Cơn mưa chiều Sài Gòn đến bất ngờ, xối xả như muốn cuốn trôi cả thành phố. Dũng đứng dưới mái hiên một quán cà phê nhỏ, tay cầm điếu thuốc cháy dở, mắt nhìn xa xăm. Anh vừa cãi nhau với Linh, một cuộc cãi vã căng thẳng đến mức cả hai đều hét vào mặt nhau trước khi cô bỏ đi, để lại anh với cơn giận dữ và cảm giác trống rỗng. Mọi chuyện bắt đầu từ một hiểu lầm nhỏ, Linh trách anh không quan tâm cô đủ nhiều, rằng anh luôn bận rộn với công việc và bạn bè hơn là dành thời gian cho cô. Nhưng khi cô nhắc đến Tín, mọi thứ bùng nổ.
“Anh lúc nào cũng Tín này Tín nọ, anh quan tâm nó hơn em đúng không?” Linh gào lên, mắt đỏ hoe. “Em thấy anh với nó thân thiết hơn cả với em nữa. Anh có yêu nó không hả Dũng?” Câu hỏi của Linh như một nhát dao đâm thẳng vào lòng Dũng. Anh tức giận, không phải vì Linh ghen mà vì cô vô tình chạm vào một thứ gì đó trong anh mà chính anh không dám thừa nhận. “Em đừng có nói bậy! Tín là bạn anh, em hiểu không? Anh với Tín không có gì hết!” Dũng quát lại nhưng giọng anh run run như thể anh đang cố thuyết phục chính mình hơn là Linh.
Linh không tin. Cô nhìn anh, cười nhạt: “Anh tự nhìn lại mình đi, Dũng, em không có mù mà không thấy.” Rồi cô quay lưng bỏ đi, để lại Dũng đứng đó, tay nắm chặt thành quyền, đầu óc rối loạn. Anh không yêu Tín, anh tự nhủ vậy. Tín là bạn thân, chỉ là bạn thân thôi. Nhưng tại sao mỗi lần nghĩ đến cậu, tim anh lại đập nhanh hơn? Tại sao anh không thể quên được cơ thể của Tín, không thể xóa đi những khoảnh khắc anh đã vượt quá giới hạn?
Mưa bắt đầu rơi, từng giọt nặng hạt đập xuống mái hiên. Dũng dập điếu thuốc, không suy nghĩ thêm nữa. Anh bước ra ngoài, để mặc nước mưa thấm ướt áo quần và đi thẳng đến nhà Tín. Anh cần gặp cậu, cần nói chuyện, cần một nơi để trốn khỏi mớ cảm xúc hỗn độn đang bóp nghẹt anh.
—
Tín vừa tắm xong, tóc còn ướt rũ xuống trán, người chỉ mặc độc một chiếc áo thun dài màu xám che đến giữa đùi. Cậu đang lau tóc bằng khăn thì nghe tiếng chuông cửa réo liên hồi. “Ai mà gấp vậy trời.” Tín lẩm bẩm, bước ra mở cửa. Trước mặt cậu là Dũng, ướt từ đầu đến chân, nước mưa chảy thành dòng trên mặt anh, áo thun đen dính chặt vào cơ thể lộ rõ cơ bắp rắn chắc. “Mày…mày sao vậy?” Tín trợn mắt, kéo Dũng vào trong.
Dũng không nói gì, chỉ đứng im, nước nhỏ xuống sàn nhà ướt đẫm. Tín hoảng hốt chạy vào phòng lấy khăn và một bộ đồ của mình. “Mày thay đi, ướt hết rồi kìa. Sao không gọi cho tao, mưa lớn thế này mà mày dám đi bộ hả?” Cậu đưa khăn cho Dũng rồi đặt bộ đồ xuống ghế. Dũng lau mặt, nhìn bộ đồ Tín đưa gồm một chiếc áo thun và quần đùi mỏng rồi cười nhạt: “Mày nghĩ tao mặc vừa đồ của mày hả?”
Tín nhún vai: “Thì cứ thử đi, không thì mày cởi trần cũng được, tao cũng đành chịu thôi.” Dũng gật đầu rồi cởi áo ướt ra để lộ lồng ngực rộng và cơ bụng săn chắc. Tín quay mặt đi, giả vờ lấy nước cho Dũng nhưng cậu không thể không liếc nhìn cơ thể anh qua khóe mắt. Dũng thử mặc chiếc áo thun của Tín, nhưng nó quá chật, ôm sát người anh như muốn rách. “Thôi bỏ đi.” Dũng cười, vứt áo sang một bên, chỉ giữ lại chiếc quần đùi mỏng manh vừa khít phần hông của anh. Phần dưới của anh căng phồng trong lớp vải mỏng khiến Tín đỏ mặt quay đi.
“Ngồi đi, tao lấy nước ấm cho.” Tín nói, giọng hơi run. Dũng ngồi xuống sofa, mắt nhìn theo bóng lưng Tín. Chiếc áo thun cậu mặc không che hết, để lộ cặp đùi trắng mịn và đường cong của mông khi cậu cúi xuống tủ lạnh. Dũng nuốt nước bọt, cố dời mắt đi chỗ khác, nhưng cơn mưa ngoài kia như đang đẩy mọi cảm xúc trong anh đến bờ vực.
Tín mang nước ra và ngồi xuống cạnh Dũng. “Mày sao vậy? Nhìn mặt mày như mất hồn ấy.” Dũng thở dài, uống một ngụm nước rồi kể lại chuyện cãi nhau với Linh. Anh không nhắc đến phần Linh nghi ngờ anh với cậu, chỉ nói rằng cô giận vì anh không quan tâm đến cô. Tín lắng nghe, gật gù: “Con gái mà, hay giận lắm. Mày xin lỗi Linh đi, cô ấy tốt với mày mà.”
Dũng không đáp, chỉ nhìn Tín một lúc lâu. Rồi bất ngờ, anh kéo Tín lại, để cậu ngồi lên đùi mình, hai tay ôm chặt lấy eo cậu. “Mày đừng nói nữa, để tao ôm mày một chút đã.” Dũng nói, giọng trầm trầm pha chút nũng nịu. Tín giật mình nhưng không đẩy anh ra. Cậu cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể Dũng, hơi thở anh phả vào cổ cậu khi anh cúi xuống hít hà mùi hương trên tóc cậu. “Mày thơm thật đó.” Dũng lẩm bẩm, mũi cọ vào gáy Tín.
Tín rùng mình, không phải vì khó chịu, mà vì cảm giác kỳ lạ lan tỏa từ chỗ Dũng chạm vào. “Mày…mày buồn thì ôm tao cũng được nhưng đừng làm tao sợ.” Tín nói, cố giữ giọng bình tĩnh. Cậu nghĩ Dũng đang đau lòng vì Linh nên không muốn từ chối anh lúc này. Dũng cười khẽ, tay luồn vào trong áo thun của Tín vuốt ve làn da mịn màng ở eo cậu. “Tao không làm mày sợ đâu, tao chỉ muốn gần mày chút thôi.”
Ngón tay Dũng di chuyển chậm rãi, từ eo lên lưng rồi xuống dưới bụng. Tín cắn môi, cơ thể cậu nóng lên, một luồng điện chạy dọc sống lưng. Khi tay Dũng trượt xuống thấp hơn, chạm vào khe giữa hai đùi cậu, Tín khẽ rên lên, nước lồn rỉ ra thấm ướt mép áo. “Dũng…đừng…” Tín nói giọng cậu yếu ớt, không có chút cương quyết.
Dũng không dừng lại. Anh kéo áo Tín lên cao, để lộ phần dưới trần trụi của cậu, cái lồn hồng hào hiện ra trước mắt anh, ướt át và run rẩy vì kích thích. “Mày đẹp quá, Tín.” Dũng thì thào, tay vuốt ve mép ngoài, cảm nhận chất lỏng ấm nóng chảy ra từ bên trong. Tín thở gấp, tay bám vào vai Dũng, nhưng cậu không đẩy anh ra. Cậu nghĩ Dũng cần an ủi, cần quên đi nỗi buồn và cậu không từ chối.
Dũng cúi xuống, hôn lên bụng Tín, lưỡi liếm nhẹ quanh rốn cậu. Anh ngẩng lên, nhìn vào mắt Tín: “Mày cho tao được không? Chỉ chút thôi.” Tín không hiểu anh muốn gì, chỉ gật đầu trong cơn mơ màng. Dũng kéo quần đùi của mình xuống, con cặc cương cứng bật ra, to lớn và nóng hổi. Anh đặt Tín nằm ngửa xuống sofa, dạng chân cậu ra rồi cúi xuống liếm một đường dài lên âm hộ ướt át.
Tín rên lớn, cơ thể cong lên vì khoái cảm. Dũng mút mạnh, lưỡi xoáy sâu vào trong, hút lấy từng giọt nước lồn chảy ra. “Ư… Dũng…tao…” Tín lắp bắp, tay bấu chặt vào tóc anh. Dũng không đáp, chỉ say mê liếm mút, tay vuốt ve đùi cậu khiến Tín run rẩy không ngừng. Nước lồn chảy ra nhiều hơn, thấm ướt sofa, nhưng Dũng không quan tâm. Anh muốn Tín, muốn cậu hoàn toàn và anh không thể dừng lại.
Không khí trong căn phòng nhỏ của Tín trở nên ngột ngạt, không phải vì cái nóng của Sài Gòn, mà vì hơi thở gấp gáp của hai con người đang bị cuốn vào một thứ cảm xúc không thể kiểm soát. Dũng quỳ giữa hai chân Tín, môi anh vẫn còn ướt át bởi nước lồn của cậu, mắt anh sáng lên trong dục vọng mãnh liệt. Tín nằm ngửa trên sofa, áo thun bị kéo lên tận ngực, cơ thể run rẩy vì dư âm của những cái liếm mút vừa rồi. Cậu thở dốc, tay bám chặt vào mép sofa, ánh mắt mơ màng nhìn Dũng.
Dũng đứng dậy, con cặc to lớn của anh vẫn cương cứng, căng phồng trong không khí. Anh nhìn Tín, giọng khàn khàn: “Mày…mày làm tao được không? Bú cho tao đi.” Lời nói của anh vừa như ra lệnh, vừa như van xin, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt đỏ ửng của Tín.
Tín giật mình, ngồi dậy, tay kéo áo xuống che bớt phần dưới. “Mày…mày nói gì vậy?” Cậu lắp bắp, mắt liếc xuống con cặc của Dũng rồi vội quay đi, mặt nóng ran. Cậu chưa bao giờ làm chuyện này, thậm chí chưa từng nghĩ đến việc chạm vào cơ thể một người đàn ông theo cách đó. Nhưng ánh mắt của Dũng, giọng nói của anh và cả cái cách anh vừa làm cậu sướng đến run người khiến cho Tín không thể từ chối ngay lập tức.
Dũng bước tới gần, tay nắm lấy vai Tín kéo cậu ngồi thẳng lại. “Tao biết mày ngại nhưng mày làm cho tao đi. Tao muốn mày, Tín.” Anh nói, giọng trầm xuống, đầy khao khát. Tín cắn môi, tay run run chạm vào con cặc của Dũng, nó nóng hổi, cứng như đá và to lớn đến mức cậu không khỏi cảm thán trong lòng. “Trời ơi…sao nó to vậy?” Tín lẩm bẩm, mắt mở to nhìn thứ đang nằm trong tay mình. Dũng cười khẽ, tay xoa đầu cậu: “Mày khen tao hả? Mau làm đi, đừng ngại.”
Tín hít một hơi sâu rồi cúi xuống, môi khẽ chạm vào đầu khấc đỏ hồng, cậu ngửi thấy mùi đàn ông nồng nặc từ Dũng, không khó chịu mà lại kích thích một cách kỳ lạ. Cậu le lưỡi liếm nhẹ một đường cảm nhận vị mặn và hơi tanh lan trên đầu lưỡi. Dũng rên lên, tay bấu vào vai Tín: “Ừ…cứ vậy…mày làm tốt lắm.” Tín đỏ mặt nhưng nghe Dũng khen, cậu dần mạnh dạn hơn. Cậu ngậm lấy đầu cặc, môi ôm chặt và dùng lưỡi xoáy quanh đầu khấc trong khi tay nắm phần gốc vuốt nhẹ.
Dũng thở gấp, hông anh vô thức đẩy tới, khiến con cặc trượt sâu hơn vào miệng Tín. Tín ho khẽ, nước mắt rỉ ra vì bị nghẹn nhưng cậu không dừng lại. Cậu vừa bú vừa liếc nhìn Dũng, thấy anh nhắm mắt, miệng hé ra rên rỉ và điều đó làm cậu cảm thấy một luồng nhiệt chạy xuống dưới. Nước lồn của Tín rỉ ra, thấm ướt sofa, chảy xuống đùi cậu. Cậu không ngờ mình lại bị kích thích chỉ vì làm chuyện này cho Dũng.
“Miệng mày bú đã quá…Tín…” Dũng thì thào, tay đè đầu Tín xuống mạnh hơn. Tín cố gắng mút mạnh, lưỡi quấn quanh con cặc to lớn, nước bọt chảy ra từ khóe miệng cậu. Dũng rên lớn, cơ thể anh căng cứng như sắp bùng nổ nhưng anh đột nhiên kéo Tín ra. “Đợi đã…tao muốn hơn nữa…” Anh nói, mắt đỏ ngầu vì dục vọng. Anh kéo Tín nằm xuống, định đút con cặc vào âm hộ ướt át của cậu.
Tín hoảng hốt, lắc đầu nguầy nguậy: “Không…Dũng, đừng…tao không muốn vậy… không được đâu…” Giọng cậu run run, tay đẩy ngực Dũng.
Dũng dừng lại, thở nặng nhọc, nhìn vào mắt Tín. Anh thấy sự sợ hãi trong đó và dù dục vọng đang thiêu đốt anh, anh cũng không muốn ép cậu. “Được rồi…tao không đút vào nữa…” anh nói, giọng khàn khàn, tay vuốt tóc Tín như an ủi.
Nhưng Dũng không chịu dừng lại hoàn toàn. Anh kéo chân Tín dạng ra, đặt con cặc của mình vào khe giữa hai mép lồn, cạ mạnh lên xuống. Đầu khấc trượt qua hột le nhỏ nhắn của Tín, chạm vào khe thịt mềm mại và ướt át, khiến cậu rên khẽ: “Ư…Dũng…tao… thấy lạ quá…ư…” Tín sướng đến mờ mắt, cơ thể cong lên, tay bấu chặt vào cánh tay Dũng, nước lồn chảy ra nhiều hơn, thấm ướt con cặc của anh, tạo thành những âm thanh nhóp nhép dâm đãng.
Dũng cạ nhanh hơn, đầu khấc trượt qua hột le rồi xuống mép lồn nhưng anh cẩn thận không đâm vào trong. “Mày sướng không?” Anh hỏi, giọng khàn đặc. Tín gật đầu, mắt nhắm chặt, miệng rên rỉ không thành tiếng. Dũng cười, tay vuốt đùi cậu, tiếp tục cạ mạnh cho đến khi Tín run lên bần bật, một dòng nước nóng bắn ra từ lỗ lồn, thấm ướt bụng anh. Tín lên đỉnh, cơ thể mềm nhũn, nằm thở dốc trên sofa.
Dũng cũng không kìm được nữa, anh cạ thêm vài cái rồi gầm lên, tinh dịch trắng đục bắn ra rơi xuống bụng và âm hộ của Tín. Anh thở nặng nhọc, nằm đè lên người cậu một lúc, hai cơ thể ướt át dính vào nhau. “Mày…mày làm tao điên thật rồi… sướng cặc quá…” Dũng lẩm bẩm, hôn nhẹ lên trán Tín.
Tín không đáp, chỉ nằm đó, mắt lim dim vì mệt mỏi và khoái lạc. Dũng đứng dậy, lau sạch cả hai bằng khăn giấy, rồi bế Tín vào phòng ngủ. Anh đặt cậu xuống giường, kéo chăn đắp lên, rồi nằm xuống bên cạnh. “Ngủ đi.” Dũng nói, giọng dịu dàng, tay ôm lấy eo Tín.
Tín khẽ cựa mình, quay sang ôm lại Dũng, đầu gối lên ngực anh như thói quen cũ. “Mày đừng buồn nữa nha…” Cậu lẩm bẩm trong cơn buồn ngủ, không biết rằng nỗi buồn của Dũng đã bị thay thế bằng một thứ gì đó sâu sắc hơn. Dũng cười khẽ, tay vuốt tóc Tín, kéo cậu sát vào lòng hơn. Cả hai chìm vào giấc ngủ, tiếng mưa ngoài kia vẫn rơi đều đều, như muốn che giấu những bí mật đang lớn dần giữa họ.
—
Sáng hôm sau, Tín tỉnh dậy trước. Cậu nhìn Dũng đang ngủ say bên cạnh, khuôn mặt anh bình yên đến lạ. Tín khẽ cười, không hiểu sao lòng mình lại nhẹ nhõm. Cậu không nghĩ nhiều về chuyện tối qua, chỉ cảm thấy gần gũi với Dũng hơn bao giờ hết nhưng cậu không biết rằng, với Dũng, mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn. Anh không còn xem Tín chỉ là bạn nữa, và anh sợ rằng một ngày nào đó, anh sẽ không thể kìm nén được ham muốn mà chiếm hữu cậu.
cho mình hỏi làm cách nào để đăng truyện hoàn chỉnh ạ? mình đăng 1 chương và không biết làm sao để đăng chương tiếp theo. do lúc đăng không yêu cầu đăng nhập gì cả