Nội dung truyện
Màn đêm sau cơn bão dữ dội đi qua để lại hơi ớn lạnh trong gian nhà cổ kính nhưng tôi thì không thấy lạnh, ngọn lửa trong đáy tim đang âm ỉ cháy và hứa hẹn sẽ bùng phát. Chúng tôi trần trụi ôm nhau trên giường, chiếc radio cũ mở lên bài nhạc xưa da diết nhằm xua đi những âm thanh hư không thoát ra từ cổ họng. Tôi, trong vòng tay anh đêm nay với tư cách là người yêu, trao cho anh trọn vẹn cảm giác tìиɧ ɖu͙© đầu tiên của đời người đầy bỡ ngỡ.
Dưới ánh nến đỏ rực, trong mắt tôi thấy, thời gian đã mài giũa kẻ đang cùng tôi quấn quýt thành một người đàn ông…đậm hương vị đàn ông mê hoặc chết người, khiến tôi đỏ mặt, khiến tôi dường như không rượu mà đã say. Anh hôn lên trán, hôn lên chóp mũi, hầu như mọi điểm trên gương mặt tôi đều là thứ anh đang tận lực muốn khắc ghi vào lòng mình vì anh biết, tôi biết…đây là cơ hội đầu tiên và sẽ là cuối cùng, chỉ một đêm nay để sống cho chính tình yêu và bản thân mình mà không nghĩ ngợi tới hậu quả.
Sau ngày hôm nay…tất cả sẽ chấm dứt!
Tôi đặt tay, vuốt ve lên vòm ngực rắn khỏe, cố gắng kìm nén dục vọng đang cháy trong lòng, lấy một tia lí trí còn sót lại hỏi anh:
– Chú yêu con từ khi nào?
Anh dịu dàng vuốt đuôi mắt tôi, thì thào nói:
– Chú không biết…
Tôi lại hỏi:
– Nếu con ra đời sớm hơn một chút, chúng ta gặp nhau sớm hơn một chút, chú không cưới mẹ, có thể nào có kết quả tốt hơn không?