Nội dung truyện
Thằng Hùng nhìn anh rồi nhướn mày.
– Anh ngủ mà còn phải mặc đồ cơ à? Cứ cởi ra hết cho thoải mái. Trước giờ em ngủ vẫn vậy, dù là đồ ngủ em vẫn cảm thấy vướn víu kiểu gì.
Anh Bình giơ tay gãi đầu.
– Tại vì ở nhà anh hay ngủ với thằng Minh, cùng lắm thì ở trần. Nhưng mà công nhận khi đi ngủ, chẳng mặc thứ gì thoải mái thật.
– Anh khóa trái cửa đi, rồi cứ ngủ tới sáng mai mà chẳng sợ ai xông vào.
Anh Bình gật đầu rồi đóng cửa, anh từ từ cởi bỏ áo sơ mi rồi đến quần jean. Thoáng chốc trên người anh chỉ còn lại chiếc quần lót màu trắng cộm lên một cục ở ngay giữa. Chỉ nhìn thôi đã khiến cho nó rạo rực mà cương lên.
Nó tưởng anh Bình sẽ giữ lại chiếc quần lót ấy trên người, ấy vậy mà ngay sau đó ảnh lại thẳng thừng cởi ra trước sự bất ngờ của nó. Nhìn thấy biểu cảm của thằng Hùng, anh nghiêng đầu hỏi.
– Gì vậy nhóc, nhìn thấy của anh bao nhiêu lần rồi mà còn bất ngờ, có gì lạ sao?
Nó giật mình: – Làm gì có haha.