Bí Mật Của Thầy Dương - Chương 6
Nhiệm Vụ 2: Kiểm Soát Qua Dục Vọng
Quân chuyển sang kiểm soát Hào qua dục vọng, sử dụng các đồ chơi BDSM khác biệt để đẩy cậu vào trạng thái kích thích liên tục. Thay vì plug hậu môn như thầy Dương, Quân đưa cho Hào một bộ dây đai da phức tạp, được thiết kế để trói chặt ngực, hông, và đùi, với các vòng kim loại gắn vào để kết nối dây xích. Bộ dây đai ép chặt vào cơ bắp của Hào, tạo cảm giác bị giam cầm. “Đeo nó suốt ngày,” Quân ra lệnh. “Tôi muốn mày cảm nhận sự kiểm soát của tao ngay cả khi mày đi học.”
Hào, dù miễn cưỡng, đeo dây đai da, cảm giác da cọ xát vào cơ thể khiến cậu khó chịu. Trong các buổi học, dây đai ẩn dưới áo khiến Hào luôn ý thức về sự hiện diện của Quân. Quân nhắn tin kiểm tra: “Nô lệ, dây đai vẫn ở đúng chỗ chứ? Gửi ảnh.” Hào phải lén vào nhà vệ sinh, kéo áo lên, chụp ảnh cơ thể bị trói chặt, mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
Nhiệm vụ cạnh tranh tiếp theo là một cuộc thi “kiềm chế”. Hào và thầy Dương, cả hai đeo vòng đeo dương vật rung với cường độ mạnh, phải ngồi đối diện nhau trên ghế, không được phép chạm vào bản thân trong khi Quân kích hoạt vòng rung ở các mức độ khác nhau. Người đầu tiên rên lên hoặc đạt cực khoái sẽ thua. Quân đứng cạnh, cầm gậy điện, chích nhẹ để tăng áp lực.
Hào, với bản tính mạnh mẽ, cố kìm nén, nhưng sự kích thích liên tục khiến cậu không chịu nổi, cơ thể run rẩy. Thầy Dương, đã quen với sự kiểm soát từ những buổi huấn luyện trước, giữ được sự bình tĩnh, ánh mắt tập trung. Hào rên lên trước, con cặc của cậu cương cứng rõ rệt dưới quần. Thầy Dương thắng cuộc.
Quân ra lệnh: “Thầy thắng. Đụ nó đi.” Hào, ánh mắt đầy căm hận, quỳ trên sàn, cởi quần để lộ mông rắn chắc. Thầy Dương, với sự phục tùng vô điều kiện, bôi chất bôi trơn và tiến vào Hào từ phía sau. Thầy nắm chặt hông Hào, đẩy mạnh, mỗi cú thúc làm Hào rên lên, vừa đau vừa kích thích. Cơ bắp của Hào căng cứng, mồ hôi lăn dài trên lưng, nhưng con cặc của cậu lại cương lên, phản bội ý chí của cậu. Thầy Dương, dù đau lòng, đẩy nhanh hơn, hơi thở hổn hển hòa lẫn với tiếng rên của Hào. Âm thanh nhục thể vang lên rõ ràng, mỗi cú đẩy làm Hào lắc lư, cơ thể cậu như bị chiếm đoạt. Quân ngồi trên sofa, quay video, bình phẩm: “Nhìn hai con nô lệ của tao kìa. Thầy đụ mạnh vào, làm nó nhớ ai là chủ.”
Khi thầy Dương bắn tinh, Hào ngã xuống sàn, thở hổn hển, ánh mắt mờ mịt. Cậu cảm thấy nhục nhã, nhưng một sự khoái cảm bệnh hoạn trỗi dậy, khiến cậu tự hỏi liệu mình có đang dần chấp nhận trò chơi này.
Nhiệm Vụ 3: Cạnh Tranh Tâm Lý
Quân đẩy Hào vào các nhiệm vụ cạnh tranh tâm lý, buộc cậu đối mặt với sự kiêu hãnh và lòng trung thành với thầy Dương. Nhiệm vụ tiếp theo là một cuộc thi “vâng lời”. Hào và thầy Dương phải thực hiện một chuỗi mệnh lệnh phức tạp của Quân—từ lau sàn bằng tay, xếp đồ theo thứ tự, đến phục vụ Quân một bữa ăn—trong thời gian giới hạn. Người làm sai hoặc chậm hơn sẽ thua. Quân cố ý đưa ra các mệnh lệnh mơ hồ, như “làm tôi hài lòng” mà không giải thích rõ, để gây áp lực tâm lý.
Thầy Dương, dù đã quen với sự phục tùng, vô tình làm sai khi xếp đồ không đúng thứ tự mà Quân mong muốn. Hào, với sự tập trung cao độ và quyết tâm trả thù, thực hiện mọi thứ chính xác, thậm chí chuẩn bị bữa ăn nhanh hơn thầy. Kết quả, Hào thắng.
Quân tuyên bố: “Hào thắng. Đụ thầy mày đi.” Cả hai được đưa vào một góc phòng, nơi Quân đã chuẩn bị một tấm thảm dày. Thầy Dương, cởi quần, quỳ trên thảm, ánh mắt đầy sự phục tùng. Hào, với con cặc đã cương cứng vì chiến thắng, bôi chất bôi trơn và tiến vào thầy từ phía sau, tay nắm chặt vai thầy. Hào đẩy mạnh, mỗi cú thúc làm thầy rên lên, lồng ngực thầy phập phồng, cơ bụng co lại vì kích thích. Âm thanh da thịt va chạm vang lên rõ ràng, hòa lẫn với tiếng thở hổn hển của cả hai. Quân đứng cạnh, dùng gậy điện chích nhẹ vào núm vú của thầy Dương, khiến thầy gào lên, cơ thể cong lên vì đau và khoái cảm. Hào, mất kiểm soát, đẩy nhanh hơn, và bắn tinh vào trong thầy, cả hai cùng ngã xuống thảm, mồ hôi đầm đìa.
Quân vỗ tay, cười lớn: “Đẹp lắm, Hào. Mày bắt đầu thích trò này rồi, đúng không?” Hào không đáp, nhưng ánh mắt cậu đã bớt đi sự chống đối, thay vào đó là một sự chấp nhận ngầm.
Nhiệm Vụ 4: Nhục Nhã Công Khai
Quân đẩy giới hạn xa hơn với các nhiệm vụ công khai, buộc Hào và thầy Dương cạnh tranh trong những tình huống nguy hiểm. Nhiệm vụ tiếp theo là một cuộc thi “ẩn mình”. Cả hai phải đeo dây đai da và vòng đeo dương vật rung, tham gia một buổi sinh hoạt câu lạc bộ tại trường. Quân sẽ kích hoạt vòng rung ngẫu nhiên, và người đầu tiên để lộ biểu cảm hoặc hành động bất thường sẽ thua.
Hào, với tính cách bộc trực, không thể che giấu khi vòng rung kích hoạt, rên lên khe khẽ trong lúc thuyết trình, khiến vài sinh viên nhìn cậu với ánh mắt tò mò. Thầy Dương, đã quen với sự kiểm soát, giữ được vẻ ngoài bình tĩnh, dù cơ thể thầy cũng run rẩy vì kích thích. Thầy Dương thắng cuộc.
Quân đưa cả hai vào một phòng trống sau buổi sinh hoạt, nơi ánh đèn huỳnh quang tạo không khí lạnh lẽo. Hào, cởi quần, quỳ trên sàn, ánh mắt đầy nhục nhã. Thầy Dương, với sự phục tùng vô điều kiện, bôi chất bôi trơn và tiến vào Hào từ phía sau, tay nắm chặt hông cậu. Thầy đẩy mạnh, con cặc của thầy trượt sâu vào trong, mỗi cú thúc làm Hào rên lên, cơ thể cậu lắc lư theo nhịp. Âm thanh nhục thể vang lên rõ ràng, hòa lẫn với tiếng thở hổn hển của cả hai. Hào, dù cố kìm nén, không thể ngăn con cặc của mình cương cứng, chạm vào sàn, tạo thêm kích thích. Thầy Dương, đạt cực khoái, bắn tinh vào trong Hào, cả hai ngã xuống sàn, mồ hôi đầm đìa.
Quân quay video, cười lớn: “Nhìn mày kìa, Hào. Một gã cơ bắp, giờ bị thầy mày đụ như một con điếm. Thích không?” Hào, thở hổn hển, không đáp, nhưng cơ thể cậu đã phản bội, run rẩy vì khoái cảm
Giai Đoạn 5: Sự Khuất Phục Dần Dần
Sau hàng chục nhiệm vụ, với thắng thua xen kẽ, Hào bắt đầu thay đổi. Ban đầu, cậu làm mọi thứ để bảo vệ thầy Dương, nhưng sự nhục nhã và khoái cảm từ các cảnh quan hệ mãnh liệt dần trở thành một phần của cậu. Mỗi lần bị thầy Dương đụ, hoặc được đụ thầy, Hào cảm thấy một sự kích thích kỳ lạ, tương tự như những gì thầy Dương từng trải qua. Hào cố chống lại cảm giác đó, nhưng nó cứ bám lấy, như một chất độc ngọt ngào.
Trong một buổi huấn luyện cuối, Quân trói Hào và thầy Dương cạnh nhau, cả hai quỳ trước cậu, đeo dây đai da và vòng đeo dương vật rung. Quân yêu cầu họ đồng thanh nói: “Cảm ơn Chủ Nhân.” Hào, dù miễn cưỡng, làm theo, giọng hòa lẫn với giọng thầy Dương. Nhìn thầy phục tùng một cách tự nguyện, Hào cảm thấy một sự ghen tị kỳ lạ—thầy đã chấp nhận số phận, còn Hào vẫn đang đấu tranh.
Quân nhận ra sự thay đổi, mỉm cười: “Mày đang thích điều này, đúng không, Hào? Giống như thầy Dương. Mày không chỉ là nô lệ, mày còn muốn nó.” Hào im lặng, nhưng ánh mắt cậu đã thừa nhận một phần sự thật. Cậu bắt đầu tuân theo mệnh lệnh của Quân một cách tự nhiên hơn, không cần đe dọa.
Sau ba tháng dưới sự kiểm soát của Quân, với những nhiệm vụ cạnh tranh và các cảnh quan hệ mãnh liệt xen kẽ, Hào trở thành nô lệ hoàn hảo, giống như thầy Dương. Cậu phục tùng vô điều kiện, ánh mắt đầy sự tôn thờ khi nhìn Quân. Trong một buổi cuối cùng tại căn hộ, Quân yêu cầu Hào và thầy Dương cùng quỳ, phục vụ cậu đồng thời, cả hai đeo dây đai da và vòng đeo dương vật rung. Hào và thầy Dương làm mọi thứ với sự tận tụy, ánh mắt hòa lẫn giữa sự phục tùng và khoái cảm. Quân vuốt tóc Hào, thì thầm: “Mày là của tao, Hào. Cả hai đều là của tao.”
Hào gật đầu, giọng nhỏ: “Vâng, Chủ Nhân. Tôi thuộc về ngài.”
Thầy Dương và Hào, từng là những người mạnh mẽ và kiêu hãnh, giờ bị trói chặt trong dây xích vô hình của Quân. Tình cảm giữa họ vẫn còn, nhưng nó bị che mờ bởi sự phục tùng tuyệt đối với Chủ Nhân Quân. Những nhiệm vụ cạnh tranh, với thắng thua xen kẽ, đã biến họ thành những nô lệ hoàn hảo, sẵn sàng làm mọi thứ để làm hài lòng Quân. Quân, hài lòng với chiến thắng, tiếp tục mở rộng trò chơi quyền lực, nhắm đến những mục tiêu mới, nhưng Hào và thầy Dương mãi mãi thuộc về cậu, bị mắc kẹt trong một vòng xích kép không lối thoát.