoàng Minh 1 cách đầy say mê, hệt như đang mút 1 cây kẹo mút ngon lành. Có điều, cây kẹo mút này lại to dài quá khổ khiến cho nó dù cố hết sức vẫn không ngậm đến lút cán được, còn nước bọt thì thấm ướt đẫm cả cây kẹo, chảy thành dòng xuống đến tận gốc.
Cặc Hoàng Minh có mùi ư? Chẳng sao cả. Vũ Kiên thấy cặc anh dù để cả ngày trong quần mà vẫn không hề có mùi khó chịu. Lý do là vì Hoàng Minh là 1 quý ông thanh lịch, rất biết cách chăm chút cho bản thân nên cơ thể lẫn trang phục của anh đều có mùi thơm của nước hoa, của sữa tắm, của nước xả vải, còn chỗ ấy thì có mùi hương hơi nồng nồng rất đàn ông, khiến cho Vũ Kiên không những không bị khó chịu mà trái lại, còn cảm thấy dễ chịu nữa. Đôi lúc nó nhả cặc anh ra rồi dụi mũi vào gốc cặc mà hít hà, ngay cả trong đám lông mu của anh mà cũng còn nghe thoang thoảng mùi sữa tắm. Vũ Kiên còn bạo dạn lôi cả chùm trứng dái của anh ra ngoài mà liếm, mà mút, mà ngậm cho thỏa thích. Chùm trứng dái to đùng, chứa đầy ắp tinh trùng của Hoàng Minh nhanh chóng săn lên dưới những trò nghịch ngợm của môi, lưỡi Vũ Kiên.
Trửng giỡn xung quanh chán chê, Vũ Kiên lại quay trở lại cái vật nhạy cảm nhất. Nâng cặc Hoàng Minh lên, nó liếm vào mặt dưới thân cặc, lưỡi đánh qua lại nơi gốc cặc tua tủa lông rồi quét 1 đường dài lên đến tận lỗ sáo thì lại ngậm cặc vào mà mút, xong lại nhả ra, miết lưỡi qua lại trên đầu khấc rồi quét khắp mặt trên đầy gân guốc của thân cặc.
Nói chung là Vũ Kiên sử dụng môi, lưỡi của mình để làm bất cứ trò gì mà nó có thể nghĩ ra đối với con cặc của Hoàng Minh. Đó chính là kinh nghiệm của nó từ những lần làm tình đã qua và từ chính những bộ phim sex mà nó hay xem. Chuyện nào thì Hoàng Minh không biết chứ riêng trong chuyện này, anh thấy thằng nhóc học hỏi nhanh kinh khủng. Kiểu này mà được anh rèn luyện thêm 1 thời gian nữa thôi là nó dư sức khiến cho anh phải chết lên chết xuống mất.
Lúc này, Vũ Kiên đang quỳ giữa 2 chân đứng hơi dang rộng ra của Hoàng Minh, 2 tay vịn lấy 2 bên đầu gối anh làm điểm tựa, vục đầu lên xuống nơi hạ bộ của anh. Đối với 1 người có xu hướng thích thống trị người khác như Hoàng Minh thì còn gì kích thích bằng, đây đúng là cảm giác được phục tùng. Vả lại, được người khác phục vụ tình dục mà trên người anh vẫn đang còn mặc nguyên bộ vest, chỉ ló mỗi cái vật truyền giống ra ngoài càng khiến cho anh bị kích thích hơn.
Không thể chối cãi rằng, anh là ông chủ. Là ông chủ không chỉ trong công việc, mà còn cả ở trên giường nữa. Ông chủ thì hẳn nhiên phải được người khác phục vụ rồi. Chỉ mới nghĩ đến đó thôi mà Hoàng Minh đã hết chịu nổi, anh dùng 2 tay giữ lấy đầu của Vũ Kiên rồi bắt đầu chuyển động mông mình tới lui. Anh phải nắm quyền chủ động mới được. Càng lúc anh nhịp càng nhanh, anh nghe rõ tiếng nhóp nhép khi con cặc anh xục xạo khắp trong khoang miệng của thằng nhóc khiến cho nước bọt nó trào ra khóe miệng, chảy xuống tận cằm rồi rơi thành giọt xuống đất.
Hoàng Minh cảm nhận được cái đầu khấc đầy nhạy cảm của anh đang cọ sát mạnh vào vòm miệng trên của Vũ Kiên, 1 cảm giác thật kích thích. Trơn, ướt và đầy ma sát. Còn Vũ Kiên lúc này chỉ có thể há miệng to hết cỡ mà chịu trận, mặc cho mỗi khi Hoàng Minh đẩy cặc vào sâu quá thì đám lông mu của anh lại ập vào mũi nó nghe nhồn nhột, còn 2 hòn trứng dái to đùng bên dưới thì cứ vỗ lạch bạch vào cằm nó.
Khoảng được vài chục nhịp, Hoàng Minh bắt đầu cảm thấy rần rật. Cảm giác ấy bắt đầu từ cái phần thân thể đang liên tục cọ sát trong miệng Vũ Kiên, rồi lan ra các dây thần kinh khắp cơ thể, rần rật đến cả từng đầu ngón tay, ngón chân. Anh sắp không thể kìm hãm được nữa rồi, cảm giác ấy càng lúc càng mãnh liệt hơn, chắc chỉ chưa đầy chục nhịp nữa là anh sẽ ra mất. 2 tay ôm lấy mái đầu đinh hớt tông-đơ gọn gàng của Vũ Kiên, trong khi mông vẫn dập liên hồi vào miệng thằng nhóc, Hoàng Minh cảm nhận được dòng tinh dịch của mình đang tích tụ từ nãy giờ chuẩn bị phọt ra. 5…4…3…2…1…
– Ah… Ah… Ah…
Hoàng Minh nhắm nghiền mắt, ngước mặt lên trời, rên to lên thành tiếng, 2 tay vẫn ghì chặt lấy đầu của Vũ Kiên. Mái đầu đinh sau ót của nó như 1 tấm thảm lông dày, cứng, nhưng lại mượt mà, nhẹ nhàng đâm vào 2 bàn tay anh dễ chịu vô cùng. Hoàng Minh cảm nhận được từng đợt tinh dịch đặc quánh của mình đang trào ra, bắn thẳng vào họng của thằng nhóc, thật sướng không thể tả, sướng đến tê dại cả người. Trong lúc xuất tinh, anh vẫn không ngừng chuyển động thân cặc tới lui trong miệng Vũ Kiên, khiến cho tinh dịch ngập tràn khắp các ngõ ngách bên trong khoang miệng của thằng nhóc. Còn Vũ Kiên thì khi thấy Hoàng Minh xuất tinh liền bụm chặt môi lại, khiến cho anh càng tăng thêm cảm giác hưng phấn khi lên đỉnh.
Rồi khi cơn cực khoái dần qua đi, Vũ Kiên nuốt hết đám tinh dịch của sếp vào bụng, cố gắng nuốt trọn mà không quan tâm đến mùi vị của nó vì thực ra Vũ Kiên vẫn chưa quen lắm với cái mùi vị lờ lợ của thứ chất lỏng chứa đầy con giống ấy. Sau đó, nó cố gắng mút sạch lấy con cặc vẫn còn chưa hề suy giảm độ cứng chút nào sau khi xuất tinh của Hoàng Minh, cố gắng tiết ra nhiều nước bọt để gột sạch cái chất nhầy nhụa mà anh vừa xuất ra đang bám đầy trên khắp đầu và thân cặc.
Vừa mới xuất tinh xong nên con cặc của Hoàng Minh cực kỳ nhạy cảm. Anh cảm thấy tê tái đến không chịu được khi ở bên dưới, chiếc lưỡi của thằng nhóc đang quấn lấy cái đầu khấc vẫn còn đỏ hỏn, bóng lưỡng của anh do máu chưa kịp rút về, khiến cho anh phải trâng người lên mà chịu đựng, miệng rít lên khe khẽ vì cái cảm giác nhồn nhột khó tả.
Vũ Kiên cứ mút say sưa con cặc của Hoàng Minh cho đến khi nó hoàn toàn sạch vết tinh dịch, trơn tru bóng loáng thì mới nhả ra. Nhìn thấy con cặc ướt đẫm nước bọt trượt ra khỏi miệng thằng nhóc, vài dây nước bọt vẫn còn nhễu nhão từ đôi môi quyến rũ của nó ra đến tận đầu cặc anh, Hoàng Minh cảm thấy kích thích vô cùng. Ôi, anh yêu thằng nhóc này biết bao nhiêu! Biết không thể cho anh đâm được nên nó đã không ngại ngần gì mà dùng miệng để thỏa mãn cho anh và nuốt trọn hết mọi thứ mà anh xuất ra.
Kéo người Vũ Kiên đứng dậy, Hoàng Minh ôm thật chặt và đặt vào môi nó 1 nụ hôn nồng nàn, nơi trước đó mấy giây vẫn còn đang ngậm chặt lấy con cặc anh. Lưỡi anh lùa sâu vào khoang miệng nó sục sạo như để tìm kiếm xem có chút mùi vị tinh dịch của mình nào còn sót lại bên trong không. Khi nụ hôn kết thúc, anh thì thầm vào tai thằng nhóc: “Anh rất thích được phục vụ như vậy. Em làm anh sướng lắm! Anh sẽ thưởng cho em”.
– Thưởng gì vậy anh? – Vũ Kiên tò mò hỏi lại.
– Bí mật, chặp nữa em sẽ biết! Đó cũng chính là điều bất ngờ mà anh đã nói với em ban nãy đó. Bây giờ thì đi nào!
Hoàng Minh đưa tay xuống toan nhét con cặc tuy đã xìu nhưng vẫn còn khá to của mình trở vào lại trong quần thì Vũ Kiên nói: “Khoan đã anh, để em lấy khăn giấy chùi cho nó khô đã!”
Hoàng Minh lại ghé sát tai Vũ Kiên, nói nhỏ, mặc dù lúc này trong phòng không có ai khác ngoài 2 người: “Không sao, anh muốn nước bọt của em dính trên quần lót của anh!” Nói rồi, anh nhét con cặc vẫn còn ướt nước bọt của Vũ Kiên vào lại bên trong quần lót, xong rồi kéo phéc-mơ-tuya lên, nhìn nó cười cười kiểu thần bí.
Mặt Vũ Kiên đỏ bừng vì ngại, mà cũng thấy hơi vui vui vì câu nói dâm dâm của giám đốc. Chắc hẳn lúc này, bên trong quần lót của anh đã bị nước bọt của nó dính ướt rồi. Nhìn khóe môi quyến rũ của anh mỉm cười giữa bộ râu quai nón đầy nam tính, mắt thì nhìn nó đùa cợt càng khiến cho Vũ Kiên thêm ngại, không biết phải nói sao, có vẻ như giám đốc đang muốn giỡn cợt gì với nó đây.
Quả không nằm ngoài dự đoán của Vũ Kiên, Hoàng Minh chợt nghiêng đầu, nhanh như cắt thơm vào má nó 1 cái “chóc” thật to. Bộ râu quai nón của anh cạ vào má nó nghe nhồn nhột.
– Đi nào! – Hoàng Minh nói, anh quay lưng bước ra cửa ngay khi vừa thơm Vũ Kiên 1 cách bất ngờ, khi quay lưng đi miệng vẫn còn cười tủm tỉm.
Nụ hôn Hoàng Minh đặt lên má Vũ Kiên càng khiến cho mặt nó đỏ hơn. Nó không ngờ khác với vẻ quyền uy, lạnh lùng thường ngày ở công ty thì giám đốc cũng có những phút giây nghịch ngợm, trêu đùa người khác như thế này. Không ngờ anh đã ba mươi mấy tuổi đầu rồi mà còn giở trò “hôn trộm” đối với nó. Vừa ngại ngùng vừa buồn cười lại xen lẫn chút hạnh phúc, Vũ Kiên cũng tủm tỉm cười rồi bước theo sau anh.
Rời khỏi căn hộ, nơi sẽ là chỗ ở mới của Vũ Kiên trong nay mai, Hoàng Minh lái xe đưa nó đến 1 địa điểm khác. Vũ Kiên khá hồi hộp vì không biết giám đốc sẽ đưa mình đến đâu và sẽ còn bất ngờ gì cho mình nữa đây.
Chẳng bao lâu sau đó, Vũ Kiên thấy Hoàng Minh dừng xe tại 1 cửa hàng xe máy Honda. Giờ thì nó đã đoán chắc được rằng anh có bất ngờ gì cho nó rồi. Đã nhận của Hoàng Minh điện thoại, căn hộ mới, giờ anh lại còn cho nó thêm cả xe máy sao? Vũ Kiên vội nói:
– Anh tính mua xe máy cho em à?