Anh là lẽ sống của đời em - Chương 6
_ Hai em làm gì thế , chưa lo vào học mà còn giỡn ở đây hả ? Có biết là vào trễ thì tôi không cho vào lớp không hả ? Học hành không lo đùa giỡn thì nhanh lắm !
Không biết ai mà vô duyên thế người ta đang lúc cao trào ….vui vẻ thì tự nhiên la lên làm mất hứng ghê luôn , giờ này còn sớm mà vô lớp làm chi . Mệt ghê nha nghe giọng là biết bà già rồi , đã già còn khó chịu chắc là dân ế chồng . Ẹc trời thì ra người la tôi không ai khác chính là bà cô Thanh Loan , hôm nay có hai tiết của bả . Theo cái đà vận động phát triển này thì tôi sẽ có nguy cơ lên bảng là rất cao , còn không thì bả cũng chửi rủa tôi thậm tệ như lần trước cho mà coi . Tôi đẹp trai mà sao lại xui xẻo thế này hix hix khổ thân tôi quá . ( nói chuyện nghe mắc ối ghê , thôi kê tự nói tự ối cũng được ) . Hôm nay bả có 2 tiết anh văn vậy là xong rồi , tôi phải giả chết trong 90p thôi
Vừa vào lớp đã nghe giọng huyên náo của nhỏ Uyên và mấy bà tám khác . Mấy thằng con trai thì lấy phấn chọi nhau thật kinh khủng , tôi thấy thằng Long là sung quậy nhất .Thằng wi này nhỏ con nhất lớp nhưng mà cũng láu cá lắm , lúc nào cái mặt cũng vênh váo dễ bị ăn đập . Nhìn nó chơi thôi cũng biết một mình nó mà cầm phấn tấn công hết mấy thằng kia , mặt mày nó đỏ gay nhìn mà thấy sợ , công nhận mấy thằng này khoái chơi mấy trò bạo lực thiệt .
_ Eh , cô dô ! . .. Tiếng của con Uyên the thé vang lên
Sau hồi cấp báo đó là mạnh thằng nào thằng nấy vào chỗ , lớp trưởng lớp tôi – thằng Sơn dõng dạc kêu cả lớp đứng dậy chào cô . Thật tình tôi không muốn đứng chút nào , nhưng thôi kệ không đứng chào cho bả vui mắc công bả buồn bả khóc tội nghiệp lém . Mới vào lớp mà bà cô đã đòi kiểm tra bài tập hôm qua , nhưng mà hôm qua buồn quá nên tôi đâu có làm bài tập gì đâu lần này là chết chắc rồi , thôi kệ tới đâu thì tới .
_ Khoa đem tập lên đây ! …. Rồi xong một con nhạn lạc bầy đã bị bắn rơi , nói ai chứ mà nói tới thằng Khoa này là tôi biết chắc là không có làm bài rồi , nó là dân làm biếng một cây . Nhìn nó thì cũng rất dễ thương : da trắng , mũi cao nhưng chỉ mỗi tội cái miệng của nó không được đẹp, như người ta vẫn thường gọi là mỏ chu . Mà thằng này lại còn thêm cái tật ăn uống rất mất vệ sinh thường hay bóc thức ăn trong dĩa cơm sườn của tôi , nên thế mà tôi không thể có cảm tình với Khoa nhiều lắm . Khoa bước lên bảng nặng trịch làm như nó đeo mấy kg đá trong người vậy , nhìn mà mắc cười thật và đúng như tôi dự đoán :
_ Dạ thưa cô hôm qua nhà em bị cúp điện , nên em không thể làm bài được ….tôi nghe tiếng thằng Khoa lí nhí .
_ Em thì bao giờ chẳng có hàng ngàn lí do , thôi không cần nói nhiều về chỗ đi . Về nhà làm lại bài tập 5 lần cho tôi và trong sổ điểm của tôi em thêm một con số 0 nữa . Thôi được rồi người tiếp theo : Kha ………. – Ặc tôi có nghe nhầm không thế sao bả lại kêu tên tôi vào lúc này , trời ơi đúng là số khổ mà . Bây giờ tôi cũng chẳng biết làm gì hơn ngoài việc đứng lên và ….lí nhí y chang thằng Khoa thôi .
_ Dạ thưa cô … Dạ em …
_ Sao thế tôi nghe em cười giỡn to lắm mà , sao bây giờ lại lí nhí nói không ra hơi thế này . Em có làm bài đầy đủ không , em chỉ cần trả lời có hay không thôi ?……Bà cô gằn giọng.
Trời sao mà bà cô này khó ưa thế cứ làm khó tôi hoài , chuyện tôi cười đùa thì có gì là sai . Tôi còn trẻ thì phải thế thôi không lẽ bắt tôi giống như bả ngày nào mặt cũng như cái mền không thấy ánh mặt trời . Tôi đưa mắt sang nhìn hắn , lần này có muốn hắn giúp cũng không được rồi mà tôi thì thật sự không thích bị điểm 0 bây giờ tôi phải làm gì để tốt cho cả hai đây . Tôi nhìn hắn và hắn cũng đang quay sang nhìn lại tôi bỗng nhiên tôi thấy hắn từ từ đứng lên . Nhưng mà tôi kịp thời nhanh tay kéo hắn ngồi xuống trở lại và lừ mắt với hắn . Chẳng hiểu sao lần này hắn lai nghe lời thôi đến thế , mà sao tôi lại không cho hắn đứng lên biết đâu hắn định xin cô làm chuyện gì thì sao . Đâu phải hắn làm chuyện gì cũng là vì tôi hình như hôm nay tôi nghĩ hơi nhiều rồi …
_ Sao đây Kha , nếu em vẫn còn không trả lời được thì tôi sẽ mời em xuống phòng giám thị làm bảng kiểm điểm …. – Bà cô này cố tình trù dập tôi mà sao thằng Khoa không phải xuống phòng giám thị mà tôi lại phải xuống , trời viết bảng kiểm điểm xong rồi về đưa cho mẹ ký là có phim vui coi liền , hichic
_ Dạ thưa cô em xin lỗi tại hôm bữa em giữ tập của bạn Kha, nhưng mà hôm nay em mới trả nên bạn Kha không làm bài kịp .. Nè, tập của Kha nè Uyên xin lỗi nha , nãy giờ để Kha bị cô la oan . Giọng nói ngọt ngào của nhỏ Uyên vang lên .
Tôi hoàn toàn bất ngờ trước những câu nói của nhỏ Uyên , nhỏ còn quay xuống đưa tập và nháy mắt với tôi nữa mới ghê chứ . Không hiểu làm cách nào mà nhỏ lấy được cuốn tập của tôi nữa . Àh quên mất hộc ban của tôi là loại hở mà nên nhỏ ngồi phía trên lấy dễ ẹc . Thật tình cám ơn nhỏ ghê nhưng mà nhỏ Uyên làm vậy thế nào cũng bị bà cô chửi chết không chừng còn ăn nguyên cái trứng vịt . Nhưng trái với những suy nghĩ của tôi …
_ Uhm , sao em phải mượn tập bạn thế . Em chép thiếu gì hả lần sau nhớ phải chép bài cho đủ và nếu có mượn tập của ai thì cũng phải có trách nhiệm mà trả lại cho sớm . Thôi được rồi 2 em ngồi xuống đi , chúng ta vào bài học .
_ Dạ cám ơn cô ! Hai đứa tôi đồng thanh dạ ran …
Giờ tôi mới thấy lời của thằng Sơn- lớp trưởng đúng thật , trong lớp của tôi thì hình như bà Loan cưng con Uyên nhất . Vì nó rất đảm đang , thông minh , biết quan tâm đến người khác và có tài nịnh bà cô cực xịn . Giống như hôm trước , bà cô Loan yêu dấu của chúng tôi mặc một chiếc áo dài mới nhìn cũng bắt mắt lắm . Bà cô vừa bước vào lớp nhỏ Uyên đã la lên :” Ủa hôm nay có người dạy thế hả , cô Loan bị gì hả cô” .. Nhìn cái mặt giả bộ ngây thơ trong sáng của nó , tôi thật khó ưa . Vậy mà bà cô cũng tin mới sợ chứ : “ Làm gì có ai dạy thế ? . Con Uyên lại tiếp tục giở chiêu , nó giả bộ nhìn bà cô thật chăm chú rồi lí nhí “ Dạ em xin lối tại hôm nay cô mặc áo dài nhìn đẹp quá nên em nhìn không ra . Ngày thường cô rất giản dị nên mang một vẻ đep nhẹ nhàng , nhưng hôm nay cô mặc bộ áo dài này trong cô rực rỡ quá “ . Nghe gớm chưa , vậy mà bà cô vừa xoa đầu con Uyên vừa mỉm cười sung sướng thế là hôm đó bà cô không trả bài .
_ Cám ơn nha Uyên …. Tôi thì thào vào tay nhỏ Uyên .
_ He he đừng có cảm ơn vội ra chơi bao Uyên một chầu ăn sáng đó hihi …. Nhỏ nhìn tôi cười duyên .
_ Ok chuyện nhỏ như con thỏ !! -Nói là nhỏ vậy thôi chứ tim tôi đang rỉ máu nè hic , bao con nhỏ này ăn chắc tuần này tôi nhịn đói rồi . Khổ thân mày chưa Kha ai kêu dại trai không lo làm bài nằm suy nghĩ lung tung hoài .
Hey , xong hai tiết của bà Loan thiệt là hạnh phúc , ra chơi chắc tôi sẽ ăn uống no nê . Tự nhiên quay sang thấy Giang đang nhìn tôi bằng một cặp mắt hơi khác lạ . Nhìn tôi thì tôi nhìn lại có gì mà sợ Giang . Đúng là bây giờ trông Giang khác ngày xưa nhiều thật : Giang cao hơn nhìn cơ thể cũng rắn chắc hơn , đôi chân mày rậm và đen hơn xưa rất nhiều , đôi mắt vẫn ưu tư thoảng nét buồn trên gương mặt . Tuy cùng mặc đồng phục như nhau nhưng trông Giang vẫn rất nổi bật với chiếc áo sơ mi dài tay được kéo lên một cách mạnh mẽ , quần tây thì được may rất vừa vặn với Giang càng làm nối bật thêm dáng người của Giang . Giang cũng mặc áo sơ mi phanh ngực nhưng mà ở Giang tôi không thấy đẹp và nam tính như Tùng …. Hihi , chán ghê suy nghĩ một hồi cũng quay về với hắn , chắc tôi hết thuốc chữa rồi . Giang tiến về phía tôi và hình như muốn hỏi tôi chuyện gì đó .
_ Kha , đi ăn sáng với …..
Tôi còn chưa nghe hết câu nói của Giang thì Tùng ở đâu chạy đến , đứng trước mặt tôi và Giang . Tùng tiếng :
_ Sao đây đi ăn chưa , đói we rồi không đi nhanh là hết đồ ăn đó nha . Nghe nói món cá viên chiên hôm nay ngon lắm …. Hắn vừa nói vừa mỉm cười nhìn tôi , hắn biết là tôi rất thích cá viên chiên mà. Hắn nói xong rồi không cần hỏi ý kiến tôi , hắn ngồi xuống kéo tay tôi ôm qua cổ hắn . Rồi xong vậy là hắn cõng tôi xuống căn tin đó , chắc đâu cần tôi đồng ý hay không , tôi đâu có quyền lựa chọn .
_ Từ từ coi để nói với Giang cái này đã , làm gì mà như ăn cướp thế , nãy có hẹn với nhỏ Uyên ăn chung rồi nên từ từ đi … tôi nạt hắn một cái … hihi sướng wa
_ Gì mà từ từ nữa con rùa kia , có ngồi yên không hả nhảy wa nhảy lại hoài làm tui mệt quá đi . Uyên xuống dưới chờ nãy giờ rồi , lão rùa ah !! …- Ủa sao hôm nay nhỏ Uyên ngoan wa ta ngac nhiên ghê , chắc lát về trời mưa lớn lắm . Suốt buổi , tôi không nghe Giang nói câu nào , Giang chỉ im lặng nhìn tôi và Tùng . Thôi kệ, có gì lát vào lớp nói giờ đi ăn cái đã .
Hắn cõng tôi xuống cầu thang hình như vất vả hơn mấy lần trước , tôi thấy lưng áo của hắn đẫm mồ hôi hơi thở thì gấp gáp và nghe rất khó nhọc . Không hiểu là hắn bị gì hay là hắn bệnh rồi ..
_ Eh , mệt không thôi để tui xuống tự đi , chân tui cũng gần hết rồi … tôi thủ thỉ bên tai hắn
_ Ngồi yên trên đó, tui không sao hết cái chân như thế mà đòi tự đi hả ?? . Yên tâm đi người như Kha thì có cõng thêm 10 Kha tui cũng không sao chỉ là sáng này đi sớm quá nên tui không có kip ăn gì hết …
Sáng hắn phải đi sớm , không lẽ hắn đã có ý định qua nhà tôi rồi . Chứ nếu không hắn đi sớm làm gì , tên này làm tôi nhức đầu rồi nha , chợt nhớ ra một chuyện nãy giờ thắc mắc tôi hỏi hắn .
_ Sao hồi nãy lúc cô la tui đó , tui thấy Tùng định đứng lên chi dạ ? tính nói với cô cài gì hả ?? . Tôi vừa hỏi vừa hồi hộp đợi câu trả lời …
_ Ủa thì có gì đâu . tui muốn xin co đi vệ sinh thôi chứ có làm gì đâu , vậy cũng hỏi àh ! ….- trời sao mà hắn tàn nhẫn thế ,tôi cứ tưởng hắn muốn đứng lên bênh vực tôi giống những bộ phim Hàn Quốc lãng mạn chứ . Ai ngờ hắn …… hic hic
_ Thế sao , tui lừ mắt thì Tùng cũng ngồi xuống …- tôi tức wa hỏi tới luôn …
_ Thì tôi ,sợ cô đang tức bước ra thì bị chửi lây luôn làm sao . Lúc đó tự nhiên bị chửi oan hả tui đâu có ngu .. mà tui cũng đâu có thấy ai lừ mắt gì đâu ………..- Thôi có nói thêm cũng vậy càng thêm tức , tên này không biết làm bằng gì mà lúc nóng lúc lạnh làm cho tôi nhức não quá . Suy nghĩ một hồi thì mới nhớ nãy hắn nói là có nhỏ Uyên chờ sẵn rồi mà , sao bây giờ tôi có thấy ai đâu trời . .. đừng chọc chửi nha …
_ Ủa con Uyên đâu , sao tui ko thấy dạ .. –tôi nheo mắt hỏi hắn …
_ Làm gì có Uyên, nãy Uyên nhờ tui nhắn với Kha : nó đổi ý rồi không thèm chầu ăn sáng của Kha nữa , cứ coi như Kha nợ nó một chuyện đi .
_ Vậy sao nãy nói xạo với tui … tôi trợn mắt hỏi hắn .
_ ờ thì…. Mà tui nói xạo vậy đó ai kêu tin làm chi mà bây giờ ngồi đó hỏi, hỏi hoài nhức đầu ai kêu tin tôi làm chi xì … Đang nói lí nhí tự nhiên hắn la lên làm tôi cũng phát hoảng im bặt .
_ Mà nè , lát trưa ở nhà tui không có ai nấu cơm hết đó , tui wa nhà Kha chơi được không chứ về nhà cũng không có gì làm …
Má ơi! Hắn đòi wa nhà tôi chỉ mới có một ngày bên hắn thôi mà tôi đã mất ngủ mấy ngày rồi . Bây giờ mà hắn wa nữa thì tôi sợ con ma dê trong tôi nó sẽ không nằm yên hoài đâu nha .. lúc đó mà có cái gì thì đừng có bắt đền hic hic .
_ Nhà tui chứ đâu phải chỗ trọ wa làm gì thôi tui không thích đâu , nhà ai nấy ở đi mệt quá !! …. Tôi trả lời hắn một cách dối lòng …
_ Ok , nếu Kha không cho tui wa thì tui đứng ngoài phá cửa , la hét làm như Kha thiếu nợ tui vậy . Rồi hàng xóm ra chửi , người ta về méc với mẹ Kha thì lúc đó đừng có ghét tui hí hí .
Trời nhìn hắn cười kìa , sao mà ngây ngô thế , hắn đúng là giống con nít quá rất đáng yêu. Vậy thì thôi nếu mà Tùng đã tự nộp mình như thế thì tại sao tôi phải từ chối he he . Lát về, kêu hắn nấu cơm cho tôi ăn … sung sướng we
Mới đây mà hết giờ ra chơi rồi nhanh wa , vừa thấy tôi là nhỏ Uyên nhào đến ngay
_ Nghe Tùng nói rồi đúng không ?? nhớ đó cứ coi như là Kha nợ Uyên một chuyện nha , mốt Uyên kêu làm gì cũng phải làm đó , nhớ không hả ?
Tôi nghe những lời của nhỏ Uyên nói một cách lơ đãng, tôi cũng ậm ừ cho wa chuyện . Chứ bây giờ đầu óc tôi đang nghĩ đến hắn , nghĩ về bữa ăn của chúng tôi . Chúng tôi sẽ ăn dưới ánh nến lung linh, huyền ảo sau khi ăn xong chúng tôi sẽ……….. Ôi trời Kha ơi cái máu 35 của mày lại nổi lên rồi hả … bình tình nào Kha … chuyện gì cũng từ từ …. Phù …phù