Catch You - Chương 6
– Princess!!! Phần ăn sáng của mày nè!
– Đừng có gọi tao là Princess!
– Princess!!! Lấy hộ chị tờ giấy giới thiệu chương trình coi!
– Không được gọi em là Princess!
– Prin…
– MẤY NGƯỜI MUỐN CHẾT KHÔNG HẢ???
Buổi sáng ngày chủ nhật trong văn phòng đoàn trường hết sức náo nhiệt. Bây giờ là sáu giờ và cả đám còn khoảng một tiếng để chuẩn bị mọi thứ trước khi làm buổi khai mạc cho một ngày ăn chơi trác táng, theo cái kế hoạch của Tâm đề xuất hồi tuần trước. Bạn bí thư Tâm hiện giờ không có mặt ở đây, bạn ấy đang ở dưới sân trường xăn tay áo phụ gắn bảng chữ đề “ GIAO LƯU CỰU HỌC SINH TRƯỜNG THPT NGUYỄN TRÃI” mà bạn đã cất công ngồi cắt từ xốp rồi dán suốt ngày hôm qua. Cái này đi đặt là có, nhưng mà bạn tiếc tiền quỹ nên không chịu đặt, thêm nữa là bạn có cả một đám lâu la là mấy đứa hàng xóm để bắt nạt nên bạn dại gì không tận dụng nhân lực. Đỡ được một khoảng tiền, phù! Vợ của bạn, Đăng, thì bận bịu với đống giấy tờ kế hoạch chương trình cũng như bài phát biểu mà ông chồng mình sẽ đọc lúc khai mạc, bản thân Đăng cũng có một bài bế mạc nữa. Huyền thư ký đã đi xuống sân để coi lại vị trí đặt gian hàng mà các lớp đăng ký, trong khi Lâm phải thống kê lần cuối những chi phí dự tính và phát sinh. Chỉ có mỗi “bé Princess” là chạy qua chạy lại bở hơi tai vì được chăm sóc và bị sai vặt.
– Thiệt tình, giờ đâu phải lúc phàn nàn chuyện đó! – Đăng ngước lên nhìn Trường một giây rồi lại chúi mũi xuống tờ chương trình – Princess, đem cái laptop lại đây giùm chị!
– Chị…
– Có vấn đề gì hả? Princess??? – Đăng lại ngước lên, nhưng là với vẻ áp đảo đe dọa khiến Trường chỉ biết ấm ức thi hành. Không hổ danh là phó bí thư phòng Đoàn ha?
– Sao rồi mấy đứa? Ổn hết chứ? – Quyên tươi cười bước vào phòng Đoàn, theo sau là Linh đang bị lôi đi xềnh xệch mà không cách nào thoát khỏi bàn tay bà chị – Mà cái bảng chữ ở dưới đẹp đấy!
– Thank you đàn chị! – Tâm nhe răng cười hì hì, và nụ cười của nó phớn phở hơn khi thấy một cậu nhóc đứng sau lưng Quyên – Ai đây?
– Đoán xem! – Quyên nháy mắt cười hí hửng. Mặt Tâm và Đăng cùng ửng lên. Hai đứa đồng thanh:
– Nhóc Linh!
– Uh! – Quyên nhe răng sung sướng, trong khi Linh nhăn mặt vì không hài lòng khi bị gọi là nhóc. Vợ chồng ác ma trao nhau ánh mắt mang hàm ý rõ ràng là “ Trời ơi không thể chịu được!” . Chưa bắt đầu mà mọi chuyện đã thú vị quá đi thôi.