Anh là lẽ sống của đời em - Chương 29
Trở về căn nhà lạnh lẽo và cô đôc thì nỗi buồn lại đến với tôi , tình yêu là một thứ thiêng liêng nhưng bản thân tôi có lẽ ko xứng đáng có được nó nên mớ bị ông trời hành hạ như thế . Tôi lại tắm , tắm cho trôi hết những nhục nhã còn vướng lại trên cơ thể tôi ….tắm để một phần nào đó tôi thấy mình vẫn còn sạch sẽ còn xứng đáng với tình yêu của hắn . Có thể sau tất cả mọi chuyện hắn vẫn có thể chấp nhận tôi nhưng bản thân tôi thì ko thể chấp nhận chính mình nữa ……dù sao thì tôi cũng ko còn là Kha mà hắn từng yêu thương nữa rồi …..
Dòng nước nóng đổ xuống cơ thể tôi , đổ lên đầu tôi làm cho tôi có cảm giác như trống rỗng , ko còn suy nghĩ được nhiều nữa . Tôi với tay lên chỗ đánh răng quen thuộc lấy cái lưỡi lam trong đồ cạo râu của tôi , nhìn cái lưỡi lam bóng loáng và sắc nhọn chẳng biết sao lúc đấy tôi mong sao mình có thể chết đi , chết một cách nhẹ nhàng và thanh thản nhất . Rà lưỡi lam trên tay của mình tôi cảm thấy hoàn toàn ko có cảm giác , rạch một đường nhẹ trên cánh tay …..máu từ từ chảy xuống ….máu hòa với nước làm thành một vùng đỏ thẫm . Nhưng tôi lại ko thấy đau mà tôi lại cảm thấy thoải mái nhìn dòng máu của mình chảy xuống làm cho tôi có cảm giác mọi đau khổ của tôi sắp được giải thoát …..tôi thấy nhẹ nhàng và thanh thản . Bao nhiêu đau khổ và nhục nhã của tôi hình như cũng đang theo dòng nước chảy đi mất ….. Sao tôi lại ko kết thúc cuộc đời mình ở đây luôn đi , có phải mọi thứ sẽ trờ nên nhẹ nhàng hơn nếu tôi ra đi …….tôi sẽ được giải thoát . Đưa cái lưỡi lam sát vào cổ tay tôi định rằng sẽ kết thúc mọi thứ nhưng bên tai tôi nghe như có tiếng hắn đang gọi tôi ………Phải rồi Kha ơi nếu như mày chết thì hắn sẽ như thế nào , hắn sẽ đau đớn mà đi theo mày vì sức khỏe của hắn bây giờ kém lắm rồi …..
Tôi chợt nhớ lại ngày đầu tiên gặp hắn , ngày đầu tiên gần gũi hắn …..và đến giờ phút này cái lúc mà tôi bị cưỡng bức ……….Có lẽ tôi ko thể chết được tôi ko thể hành động một cách ngu ngốc như vậy được , tôi vẫn thường lên án những con người tự tử mà chính vì thế mà tôi ko thể làm như thế được vì tôi còn có hắn mà tôi phải cố sống đến khi nào còn có thể sống ..
Đầu óc quay cuồng vì tắm nước nóng quá lâu tôi loạng choạng bước ra , cánh tay tôi vẫn còn đang rỉ máu …..bây giờ thì tôi mới có cảm giác đau rát vậy mà tôi cứ tưởng mình ko còn cảm xúc đấy chứ ….. Băng sơ cánh tay lại , tôi khoác lên người một chiếc áo dài tay để che vết thương lại có lẽ mai vào viện thăm hắn tôi cũng phải mặc chiếc áo dài tay thôi nếu để hắn thấy vết thương này thì sẽ lớn chuyện mất ………Đang mặc chiếc áo vào thì tôi nghe tiếng con Uyên đang réo tôi ………
_ Mới tắm àh hèn chi mà mày mở cửa lâu thế , giờ này cũng tối rồi sao mày còn tắm hả thằng kia muốn chết àh ………- vừa ngồi xuống ghế con Uyên vừa nhìn tôi chăm chăm , còn này tự nhiên ghê qua nhà tôi mà cứ như nhà nó vậy đó .
_ Biết nói khuya sao còn qua nhà tao thế , đừng nói là mày qua đây ngủ nhé con kia ….- đá vào chân nó tôi hỏi .
_ Mày có coi tao là bạn ko vậy , Tùng vào bệnh viện mà cũng ko nói với tao tiếng nào nãy Tùng nhắn tin cho tao thì tao mới biết đó , hình như Tùng lo lắng cho mày lắm mày có chuyện gì àh …….mà mày ăn gì chưa Tùng kêu tao mua đồ ăn cho mày nè ………
Hắn của tôi là thế luôn chăm sóc lo lắng cho tôi , hình như mỗi lần tôi có chuyện thì hắn luôn linh cảm được và luôn lo lắng cho tôi . Dù hắn ko thể bên tôi nhưng tôi biết trái tim của hắn luôn bên tôi và hắn dùng mọi cách để quan tâm tôi , để tôi ko thấy rằng mình cô đơn …Nhìn con Uyên ngồi thở dốc tôi thấy cũng tội con nhỏ ham hố này ghê giờ này cũng tối rồi mà nó cũng chạy sang nhà tôi với hộp hủ tiếu nóng hổi trên tay …………Nếu nó biết hôm nay tôi bị cưỡng bức thì nó sẽ làm gì nhỉ uh có lẽ lúc đó nó sẽ chạy đến chỗ ông Thành mà chửi mà đập ổng đấy chứ ko chừng nó còn mướn xã hội đen xử ổng nữa chứ ….ai chứ con này ghê lắm đấy nhá … Tôi và con Uyên đều ngồi lặng yên nó thì ngồi nhìn ra cửa còn tôi thì ăn cho xong tô hủ tiếu sao hôm nay tôi thấy con Uyên buồn thế chẳng lẽ nó cũng có tâm sự như tôi ………
_ Hôm nay mày có chuyện gì mà tao thấy mày xanh thế , ngồi ăn mà chẳng nói gì hết àh nhìn mày hình như ko ổn lắm có gì muốn nói ko tao nghe……………..- tự nhiên quay sang nhìn tôi con Uyên hỏi , rồi nó ngồi xuống bên cạnh tôi …
_ Sao hôm nay mày cũng im re đó thôi có gì với Dũng àh ……..- khoác tay lên vai nó tôi hỏi …
_ Uhm chỉ là cãi nhau nhưng cũng có thể là chuyện lớn mày yên tâm đi nếu có gì tao sẽ nói cho mày nghe , hôm nay tao ngủ lại đây nhé .
Chỉ nghe nó nói nhiêu đó thôi là tôi hiểu trong lòng nó có chuyện khó nói cũng giống như tôi thôi đâu dễ gì mà tâm sự hết được . Chắc là Dũng lại làm gì cho con nhóc đau lòng rồi nhưng nó lại ko can đảm nói cho tôi nghe . Còn mày thì sao Kha trong lòng mày cũng đang có một vết thương lớn đó , liệu rồi mày có thể đứng lên ko hay là mãi mãi mày sẽ chịu ám ảnh của chuyện này ………
Ngồi trong căn nhà của mình tôi có cảm giác như đang ngồi trong cái phòng mổ đó đang bị mấy thằng khốn nạn đó hành hạ ……….Tối nay ko biết hên hay xui mà có con Uyên sang ngủ chung chứ ở trong căn nhà trống trãi này làm tôi có cảm giác mấy khuôn mặt đáng sợ đó lại đang xuất hiện ……..Con Uyên ở lại nhà tôi ngủ ké mà nó còn la hét bắt tôi phải don phòng cho nó ngủ , đúng thật là bực mình …….ghét con mắm này ghê . Nó nói là ko mệt vậy mà vào phòng đóng cửa cái ầm ko thèm nói chuyện với tôi nữa , sáng mai tôi xử nó sau ….nó vào phòng ngủ rồi chán quá chẳng có gì làm ngồi một hồi lại nghĩ lung tung nên tôi cũng vào phòng đi ngủ …….
_ Kha , kha…….mày sao vậy có chuyện gì àh sao mày la hét ghê thế …..- tôi choàng mở mắt vì tiếng kêu của con Uyên bên cạnh , lúc nãy trong giấc mơ tôi lại thấy hình ảnh của những thằng khốn nạn đó ….
_ Ko có gì , tao ko sao mày về phòng ngủ đi nhá …..-đưa tay lau vội mấy giọt mồ hôi trên trán , tôi thấy tay mình lạnh ngắt .
_ Làm sao mà ko có chuyện gì được tao nghe mày la hét quá trời :” buông tao ra , tránh ra đi tụi bây là lũ khốn là thú tính …….có chuyện gì nghe sao giống …….-
_ Giống gì nữa mẹ …….
_ Thì giống tao hồi đó xém chút bị cưỡng bức đó tối về ngủ chung với con bạn tao cũng la hét quá trời , êh mày ko có gì chứ nhóc hay là mày cũng bị…
_ Nhảm quá đi con khùng tao mà lại bị cưỡng bức àh tuy là tao khá đẹp trai nhưng làm gì mà bị cưỡng bức được hehe , thôi mà về ngủ đi …………..- đẩy con Uyên ra khỏi phòng tôi nhanh chóng đóng cửa lại con này nó rất tinh ý nếu ngồi nói một hồi chắc chắn tôi sẽ tự động khai ra hết đấy chứ …….
_ Uhm ko nói thì thôi nhưng tao hiểu là mày đang có chuyện nếu có gì xảy ra thì tao và mày có thể cùng giải quyết , tao luôn bên mày mà ngốc ……………- nói bao nhiêu đó rồi nó quay về phòng .
Có lẽ con Uyên cũng biết rằng tôi gặp phải chuyện gì nhưng suốt đời này nó ko ngờ tôi bị ông Thành cho người cưỡng bức . Nằm một mình trong căn phòng tối tôi chợt có cảm giác ghê sợ , tôi nghe thoáng trong không khí mùi tanh tưởi nồng nồng , tôi nghe nhiều tiếng cười thõa mãn từ đâu đó vang vọng lại . Cái lạnh lẽo của cái giường trong bàn mổ lại khiến tôi một lần nữa run rẩy và dường như đang có những bàn tay sờ soạn khắp cơ thể tôi …….,một luồng điện chạy dọc sống lưng làm tôi thật sự hốt hoảng . Miệng tôi thì muốn hét lên vì cái cảm giác sợ hãi bây giờ nhưng tôi ko thể nào làm cho con Uyên lo lắng được . Tôi cắn chặt tay mình để tôi ko thể nào hét lên được , tâm trạng thì uất ức sợ hãi nhưng ko thể nào phát ra tiếng la được ko thể nào giải tỏa được tâm trạng của tôi lúc này . Dòng nước mắt nóng hổi rơi từ từ xuống má tôi , tôi cứ ngồi thế mà khóc nấc lên một cách vô vọng và chán nản . Đôi khi khóc cũng là cách giải quyết tâm trạng trong lúc bế tắc , vô vọng ……..
Anh ơi , bây giờ anh đang làm gì ………em muốn có anh bên cạnh muốn có anh là chỗ dựa tinh thần cho em nhưng em biết là ko thể phải ko anh , em ko thể làm phiền anh mãi như thế được …….huhu sao anh lại bị bệnh chứ , sao em lại bị làm nhục nếu ko có những chuyện đau buồn này thì bây giờ em và anh có thể bên nhau rồi . Anh ơi em xin lỗi , em ko thể bên anh trong lúc mà anh cần em nhất vì em ko còn xứng đáng với tình yêu của anh nữa ……….Em biết anh yêu em nên có thể bỏ qua mọi chuyện, nhưng em thì ko thể bỏ qua cho mình được ….em …em xin lỗi anh …huhu huhu ..
Đêm nay sao mà dài quá , đêm nay chắc mày lại ko ngủ được rồi phải ko Kha ………Hôm nay trăng sáng quá mong sao ông trời sẽ nhìn thấy một cặp tình nhân yêu nhau nhưng…………nhưng có lẽ suốt đời này cũng ko phải dành cho nhau . Ông trời ơi sao ông lại hành hạ con và hắn như thế chứ …….phải chăng ông cũng thấy tôi và hắn là một cặp đôi bệnh hoạn nên muốn trừng phạt chúng tôi . Nhưng đâu phải riêng ông mới thấy chúng tôi là bệnh hoạn mà cả xã hội này ai cũng lên án những con người như chúng tôi thế nên tôi sẽ cam chịu mọi trừng phạt thay cho hắn ……..tôi cam chịu ……chỉ mong sao đừng mang hắn đi ………huhu ……anh ơi , em yêu anh …..