Bạn Cùng Lớp Ngày Nào Cũng Tiểu Lên Bàn Tôi - Chương 10
- Home
- Bạn Cùng Lớp Ngày Nào Cũng Tiểu Lên Bàn Tôi
- Chương 10 - H++ Ụ trước mặt người lạ trong rạp phim
Minh lê từng bước vào lớp, bụng bầu bốn tháng đã bị nịt siết đến thắt cả hơi, khuôn mặt trắng xanh ửng đỏ vì thiếu khí, nhưng vẫn gắng nở một nụ cười ngượng ngùng chào mọi người. Khôi lén lút kéo ghế cho vợ, rồi kín đáo nhét một tấm nệm mỏng vào ngay ngăn ghế, để Minh có thể ngồi bớt đau, bớt lộ bụng, nhưng cũng để giữ chắc cái lồn vừa bị nhét cặc giả và bơm đầy nước đái từ sớm không trào ra giữa lớp.
Minh ngồi nghe giảng mà đầu óc lửng lơ, thân thể thì mỏi nhừ, thở cũng khó, mặt cứ dính mãi nét đơ đơ như người vừa lên cơn sốt. Cổ họng nghẹn lại vì gen siết, bụng dưới thì căng tức đến phát đau, lồn vẫn nghẹn ứ cái silicon tròn ép nước đái chồng lại sâu bên trong. Mỗi lần cựa mình, cái nệm êm dưới mông lại nhún lên, làm nước bên trong lồn sôi sục, Minh chỉ biết bấu nhẹ vào mép bàn, mím môi kìm tiếng rên. Cảm giác nước đái ấm áp còn đọng trong bụng, nhấp nhổm chỉ muốn trào ra ngoài, khiến cậu cứ uốn éo, lúc thì xoa bụng, lúc lại nghiến chân, hai má đỏ bừng.
—A… hưh… ưm… —Thỉnh thoảng Minh không kìm được mà rên khẽ, rồi vội cúi gằm xuống, giả vờ ghi chép, tay che bụng, mông lắc nhẹ như cố tìm chút dễ chịu cho bản thân.
Nhưng rồi tiếng thầy giáo vang lên, kéo Minh bật dậy khỏi mộng mị:
—Minh, lên bảng làm bài nào!
Cả lớp ngoái lại, Minh run rẩy đứng dậy, chân bước lạch bạch về phía bục giảng, từng bước vừa nặng vừa nhột. Bụng bầu thì bị nịt siết, bên dưới thì cặc giả vẫn còn nhét chặt, từng bước di chuyển là từng làn nước đái sóng sánh trong lồn lại quện quanh silicon, khiến cậu vừa đau vừa nhột đến run cả người.
Cậu cố giữ thẳng lưng, ôm nhẹ bụng đi lên bảng, mắt mờ đi vì căng thẳng và thèm khát. Mỗi lần nhấc chân, cái mông cong dưới lớp quần đồng phục lại vểnh lên, vải quần dính sát, để lộ từng đường cong rõ nét. Khôi ngồi dưới, giả vờ ghi chép mà mắt không rời khỏi dáng vợ, vừa thương vừa nóng cả người. Nhìn Minh ôm bụng, cố gắng bước lên bảng với đôi chân lạch bạch, lưng ưỡn, dáng nhỏ bé ấy lại càng làm Khôi nứng điên, cặc cứng lên từng hồi trong quần.
Trên bảng, Minh cố nhẩm giải bài toán, tay vẫn vô thức xoa bụng, thở khó nhọc, mặt tái đi vì gắng sức. Dưới lớp, Khôi ngồi mà chỉ muốn chạy lên, lột sạch nịt bụng ra, đè vợ ra giữa bụng giảng mà địt.
Chiều tan học, Minh khẽ rên “huhu…” khe khẽ khi được Khôi dìu ra khỏi cổng trường. Hai đứa đi bộ ra trạm xe bus, rồi bắt chuyến thẳng tới trung tâm thương mại lớn nhất thành phố. Đèn đường, xe cộ, tiếng ồn ào náo nhiệt ngoài kia bỗng chốc chẳng còn quan trọng, chỉ có hai người, tay nắm tay, lén trao nhau những cái nhìn thèm thuồng, mơ màng sau một ngày giấu kín bao nhiêu thứ giữa lớp áo đồng phục chật cứng.
Khôi ghé tai Minh, thì thầm bằng giọng nghịch ngợm:
—Ở đây xa trường, xa nhà mình mà… không ai biết đâu… cởi nịt bụng ra đi, cho thoải mái, đỡ đau… vợ thương lắm, cả ngày bị siết mà…
Hai đứa dắt nhau rẽ vào toilet khu mua sắm. Cửa vừa khép, Khôi kéo Minh vào lòng, hai môi chạm nhau ướt át, những nỗi chịu đựng, kìm nén, nhớ nhung suốt cả ngày bùng ra như lửa bắt khói. Vừa hôn vừa run rẩy, Minh cởi khuy gen, từng vòng dây thả ra, cái bụng bầu bốn tháng bật lên, lăn tăn những vết đỏ bị siết in hằn. Thoát khỏi nịt gen, bụng Minh như được giải thoát, nặng nề mà khoan khoái lạ lùng, mắt Minh long lanh rưng rưng, môi run run cười nhẹ:
—Như được thở lại luôn đó… đau quá mà… giờ thích quá…
Khôi hôn trán vợ, hai đứa ôm nhau một lúc lâu trong toilet, mặc cho tim đập rộn ràng trong lồng ngực, chẳng thiết gì người khác nghĩ sao. Xong đâu đấy, Minh kéo áo sơ mi phủ qua cái bụng bầu, vẫn mặc đồng phục, đầu vẫn cài cúc chỉn chu, nhưng dưới lớp áo trắng mỏng là vòng bụng tròn nhô lên đầy tự hào.
Hai đứa ra khỏi nhà vệ sinh, nắm tay nhau đi qua các dãy hành lang sáng bóng, qua từng quầy cửa hàng đầy màu sắc. Minh không còn co rúm ôm bụng như lúc ở lớp nữa, cậu ưỡn thẳng lưng, tự tin nắm tay Khôi, vừa đi vừa xoa cái bụng bầu bốn tháng, trông càng rõ nét qua lớp áo sơ mi mỏng, bước chân nhẹ nhõm như thể vừa vứt được gánh nặng ngàn cân.
Khôi thì vừa đi vừa ghé sát thì thầm gì đó vào tai vợ, cười hạnh phúc. Ở ngoài kia, ánh mắt mọi người len lén dõi theo: từ xa, trông cặp đôi như hai học sinh cấp ba: một đứa cao lớn, da ngăm sáng láng, nét đẹp rắn rỏi nam tính; một đứa nhỏ nhắn, trắng trẻo, bụng tròn căng nhô lên rõ mồn một dưới áo đồng phục. Đã vậy, hai đứa lại còn dắt tay nhau, cười cười nói nói, hồn nhiên chẳng màng ai xung quanh.
Những câu xì xào không tránh được:
—Ôi trời… học sinh mà bụng đã to thế… mà là con trai chứ… nhìn bụng có phải chửa không nhỉ…
—Trẻ măng mà… ai làm ra nông nỗi này vậy…
Minh nghe hết, ánh mắt hơi đỏ lên nhưng chẳng thèm trốn tránh. Cậu ngẩng mặt lên, một tay vẫn xoa bụng bầu, tay kia siết chặt tay Khôi, bước càng vững vàng hơn. Mỗi bước đi là một lần Minh cảm thấy một niềm sung sướng lạ lùng dâng tràn.
Minh thích cảm giác ấy. Thích đi giữa phố đông người, thích tay nắm tay Khôi, thích ưỡn cái bụng tròn to lên, để cả thế giới thấy đây là “bà xã nhỏ” của chồng, là niềm kiêu hãnh và yêu thương của cả hai đứa để chẳng điều gì khiến cậu phải cúi đầu, giấu giếm hay xấu hổ nữa.
Dãy ghế cuối rạp tối, chỉ có hai đứa ngồi lẻ loi trong không gian vắng lặng, tiếng phim trên màn bạc chỉ còn là tiếng nền xa vắng trong tai Minh. Lượn mắt nhìn quanh, Minh liếm môi rồi trèo lên ngồi hẳn lên đùi Khôi, áp sát lưng vào ngực chồng, đôi chân run rẩy phấn khích. Khôi vòng tay ôm eo vợ, vừa thì thầm hôn nhẹ vào gáy vừa lướt môi cắn cắn vành tai, ngón tay bấu nhẹ lớp áo đồng phục mềm mỏng.
—Nay bạo ghê… ai dám lòi cả bụng bầu ra ngoài đường rồi còn ngồi lên người chồng giữa rạp phim thế này… —Khôi thì thầm, môi lướt khắp cổ vợ, giọng trầm đục nửa cười nửa thách thức.—Muốn ăn cặc à? Hử?
Minh run lên, mím môi rên khẽ, hai tay níu chặt cánh tay Khôi đang ôm lấy bụng bầu, đầu gật liền:
—Ư… muốn… muốn lắm… chồng ơi…
Khôi vừa cười vừa thì thầm trêu, tay lần xuống kéo khóa quần, lôi cặc mình ra. Một tay khác nhanh nhẹn kéo tụt quần Minh xuống tận mắt cá chân, rồi nhẹ nhàng kéo vạt áo đồng phục lên tận ngực. Bụng bầu bốn tháng bật ra, trắng nõn, căng tròn giữa không gian rạp phim vắng ngắt, vệt gen cũ còn hằn đỏ lằn lặn quanh eo.
Nếu ai đó vô tình quay đầu lại, sẽ bắt gặp một cảnh tượng điên rồ nhất từng thấy trong một rạp phim: Minh, đồng phục trường áo sơ mi trắng phấp phới trên vai, bụng bầu bốn tháng trần trụi lộ rõ, hai đùi mở ra để lộ cả cặc nhỏ lẫn lồn, mà lồn thì lại bị chặn lại bởi một con cặc giả silicon vẫn còn ngập sâu bên trong. Cảm giác vừa nhục vừa phấn khích cuốn lấy Minh, cả người nóng rực, ngực phập phồng vì nứng.
Khôi hôn lên gáy Minh, bàn tay siết chặt bụng vợ, ngón trỏ day nhẹ vào đầu ti nhô lên giữa lớp vải áo bị vén. Môi áp sát tai, anh thì thầm trêu khẽ:
—Ngoan nào, rên nhỏ thôi, để người ta nghe là không được đâu… Để chồng rút cặc giả ra, rồi đút cặc thật vào cho vợ ăn giữa rạp phim nhé…
Khôi luồn tay xuống giữa hai đùi Minh, ngón tay ấn nhẹ mép lồn rồi rút phăng con cặc giả silicon ra khỏi lồn vợ. Lập tức, hỗn hợp nước đái vàng ấm và nước dâm bị ủ bên trong cả buổi sáng phọt ra, chảy thành vệt nhớp nháp xuống tận ghế nệm của rạp phim. Không khí quanh hai đứa lập tức nồng lên mùi khai đặc trưng mà chỉ riêng họ mới thấy khoái lạc và thân quen.
Khôi cúi xuống, cắn nhẹ vành tai Minh, vừa thì thầm trêu chọc:
—Ủ rượu gì mà khai quá trời luôn… Vợ muốn chồng đổ thêm “men” mới vào nữa không hả?
Không đợi Minh trả lời, Khôi liền ấn cặc thật sâu vào lồn vợ, trượt một phát ngập thẳng tận gốc, không hề chần chừ, không e dè. Mép lồn mở rộng nuốt trọn lấy cặc chồng, cảm giác đầy ắp, ấm nóng, vừa đau vừa sung sướng lan tận lên tận óc. Minh phải bấu chặt lấy vai Khôi, cắn răng rên ư ử vì phấn khích và thỏa mãn.
Khôi giữ chặt eo vợ, bắt đầu nhấp từng cú sâu và chậm, mỗi lần rút ra lại nghe lép nhép vang vọng trong không gian mờ tối của rạp. Vừa địt, Khôi vừa áp sát môi hôn cổ Minh, hôn dọc vai, rồi luồn lưỡi liếm dọc lên tai, từng hơi thở nóng hổi phả vào da thịt khiến Minh run lên vì khoái cảm.
—Ưư… chồng ơi… aaah… nữa đi… đừng dừng lại… sướng quá… —Minh thở dốc, bàn tay kéo cao áo đồng phục lên tới tận ngực, để lộ trọn vẹn cái bụng bầu tròn bóng và hai đầu ti sẫm màu dựng cứng. Cậu vừa nhấp vừa tự cắn áo mình, mắt long lanh như say thuốc, vừa tự ngấu nghiến bản thân vừa không muốn che giấu thứ gì trước chồng.
Mỗi cú nắc của Khôi như muốn nghiền nát cổ tử cung đã quen đón cặc chồng, bụng bầu rung theo từng cú thúc, nước dâm trộn nước đái tràn ra liên tục, Minh chỉ còn biết bấu chặt ghế, ngửa cổ, rên khẽ trong lồng ngực bị dày vò khoái lạc:
—A… aah… mạnh nữa đi… địt nữa đi… cho em đầy lồn… làm con trong bụng chết đuối luôn đi chồng ơi… aaah…!
Khôi ghì sát Minh vào lòng, môi dính chặt vào cổ, tiếng thở gấp gáp trộn với tiếng da thịt va nhau, rên khàn bên tai vợ:
—Thích lắm đúng không… thích bị chồng địt public, cho cả thiên hạ nhìn thấy mình là vợ đĩ của chồng đúng không hả?
Minh bật ra tiếng rên run rẩy, mông đập dồn dập xuống cặc Khôi, tay bám ghì vai chồng, mắt long lanh ướt át:
—Ưư… thích… thích lắm… không muốn giấu nữa… muốn nắm tay chồng giữa đường, lộ bụng bầu… muốn ai cũng biết em là vợ đĩ bụng chửa của chồng… huhu… địt em đi… địt cho cả thiên hạ xem đi chồng ơi…
Không còn ai trong hai đứa quan tâm bộ phim trên màn hình là gì nữa. Khôi giữ chắc eo Minh, nhấp thật sâu, tiếng thịt va nhau phành phạch vang vọng cuối rạp, mỗi cú thúc như dội thẳng khoái cảm lên tận não Minh. Cậu chỉ còn biết rên lên ư ử, vừa uốn mông đón cặc, vừa tự kéo áo lên cao hơn nữa, để lộ hoàn toàn bụng bầu bốn tháng lắc lư, hai ti dựng lên vì khoái lạc.
Bất chợt, cơn điên bùng lên, Khôi bật dậy khỏi ghế, bế bổng Minh lên bằng cả hai tay, để vợ ngửa ra trong vòng tay mình. Cặc vẫn cắm sâu trong lồn, anh vừa bế vừa nhấp thật mạnh, tiếng mông Minh va vào hông Khôi vang rền như đánh trống trận, hơi thở cả hai cuộn lại thành một cơn bão dục vọng.
—Ưưh… aaah… mạnh nữa đi… chồng địt cho em… cho cả rạp ghen tị đi
Đúng lúc ấy, một cặp đôi ngồi mấy hàng phía trước bị tiếng động làm giật mình, ngoái lại, và sững sờ chết lặng. Họ trân trối nhìn cảnh tượng: 1 em học sinh mặt baby non nớt, bụng bầu trần trụi, đồng phục tốc tận ngực, mặt đỏ ửng, miệng há rên rỉ; đằng sau em, 1 nam sinh cao lớn, cặc cắm ngập trong lồn, hai tay bế bổng, nhấp mông phành phạch không chút e dè.
Minh bắt gặp ánh mắt kinh hoàng của cặp đôi kia, trong cơn sướng điên vẫn không dừng lại mà còn rên to hơn:
—Aah… chồng ơi… có người nhìn mình kìa… mạnh nữa đi… địt em đi… địt tinh vào lồn em đi… cho họ thấy đi… em là đĩ bụng bầu của chồng!
Khôi càng sướng điên, ánh mắt hai người hòa làm một, anh nắc thật mạnh thêm mấy lần cuối cùng—phịch! phịch! phịch!—rồi phun tràn tinh dịch vào sâu bên trong Minh, cặc giật liên hồi trong lồn bầu, dòng tinh nóng hổi trào lên tận đáy tử cung, khiến Minh cũng gào rên lên sung sướng.
Trong lúc Minh còn run lên trên tay chồng, Khôi cố tình ưỡn bụng Minh ra, đẩy chỗ tiếp giáp cặc-lồn sát về phía ánh mắt kinh ngạc của đôi kia, để họ thấy rõ nhất, để cho cả thế giới biết, Minh là của Khôi, bụng bầu này là kết quả tình yêu và dục vọng điên dại của hai người.