Bạn Cùng Lớp Ngày Nào Cũng Tiểu Lên Bàn Tôi - Chương 11
- Home
- Bạn Cùng Lớp Ngày Nào Cũng Tiểu Lên Bàn Tôi
- Chương 11 - H++ Ụ trước mặt phụ huynh, xin cưới
Sang tháng thứ năm, bụng Minh càng ngày càng lớn, căng bóng tròn như quả dưa vừa chớm hè. Dù gen nịt siết cỡ nào, dưới lớp áo đồng phục vẫn không giấu nổi vòm bụng lạ lẫm ấy, ngồi xuống lại càng rõ. Bạn bè trong lớp dần phát hiện ra giữa Minh và Khôi có điều gì đó. Chỉ là mọi người nghĩ, hai đứa này yêu nhau kiểu gà bông ngây thơ, cặp học sinh nào chả thế, chứ đâu ai ngờ có một cái thai đã tròn năm tháng đang lớn dần từng ngày dưới lớp áo đồng phục ấy.
Có ngày đến lớp, mấy đứa thân tủm tỉm trêu Khôi:
—Ê, chăm bạn Minh khéo thế, béo hẳn ra nhé!
Minh nghe mấy câu ấy chỉ biết cười đỏ mặt, mặt đỏ bừng như trái cà chua, ánh mắt lén lút liếc sang Khôi, vừa thẹn vừa hãnh diện. Có lần, ngồi sau bàn, Minh cúi gằm ghi bài mà vẫn thấy bàn tay Khôi lén luồn qua gầm bàn, chạm nhẹ lên bụng mình, vỗ vỗ an ủi, ánh mắt như dặn dò: “Ngoan, chịu thêm chút nữa, lát ra chơi anh đái cho vợ bú nhé”
Nhu cầu được bên cạnh Khôi ngày càng mạnh mẽ. Minh không thể thiếu hơi Khôi, cứ không được uống nước đái chồng vài tiếng lại thấy bứt rứt. Đã quen được anh ôm ngủ mỗi tối, được uống nước ấm nóng thẳng từ cặc chồng, được cưỡi cặc chữa ngứa lồn khi vừa tỉnh giấc. Thành ra Minh thường xuyên qua nhà Khôi ngủ lại, bất chấp bố mẹ Khôi ở nhà hay không, chẳng ngại ngần gì nữa.
Ở trường, hai đứa “chim chuột” nhau ở gốc cầu thang, trong nhà vệ sinh, hay bất cứ xó xỉnh nào trống người. Về nhà Khôi, Minh vẫn giữ bộ mặt ngây thơ, chào hỏi bố mẹ Khôi bằng giọng ngọt xớt:
—Cháu chào cô chú ạ! Hôm nay lại làm phiền nhà mình nha…
Bố mẹ Khôi đã quen với sự có mặt thường trực của Minh ở nhà, chỉ nghĩ đây là cậu bạn thân thiết, học giỏi, hiền lành. Họ rất hài lòng, liên tục hỏi thăm, gắp thức ăn cho Minh, khen:
—Trông cháu dạo này tươi thế, ăn được ngủ được, gò má hồng hào ghê!
Minh cười, mặt đỏ ửng, đáp lễ khéo léo:
—Dạ, nhờ bác Tần (bác giúp việc theo giờ) nhà cô chú nấu ăn ngon quá, cháu ăn ké nhiều nên béo ra đó ạ…
Trên bàn ăn, Minh mỉm cười ngoan ngoãn, gắp thức ăn theo lời dặn của mẹ Khôi, mắt ngước lên lễ phép đáp chuyện như một cậu học trò mẫu mực. Nhưng dưới bàn, thế giới khác hẳn: đôi chân hai đứa cứ lén lút cạ vào nhau, bàn chân Minh khẽ gập lại, chạm vào mắt cá chân Khôi, rồi lại luồn xuống dưới, miết lên ống quần đồng phục của chồng, trêu đùa từng nhịp như mật mã bí mật chỉ hai người hiểu.
Tay Khôi, ngoài mặt thì bận cầm đũa, nhưng thỉnh thoảng vẫn giả vờ cúi xuống, vươn qua gầm bàn, nhẹ nhàng áp vào bụng vợ. Lớp gen nịt bụng siết chặt, dưới lòng bàn tay Khôi là cái bụng năm tháng đã to hẳn, cứng như bầu dừa, chỉ cần ấn khẽ là Minh đã run lên một nhịp. Khôi xoa thật chậm, ngón cái day vòng quanh rốn, rồi từ bụng trượt xuống, mò đến ngay chỗ mu đang sưng lên vì bị nén cả ngày dưới lớp vải quần.
Ngón tay Khôi bóp nhẹ lấy cặc nhỏ qua lớp vải, rồi mò xuống bấm nhẹ vào khe lồn, khiến Minh phọt nước đái quần, suýt bật tiếng rên ngay trên bàn ăn. Thai đã to, lại bị nịt chặt, đè ép bàng quang làm Minh trở nên mất kiểm xoát, chỉ kích thích nhẹ là đái vãi ra. Mỗi lần như thế, Minh phải cắn môi, ngồi thật thẳng, hai má đỏ rực, tay nắm chặt mép bàn cho khỏi run, đầu ngẩng cao như thể đang rất ngoan.
Đôi khi Khôi còn kéo nhẹ dây lưng, móc một ngón vào mép quần, gảy hột le một cái ngắn rồi lại thản nhiên rút tay lên mặt bàn, liếm liếm như thế liếm hạt cơm rơi. Minh đắm chìm trong cảm giác lén lút ấy, mỗi lần ăn cơm với cả nhà Khôi là một lần vừa sướng vừa hồi hộp. Yêu nhất là cảm giác hai người chia sẻ bí mật ngay giữa mọi người, vừa trần trụi, vừa bị “giám sát” bởi sự vô tư của người lớn mà không ai biết được.
Nhưng sâu bên trong, Minh lại càng muốn nhiều hơn nữa, muốn được chồng đè ra địt thật sự trước mặt cha mẹ, muốn bùng nổ, phá vỡ mọi lớp vỏ ngụy trang, để không còn phải siết nịt bụng đến suýt ngất, không còn phải dấu diếm từng nhịp thở đến mệt mỏi. Cảm giác thèm khát ấy quẩn quanh trong Minh, lớn dần cùng bụng bầu, cùng sự khao khát được chồng lấp đầy, được công nhận, được phô bày bản năng giữa ánh sáng trần trụi nhất…
Hôm ấy,
Vừa bước chân vào nhà, Minh đã thở phào một hơi dài, hai tay vội vàng lần vào lớp đồng phục, giật tung gen nịt bụng ra, cái bụng bầu năm tháng bật phồng lên như được giải thoát khỏi nhà tù siết chặt cả ngày. Không đợi lâu, Khôi đã áp sát, đẩy Minh dựa lưng vào cánh cửa, tay ôm ghì eo vợ, miệng kề sát môi, hôn ngấu nghiến, hơi thở cả hai quyện lại nóng rực, tay Khôi vừa ve vuốt, vừa xiết, vừa kéo áo đồng phục Minh lên tận ngực để lộ bụng bầu trắng nõn, căng bóng.
Cửa vừa đóng lại, Minh đã khụy xuống đất, mông bệt luôn xuống nền lạnh, tay luồn vào thắt lưng Khôi, kéo khóa quần xuống, móc cặc ra ngoài, cả người run lên vì thèm khát. Khôi cười khàn bên tai vợ, thì thầm trong khi tay vẫn không rời khỏi bụng Minh:
—Bố mẹ anh đi công tác hai ngày cuối tuần rồi, để sẵn thức ăn trong tủ lạnh. Cuối tuần này… anh sẽ địt em cả ngày, cả đêm… vợ sẵn sàng chưa?
Minh run lên vì sung sướng, hai mắt mờ đi vì phấn khích, rên rỉ van lơn, vừa liếm cặc Khôi vừa van xin:
—Chồng ơi… địt em đi… bây giờ đi… em chịu không nổi rồi… xin anh… cho em ăn cặc đi mà…
Minh nằm ngửa trên sàn, khuôn mặt vẫn giữ nguyên vẻ ngây thơ, đôi mắt to long lanh, môi mím nhẹ vì run. Cái bụng bầu năm tháng căng tròn, da bụng mịn óng ánh dưới ánh sáng nhạt lọt vào từ cửa sổ. Quần cởi sạch, Minh ôm chặt lấy cẳng chân, đầu gối kéo cao, mở rộng ra hai bên, phô bày trọn vẹn cái lỗ đẻ hồng hào, sưng mọng và đầy ướt át, vạch ra chờ cặc chồng.
Khôi cúi xuống giữa hai chân Minh, tay lần lên xoa dọc bụng bầu tròn căng, vừa vuốt ve vừa thì thầm, ánh mắt vừa dịu dàng vừa háo hức như thú săn mồi:
—Bạn học này… mặt mày ngây thơ thế mà bụng bầu đã vượt mặt rồi… vợ có biết nhìn thế này anh càng muốn ăn thịt hơn không?
Minh khẽ gật, mắt nhắm lại, tay kéo chân lên sát ngực hơn nữa, lồn hé rộng, mép đỏ hồng lấp lánh nước. Khôi không kìm nổi, cầm lấy cặc cứng như đá, dí thẳng vào cửa lồn, ấn đầu khấc vào một phát, rồi dấn sâu, ép mạnh cho cặc lút tận gốc trong cơn rên rỉ của vợ.
Bụng Minh bị đẩy nhấp nhô theo từng cú thúc, thai nhi bên trong lắc nhẹ như trôi trên sóng. Mỗi lần Khôi rút cặc ra gần hết, rồi thúc vào thật sâu, Minh lại rên lên, hai bàn tay siết chặt lấy cổ chân, mặt đỏ bừng lên vì vừa sướng, vừa đau, vừa thỏa mãn đến tận xương tuỷ:
—A… aaahh… chồng ơi… sóc cả con lên rồi… aaahh… sướng… sâu quá…
Khôi nhoài người về phía trước, giữ lấy hai chân vợ dang rộng, đè hẳn thân trên xuống sát Minh, cặc thúc thẳng vào lồn theo tư thế mặt đối mặt nguyên thuỷ nhất, da thịt chạm nhau, hơi thở cuộn vào nhau, bụng bầu chạm ngực chồng, hai tay Minh quàng ra sau ôm lưng Khôi, miệng ngửa lên đón những nụ hôn ngấu nghiến, dâm dục và tuyệt vọng.
Minh rã rời, thân thể trần truồng đẫm mồ hôi, từng vệt đỏ ửng loang lổ từ cổ xuống tận ngực, xuống bụng bầu năm tháng đang đong đưa, nặng trĩu sau bao nhiêu hiệp địt từ chiều đến tận gần đêm.
Hai đứa không buông rời lấy nhau dù một giây: lúc thì quấn quýt trước cửa, đối mặt, bụng bầu kề sát vào bụng chồng, lồn cắn chặt lấy cặc Khôi đến nghẹt thở; lúc lại ngồi xổm trên sàn, tay Minh bấu chặt lấy vai Khôi, mông nhún lên xuống, từng nhịp đều nảy sóng dâm thủy, nước đái, tinh dịch sót lại từ những trận trước trộn lẫn, ướt tràn từ cặp đùi tròn lăn dài xuống sàn.
Khi trời tối, Minh đã mệt lả, mà cơn thèm vẫn không dứt, ánh mắt long lanh như thú cái rượng đực, quỳ bò trên sàn nhà, cái bụng bầu nặng nề kéo lê từng nhịp, mông vểnh cao, lồn hé rộng, mép lộn đỏ sẫm bóng loáng. Minh bò chậm vào phòng khách, vừa đi vừa ngoái đầu, mắt ngập lửa dục, rên lên khốn khổ:
—Chồng ơi… nữa đi… mạnh lên… em thích lắm… làm con thú cái cho chồng… chửa rồi mà vẫn muốn giao phối… huhu…
Khôi bước sau, tay nắm chặt lấy mông Minh, cặc cứng như đá, lướt dọc khe lồn vợ. Không kìm nổi, anh quỳ xuống, thúc thẳng cặc vào lồn từ phía sau, mông Minh lập tức va mạnh vào hông Khôi, bụng bầu rung lên nhè nhẹ mỗi cú thúc. Minh rên dồn dập, hai tay bấu chặt sàn, ngón chân duỗi căng, mỗi lần bị Khôi thúc lại bò lên trước một chút, kéo lê bụng bầu, lồn càng rướn lên càng bị cặc chồng đóng mạnh hơn, đâm thẳng vào tử cung căng tràn, cảm giác nặng nề, đầy ắp mà khoái lạc ngập đến tận óc.
—Động dục hả?—Khôi vừa thở gấp vừa địt, bàn tay vỗ bồm bộp lên mông vợ, tiếng thịt chạm vang khắp phòng khách.—Chửa to rồi mà sao vẫn dâm thế hả? Phạch! Muốn làm thú cái của chồng đúng không? Phạch!
—Aah… aahh… thích… em thích làm bao cặc của chồng… thích để tử cung căng ra… mang thai cho chồng… aaahh… mạnh lên… địt em đi… chồng ơi…!
Minh run rẩy từng cơn, bụng bầu kéo sát sàn lạnh, lồn rướn cao hầu lấy từng nhịp cặc, ánh mắt lấp lánh đầy hạnh phúc, chẳng còn gì ngoài khát khao được lấp đầy, được bắn tràn vào đến nghẹt tử cung…
Cánh cửa bật mở.
Tiếng chìa khóa vang lên giữa phòng khách vẫn đầy âm vang của tiếng da thịt va nhau. Minh đang quỳ trên sàn mông cong vểnh cao, bụng bầu năm tháng nặng trĩu đung đưa như quả dưa nhỏ bị lắc lên, lắc xuống trước từng cú thúc phành phạch của Khôi từ phía sau. Mồ hôi lấp lánh khắp lưng, má đỏ bừng, miệng hé rên ư ử, ánh mắt long lanh vừa đau đớn vừa đê mê.
Khôi quỳ sau, thân hình cao lớn trần truồng, hai tay siết chặt hông Minh, hông chó đực thít lại, nhấp cặc lút cán vào lồn vợ như thể quên mất mọi thứ trên đời ngoài cảm giác được lấp đầy, được chiếm hữu. Tiếng thịt vỗ thịt dồn dập, từng cú thúc như muốn dìm vùi Minh xuống sàn, bụng bầu lắc tung từng nhịp, tiếng Minh rên van không dứt, chỉ xin mạnh hơn, sâu hơn.
Mọi thứ dừng lại trong khoảnh khắc chết lặng. Đôi mắt bố mẹ Khôi mở to kinh hãi, miệng há hốc không thành lời. Trước mặt họ là cảnh tượng điên rồ nhất đời: con trai họ, người thường ngày lạnh lùng, lịch sự, nổi bật cả trường, giờ đang trần như nhộng, quỳ gối đè tóm một người dưới thân mà địt tới tấp như thú hoang, nét mặt đắm chìm trong dục vọng bản năng.
Nếu chỉ nhìn vội, ai cũng sẽ nghĩ Khôi vừa lôi về một cô bạn nữ nào đó, đang “ngủ” với nhau giữa phòng khách. Nhưng không, người dưới thân ấy là Minh. Cậu bạn thân của con trai, học giỏi, xinh xắn, vẫn hay ngồi ăn cơm cùng gia đình, vẫn cúi đầu lễ phép, ngây thơ… mà bây giờ, thân thể mảnh khảnh ấy lại quỳ rạp, mông vểnh lên, mặt ngửa ra sau rên rỉ điên dại, xương sống lộ rõ dưới làn da trắng, lồn đỏ mọng nuốt chặt lấy cặc Khôi đến tận gốc.
Chưa hết shock vì Minh có cả cặc lẫn lồn, cha mẹ Khôi suýt lên cơn đau tim khi nhìn kĩ bụng Minh, ôi trời ơi, bụng ấy… sao lại tròn to, nặng nề như thế kia? Cái bụng bầu năm tháng, da bóng mịn, từng nhịp nắc lại trĩu xuống, đong đưa như sắp lăn khỏi cơ thể, vừa xấu hổ vừa ám ảnh…
Mẹ Khôi hét lên như xé toạc bầu không khí:
—Trời ơi! Khôi! Các con làm cái gì thế này!?
Hai thân thể trần truồng dừng phăng tiếng động, Minh ngoái đầu, nước mắt chảy ròng, hai tay bật lên che mặt vì hổ thẹn, còn cái bụng bầu tròn lẳng vẫn rung lên nhè nhẹ dưới cơn xúc động. Khôi cũng quay lại, ánh mắt dính chặt vào khuôn mặt cha mẹ, một ánh mắt sốc tận cùng, vừa sợ hãi, vừa không thể tin nổi.
Trong đầu Khôi dường như mọi bức tường giấu giếm bao năm phút chốc sụp đổ. Sớm muộn cũng đến ngày này, và cuối cùng, chẳng còn cách nào lẩn trốn, chẳng còn ngụy biện nào níu giữ nổi lớp vỏ hoàn hảo xưa cũ. Khôi mím môi, ánh mắt trở nên quyết liệt. Bàn tay siết chặt lấy hông Minh, anh nhấc bổng vợ ngửa ra, để lưng Minh tựa sát vào ngực mình, bụng bầu lộ trọn, ngực phập phồng vì xúc động và rên rỉ.
Khôi đứng thẳng giữa phòng khách, cặc vẫn ngập sâu trong lồn Minh, tay nâng siết lấy 2 chân vợ, mắt nhìn thẳng bố mẹ. Rồi, giữa cơn sốc của hai người lớn, Khôi bắt đầu nắc từng cú chậm mà sâu, mỗi lần trồi ra thụt vào lại nghe rõ tiếng nhóp nhép của cặc trượt trong cái lồn đỏ lòm đã nát bét vì địt quá nhiều. Minh nấc nghẹn, khóc huhu che mặt bằng cả hai bàn tay, thân thể vẫn run lên, mà cặc Khôi thì không hề ngừng nhấp.
Khôi thở hắt, lấy hết can đảm mà bình tĩnh nói, giọng trầm chắc, tay vẫn ôm lấy bụng bầu vợ:
—Bố mẹ… đây là Minh. Vợ con. Chúng con yêu nhau thật sự. Con không muốn giấu nữa.
Vừa nói, Khôi vừa xốc Minh đứng lên, cặc vẫn cắm chặt trong lồn bầu, rồi nắc từng bước, từng bước chậm rãi dẫn Minh tiến ra phía cửa, trước ánh nhìn trân trối chết lặng của bố mẹ.
Không gian phòng khách căng như dây đàn, ánh mắt bố mẹ Khôi trân trối, không thể rời khỏi cảnh tượng điên rồ, hai đứa trẻ trần truồng, một đứa bụng bầu đã vượt mặt, một đứa vẫn cắm chặt cặc trong lồn người yêu, cả hai run lên từng nhịp, mà lại bình tĩnh thú nhận tất cả.
Khôi giữ Minh chặt trong vòng tay, vẫn không ngừng nhấp, từng cú thúc sâu chậm, cố giữ vững giọng khi nói với bố mẹ, vừa rên khẽ, vừa thú nhận hết thảy:
—Bố mẹ… bọn con… thương nhau thật sự… từ nửa năm trước… lần nào địt nhau cũng… xuất trần, bắn hết vào trong… Minh đã bầu năm tháng rồi… bọn con xin cưới. Xin bố mẹ… cho con lấy Minh…
Minh nức nở, nước mắt ràn rụa, mắt hoe đỏ ngẩng lên nhìn cha mẹ Khôi, cố nghẹn lời:
—Con xin cô chú… cho con cưới Khôi… con thương anh lắm… con có bầu rồi… không giấu nữa… cho con làm vợ anh ấy… … ba mẹ ơi…
Minh xoa nhẹ bụng bầu, rồi thò tay run run, chạm lấy tay mẹ Khôi, áp lên mặt bụng mình. Bàn tay người phụ nữ chạm vào làn da căng mọng, cảm nhận rõ rệt từng cơn rung động, từng nhịp đập của thai nhi theo từng cú nắc của con trai mình. Mắt bà long lên, bao nhiêu câu muốn mắng chửi, muốn gào lên bỗng tắc nghẹn lại, trước mắt là đứa cháu của bà, đã hiện diện rõ ràng, sống động, dù mọi thứ lộn xộn rối tung.
Bà chết lặng, không thốt nổi một lời, chỉ biết nhìn đứa con trai, người mà mình từng kỳ vọng sẽ học giỏi, thành đạt, cưới vợ theo “đúng chuẩn”, giờ đây trần truồng cùng “con dâu nam” quỳ rạp, địt nhau như thú giữa phòng khách.
Phía sau, bố Khôi thở dài, mặt lạnh như băng mà mắt đã ánh lên một nỗi bất lực chấp nhận, cất giọng khô khốc:
—Thôi… bầu thì cưới. Không ra thể thống gì cả… Gạo đã nấu thành cơm rồi… Hai đứa vào phòng đi. Mai dậy sớm, cùng bố mẹ qua nhà thông gia bàn chuyện cưới xin. Lớn rồi mà còn… haizz
Tiếng bố Khôi khô khốc vừa dứt, Minh và Khôi như trút được tất cả gánh nặng trên vai. Minh bật khóc vì hạnh phúc, còn Khôi cười nghẹn ngào, đôi mắt đỏ hoe mà sáng rực niềm vui. Hai đứa ôm ghì lấy nhau, môi tìm môi, hôn nhau ướt át đến quên cả thế giới đang sững sờ sau lưng. Minh rên nho nhỏ qua làn nước mắt, còn Khôi thì vừa hôn, vừa thì thầm cảm ơn bố mẹ không dứt:
—Con cảm ơn bố mẹ… cảm ơn… thật sự…
Vẫn không buông nhau ra, hai thân thể dính liền cặc-lồn. Khôi bế Minh về phía phòng ngủ của mình, vừa đi vừa thì nắc trong niềm han hoan. Đến cửa phòng, Khôi khép cửa lại, rồi bế Minh lên giường, đặt vợ nằm ngửa ra, bụng bầu nhô lên, chân dang rộng. Cặc vẫn không rời khỏi lồn, Khôi lại tiếp tục nhấp từng cú sâu, vừa nắc vừa hôn vợ ngấu nghiến, tay xoa bụng, tay còn lại nâng đỡ hai chân Minh ép sát hai bên hông.
Không còn ai cản trở, không còn gì phải giấu, hai đứa mặc sức trần trụi, địt nhau suốt từ đêm đến gần sáng. Minh mệt lử mà vẫn không dứt cơn khoái, cậu rên nức nở, lồn thít chặt cặc Khôi, từng cơn co bóp rung tận bụng bầu, nước dâm và nước đái chồng trộn với tinh trùng chảy ra ướt đầm cả ga giường.
Đến khi không chịu nổi nữa, Minh ngất lịm đi vì sướng, nước mắt còn vương trên khóe mắt, lồn bầu vẫn nuốt đầy tinh và nước đái chồng, miệng vẫn nở nụ cười viên mãn, tay ôm lấy bụng, hạnh phúc ngập tràn trong cơn mê đắm đầu tiên của một “người vợ” chính thức, giữa căn nhà đã thuộc về mình.