Bí Mật Động Trời - Chương 18
– Trước hết, ba mẹ xin lỗi con về chuyện đã làm không phải với con….thứ 2 ba mẹ muốn nói………….muốn nói – Mẹ Tú ấp úng
– Có chuyện gì, 2 người nói nhanh đi –Tú lạnh như băng
– Ba nghĩ khi nói ra chuyện này nói ra con sẽ hận ba mẹ đến chết nhưng mà…….nhưng mà ba mẹ xin con hãy tha thứ cho ba mẹ- Ba Tú rơi lệ
Tú đã bắt đầu nóng người lên và tò mò
– Chuyện gì ,chuyện gì hả?
2 vợ chồng vẫn ấp úng và rơi nước mắt dài.
– Thật ra 2 ông bà có nói không hả, nếu không tôi sẽ đi – Tú bật dậy
– Em con đã chết rồi……………………… – Mẹ Tú đứng dậy nói
Tú đứng chết người ra, mặt thờ thẩn, ngạc nhiên đến cực độ
– Cái gì,cái gì……ai chết? ông bà nói gì vậy hả?
– Em con chết rồi Tú ơi, nó chết cách đây 2 tuần rồi. – Mẹ Tú khóc lóc
– Lỗi là do ở ba mẹ………ba mẹ không phải là người – Ba Tú lại nức nở
Tú đã bắt đầu rơi những giọt nước mắt nóng hổi, ruột gan sôi lên ùng ụt
– 2 người……..2 người làm gì Hào chứ?
Người mẹ khóc lóc không dứt, không lâu sao bà mạnh mẽ kể
– Sau khi con đi……..ba mẹ lại đi xin ý kiến của ông thầy bói……thì ông ấy nói…….ông ấy nói trong nhà còn 1 con quỷ nữa, cần phải bài trừ …….mới có thể……mới có thể………làm ăn được – Người mẹ nói đến đây đã không thể nói tiếp
– Thế là ba mẹ mù quáng với những lời nói đó…nên về nhà đuổi em của con ra khỏi nhà…….nhưng Hào –em con không chịu đi. Ba mẹ đã đẩy nó ra ngoài đường và vô tình………..vô tình……….xe cán lên người em con.
Tú đã té xuống ghế, nước mắt cứ tuôn trào
– Tú, Tú nhóc có sao không? – Trường lo lắng
Một hồi sau , Tú bình tĩnh trong nước mắt và nói
– Tại sao ông bà lại làm như vậy, Hào chỉ mới 7 tuổi thôi mà..tại sao lại như vậy,tại sao chứ………2 ông bà không phải là con người
– Đúng, đúng, đúng…con cứ mắng chửi nữa đi. Ba mẹ đang rất muốn chết. Ba mẹ đã quá điên rồ, ba mẹ đã quá dị đoan, ba mẹ đã quá tham tiền. Con hãy mắng chửi đi.
Tú che mặt lại mà khóc và dựa vào người Trường
– Đứa con nít 7 tuổi mà 2 ông bà còn làm như vậy, ông bà điên thiệt rồi – Tú la lên
Lúc này cả quán hướng mắt về bàn của Tú, khung cảnh 2 người vợ chồng đang ôm mặt khóc, chàng trai ôm một cậu nhóc mà lòng xót xa đã đập vào mắt của những người xung quanh
– Ba mẹ mong con tha thứ, và hãy trở về bên ba mẹ
– Trở về……..- Tú thẩn thờ
– Đúng. Con hãy trở về với ba mẹ để ba mẹ bù đắp lại những gì mất mác trong lòng con. Và còn cả chục công ty của ba mẹ còn chờ con về quản lý trong tương lai nữa
– Hãy về với ba mẹ nha Tú
Tú lắc đầu, mặt nhăn nhó.
– Giờ phút này 2 người còn có thể nói như vậy sao?. 2 ông bà tưởng có hàng chục công ty lớn dành cho tôi, là tôi sẽ quay về hay sao? . Xin lỗi, khi tôi bước chân ra đi, tôi đã không còn nghĩ 2 người là ba mẹ tồi nữa. Vì không có ba mẹ nào lại muốn giết chết con mình như vậy.
– Nhưng…………………
– Đừng nói gì vô ích, tôi thật sự đã quên hẳn hình ảnh được ông bà thương yêu từ nhỏ rồi. Và cảm thấy cuộc đời của mình đã lật sang trang mới. Chuyện gia đình hạnh phúc thưở nào, tôi đã xếp nó vào quá khứ rồi.