Summary
Hoàng đế nhìn quanh và chỉ thấy đống giấy bay tứ tung lúc nãy. Nhặt đại một tờ lên coi và ngài muốn té xỉu. Trong đó là tên, xuất thân, ảnh họa chân dung của các công chúa lân bang, các tiểu thư danh giá.
“Trời ạ, trên đời này nhiều con gái đến thế sao?”
Ngài gọi một tên lính vào bảo hắn nhặt hết mấy tờ giấy đó rồi đem đưa lại cho các quan đại thần. Chán nản đứng dậy, ngài đi dạo xung quanh, trong vô thức bước đến chỗ công chúa lúc nào không hay.
Nếu thật sự cần chủ nhân cho chiếc ghế cạnh ngài…
.
.
.
“Sao ngài lại đến đây?”
“Ta không được quyền à?”
“Một hoàng đế hẳn phải bận rộn lắm chứ?”
“Bận cỡ nào cũng phải có thời gian nghỉ chứ! Công chúa không hoan nghênh ta đến đây?”
“Đây là cung điện của ngài”
“Và đây là nơi ở của công chúa”
Công chúa thôi không đôi co với ngài nữa, nàng chỉ lẳng lặng ngồi ngắm những bông tuyết trắng xóa ngoài kia. Ngài chợt cảm thấy buồn, phải chi đôi mắt ấy hướng về ngài, một lần thôi cũng được…