Anh là lẽ sống của đời em - Chương 32
Hơn 1 tháng sau ……
_ Tùng mau nằm yên đi mới bình phục mà lại chạy lung tung àh , nè tui ko phải là thằng Kha nha ..nằm ko yên là tui chém chết liền , mà cũng chán Tùng ghê bị bệnh nặng như thế mà ko hề nói cho ai nghe hết . Đến khi Tùng phẫu thuật xong thì cả đám mới biết …..- con Uyên vừa gọt táo cho Tùng vừa nói .
_ Uhm vì ko muốn mọi người lo lắng thôi , lúc đầu cứ nghĩ rằng Tùng ko thể nào bên Kha được nữa chứ ….nhưng ko ngờ Tùng lại qua khỏi nhưng trái tim mới này làm cho Tùng có cảm giác rất bình yên và ấm áp chẳng biết sao lại như thế …- vừa nói Tùng vừa nhìn con Uyên cười nhẹ .
_ Ấm áp hả có khi nào đó là người yêu kiếp trước của Tùng ko hehe . Ờ mà tự nhiên thằng Kha biến mất luôn nha , hôm trước khi biết Tùng vừa phẫu thuật xong Uyên có gọi điện thoại cho nó nhưng mà nó khóa máy rồi . Chẳng biết nó đi đâu nữa ….
_ Mà công nhận cũng may hén , Kha đi du lịch vừa đúng lúc mà Tùng mổ tim nếu ko thì chắc Kha sẽ lo lắng lắm hihi giờ mà Kha về biết được mọi chuyện thế nào Kha cũng la dữ lắm ……….- nụ cười hồn nhiên vẫn còn trên gương mặt Tùng nhưng Kha bây giờ đã ra xa lắm rồi ..
_ Còn dám nói hả , àh mà quên mất hình như lúc đi thằng Kha có gửi thư cho Tùng và Uyên nè nhưng mà lúc thì Uyên quên đem còn lúc Uyên nhớ thì Tùng chưa bình phục nên ko dám tự động xem một mình hehe ……
_ Chài chán ghê vậy thì lấy ra nhanh đi hai đứa mình coi….
Lôi trong túi xách ra một bức thư vẫn còn dán khá kỹ , con Uyên nhẹ nhàng xé ra đưa cho Tùng một lá và nó một lá …..
Anh yêu của em !
Nếu bây giờ xem được lá thư này thì em nghĩ chắc anh đã bình phục rồi đúng ko ? Em xin lỗi anh nhiều lắm thật ra thì em ko đi du lịch gì cả , em cũng ko thể về bên cạnh anh như ngày xưa nữa rồi . Đừng khóc vì em cũng đừng tìm em làm gì bởi vì em ko còn tồn tại trên đời này nữa mà em đang tồn tại trong cơ thể anh đấy …….anh để tay lên ngực đi , anh có nghe em đang nói gì ko …em yêu anh lắm ông xã àh . Thật ra thì em biết anh bị tim lâu rồi , em …em biết hết mọi thứ nhưng em vẫn im lặng vì ko muốn anh lo lắng có lẽ anh giận em lắm đúng ko ? Nhưng anh ơi tha thứ cho em , em ko thể nào đứng nhìn anh chết , em ko thể anh àh . Em giận anh lắm sao anh ko bao giờ nói mọi chuyện của anh cho em nghe , anh có biết là em đau khổ lắm khi mà nghĩ đến việc anh sẽ ra đi ko …Em ko muôn ở lại chứng kiến sự ra đi của anh , nên em đành ích kỷ ra đi trước anh thôi. Anh phải sống nhé vì cuộc sống vẫn còn nhiều thứ mà mình cần phải biết lắm anh hãy sống luôn phần của em nhé …..Em …em ko biết phải nói gì với anh nữa vì bây giờ em đang khóc , em ko muôn phải xa anh , em ko muốn chút nào . Nhưng mà có lẽ ra đi là cách tốt nhất đúng ko anh ? Anh sẽ sống thật tốt chứ , sống cho em và vì em phải ko anh . Bên ngoài trời đang mưa đó anh , em lạnh lắm ….em muốn có anh che chở cho em nhưng em biết la ko thể điều đó là vô vọng . Anh vẫn còn nhớ lần đầu mình gặp nhau ko , em ước sao mọi thứ có thể quay trở lại …em …em nhớ anh lắm , em nhớ vòng tay ấm áp , bờ môi , nhớ mọi thứ liên quan về anh dù đến lúc chết có lẽ em ko thể nào quên được . Đừng trách ai vì sự ra đi của em cả vì em hoàn toàn tự nguyện mà , em ra đi cho người mà em yêu thương hết lòng anh đã vì em rất nhiều rồi hãy cho em một lần được sống vì anh , chỉ một lần thôi và có lẽ sẽ là lần cuối . Anh ơi , anh hãy yêu và thật hạnh phúc nhé em sẽ dõi theo hạnh phúc của anh ….anh đừng nhớ em nữa tìm hạnh phúc cho chính mình đi ……em yêu anh rất nhiều …em xin lỗi vì ko thể bên anh , nhưng dù thế nào thì em vẫn mãi yêu anh …em yêu anh nhiều lắm …em ko hề muốn xa anh .
Tùng bật khóc , Uyên cũng ko thể cầm được nước mắt . Ngồi bệch xuống giường nước mắt của Tùng rơi như mưa ….ướt đẫm cả cái gối trên tay anh . Đến giờ thì anh đã hiểu tại sao trái tim mới lại cho anh cảm giác ấm áp và thân quen như thế …thì ra là nó của người mà anh yêu nhất . Đưa tay ôm ngực thở một cách thật khó khăn , Tùng khóc thét lên cho nỗi đau khổ tan vào không khí nhưng hình như sâu thẳm trong lòng anh Kha đang khóc thì phải vì trái tim của anh cũng đau lên từng cơn . Thì ra bấy lâu nay người đau khổ nhất là Kha còn anh thì quá vô tâm ko nhìn thấy được nỗi đau trong lòng của Kha . Anh thật đáng chết , anh ko xứng đáng với tình yêu của Kha …..Khóc giờ phút này thì chằng có ý nghĩa gì nữa , khóc cũng ko thể mang Kha về cho anh …anh hoàn toàn bất lực ..
_ Tùng làm gì thế , buông ra đi làm trò thì vậy …..- Tùng đang đập đầu liên hồi vào tường ..
_ Tôi muốn chết Uyên buông tôi ra đi …….
_ Điên àh , ko lẽ Tùng muốn Kha chết một cách uổng phí àh …nếu thế thì Tùng chết đi ….- ánh mắt Tùng như ngây dại nhưng Tùng cũng đã kịp thời dừng lại hành động ngu ngốc của mình , đầu của Tùng rướm máu làm cho Uyên cuống cả lên ,.
_ Gì vậy sao trong này ồn ào thế , trời ơi em làm sao thế Tùng em vừa mới bình phục nên cẩn thận đấy ……….- nhào đến ôm Tùng ông Thành làm ra vẻ quan tâm rối rít.
Mặc kệ cho ông Thành lao những vết máu trên đầu , Tùng ngồi đó nhìn ra đường ánh mắt anh ngây dại ko còn sức sống , Thành thì vẫn quan tâm lo lắng hết lòng nhưng có lẽ Thành cũng cảm nhận được cái vô hồn trong thái độ của Tùng, Thành dừng lại nhìn chằm chằm vào gương mặt của Tùng …
_ Sao anh lại ko nói cho tôi biết , trái tim tôi được hiến tặng là của Kha …- đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Thành .
_ Anh….anh ko thể nói vì Kha ko cho , và nhất là nếu em biết thì em sẽ ko đồng ý ….nhưng anh thì yêu em và anh cũng ko muốn em chết nên anh làm thế ..
_ Bốp …bốp , anh đúng là tên đê tiện , tôi dư biết la anh ko ưa gì Kha cả đúng ko ? Hừ anh mà nghe lời Kha như thế àh , phải chăng anh mong Kha chết đi thì tôi sẽ yêu anh …
_ Em…em đánh anh àh , vì một cái thằng ko ra gì đã chết đi mà em đánh anh àh ..
_ Nè anh câm ngay đi nhé đừng mở miệng ra mà nói Kha là ko ra gì , Kha còn hơn anh nhiều lắm đấy …nếu anh xúc phạm Kha thì đừng trách tôi .
_ Hừ Kha là cái thá gì chứ nó cũng chỉ là thứ đồ chơi được cả đám bạn của tao nếm qua rồi thôi đừng có mà nâng giá nó lên cao thế chứ ….
Thành nói xong câu đó thì đôi mắt Tùng đang ngây dại bỗng nhiên rực lửa nó nhìn chằm chằm vào Thành . Con Uyên đang ngồi thút thít khóc cũng đứng lên nhìn chăm chú vào Thành ….Tùng nhỉn Thành chăm chú đến nỗi làm cho anh ta ngại ngùng quay qua chỗ khác để tránh đôi mắt dò xét kia . Có lẽ vì một phút tức giận mà Thành đã tố cáo chính mình với người mà anh ta yêu …
]
_ Thứ đồ chơi được cả đám bạn anh nếm qua àh , rốt cuộc thì anh đã làm gì với Kha ..nói mau anh đã làm gì hả ….anh và đám bạn của anh đã làm gì Kha ….- lao đến nắm lấy cổ áo của Thành, Tùng hét lên trong điên dại …
_ Buông ra đi , anh chẳng làm gì nó cả chỉ là mấy thằng bạn anh thấy nó dễ thương nên ….
_ Nên bọn bạn anh giở trò thú tính với nó chứ gì , anh ko cần chối tôi còn có thể nói chính xác cái ngày mà anh giở trò với bạn tôi đấy ….- nhào đến nhìn thẳng vào Thành Uyên nói ..
_ Uyên …Uyên cũng biết chuyện này hã sao Tùng lại ko biết gì hết , Uyên nói cho Tùng nghe được ko ….- lay vai con Uyên khá mạnh Tùng hét lên nghe thật vô vọng .
_ Tùng còn nhớ cái hôm mà Tùng nhờ Uyên sang mua đồ ăn cho Kha ko …hôm đó Uyên ngủ lại nghe nói mơ nói lung tung quá trời nào là : Buông tao ra ,ko đừng cởi …nó còn đấm đá liên tục trong không khí …Uyên hỏi mà nó có nói đâu …thì ra ..- Uyên bật khóc nghẹn ngào bây giờ thì nó mới hiểu những vết thương trong lòng Kha là sâu như thế nào .
Tùng ngồi bệch xuống đất , hơi thở anh trở nên dồn dập mặt anh trắng bệch có lẽ anh hoàn toàn bất ngờ trước những gì mà người yêu anh đã phải trải qua . Thành lo lắng chạy đến bên anh dặn dò đủ thứ vì Tùng vừa mới vừa lành bệnh . Nhưng ngược với những lo lắng của Thành , Tùng nhìn Thành với đôi mắt căm giận đôi mắt bình thản thường ngày bây giờ đang giận dữ thật sự .
Cơ thể anh run lên đầy tức giận , hình như Tùng ko còn khả năng khống chế chính bản thân của mình nữa rồi . Anh lao như điên đến cây dao gọt trái cây mà con Uyên còn để trên bàn , con dao đâm mạnh vào ngực của Thành nhưng anh ta né kịp . Thế là cây dao sượt qua vai của Thành , máu từ vai anh ta chảy xuống thấm đỏ cả cái áo blouse . Con Uyên đang thút thít nhìn thấy cảnh kinh hoàng đó thì ko còn khóc nổi nữa ….Uyên lao đến ôm chầm lấy Tùng ..
_ Tùng , Tùng bình tĩnh lại đi ông làm sao thế ….
_ Buông Tùng ra đi Uyên dù gì thì Tùng cũng phải giết cái thằng khốn nạn , chó chết này . Chính nó đã làm cho Kha đau khổ , làm sao mà Tùng có thể tha thứ cho nó chứ …buông ra đi …….- Tùng hét lên vung con dao lên cao và kết quả là tay của Thành lại có chỗ bị thương ..máu lại chảy nhiều hơn .
Con Uyên lao vào Tùng một cách bất lực cũng đúng thôi một đứa con gái thì làm sao có thể chống lại một thằng con trai . Con Uyên đẩy ông Thành ra xa nhưng ông Thành vẫn cứ ngồi đó nhìn Tùng với đôi mắt buồn và hối hận . Còn Tùng thì cứ như con thú hoang lao vào con mồi một cách điên dại và mất hết lý trí ………
_ Bốp ….bốp …….- cản ko được Tùng , con Uyên tức giận tát hai cái thật mạnh vào mặt Tùng , đôi mắt Tùng có phần bình tĩnh hơn nhưng vẫn còn nét dữ tợn lắm .
_ Uyên làm cái trò gì thế sao lại đánh tôi , Uyên ko muốn tôi giết chết thằng chó này để trả thù cho Kha àh …..
_ Ha ha giết Thành ? trả thù cho Kha àh ? Ko lẽ Tùng nghĩ rằng Kha chịu biết bao nhiêu nhục nhã , hi sinh cho Tùng sống chỉ để cho giết người àh . Nếu thế thì Kha làm cũng được mà cần gì đến Tùng , thử nghĩ đi Tùng giết Thành xong thì Tùng cũng phải vào tù ko lẽ đó là điều mà Kha muốn ……….
_ Tùng …Tùng …….- bỏ con dao xuống Tùng gục đầu xuống đất có lẽ những lời nói và nền gạch lạnh đã làm cho Tùng tỉnh táo phần nào .
_ Bỏ đi , Kha đã cắn răng chịu tất cả rồi thì nó cũng ko muốn mình trả thù đâu …huống chi bây giờ Tùng còn phải sống cho Kha mà , sống luôn phần của nó nên Tùng phải biết trân trọng bản thân của mình …..- giọng nói nghẹn ngào con Uyên nói với Tùng , có lẽ Kha ra đi làm cho con Uyên cảm thấy mất mát nhiều thứ ….nó đã mất đi một người còn hơn là bạn thân , một người luôn nghe nó tâm sự luôn im lặng mỗi khi nó tức giận và luôn chịu mọi sự hiếp đáp của nó ..thế mà bây giờ Kha đã ra đi mãi mãi …
_ Còn ngồi đó àh màu biến ra ngoài đi , hai nhát dao vừa rối là nhẹ với anh lắm đấy …hừ đi đi ….Tùng để Uyên xin cho Tùng xuất viện nhé ….- đá mạnh vào vết thương của Thành một cách thô bạo con Uyên quay sang nói chuyện với Tùng ..vết thương ở tay của Thành lại chảy máu …
Xô Thành ra ngoài , con Uyên ngồi bệch xuống sàn nước mắt hai người lại rơi . Tùng để tay lên ngực anh đang nhớ về những kỷ niệm với Kha . Anh chợt thấy hối hận vì mình đã để cho Kha ra đi quá nhanh như thế , để cho Kha chịu nhiều đau khổ như vậy mà anh ko hề biết gì ….anh quá bất lực …..
Hôm nay trời ko mưa nhưng cũng ko có nắng bầu trời thật âm u và u ám …trong một căn phòng của bệnh viện có hai con người đang đau khổ tột cùng , họ đang nhớ về những kỷ niệm ngày xưa ….nhớ về một người mà họ hết lòng thương mến . Tiếng khóc , tiếng gọi tên , tiếng than khóc ……hòa vào không trung cô đơn và lạnh lẽo .
1 năm sau …………….
Từng chiếc lá còn đọng những giọt nước sau một cơn mưa khá lớn , đất dưới chân người con trai nhão nhoẹt . Anh bước đi từng bước thật chậm chạp , nặng nề phải chăng vì lớp đất dưới chân anh hay chính vì tâm trạng của anh , Từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má hóp và đôi mắt trũng sâu , gương mặt anh thật phờ phạc nhưng vẫn còn rất điển trai và phong độ ……..Trên tay cầm một bó hoa hồng trắng , anh bước chầm chậm đến bên cạnh ngôi mộ . Một ngôi mộ khá sạch sẽ , chứng tỏ người nằm trong mộ có rất nhiều người yêu thương ……ko có một ngọn cỏ nào có thể mọc trên ngôi mộ , một dàn hoa 10h nở hoa rực rỡ ….chàng trai lấy trong áo ra một chiếc khăn tay . Anh lau sạch nước bám trên ngôi mộ, xua đi vài chiếc lá vàng vừa mới rụng ….anh lấy ra một cây kem và ngồi dựa vào ngôi mộ , giống như hai người tình nhân đang ngồi dựa vào nhau thật tình tứ ……
_ Anh xin lỗi Kha , hôm nay anh mới có can đảm đến thăm em . Ko ngờ con Uyên chăm sóc em cẩn thận đến vậy, anh xin lỗi rất nhiều nhóc àh …..anh ko thể có can đảm nhìn em đã nằm im trong lòng đất ….anh nhớ em nhiều lắm nhóc ……- im lặng một chút , Tùng đưa tay lên ngực như anh đang nghe câu trả lời của Kha …
_ Uhm em yên tâm đi anh vẫn khoẻ mà , dù gì thì một năm nay anh cũng chỉ sống để mỗi ngày có thể đặt tay lên ngực và nhìn thấy em thôi ….chắc em cũng biết là Uyên và Dũng kết hôn rồi đúng ko ? con nhỏ đó ham hố nên cưới sớm quá em há ! Phong và Chánh thì sang nước ngoài rồi và họ cũng rất hạnh phúc, Vân thì chân đã đi đứng bình thường rồi tuy là ko nhanh lắm …..
_ Ha ha em hỏi anh là tai sao anh lại biết nhiều thế àh …ờ thì con Uyên kể anh nghe thôi hi hi giờ anh kể cho em nghe đó nhưng chắc em còn biết nhiều hơn anh nữa đúng ko . Àh còn ông Thành , em muốn nghe ko ? Anh nói nha , ông Thành thì bị ra khỏi ngành rồi hình như ổng bị ba ổng từ rồi . Hình mà ổng quan hệ với một thằng nào đó bị đưa cho ba ổng thế là bị đuổi ra khỏi nhà , bây giờ thì ổng ghê lắm em àh nghe nói hình như bị HIV nữa …- xoa nhẹ trái tim của mình Tùng tiếp tục nói .
_ Ko có , anh nói thật mà chuyện của ông Thành anh với con Uyên ko có làm gì hết . Anh nghe lời em nên đâu dám trả thù đâu ……ổng ở ác quá nên bị tống tiền đó mà …anh , anh nhớ em lắm nhóc àh ……
_ Anh vẫn chưa yêu ai , có thể suốt đời này anh ko yêu ai được nữa đâu vì ko có ai có thể thay thế em hết ……anh yêu em lắm , anh chỉ mong sao đến lúc chết thôi lúc đó anh sẽ có thể bên em . Ai cũng hạnh phúc nhưng sao em và anh lại bị chia cắt sao anh lại phải mất em ……anh cô đơn lắm ….huhu Kha ơi em về với anh đi hay là cho anh đi theo em đi , anh hết chịu nổi rồi …
Trời lại mưa rồi , tiếng khóc của chàng trai hòa vào tiếng mưa ……anh đang gào khóc bên mộ của người yêu , trái tim của anh cũng đang nhói lên từng cơn . Gục đầu bên mộ của Kha , toàn thân ướt sũng Tùng khóc ngày càng lớn ….bao nhiêu lâu nay trong lòng anh chỉ có Kha , chỉ có Kha mà thôi chính Kha nên anh mới sống cho đến ngày hôm nay …Đôi khi chết lại là cách giải thoát tốt nhất ….
Từng cơn gió hất tung nước mưa vào gương mặt chàng trai nhưng anh vẫn ngồi đó đôi mắt vô cảm anh nhìn người yêu của mình đang yên nghỉ nơi lòng đất ……Gió lạnh thật , anh đang ôm ghì ngôi mộ của người yêu vào lòng….tiếng khóc xé tan cả màn mưa …..Anh yêu em nhiều lắm Kha àh ……
Gió đang thổi rất mạnh trên ngôi mộ của Phạm Minh Kha có một người thanh niên đang gục khóc ……..mưa vẫn mưa phải chăng ông trời đang khóc hay là vì mưa gió vô tình …..
( Hết)