Anh là lẽ sống của đời em - Chương 18
Buổi tối hắn qua nhà tôi , hắn giúp tôi rửa vết thương hắn chăm sóc tôi rất kỹ cứ làm như tôi là con nít vậy đó hihi . Vừa lau vết thương mà hắn luôn miệng chửi nhỏ Vân nghe ghê thật lại còn tự trách bản thân nữa chứ lâu lâu hắn lại nhìn tôi làm cho tôi bối rối quá . Quen nhau lâu thế nhưng tôi vẫn còn cảm thấy lúng túng trước ánh mắt của hắn . Rồi xong mặt tôi đỏ lên rồi hắn cũng nhận ra , hắn từ từ nâng cằm tôi lên đặt vào môi tôi một nụ hôn thắm thiết và thật sâu ….Rồi lướt qua má tôi , đến vành tay tôi anh thầm thì …
_ Bé àh em mới ăn chocolate hả bé , sao biết anh thích chocolate mà em ăn thế hả cưng? ….- mặt hắn gian gian nhìn tôi
_ Anh thích hả , anh còn muốn ăn nữa ko ? ….- tôi dí mặt tôi vào sát mặt hắn
_ Em nha càng ngày càng ăn hiếp anh nha …hhihi , thôi em ngủ sớm đi anh phải về, ở đây một lát nữa chắc anh khỏi về hihi …- hic đang vui ma sao hắn lại đòi về chán.. Hắn về thì tôi cũng ngủ luôn chứ làm gì nữa bây giờ hic bây giờ cũng trễ quá rồi …..
Sáng nay tôi dậy thật sớm tôi cũng ko hiểu sao lại như thế , hình như tôi gặp một cơn ác mộng nên choàng tỉnh hix ước gì bây giờ có hắn bên cạnh thì hay lắm . Tôi cũng chẳng thèm ăn sáng luôn chẳng hiểu sao hôm nay tâm trạng tôi lại tệ như thế , tắm mà tôi còn ko muốn tắm nữa là hic . Khóa cửa nhà cẩn thận tôi lết cái thân già ra khỏi nhà chán ghê tôi còn đang bị thương vậy mà ko ai quan tâm tôi hết , hắn cũng ko qua chở tôi đi học được vì hình như hôm nay hắn phải làm gì đó hic sao ngày nào hắn cũng bận thế . Ông thầy của tôi thì chắc bây giờ còn ngủ nên ko thể nhờ ổng được rồi thôi bị thương ở tay thôi chứ có bị thương ở chân đâu trời .. sao mà nhõng nhẽo quá thế Kha hic . Hôm nay đúng là tôi dậy sớm thật , trời vẫn còn chưa sáng rõ và không khí vẫn còn se se lạnh nhưng mà được cái trong lành và dễ chịu lắm . Tôi đang mơ màng thì có một bàn tay khều nhẹ vào vai tôi , trời ơi mới sáng sớm mà ko lẽ có ma sao trời …
_ Tôi muốn nói chuyện với nhóc một chút , chắc nhóc vẫn còn nhớ tôi chứ ,tôi có chuyện muốn nói với nhóc . Bây giờ nhóc rảnh ko mình vào quán nào ăn sáng đi rồi sẵn nói chuyện luôn …- trời làm tôi hết hồn thì ra là người con trai của ông thầy tôi chứ ai hehe mà sao lại kiếm tôi nói chuyện chứ
_ Ủa có chuyên gì vậy anh , em đâu có quen biết gì anh ….- tôi ngạc nhiên hỏi người đó
_ Nhóc ko có gì nói với tôi nhưng tôi lại có rất nhiều vấn đề để nói với nhóc …- tên đó kéo tôi vào một quán phở gần nhất tôi chẳng biết làm gì là ngoan ngoãn nghe theo .
Quán phở mà chúng tôi vào bây giờ vẫn còn tương đối vắng khách lắm , bàn kế bên chỉ có một vài người ngồi ăn . Nhìn tô phở bốc khói nghi ngút mà tôi đói bụng ghê , rõ ràng sáng nay ko có tính ăn sáng nhưng sao bây giờ lại đói thế .. Tôi liếc nhìn qua người con trai đó phải công nhận rằng anh ta đẹp thật , đôi môi nhỏ chúm chím cứ như đang mời gọi người đối diện nhưng sao con mắt anh ta lại buồn thế kia tôi thật sự ko thích đôi mắt đó . Đôi mắt đó cô độc và có phần tách xa mọi người , tôi nhìn anh rất lâu nhưng mà người đó vẫn im lặng mãi một lúc lâu sau mới lên tiếng .
_ Em …em là người mà Thanh yêu hả ….- giọng nói của anh ta nghe hơi run run
_ Anh là ai mà lại hỏi chuyện đó , nếu đúng thì sao ….- tôi nhìn thẳng vào mắt người đối diện .
_Nếu đúng thì tôi chỉ mong em yêu thương thật lòng với Thanh , tôi ko muốn Thanh chịu tổn thương bởi bất cứ ai nữa , mặc dù tôi cũng là người từng làm cho Thanh đau lòng ….- chỉ nghe bấy nhiêu tôi cũng có thể hiểu đây chính là bạn trai cũ của thầy Thanh . Người đó chỉ nói bấy nhiêu thôi rồi đứng dậy ra về .
_ Sao anh lại về ? sao anh cứ chạy trốn mãi thế , anh đã bỏ rơi thầy Thanh một lần rồi bây giờ anh lại tiếp tục chạy trốn hả …..- cái máu nhiều chuyện nổi lên rồi hic ..
Người thanh niên trố mắt nhìn tôi đầy vẻ ngạc nhiên , rồi nhanh chóng trở về chỗ ngồi . Phải vậy chứ rủ người ta đi ăn mà người ta chưa ăn xong thì ổng đi mất rồi lát ai trả tiền đây trời hehe ….
_ Em cũng có nghe Thanh kể về tôi hả …..- người đó hồi hộp nhìn tôi .
_ Uh có chứ nhưng em nghe toàn chuyên ko tốt về anh , rằng anh là một kẻ phản bội thế thế thôi …..- tôi nhấn mạnh từng chữ .
_ Uhm đúng tôi là một thằng đê tiện và khốn nạn , Thanh ghét tôi cũng đúng …- đôi mắt người đó vốn buồn nay càng buồn hơn …
_ Quá khốn nạn đó chứ , em ko ghét anh và em cũng ko có cái quyền đó . Đơn giản vì em chỉ là học trò của thầy thôi …- tôi cười cười .
_ Thật ko , thật ko em ? ……- đôi mắt đã ánh lên sự vui vẻ .
_ Uhm thật , em ko là gì của thầy cả . nhưng em có thể biết tên anh ko ? Em ko hiểu giữa hai người thật sự có chuyện gì nhưng chính anh đã làm cho thầy ko còn tin vào tình yêu ….- tôi nhướn mắt .
_ Xin lỗi em vì anh chưa giới thiệu , anh tên là Huy nếu em muốn biết thì anh sẽ ko dấu làm gì .
“ Anh và Thanh là bạn từ hồi còn học phổ thông như em , hai bọn anh rất thân . Có một điều mà anh nhận ra từ lâu là bên Thanh anh rất hồi hộp và có cảm giác xao xuyến còn với con gái thì ko . Chính Thanh cũng hiểu điều đó và hai bọn anh đã hợp thành một đôi rất tuyệt . Thanh quan tâm và chăm sóc anh rất nhiều , ngược lại anh làm chỗ dựa cho Thanh bọn anh bên nhau gần như là cả ngày . Nhưng rồi chuyện của bọn anh cũng có người phát hiện ra , chuyện lan nhanh lắm em àh . Anh chẳng biết làm gì tuy là người ta ko nói gì nhưng lại bàn tán mỗi khi anh đi ngan qua hay đứng gần đó, làm cho anh rối và sợ lắm . Ngược với anh , Thanh rất bình tĩnh và ngày càng bên anh nhiều hơn , nhưng lúc đó anh chỉ là một thằng hèn anh ko dám bên Thanh mà lại chạy theo một cô gái khác để làm cho mọi người ko có gì để nói . Đúng như vậy , từ khi mà anh có bạn gái thì ko ai nói gì anh và Thanh cả nhưng mà Thanh thì đau buồn lắm . Thanh vẫn luôn yêu anh , bên anh nhưng mà anh đã ngu ngốc rủ bỏ tất cả . Một thời gian sau thì anh cũng hiểu ra miễn cưỡng ko có hạnh phúc , anh chia tay bạn gái và định nói rõ mọi chuyện với Thanh nhưng lúc đó Thanh đã chuyển trường và còn chuyển nhà luôn . Lúc đó anh mới biết mình yêu Thanh nhiều lắm ,nhưng tất cả đã quá muộn rồi ……”
_ Trời anh làm con trai mà khóc cái gì vậy ? Nín đi trời ơi người ta nhìn quá trời kìa , anh mau nín đi em năn nỉ đó ……….- tôi nói như năn nỉ , lại còn lay tay cho tên đó tỉnh lại .
_ Anh xin lỗi nhóc nha , tại anh xúc động quá mà … nhưng mà nghe nhóc ko phải là người yêu của Thanh anh mừng ghê luôn đó . Anh cám ơn nhóc nhiều ….- tự nhiên tên đó nắm tay tôi lay lay .
_ Trời ơi anh làm gì mà nắm tay em cứng ngắc vậy, anh nói gì thì nói lẹ đi nha , em còn đi học mà …- tôi nhăn nhó .
_ Uhm lúc đầu thì anh gặp nhóc với mục đích khác , nhưng bây giờ anh muốn nhờ nhóc một chuyện được ko ? Anh thấy Thanh rất quan tâm nhóc , nhóc có thể giúp anh và Thanh nói chuyện với nhau ko ? …….- rồi sao lại nhờ tôi , tuy là tôi nhiều chuyện nhưng mà mấy chuyện này tôi ko chắc , ông Huy này tự nhiên ghê nha.
_ Ặc em ko biết nha , em thấy thầy Thanh ghét anh lắm làm sao mà em dám ….hichic…- tôi nhăn nhó .
_ Uhm anh hiểu , anh thật là vô duyên khi nhờ nhóc chuyện anh làm thì anh phải ráng thôi, em đi học đi anh chở em đi .. chắc suốt cuộc đời này anh cũng ko có được Thanh nữa rồi …- mặt ổng nhìn thấy tội ghê hic
_ Thôi được rồi em sẽ cố gắng giúp anh nhưng mà có thành công hay ko thì em hẻm biết nha , đưa số điện thoại đây có gì em liên lạc ………- trời ơi Kha ơi sao mà mày nhiều chuyện , ham hố , lại lo chuyện bao đồng nữa hic ….hay lắm để coi mày làm cách nào nha con … ông Huy vừa ghi số điện thoại còn tôi thì tự nguyền rủa mình..
Còn tên đó thì hí hửng lắm vừa đưa số điện thoại cho tôi vừa cười tít mắt , trông cũng đáng yêu lắm . Còn tôi chỉ biết ngồi suy nghĩ coi phải làm gì để giúp tên này , suốt dọc đường đến trường Huy ko ngừng kể cho tôi nghe về chuyện của Huy và Thanh . Thầy Thanh khó tính lắm tôi cũng ko biết thầy có chấp nhận ông Huy nữa ko ? . Tuy lo sợ nhưng tôi lại tin chắc thầy vẫn còn yêu Huy vì còn yêu mới hận như thế mà thầy còn yêu thì kế hoạch của tôi sẽ thành công rất cao … hi vọng là thế chỉ cần đừng bị đánh vì tội nhiều chuyện là được rồi hic hic .
_ Êh nhỏ mai đi cắm trại ko mậy …- vừa ra chơi tôi đã dụ dỗ nhỏ Uyên ..
_ Mai đi cắm trại , ủa kì nha sao mày lại rủ tao chuyện lạ nha ….- nhỏ Uyên chớp chớp mắt nhìn khó ưa ghê .
_ Ặc thì bạn bẻ mới rủ đi chứ , ko đi thì thôi làm gì mà nghi ngờ tui …- tôi giả vờ nghi ngờ .
_ Ok đi thì đi , nhưng mà tao biết mày có kế hoạch gì đó , nếu có cần tao giúp thì lên tiếng nha nhóc .. thôi giờ tui đi ăn nha …- nhỏ nháy mắt với tôi .Tôi và nhỏ đã thân nên ko hiểu từ lúc nào hai đứa ko còn xưng tên nữa ‘
Công nhận nhỏ này hay ghê tôi chưa nói gì mà nhỏ đã hiểu rồi , đúng thật là tôi có một kế hoạch nhưng mà vẫn chưa biết là sẽ có thành công ko nữa . Tôi nghĩ thầy Thanh vẫn còn thích anh Huy lắm nhưng vì hai người chưa có không gian thích hợp thôi nếu có không gian thích hợp tôi nghĩ hai người sẽ ngồi xuống nói chuyện thôi , liệu tôi có quá ngây thơ ko nhỉ . Bởi vậy tôi phải chuẩn bị thật chu đáo , ngày mai phải rủ theo hắn , Chánh và thầy Thanh nữa chúng tôi sẽ tình cờ gặp anh Huy … chà chà thú vị nha . Nhưng ko lẽ cắm trại mà toàn con trai đi thì lấy ai làm osin nên phải có nhỏ Uyên đi he he với lại cắm trại mà toàn boy thì cũng chán nhưng tôi lại ko dám rủ ai nên tốt nhất là cho Uyên đi . Khó nhất là rủ hắn tôi sợ hắn sẽ ko đi và sẽ nói là tôi lo chuyện bao đồng ko khéo còn bị la đó chứ … Nghĩ lại tôi cũng nhiều chuyện thiệt còn hứa là sẽ giúp người ta nữa chứ ,hic lỡ mà ko được thì sao trời …
_ Tùng , ngày mai rảnh hem , đi chơi với Kha ko . Tụi mình đi cắm trại nha được ko….- gần ra về tôi khều khều hắn .
_ Trời sao mà em có hứng đột xuất thế hả , ngày mai đi cắm trại hả ….- hắn thấp giọng hỏi .
_ Ờ thì ở nhà hoài cũng chán nên em muốn đi chơi thôi mà , em sẽ rủ thêm Chánh Uyên , và thầy Thanh nữa ….- tôi bối rối .
Hắn nhìn tôi rất chăm chú cứ như là hắn đã biết hết mọi chuyện tôi làm , ánh mắt đó làm tôi ko an tâm chút nào , hic hắn mà làm công an thì chắc là ko có tội phạm đâu nhỉ . Biết là ko thể nào giấu được hắn ,thế là ko đánh mà khai tôi ngồi kể cho hắn nghe toàn bộ kế hoạch của tôi từ lúc gần ra về đến lúc mọi người về hết chỉ còn tôi và hắn trong sân trường . Hắn ngồi nghe chăm chú lắm thỉnh thoảng đưa mắt nhìn tôi và mỉm cười chắc hắn nghĩ sao mà tôi nhiều chuyện quá đây mà .
_ Thôi anh ko đi , anh cũng ko thích ông thầy đó lắm nên sẽ ko xen vào chuyện của người ta …- hắn nhìn tôi cứng rắn.
_ Anh nè , anh cũng thấy là ông thầy có cảm tình với em đúng hem ? Bây giờ nếu em giúp cho Huy và thầy quay lại thì em sẽ ko còn là đối tượng của thầy nữa , Mà anh an tâm để em đi một mình hả ,hic anh hết thương em rồi àh …- he he bí quá nên tôi phải chơi chiêu cuối thôi chứ sao bây giờ .
_ Ờ ờ thôi anh chịu thua em rồi , sao mà nhiều chuyện thế ko biết rồi rồi ngày mai anh đi được chưa ? Còn bây giờ về nhà đi , mai em là bầu show đó mau lên kế hoạch đi ….- hắn lắc đầu nhìn tôi , chắc là hắn bó tay tôi rồi cũng nên
Hắn chở tôi về nhà cũng đúng lúc Chánh đang dắt xe vào nhà tôi còn nghe cả tiếng của ông thầy đang cằn nhằn Chánh vì làm ngã cái gì đó . Hay quá vậy là có ở nhà hết tôi sẽ rủ đi chơi luôn , hắn nhìn tôi cười mỉm rồi quay xe bỏ đi chắc hắn đã hiểu tôi đang muốn làm gì rồi .
_ Thầy ngày mai đi cắm trại ko ? Ngày mai thầy nghỉ mà , anh Chánh nữa đi chung cho vui nha ….- tôi bước vào nhà đã lên tiếng hỏi ông thầy và tên khó ưa đó
_ He he vui nha , Kha rủ anh đi chơi riêng hả ? Kha đâu cần phải rủ thêm Thanh làm gì nó ko thích đâu rủ mình anh thôi nha ….- tên này vô duyên ghê ngày mai ông thầy là nhân vật chính tư nhiên ko cho thầy theo
_ Sao mày vô duyên ghê , mày chỉ là đi ké theo tao thôi nha thằng kia . Ủa sao mà hôm nay lại rủ anh thế , ko lẽ chỉ có 3 đứa mình thôi àh ….- nghe ông thầy chửi tên khó ưa đó nghe đã ghê .
Tôi nói cho ông thầy nghe kế hoạch ngày mai đi chơi dĩ nhiên là ko kể vụ anh Huy rồi . Ông thầy ngồi nghe rồi gật đầu cái rụp ko ngờ ổng đồng ý nhanh thế he he . Còn tên khó ưa đó thì cứ ngồi nói nhảm nghe mà bực mình .Nhưng tôi ko còn thời gian đôi co với tên đó nữa tôi còn phải về gọi điện thoại cho anh Huy để thông báo tình hình và còn phải hỏi chỗ để mai cắm trại nữa , chứ tôi thì có biết gì đâu chài … tự nhiên tài lanh làm gì ..
Ông Huy nghe tôi nói vậy mừng lắm cám ơn tôi rối rít còn hứa sẽ hậu tạ tôi nữa … nghe sướng ghê tôi ko cần gì nhiều chỉ cần có người dẫn tôi đi ăn những lúc tôi cần thôi he he . Tôi dặn ổng kĩ lưỡng mọi thứ và bắt ổng phải kiếm chỗ nào cắm trại thiệt đẹp , rồi chừng nào tôi gọi điện thoại mới được xuất hiện . Ổng cái gì cũng uhm nghe ngoan ghê , mai mà chỗ cắm trại ko đẹp là tôi hẻm chịu đâu đó . Ờ quên nữa chứ còn phải gọi điện thoại dặn dò nhỏ Uyên nữa chứ ko mai bà tám này làm hỏng chuyện hết thì chết . Tôi dặn dỏ Uyên đem đồ ăn , nước uống nhỏ cứ cằn nhằn tôi là hành hạ nhỏ quá he he . Tôi cho nhỏ đi là để hành hạ mà he he , nói vậy thôi chứ hi vọng nhỏ đi sẽ giúp được tôi phần nào . Cả ngày chạy tới chạy lui rồi bây giờ tôi phải ngủ để chuẩn bị cho ngày mai còn ứng chiến …
Đúng 6h sáng trước cửa nhà tôi đã đông đủ lực lượng , nhìn mặt ai cũng rạng rỡ nhất là tên khó ưa đó lúc nào cũng nhe răng ra cười nhìn khó ưa ghê . Mỗi lần tên đó nhe răng cười với tôi là Tùng lại đưa mắt liếc hắn nhìn mắc cười ghê . Nhỏ Uyên thì vẫn còn đang ngáp , cái con lười này chắc ngủ nướng quên rồi đây mà ….
Cả đám chúng tôi đến cái nơi mà tôi được Huy chỉ ai cũng trần trồ khen tôi hay quá sao kiếm được chỗ đẹp thế , quả thật nơi này đẹp thật lại có một cái hồ không khí thì vô cùng trong lành . Tôi nhìn thấy vẻ thoải mái trên gương mặt của mọi người kể cả hắn của tôi bình thường rất ít khi cười nhưng hôm nay tôi thấy hắn cũng mỉm cười rất thoải mái . Chúng tôi ngồi trên một bãi cỏ xanh rì gió nhẹ thổi vi vu , tôi chăm chú quan sát ông thầy tôi hình như rất thích cảnh vật nơi đây nhất là chúng tôi lại chọn chỗ ngồi gần cái hồ . Ông Huy này ghê thật chọn đúng ngay chỗ mà thầy tôi thích đúng là yêu nhau có khác , hihi . Ông thầy tôi có vẻ vui lắm chạy giỡn quá trời , còn hắn thì kéo tôi ngồi ở một góc cây nhẹ nhàng ôm tôi …
_ Giá như chỉ có hai đứa mình thôi thì hay nhì em …- hắn dựa lên vai tôi thì thầm .
_ Uhm mốt mình ra đây chơi nha anh …- tôi nói với hắn
Trời chết rồi được hắn ôm có chút xíu làm cho tôi quên nhiệm vụ rồi hix hix . Tôi lấy máy ra gọi điện cho anh Huy , chỉ 2p sau đã thấy ổng ung dung đi dạo nhìn xạo dễ sợ tôi dư biết là ổng đã chạy như điên tới đây he he . Nhìn thấy ổng đi tới ko chỉ có thầy Thanh hoảng hốt mà cả Chánh cũng đang trố mắt ra nhìn …
_ Ủa Thanh đó ko phải là Huy sao , bây giờ nhìn nó nam tính quá há mậy ủa sao tình cờ gặp nó ở đây thế ? … tên khó ưa đang thì thầm hỏi thầy tôi
Thầy tôi ko nói gì chỉ lặng lẽ ngồi xuống , ko khí bây giờ thật căng thẳng còn Chánh thì cứ hồn nhiên ngồi đó ăn uống còn mời anh Huy ngồi ăn chung nữa mới ghê . Ông thầy tôi vẫn bình tĩnh ngồi ăn ko hề lên tiếng gì cả , tôi tưởng thầy phải hét lên chứ có lẽ có nhỏ Uyên nên thầy cố kềm nén . Tôi nhìn Tùng ra hiệu thế là hắn rủ Chánh và Uyên đi ra một chỗ xa hơn để chơi , Uyên thì thông minh hơn hình như nó nhìn vào ánh mắt tôi và biết tôi đang có chuyện gì đó nên ko cần Tùng kêu thì nhỏ cũng đang đứng dậy định đi . Còn tên Chánh thì cứ ko chịu đi đâu hết , tôi phải ngắt nhéo mới chịu đi tên này sao mà ngốc thế . Tôi thì ko đi đâu xa hết tôi chỉ giả vờ dạo quanh hồ thôi , để ngầm quan sát và nghe ngóng nhưng ….
_ Em lại đây Kha , em ko cần phải sắp xếp cuộc gặp gỡ này vô ích lắm . Gặp lại cũng ko giúp ích được gì , tôi chán ghét con người này rồi nên em đã làm một việc vô ích …. – giọng thầy lạnh tanh .
_ Thanh,em đừng trách Kha chính anh đã năn nỉ nhờ Kha giúp , anh chỉ muốn hàn gắn lại quan hệ của mình …. – anh Huy nói nghe thảm thiết quá .
_ Buông tay ra , chính anh đã phá hoại mối quan hệ của chúng ta rồi bây giờ lại muốn hàn gắn .. tôi ko yêu anh nữa mà …- thầy hét lên .
_ Anh ko tin em ko còn yêu anh , nếu hết yêu anh sao em lại hận anh như thế chứ ? lúc đó anh chỉ là trẻ con nên ko biết tình cảm của mình , anh sợ dư luận nên ko dám chấp nhận em mà …- anh Huy nài nỉ ,.
_ Vậy chứng minh anh là một thằng hèn nên mới chạy trốn khỏi tình cảm của mình . Mà thằng hèn thì ko xứng đáng có một tình yêu…- thầy tôi nói nghe chua chát thật .
_ Em..em.. mà thôi bây giờ anh chỉ còn biết xin lỗi em mà thôi …- giọng anh Huy nghe thất vọng lắm …
_ Ko cần xin lỗi vì nhờ anh mà tôi đã tìm được tình yêu của đời tôi .Chánh em muốn giới thiệu với anh một người …- ặc thầy đang giở trò gì thế , sao hôm nay lại ngọt ngào với Chánh thế .
Nghe thầy gọi Chánh liền chạy đến , ko chỉ có tôi sững sờ mà ngay cả anh Huy và Chánh cũng há hốc miệng khi mà thấy thầy Thanh quàng tay qua eo Chánh . Đôi mắt anh Huy buồn lắm, tôi thì thừa sức biết là thầy Thanh đang mượn Chánh làm thế thân nhưng chắc anh Huy lại ko nghĩ thế . Kì này là tiêu rồi thế nào anh Huy cũng bỏ về vì nghĩ Chánh là bạn trai của thầy …
_ Xin lỗi mày nha Thanh nhưng lần này tao ko giúp được mày rồi , mày phải dũng cảm đối mặt với chính tình cảm của mày thôi . Bao nhiêu năm nay mày có quên được con người này đâu thì tại sao bây giờ lại phải trốn tránh làm tổn thương nhau . Tao ko thể giúp được mày nên bây giờ tao đi cho mảy giải quyết đây ….- Chánh nói làm cho đôi mắt của anh Huy sáng lên .
_ Mày ko giúp tao cũng đừng phản bội tao như thế chứ , tao nhớ con người này khi nào …- thầy hét lên sau lưng Chánh nhưng mà Chánh đi rất nhanh ra chỗ của Tùng và Uyên ..
Anh Huy nhìn thầy Thanh đôi mắt vừa buồn vừa vui lại vừa sợ , thầy Thanh thì bối rối đang cố gắng bỏ đi nhưng anh Huy ko cho . Hai người cứ giằng co nhau mãi , bất ngờ anh Huy ôm chặt lấy thầy Thanh và đặt lên môi thầy một nụ hôn thắm thiết làm cho cơ thể thầy Thanh rung lên dữ dội . Trời ông Huy này gan ghê dám hôn thầy tôi lát mà bị ông thầy đánh là ghê lắm . Nhưng rõ ràng thầy Thanh vẫn rất yêu anh Huy , dù anh Huy đã bỏ ra lâu rồi nhưng gương mặt thầy Thanh vẫn chưa hết xúc động , he he thầy cũng ham hố quá trời chắc lâu lắm rồi mới được hôn đây mà …… Đang nghĩ lung tung thì tôi thấy ánh mắt thầy rưng rưng và thầy hét lên …
_ Anh là cái gì mà dám chạm vào tôi hả , anh làm cho tôi mệt mỏi sau bao nhiêu năm ko đủ hả …- thầy lại đang hét lên ..
_ Đừng như thế mà Thanh sao em lại làm khổ mình hoài thế …anh năn nỉ em mà ..- anh Huy cố gắng ôm chầm lấy thầy ..
Nhưng thầy Thanh vùng vẫy ngày càng mạnh , trông mặt thầy bây giờ ghê lắm . Thầy đẩy rất mạnh còn anh Huy thì cố sức ôm chặt lấy thầy tôi . Càng ngày thầy càng điên hơn , cuối cùng thầy đẩy một cái thật mạnh còn anh Huy thì hình như mất đà té lăn xuống hồ nước . Anh Huy té xuống làm thầy bừng tỉnh , thầy bắt đầu hoảng loạn kêu tôi nhảy xuống cứu anh Huy nhưng tôi lại ko biết bơi thì làm sao . May sao Tùng từ đâu chạy đến nhảy xuống cứu anh Huy , trời thì ra thầy Thanh ko hề biết bơi tôi cũng thế . Tùng đem anh Huy lên thì anh Huy đã nằm bất động , mặt anh trắng bệch hơi thở anh yếu lắm . Anh Huy cũng ko biết bơi ( theo lời thầy Thanh ) nên chắc anh Huy uống cả bụng nước rồi cũng nên . Ai cũng lo lắng còn thầy Thanh thì mặt tái xanh đứng bất động hic ko hiểu sao anh Huy cứ nằm yên như thế mặc dù anh cũng đã nôn ra được ít nước rồi … Anh Huy vẫn nằm yên cho dù bọn tôi có kêu gào đến thế nào đi nữa ..
_ Huy ơi em xin lỗi ! Em đã dối lòng quá nhiều , em nên hiểu rằng khi em hận một người nhiều nhất cũng là lúc mà em rất yêu người đó . Bao nhiêu năm nay em ko bao giờ ngừng yêu anh , hôm gặp anh em vui đến nỗi tối về em ko ngủ được . Nhưng bây giờ chính em lại làm mất anh , anh ơi anh tỉnh dậy đi em còn nhiều chuyện chưa nói với anh mà .. anh .. Huy ơi …. Hu hu trời ơi sao tôi lại ngốc như thế , nếu cho tôi làm lại tôi sẽ tha thứ cho anh ….- hu hu thầy khóc rồi tôi cũng đang khóc sao lại như thế chứ .. ko ngờ tôi tính giúp hai người nhưng bây giờ tôi lại gián tiếp làm cho người ta xa nhau .
_ Làm gì mà em khóc ghê thế , anh có bị gì đâu nè he he . Anh ko làm thế sao mà hiểu được lòng em chứ ? bây giờ thì anh hiểu rồi nên anh sẽ bám chặt ko tha cho em đâu nha , có nhiều chuyện anh muốn giải thích lắm lát mình nói chuyện …- trời thì ra ông Huy có bỉ gì đâu hix làm tôi khóc khí thế luôn ….dư nước mắt ghê .
_ Anh quá đáng quá ko phải anh ko biết bơi sao .. tôi ko bao giờ tin anh nữa đâu …- thầy tôi đỏ mặt mới ghê , đẩy ông Huy ra .
_ Anh học bơi cũng lâu rồi , em còn nhớ anh ko biết bơi hihi em vẫn yêu anh mà . Nhưng anh bơi chưa giỏi lắm, em mà còn đẩy nửa là anh té xuống chết luôn em có khóc cũng ko có ai nghe …- ông Huy cười .
Nghe ông Huy chết thế là thầy tôi ngồi im liền , còn ông Huy thì ngồi dậy ôm thầy vào lòng vừa ôm vừa nói gì đó chắc là vỗ về thầy tôi thôi he he . Tưởng thầy khó tính lắm ai ngờ dễ dụ ghê luôn , người ta mới giả chết mà khóc um sùm . Hai người giống con nít ghê , hai người cãi nhau làm cho hắn của tôi ướt nhem rồi .. Tôi mặc kệ hai người đó đang tình tứ tôi lấy khăn cho hắn của tôi lau mình ..
_ Tưởng em ham hố quá quên anh rồi chứ … – hắn hếch mặt .
_ Em sao quên anh được , đưa đây em lau cho ..- tôi giành lấy cái khăn
Phải nói sao nhỉ , tôi lau cho hắn còn hắn thì ôm tôi cảm giác đó ấm cúng như một gia đình hạnh phúc lắm .Nhưng tôi biết ko chỉ có tôi hạnh phúc mà ông thầy của tôi cũng đang ấm cúng trong vòng tay của Huy . Ko biết giờ con Uyên và ông Chánh đang làm gì chắc đang ngồi tám thôi hay là đang cãi nhau . Xung quanh gió thổi nhè nhẹ , những chiếc lá bay xào xạc trời đang về chiều rồi nhìn khung cảnh bây giờ thật lãng mạn . Tôi và hắn ngồi dựa vào nhau còn thầy và Huy cũng thế hai người đang nói chuyện gì đó , ko hiểu sao hôm nay lại vắng vẻ và yên tĩnh như thế tôi có thể nghe cả hơi thở của hắn và cả tiếng gió vi vu . Tay tôi nằm trong tay hắn , đầu tôi gục lên vai hắn thỉnh thoảng hắn thầm thì những lời yêu thương với tôi . Đôi khi cuộc sống thật ngọt ngào bên cạnh người mình yêu , thật giản dị và bình yên ….
Trời đã bắt đầu tối nên chúng tôi cũng nhanh chóng dọn đồ đạc ra về . Anh Huy còn hứa sẽ mua đồ ăn đãi chúng tôi ,mừng ngày anh và thầy sum họp . Vậy là tối nay có đồ ăn rồi , anh Huy hỏi thầy chuyện gì đó nhưng thầy lại cười mỉm chi đôi má thì ửng hồng . Sức mạnh tình yêu thật đáng nể , nhớ lúc trước ông thầy tôi còn noi là ko tin vào tình yêu mà hihi . Ai cũng vui vẻ là tôi vui rồi , vui nhất là tối nay có thể ăn uống thoải mài he he . Mọi người dọn dẹp tranh thủ lúc chưa về tôi rủ nhỏ Uyên đi dạo ..
_ Xin lỗi mày nha , rủ mày đi chơi mà tao ko lo lắng gì cho mày hi2hi…- tôi gãi đầu
_ Chuyện nhỏ tao hiểu mà , hôm nay cũng vui mà đúng ko …- nhó nháy mắt .
_ ặc mày hiểu hả , hiểu gì ….- tôi nghi ngờ nhìn nhỏ .
_ Tao ko co ngu nhìn là hiểu mày sắp xếp cho thầy và anh gì đó tên Huy thì phải he he ..- nhỏ nhìn tôi ..
_ Uhm mày biết thì thôi , mày nghĩ sao ? ….
_ Chuyện bt tao tôn trọng những người yêu nhau chân thật , giới tính chỉ là rào cản nhỏ thôi nếu hai người thấy ko quan trọng thì dư luận là chuyện nhỏ …- nhỏ cười
_ Mày nói nghe cứ như mày yêu nhiều lắm vậy ! Tao cũng ko biết mày phải bằng tuổi tao ko nữa , bà già …- tôi châm chọc …
_ Có chứ tao từng yêu một người nhưng bây giờ thì ko ? tao ko hận người đó mà tao chỉ ghét bản thân tao khi yêu một người ko xứng . Và tao cũng ko tin rằng tin yêu là vĩnh cửu và bất diệt , tình yêu là thứ mau thay đổi nhất nên tao tự hứa sẽ ko yêu ai nữa , con trai chỉ là để nhìn ngắm và đi chơi với tao những lúc tao buồn , con trai chỉ là vật trang trí thôi . Tao thích rất nhiều người ai dễ thương là tao thích nhưng yêu thì ko .. tao ko ngu ngốc thêm lần nào nữa . Tao mừng khi thấy Tùng yêu mày , hi vọng mày sẽ hạnh phúc . Còn bây giờ đi về chưa ông tướng nhanh đi tao đói rồi he he …..- nhỏ lại quay về vẻ nhì nhảnh thường ngày .
_ Ờ thì về ..- tôi nắm tay nhỏ lôi đi
Tôi ngạc nhiên về nhỏ Uyên chưa bao giờ tôi thấy nó tâm trạng như thế , trong lớp lúc nào nó cũng cười cũng vui vẻ tôi chưa bao giờ thấy nó ngồi tư lự một mình . Nó vui vẻ và nhí nhảnh đến nỗi tôi ko bao giờ tin rằng nó đã yêu một lần rồi và có lẽ lần đó tổn thương nó lắm nên nó mới hứa sẽ ko yêu ai nữa . Sao con bạn đáng yêu của tôi lại có suy nghĩ tiêu cực về tình yêu như thế , nó ko tin con trai thì làm sao mà nó yêu ai nữa . Ngồi trên xe nó luôn miệng chọc ghẹo người khác nhưng tôi biết nó đang rất buồn . Nó yêu ai thế nhỉ , ai lại làm cho nó tổn thương thế nghe cách nói chuyện của nó thì tôi hiểu nó ko như bề ngoài sôi nổi , nhiệt tình mà có phần lạnh lùng , tàn nhẫn khi quan niệm con trai chỉ là vật trang trí … hic tôi vô tâm với nó quá …Ngoài trời gió vẫn thổi , ánh sáng đang nhạt dần nhường chỗ cho bóng tôi ngự trị , và lần đầu tiên tôi thấy nhỏ Uyên tư lự ngồi nhìn ra cửa kính của xe … đôi mắt thoáng buồn và cô đơn …..
Trên xe ai cũng đang vui vẻ nhất là ông thầy của tôi nhưng nhỏ Uyên thì lại ko vui , nhỏ vẫn cười nhưng chỉ làm những nụ cười gượng ép nhìn ko tự nhiên .. Lần đầu tiên tôi thấy nhỏ Uyên như thế có lẽ nhỏ thấy cô đơn khi mà xung quanh ai cũng có cặp, còn nhỏ thì lại đang nhớ về những chuyện mà đáng lẽ nhỏ phải quên lâu rồi . Nhìn Uyên như thế tôi lo thật tôi đã quen với một Phương Uyên tự tin, năng động sôi nổi và có phần ngang tàng còn bây giờ trước mắt tôi là một Phương Uyên buồn bã với ánh mắt thiếu sức sống. Hy vọng một lát về nhà ăn uống nhỏ sẽ đỡ hơn …. Chúng tôi về đến nhà thì đã gần 6h , ông thầy tôi và ông Huy thì đi mua đồ ăn , còn Tùng thì đi mua đồ uống tên khó ưa kia thì về nhà tắm rửa , tên này làm biếng ghê mà để cho ông Huy đi chung với thầy ko biết lát có đồ ăn ko hay là hai người đi hú hí luôn .. Ở nhà chỉ còn tôi và Uyên , đúng thật là Uyên ko vui nó chẳng nói gì thật khác ngày thường …. Tôi nhìn con Uyên rồi tôi ngó ra cửa thì tôi thấy hình như có một bóng người thấp thoáng …. Tôi bước ra hỏi chuyện …
_ Em ơi cho anh hỏi nhà này có bạn Uyên hồi sáng qua đi cắm trại chung ko …..- trước mặt tôi là một người con trai khá dễ thương và chắc cũng lớn hơn tôi chừng 3 tuổi …ủa ai đây ta ko lẽ anh của con Uyên nhỏ này có anh dễ thương thế mà sao anh ko biết nhỉ ? ..
_ Dạ có , mà sao anh biết nó ở đây . Nó đang ở trong nhà kìa mà anh là ai thế …- quá tò mò tôi làm một tràng ..
_ Sao biết em ở đây nhanh thế , chưa đến giờ về mà sao anh lại đến sớm thế …..- má ơi sao mà nhỏ Uyên ngọt ngào quá thế nhỉ ko lẽ đây là anh nó thật …
_ Sao em lại tắt máy di động thế , em có biết là anh lo lắng lắm ko ..- người đó có vẻ rất lo lắng cho Uyên còn nắm tay nó nữa , còn con nhỏ này cái mặt nó cứ trơ trơ ra . Tôi chẳng hiểu gì đưa mắt sang ngó nó trân trân …
_ Nhìn cái gì , đây là tài xế của tao đó , mầy thấy sao đẹp ko hả? Mày chịu ko tao làm mai cho haha … Còn anh thì đi về , lát em về ….- tuy lời nói của nhỏ nhẹ nhàng dịu dàng nhưng nghe sao mà lạnh lùng quá, còn người con trai đó ko lẽ là tài xế thật . Tôi biết nhà nhỏ Uyên cũng bình thường thôi thì làm sao mà có tài xế được chứ .. Nhỏ Uyên quay vào nhà , còn người kia thì cứ đứng đó nhìn theo ..tôi cũng chẳng biết làm gì ngoài việc chào tạm biệt người con trai đó .
_ Êh con kia , thằng đó là ai thế …- tôi nhìn mặt nhỏ Uyên hỏi .
_ Vô duyên thì tao nói rồi nó là tài xế của tao chứ gì …- nhỏ Uyên nhăn nhó.
_ Xạo tài xế mà lại như thế , quan tâm mày quá trời lại còn đẹp trai nữa …- tôi nói
_ Khùng tài xế thì ko được đẹp trai hả .. mà thôi mệt quá nó là bạn trai cũ của tao ..- nhỏ Uyên cười .
_ Ặc….- tôi bất ngờ ghê.
_ Có gì đâu bạn trai cũ nhưng bây giờ làm bạn , tao thì còn nhiều bạn loại đó lắm đi chơi thôi … vui là chính vì tao ko yêu ai nữa mà . Người đó là bạn trai đầu tiên cũng là người tao thích hành hạ nhất …- nhỏ cười có phần chua chát.
_ Thôi đi mày , tao thấy người ta rất quan tâm này , nếu là bạn trai cũ sao mày ko nói chuyện rõ ràng coi có thể hàn gắn ko. Tao nghĩ mà vẫn còn yêu người ta đúng ko …- tôi bất ngờ về nhỏ quá .
_ Hàn gắn hả ? Ko bao giờ tao sẽ ko bao giờ tha thứ cho tên đó , người đó làm tao tổn thương lắm mày ko hiểu đâu, tao thấy vui khi mà người ta chạy theo tao thôi … có hành hạ bao nhiêu cũng ko hả dạ…. Đừng nhìn tao như thế tao ko phải là người dễ tha thứ , mày cũng ko cần khuyên tao , người ta thích hành hạ thì tao chiều . ..- mặt nhỏ thoáng buồn .
_ Hành hạ người ta mày vui hả ? Tao thấy người ta lo lắng cho mày mà có gì thì cũng nên bỏ qua đi …- tôi cố gắng khuyên nó
_ Mày có hiểu câu ” Có chết cũng ko đền hết tội ko ?” .. nếu hiểu thì đừng khuyên mắc công lắm , tao rất bướng bỉnh mày ko nhớ hả … hehe thôi tao đi coi phim….- nhỏ bước đi .
Nghe nhỏ nói bấy nhiêu tôi hiểu nhiều rồi , chắc đây là người làm tổn thương Uyên sau đó thì muốn quay lại với nó mà giống ông Huy ghê . Sao trên đời này có nhiều người như thế quá nhỉ ko lẽ tình yêu là phải làm tổn thương nhau, là ko biết trân trọng cái gì trước mắt sao . Thôi ko nhiều chuyện của người ta nữa , con nhỏ này dữ lắm mắc công nó chửi nghe mệt mỏi luôn .
Mãi suy nghỉ nên tôi cũng ko hay mọi người đã có mặt đầy đủ rồi , ông thầy với ông Huy cứ như là keo cứ ngồi dính sát vào nhau trông kinh thật , còn nhỏ Uyên thì đang hồn nhiên hát ca nhưng ánh mắt vẫn buồn lắm …. Tôi xuống bếp lấy thêm thức ăn cho mọi người thì bất ngờ hắn cũng đi theo và vòng tay ôm lấy tôi …
_ Đứng yên cho anh ôm cái coi ..hôm nay thấy người ta ôm nhau mà anh nhớ em ghê luôn đó nha bé …- hắn ôm ghì lấy tôi thì thầm.
_ Àh thấy người ta ôm anh mới nhớ đến em hả ? Em giống cái gối ôm của anh ghê đó nha ..- tôi chọc hắn
_ Anh lúc nào mà ko yêu em chứ ! Mà em có kẹo ko cho anh ăn đi , miệng của anh đắng nghét nè ko biết sao nữa ….- hắn cười cười nhìn tôi , trời ko lẽ hồi chiều nhảy xuống hồ mà bây giờ hắn bị bệnh rồi sao …
_ Trời chắc anh bị bệnh rồi đâu đưa em coi …- tôi lo lắng quay sang hắn
Quay sang tôi mới biết là mình bị dụ hắn có bị gì đâu , hắn ôm tôi cứng ngắc còn hôn tôi nữa hic hic , tôi có thấy môi hắn đắng đâu rất ngọt ngào mà .
Chúng tôi ngọt ngào đến nỗi mà bây giờ tôi ko còn nhớ mình vào nhà bếp làm gì … Hắn thì đứng nhìn tôi cười , còn bên ngoài thì giọng của Uyên đang châm chọc réo gọi làm tôi càng thêm rối , hic ai kêu tôi ham hố chứ ..
Cả đám an uống rất vui vẻ ông Huy thì cứ gắp thức ăn cho thầy tôi nhìn hai người tình cảm lắm nha . Còn tôi ăn uống vụng về ghê , thức ăn dính trên miệng tôi quá trời làm hắn phải lấy khăn lau cho tôi hix và tất nhiên là bị nhỏ Uyên chọc ghẹo rồi . Ăn xong thì trời cũng tối , ông Huy muốn ngủ lại nhà của thầy he he. Chánh thì nhăn nhó ko chịu nhưng thầy thì vui lắm thầy còn hăm dọa ko cho Chánh vào nhà , đáng đời tên đó . Buồn nhất là hắn phải về rồi , hôn lên trán tôi thay cho lời tạm biệt rồi hắn dắt xe ra đi mất . Còn nhỏ Uyên thì về lâu rồi nó vừa bứơc ra là có người chờ sẵn rồi , tôi nghĩ chắc nghĩ chắc người ta chờ nó lâu lắm rồi ngoài trời lạnh mà người ta vẫn đứng chờ nó , vậy mà nó ko thèm hỏi thăm chỉ quay sang cười chào tôi rồi lạnh lùng nói “ Về thôi” ghê thật ….đúng là con gái ……
Sáng nay vừa thức dậy tôi đã nghe tiếng cười khoái chí của ông thầy và ông Huy rồi , thì ra là hai người rủ nhau đi tập thể dục chung , lãng mạn ghê nha . Hôm nay vào lớp còn bàn kế hoạch đi thác Giang Điền với cả lớp , rồi còn thi cử nữa chứ . Hic thi xong hết mới được đi chơi , còn có mấy ngày nữa là thi rồi vậy mà tôi chưa có kế hoạch học hành gì hết ..Lát cô chủ nhiệm sẽ đưa danh sách xếp nhóm hôm đi chơi , tôi mà được chung nhóm với hắn thì vui lắm vì chung nhóm sẽ được chung phòng mà…
_ Êh , chia phòng chưa mậy …- tôi vừa vào lớp là níu tay nhỏ Uyên hỏi liền …
_ Từ từ đi thằng ham hố kia , tao đang hỏi thằng Sơn nè chán mày ghê ….- nhò nhăn nhó nhìn thấy ghét ghê
Nhỏ Uyên la hét bắt mấy đứa kia cho nó vô coi , cái con này thiệt tình người thì lùn mà sao họng to thế . vậy mà mấy đứa kia cũng né ra cho nó vào nhiêu đó cũng hiểu là nó “hiền” đến mức nào rồi hehe. Sau một hồi chen lấn , la hét và xô đẩy nhỏ Uyên cười nhìn tôi tinh quái.. làm tôi hồi hộp ghê .
_ Trời mày sướng ghê đó nha , hehe muốn cái gì là được cái đó liền…- Uyên ko chịu nói gì mà cứ úp úp mở mở.
_ Là sao tao được xếp chung phòng với ai dạ , Tùng hả …- tôi hí hửng..
_ Mơ àh hehe nhìn cái mặt ham hố của mình kìa, mày được chung phòng với Giang và Khoa , còn Tùng của mày thì….- trời nghe nhỏ Uyên nói mà tôi cứ như sét đánh ngang tai huhu , hôm trước qua nhà tôi Giang còn dám …. Bây giờ mà ở chung phòng chắc đem tôi đi chôn luôn quá..
_ Mày nói gì vậy ? mày ko chọc tao chứ hả hhuhu còn Tùng thì chung với ai dạ . Sao trời bất công quá thế..- tôi than thở.
_ Haha mắc cười quá , Tùng chung với Sơn và Long . Êh mày ngủ chung với Giang nhớ cẩn thận nhớ giữ thân như ngọc nha . Thôi tao đi coi lịch thi nha để tao coi rồi cho mày mượn . Lo học bài đi nha con sắp thi rồi đó .
Tôi chỉ biết uhm với nhỏ Uyên cho qua chuyện , tôi ko được chung phòng với hắn thì cũng ko sao đi nhưng sao lạ là Giang chứ chán thật . Hôm nay hắn đi học trễ ghê luôn , chắc tại hắn biết hôm nay ko có học nên mới đi trễ như thế . Sân trường hôm nay khá vắng vẻ đa số vào nghe thầy cô thông báo lịch thi và đóng tiền đi chơi thôi . Cứ tưởng đi chơi sẽ vui lắm nhưng ko ngờ tôi lại bị chung phòng với Giang … làm tôi buồn ghê .
_ Ủa em có lịch thi chưa mà lại đứng đây mơ mộng thế ..- hắn đứng bên tôi từ lúc nào thế .
_ Nhỏ Uyên đi coi rồi , em làm biếng xuống đó lắm …- có nên nói cho hắn biết ko , trước sao gì hắn cũng biết thôi .
Kéo hắn vào lớp tôi kể cho hắn nghe mọi chuyện , lúc đầu nghe ko chung phòng với tôi hắn buồn lắm nhưng nghe tôi chung phòng với Giang thì tôi thấy hắn tức giận lắm . Hai đứa tôi ngồi yên nhưng trong lòng lại đang rất lo lắng hichic . Sao mà tôi có thể chung phòng với Giang được trời … Nhỏ Uyên cũng về rồi nhìn mặt tôi và hắn nhỏ Uyên cứ cười cười nhìn khó ưa ghê sao tôi lại chơi thân với con nhỏ này chứ …. Hắn cũng biết tôi lo lắng nên hắn cầm tay tôi và nói rằng hắn sẽ có cách , nếu cần hắn sẽ ngủ ngoài cửa phòng của tôi . Toi biết là hắn thương tôi nhưng ai lại làm thế chứ , hắn mà làm thế thì cả lớp sẽ biết quan hệ của tôi và hắn thôi … Mà Khoa cũng chung phòng với tôi mà nên chắc Giang sẽ ko dám gì đâu , tôi chỉ còn biết an ủi bản thân và hắn như thế thôi .
Một tuần thi cử cũng sắp qua rồi , bao nhiêu mệt mỏi cũng sắp qua đi . Tôi thi cũng ko đến nỗi tệ nhưng mà môn Hóa của tôi hình như ko tốt lắm , dù là thi cử nhưng suốt một tuần ngày nào hắn cũng bên tôi cùng tôi đi chơi và dạo phố . Hai đứa tôi cùng nhau ôn bài nữa tôi hạnh phúc khi có hắn bên cạnh quá , chúng tôi động viên nhau thi thật tốt để còn đi chơi nhưng khi nhắc tới đi chơi thì tôi lại nghĩ đến Giang và buồn . Hắn biết tôi ko vui nên lúc nào cũng chọc tôi cười , hắn nói sẽ bảo vệ tôi cho dù có gì xảy ra đi nữa ..hic cảm động thật . Nhiều lúc đi ngang nhìn thấy Giang cười với tôi cũng làm cho tôi sợ tôi ko biết Giang có kế hoạch nào nữa hic hic . Càng nghĩ càng chán , mấy ngày thi đã làm tôi căng thẳng lắm rồi bây giờ lại thêm chuyện của Giang càng làm cho tôi lo lắng thêm nữa . Nghe con Uyên nói nếu mà ko thích có thể xin đổi phòng nhưng chuyện đó thì càng ko thể Giang làm gì chịu đổi phòng chứ hhu hu . Vậy mà nhỏ Uyên còn chọc ghẹo kêu tôi qua phòng nó đi thiệt là tức chết với nhỏ này.. chỉ biết hi vọng và hi vọng thôi..
Hôm nay là ngày mà tôi thi xong môn cuối cùng thi xong vậy là ngày đi chơi cũng gần kề rồi tính ra chỉ còn hai ngày nữa thôi . Chưa thấy ai như tôi đi chơi mà sợ hic, chỉ có tôi là thế thôi còn mấy đứa kia thì ham hố lắm . Điển hình là con Uyên đó nó cứ suốt ngày cười hoài còn lo đi mua đồ nữa chứ , nó rủ tôi ngày mai đi mua đồ với nó . Nhưng tôi biết nó muốn có người xách giùm thôi mà hehe , nhìn nó hồn nhiên như thế đâu ai ngờ nó là người suy nghĩ rất sâu sắc và tiêu cực . Nó thường nói với tôi “ Ko có hi vọng thì ko có thất vọng ’’ nghe nó nói giống bà già ghê hihi , nhưng trong mắt tôi nó là một người ban đáng yêu và rất hiểu chuyện biết thông cảm cho người ta . Càng gần ngày đi chơi tôi càng lo lắng quá , mặc dù trước mặt hắn tôi giả vờ ko sao nhưng mà tôi lo muốn phát sốt lên huhu …. Tôi cũng ko biết cái gì đang chờ tôi nữa ….
_ Trời làm gì mà mày tới trễ quá dạ , biết là tao ghét chờ đợi còn bắt tao chờ hả thằng khỉ kia , bực bội quá đi ….- nhìn mặt nhỏ Uyên nhăn nhó thấy ghét wa
_ Dạ thưa má con ngủ quên mà , làm gì mà má la ghê thê` mệt ghê …- tôi nhìn nó.
_ Gì mày bắt tao chờ mà còn dám lên tiếng hả , bực bội quá ko đi nữa …- nhỏ nói rồi quay vô nhà ..
_ Hì hì em xin lỗi chị Uyên mà , chị tha thứ cho em …- tôi giả vờ xuống nước .
Nhỏ quay qua liếc tôi một cái rồi bước ra khoá cửa nhà lại đi với tôi , nhỏ này giận ai chứ ko giận tôi được chắc tại tôi dễ thương quá mà . Hôm nay sai lầm ghê tự nhiên đồng ý đi nua đồ với nhỏ Uyên , mà nó mua gì mà quá trời tôi xách đồ mà muốn xỉu luôn nha . Nào là bánh rồi kẹo , khăn giấy , rồi còn mấy thứ linh tinh khác nữa chán ghê vậy mà nó còn nói ít quá nếu mang theo nhiều tiền hơn nó sẽ mua . Trời nghe ớn ghê thấy cái gì nó cũng nhào vô coi coi lựa lựa tôi nhức não với con này rồi nha . Mua đồ xong nhỏ lựa ra vài món rồi đưa cho tôi , thì ra nhỏ cũng mua đồ cho tôi nữa hihi vậy là ko uổng công bị hành hạ . …
_ Alô , cái gì dạ Uyên sao mày gọi điện thoại cho tao chi dạ , tao đang chuẩn bị ngủ nè …- tôi nghe giọng nheo nhéo của nhỏ Uyên là bực mình rồi .
_ Tao gọi điện thoại nhắc mày ngủ sớm , mai còn lên xe sớm đó …- nhỏ Uyên cằn nhằn
_ Ai mà làm con mày chắc hạnh phúc lắm nha , hehe nãy Tùng gọi điên thoại nhắc tao rồi mày … thôi ngủ ngon nha …- tôi cười
_ Xì thứ mê trai bỏ bạn ngủ đi mày xí …- con này càng ngày càng chanh chua .
Trời chưa sáng hẳn thì hắn và nhỏ Uyên đã ở trước nhà tôi kêu réo rồi , tôi đang mặc đồ nên phải mặc cái quần xà lỏn ra tiếp hắn ai mà ngờ cũng có con Uyên .. nhìn thấy nó tôi mắc cỡ ghê tại nó đang nhìn tôi chăm chăm mà .
_ Làm gì mà nhìn ghê thế con kia , mê tao rồi hả ? …. – tôi nheo mắt nhìn nó .
_ Xì ai mà thèm mày , người cứ như con tôm khô queo , ko có miếng thịt . Nói thật nha mày mà có ko mặc cái quần đó nằm trước mặt tao , tao cũng ko có cảm giác đâu nha con , bớt tự tin đi nha con ..- trời nó có phải là con gái ko thế nói chuyện nghe thấy ghê quá ..
Hic tôi chẳng biết nói gì chỉ biết nhìn nó tức giận còn hắn thì cười cười nhìn tôi làm tôi quê dễ sợ . Tôi còn chưa chải đầu bị hai người kéo ra đi lên trường để chuẩn bị lên xe đến thác Giang Điền .. Lúc đi trên đường hắn dặn dò tôi đủ thứ nếu mà Giang có làm gì thì tôi thì cứ chạy thẳng sang phòng của hắn cùng lắm thì hắn sẽ đập cho Giang một trận . Nghe hắn nói tôi cũng đỡ sợ hơn một chút .. cứ tới đâu thì tính thôi
Lên xe hắn ngồi kế tôi , tôi dựa đầu lên vai hắn ngủ gà ngủ gật . Trên xe chẳng ai để ý hai đứa tôi vì ai cũng nghĩ tụi tui là bạn thân nên ko ai soi mói chỉ co con Uyên là cứ nhìn tôi cười cười làm tôi cũng ngượng ghê …. Phải chi bây giờ ko có ai là tôi ôm chặt hắn rồi hai chúng tôi sẽ ôm nhau và kể cho hắn nghe những câu chuyện vui mà tôi vừa đọc sẽ hạnh phúc lắm đây .. nghĩ ngợi lung tung cùng với hơi ấm của hắn đã đưa tôi vào giấc ngủ ….
_ Kha tới nơi rồi nè , dậy đi em ….- bên tai tôi hình như có ai đang kêu .
Thì ra tôi ngủ say quá nên tới nơi lúc nào cũng ko hay , tôi bước xuống xe vì hình như mọi người đã xuống xe hết rồi trên xe chỉ còn mình tôi và hắn thôi .
Tôi bước xuống xe nhìn cảnh vật xung quanh thật là đẹp phải nói là rất đẹp . Gió thổi nhẹ nhàng , hai bên đường hoa dại rất nhiều , có cả hoa bò cạp vàng và hoa điệp nữa . Ven đường hai loại hoa này nở rộ ghê luôn ghê , lại còn có một bãi cỏ xanh ngắt nữa . Tôi đi xa hơn chút nữa nghe hình như có hơi nước bốc lên mát mẻ ghê thì ra là một thác nước , woa phải nói là tuyệt vời tôi thích chỗ này quá rồi . Có một điều là tôi ko thích chính là chung phòng với Giang .. ặc mà gì đây ko có phòng ở mà chúng tôi phải ở trong lều trời ơi ở trong phòng thì được còn ở trong lều thì ặc ặc chết mất thôi . Vậy là tôi phải nằm kế tên Giang hả , chắc phải kiếm cách né Giang thôi …
Hắn xách balô của tôi đến lều của tôi , đúng lúc Giang cũng đang trong lều . Giang nhìn tôi cười thân thiện còn hắn thì liếc Giang một cái và dặn dò tôi phải cẩn thận , đi chơi mà phải đề phòng người khác chán thật . Cả lớp tôi ham hố ghê trời thì nắng mà trò chơi vận động nào tụi nó cũng chơi : thả diều , chạy vịt , nấu cơm … trời phải nói là vui lắm … Lớp tôi cũng được nhiều phần thưởng lắm nha làm cho mấy lớp khác ganh tỵ quá trời còn tụi trong lớp thì cái mặt hếch lên trời chảnh dễ sợ hehe.
Chơi cho mệt xong cả đám nhào vô ăn cơm , tụi nó ăn nhanh dễ sợ còn tôi có hộp cơm cứ cầm hoài hắn phải đến hối thúc tôi mới ăn xong được hic . Ăn xong mệt quá trời vậy mà tụi nó còn rủ nhau đi xe đạp đôi , má ơi chết mất . Nhưng lâu lâu mới đi chơi mà thế là tôi cũng ham hố đi chung luôn , tôi và hắn đi trên cùng một chiếc xe đạp tôi muốn ôm hắn ghê muốn dựa lên vai của hắn nhưng mà ko dám vì đi chung cả đám mà , tụi tui đi như một đoàn diễu hành vậy đó làm ai cũng nhìn hết vui lắm . Phải nói rằng nơi đây đẹp thật , tuy rằng có hơi nắng một chút nhưng cảnh quan làm cho người ta thấy thoải mái lắm , cảm thấy thật là nhẹ nhõm …. Đi tới chiều thì cả đám ai cũng mệt hết , thế là cảm đám kéo nhau đi tắm suối . Trời suối ở đây sao mà dơ quá đi, nhưng tụi lớp tôi vẫn hồn nhiên tắm mới ghê chứ , nước suối gì mà đục ngầu hic nhìn kinh quá nhưng mà ham hố nên tôi cũng nhảy xuống tắm chung . Đang tắm tự nhiên ba Khoa cởi quần ra đưa lên trời thế là mấy thằng kia củng bắt chước theo , mấy nhỏ con gái la quá trời chửi um sùm mà nhỏ Uyên là to mồm nhất . Có thằng còn để cái quần bị trôi ra xa nữa chứ , thế là phải đi kiếm hha ha , mấy nhỏ con gái hét lên chạy lên bờ hết mắc cười ghê .
Tắm môt hồi cả đám kéo nhau lên tắm lại nước sạch để còn ăn cơm ,… Vô nhà tắm mới thấy đông quá trời có mấy thằng chờ ko được tắm chung luôn tôi và hắn cũng tới phiên tắm rồi . Mấy thằng kia kêu tắm chung luôn di >’’< tại tôi là hắn là con trai mà nhưng….. Tôi nhìn hắn nhăn nhó hắn cũng thế , má ơi hai đứa tôi mà tắm chung chắc là tới tối quá vì đâu chỉ đơn giản là tắm , mà thôi chỉ người trong cuộc mới hiểu . Thấy khó xử thế là hắn la lên kêu tụi kia im hết , hehe tụi nó im thiệt hết dám hối tôi luôn , tôi còn nghe hắn giải thích là ko thích tắm chung hắn nói mà tụi kia gật đầu lia lịa . Cuối cùng cũng tắm xong dễ chịu quá nha , bây giờ đi ăn cơm thôi đói quá rồi chắc tại hôm nay vận động nhiều quá chứ mọi hôm ở nhà tôi làm gì muốn ăn cơm . Tôi tính đi lấy cơm thì hắn cản lại kêu tồi ngồi đây chơi đi hắn đi lấy cho … yêu hắn quá . Thế là tôi ngồi ngắm cảnh , mà trời về chiều đẹp ghê , không khí mát hơn nhìn những khóm hoa cũng rất đẹp gió thổi nhẹ vờn trên mái tóc và tôi nghe cả hương hoa thoang thoảng trong gió , bỗng tôi nghe hơi thở rất hổn hển … _ Kha ơi , Kha …. Tùng bị té xuống suối rồi máu ra nhiều lắm Kha ơi . Kha mau đến đó đi người ta đưa Tùng đi cấp cứu đó ….- tiếng nhỏ Vân hổn hển làm tôi sợ. _ Thôi đi Vân đừng có xạo nữa nha , tôi ko tin sao Tùng lai ngã xuống suối Tùng đi lấy đồ ăn cho tôi mà …- tôi cứng rắn. _ Ko đâu lúc nãy ở bờ suối Vân thấy Tùng và Giang cãi nhau ghê lắm hình như là vụ lều gì đó , tự nhiên Tùng vướng chân té ngã luôn hu hu … ghê lắm Kha ơi …..- con Vân đang khóc. Trời ko lẽ hắn có gì sao đúng ra tôi ko hề tin Vân nhưng mà tôi thấy Vân khóc nên tin ngay , con nhỏ này làm gì mà biết khóc chứ . Tôi chạy theo Vân như điên ko còn biết gì nữa nhỏ Vân cũng nước mắt tèm lem rồi , sao hắn lại bị thương chứ tôi sợ quá nếu hắn có chuyện gì thì sao đây … Gió thổi buốt vào mặt tôi , tôi chạy mà vẫn nghe giọng nói hắn văng vẳng bên tai hắn đang nói lời yêu thường với tôi . Anh ơi anh đừng có chuyện gì nha , anh ơi , liệu xe cấp cứu có tới kịp ko ? hắn sẽ ko sao chứ , sao chuyện này lại xảy ra nếu lúc nãy tôi đi chung với hắn thì mọi chuyện sẽ ko như thế này rồi … tôi lo lắng quá . Càng chạy tôi càng điên lên … trời tối dần rồi hắn của tôi ko sao chứ … anh ơi đừng bỏ em nha hu hu … anh ơi . Bây giờ tôi cũng thật sự khóc rồi …. Gió vẫn thổi và trời đang dần tối ………….. Mệt quá tôi chạy gần kiệt sức mà vẫn chưa đến nơi , mà nhìn kĩ lại thì đây ko phải là con đường ra suối lúc chiều . Tôi hỏi thì con Vân trả lời là : ko phải suối trên mà là khúc dưới , khúc dưới thì vắng người lắm hai tên này kiếm chỗ nói chuyện khôn ghê . Càng chạy càng mệt và căng thẳng sao mải chưa đến thế , mà nếu có người bị thương thì phải ồn ào lắm chứ và con Uyên cũng phải đi kiếm tôi chứ sao im ắng thế . Trời chưa tối lắm vẫn còn có thể nhìn rõ xung quanh , càng nhìn thì tôi thấy nơi đây vắng vẻ ghê nha … sao ko thấy hắn nhỉ ? bây giờ đã bình tĩnh hơn tôi thắc mắc . _ Chà quan tâm nhau nhỉ , chạy như điên mà ko mệt hả ha ha…..- giọng cười của nhỏ Vân làm tôi bừng tỉnh , nhỏ lau nước mắt trên mặt nhìn tôi ráo hoảnh . _ Vẫn còn nghệch mặt ra hả ha ha , mắc lừa tôi rồi làm gì có chuyện Tùng bị thương ngốc quá . Đúng là yêu là người ta mù quáng ….- nhỏ vẫn cười nghe ghê quá . _ Vân nói gì thế , vậy là Tùng ko sao hả . Sao vân lại muốn tôi ra đây , giữa chúng ta ko có gì để nói mà …- tôi an tâm hơn rồi thì ra là hắn ko sao .. nhưng tôi lại lo cho mình vì Vân luôn là hiểm hoạ của tôi mà .. _ Tất nhiên là ko chỉ có kẻ ngốc mới tin tôi thôi ha ha . Ko có Tùng thì tôi cũng có người khác dành cho Kha mà ..- nhỏ nháy mắt . Tôi còn chưa hiểu gì thì từ bụi cây Giang bước ra , gương mặt rất điềm tĩnh . Tôi thì há hốc mồm còn Vân thì cười ho ho . Sao lại có Giang ở đây ko lẽ thêm một lần nữa hai người này sắp xếp kế hoạch gài tôi sao .. _ Sao lại có Giang ở đây rốt cuộc Vân muốn gì nói đi ….- tôi hét lên _ Giang xin lỗi vì muốn nói chuyện với Kha nên Giang nhờ Vân làm thế ….- Giang lên tiếng _ Có gì mà phải thủ thỉ thế ? Hai người cứ tâm sự đi , một lát mọi người sẽ ko thấy hai người và sẽ đi kiếm hai người . Tùng sẽ thấy hai người đang hẹn hò ở đây và thế là Tùng sẽ là của tôi còn Kha sẽ là của Giang ….- Vân nói rõ kế hoạch của mình. _ Vân …. Giang quá đáng thật , Tùng sẽ ko mắc lừa hai người đâu …- tội biết mình bị gài rồi sao mà tôi ngốc thế . _ Để rồi coi còn Giang hãy làm việc mà ông muốn tôi ko quan tâm hai người sẽ làm gì nên tôi đi nha .. ha ha vui quá…- Vân cười như một con quỷ … Vân đi rồi chỉ còn tôi và Giang , nơi này thì vắng vẻ quá làm sao mà tôi có thể kêu cứu lần này là chết chắc rồi nha Kha . Sao mà tôi ngu ngốc quá lại tin vào Vân chứ , trời sắp tối hẳn rồi , tôi sợ quá ko hiểu Giang sẽ làm gì tôi … Giang đến bên tôi nắm tay tôi , ghê quá cảm giác kinh sợ lại đến rồi tôi xô Giang ra …… _ Tránh xa tui ra giùm đi , tôi đi về lều đây Giang cũng về đi………….- tôi la lên _ Kha , Giang thật lòng mà trên đời này Giang là người yêu Kha nhất mà …- tôi càng xô ra Giang càng lao vào tôi như một con thú đáng sợ quá hhuhu …. _ Im ngay thật lòng mà lại làm cho tôi tổn thương vậy hà , tôi ko yêu Giang mà . Giang có bị điếc ko tôi nói là tôi ko yêu Giang mà ..- tôi điên thật rồi . _ Nhưng Giang yêu Kha …- tên điên này sao vẫn cứ nói thế . _ Giang yêu tui là chuyện của Giang , Giang đâu thể bắt tôi yêu Giang được , chuyện đó là quá vô lý , huống gì trong lòng tôi chỉ có Tùng tôi , Tùng là lẽ sống của tôi biết chưa hả làm ơn tha cho tôi đừng làm chuyện vô ích nữa , tôi xin Giang đó …- tôi chẳng biết làm gì hơn cả Chắc những lời nói đó làm cho Giang đau lòng lắm nhưng tôi muốn mọi chuyện rõ ràng mà tôi căm ghét con người này quá rồi . Tuy trời nhá nhem nhưng tôi vẫn thấy gương mặt của Giang đỏ lên kinh quá . Giang ko nói gì mà lại lao vào tôi như con thú vồ con mồi , ôm tôi cứng ngắc và hôn tôi . Hình như Giang uống bia hay sao đó miệng toàn mùi bia , Giang làm tôi kinh tởm quá sao lại cố chấp cần một nụ hôn gượng ép từ tôi , cho dù Giang có được tôi nhưng trái tim tôi lại ở chỗ người khác thì cũng được gì chứ , miễn cưỡng ko hạnh phúc mà …….. Tôi sợ Giang quá càng ngày càng tham lam hơn , tôi đá vào chân của Giang và bỏ chạy thật nhanh . Hình như Giang có đuổi theo nhưng tôi ko còn nhìn thấy gì nữa, trời tối quá rồi , tôi chỉ biết bỏ chạy thật khỏi vòng tay kinh tởm của Giang thôi . Càng chạy càng mất phương hướng , tôi đang ở đâu đây sao chỗ nào cũng một màu đen thui thế … Tôi hoảng loạn hét lên gọi tên hắn nhưng ko một ai trả lời ngoài tiếng côn trùng mà thôi , hôm nay trời nhiều sao wa , la hét nãy giờ tôi cũng mệt lắm tôi ngồi xuống nhưng cũng ko biết đây là chỗ nào và ngắm sao . Ước gì có hắn bên cạnh tôi nhỉ , tôi sợ quá xung quanh chẳng có ai cả vắng vẻ quá , gió thổi từng cơn lạnh quá làm cho tôi nhớ hơi ấm của hắn , tôi mệt và đói quá rồi chắc ko thấy tôi hắn lo lắm đây mà hu hu anh ơi cứu em di. Trời hình như mưa hả ? Từng giọt nước đang rơi xuống đầu tôi nè , sao mỗi lần tôi cô đơn và tuyệt vọng nhất trời lại mưa thế nhỉ ? Lạnh quá , sao lạnh thế này trời lại còn mưa nữa chứ … . Chạy thật nhanh vào một mỏm đất nhô ra tạo thành một nơi trú mưa cũng ko tệ , nhưng tôi lạnh quá mưa thấm vào người tôi rồi .. Rầm , rầm lại có sấm sét nữa chứ , mỗi lần sấm sét là tôi lại hét lên và mất bình tĩnh lắm nhưng từ khi có hắn bên cạnh thì tôi bớt sợ nhưng hôm nay hắn ko có … Rầm .. áh lại một tiếng sét nữa và tôi hét lên lạc cả giọng . Anh ơi , hu hu em sợ quá , em nhớ anh quá mau đến cứu em đi . Có khi nào tôi sẽ chết ko ? có khi nào vì lạnh và đói mà tôi chết luôn ko … từ giờ đến sáng còn lâu lắm chắc tôi sẽ ko qua khỏi hic. Tôi hận nhỏ Vân và cả bản thân mình sao tôi lại ngốc như thế lại tin lời con nhỏ đó để bây giờ ngồi đây ko ai lo . Tự nhiên tôi ngồi nhớ lại gần đầu tiên gặp hắn , lần đầu tiên xao động trước hắn ,được thấy hắn ghen và cũng lần đầu có người quan tâm và yêu tôi như thế . Ko hiểu giờ hắn đang làm gì ko biết hắn co hiểu lầm tôi ko còn con Uyên nữa nó có lo cho tôi ko ? . Uyên ơi ước gì bây giờ có mày ngồi chửi tao … tao sợ quá rồi . Có thể tôi sẽ chết , vì từ giờ đến sáng mà cứ mưa thì biết đâu tôi sẽ chết vì đói và cảm lạnh………. Hắt xì , tôi cảm rồi còn ho nữa có khi nào bị viêm phổi ko ? ghê quá , bụng tôi thì đau vì tôi chưa ăn gì mà … Mưa lớn nữa rồi lạnh quá , mệt quá cái đầu nhức quá tay chân rã rời rồi ko còn sức đi nữa mà xung quanh cũng tối thui đi đâu nữa .. Sắp chết rồi đó Kha ơi , ko ngờ mày lại chết như thế, thôi thì hát một bài cho đỡ buồn và ko còn sợ . Tiếng tôi cất lên càng nghe vắng lặng , tôi có cảm giác như có ai đó đang nhìn tôi đang rờ lên tóc tôi .. có khi nào là ma ko ? tôi sợ ma lắm đó nha .. làm ơn đừng nhát con , con ăn ở hiền lành lắm … huhu trời sáng giùm đi tôi ko muốn chết mà .. lạnh quá hừ hừ … Tôi hát đến nỗi khan cả tiếng , quá mệt mỏi tôi chìm vào giấc ngủ …. Cũng chẳng biết là tôi ngủ bao lâu chỉ biết là tôi bị đánh thức bởi hơi ấm phả vào mặt và một bàn tay vuốt lên mặt tôi . Nhưng sao bàn tay lạnh thế , ko lẽ tôi chết rồi nên có người rước tôi ….. hay la có ma .. Ko dám nghĩ nhiều nữa , tôi xô bàn tay đó ra và sụp xuống lạy … _ Dạ ông bà tha cho con đi , con chưa muốn chết cho con gặp những người con yêu đã , xin đừng bắt con di đừng co hù con .. hu hu ……….- tôi khóc như con nít còn luôn miệng nói nhảm .. _ Kha , kha ………Tùng nè , Kha thấy sao rồi … nhìn kĩ đi anh của em đây mà ..- sao nghe giọng nói quen quá , ko lẽ là hắn thật hay là tôi bị ảo giác . _ Mày ko nhận ra Tùng chắc cũng quen tao chứ … trời mới có mắc mưa chút xíu mà khóc um sum hehe…..- ặc cái giọng chua lét của con Uyên mà , vậy là tôi ko nằm mơ rồi tôi ko thể nào nằm mơ thấy con Uyên được ha ha…… _ Anh đúng là anh rồi , hu hu anh ơi em bị con Vân gạt là anh bị thương rồi , nên em mới chạy ra đây . Anh ơi Giang đứng đó chờ sẵn , anh ơi em sợ quá rồi anh ơi hu hu . Nãy giờ trời mưa hoài mà hình như có ma nữa đó . Anh ơi em đói quá , mệt quá em ko muốn ở đây đâu anh ơi em nhớ anh quá ….em…- tôi đang hoảng loạn vì mừng rỡ vậy là tôi sẽ ko chết … Mưa tạnh rồi , hắn ko nói gì chỉ vỗ về và ôm chặt lấy tôi Ấm áp quá tôi thấy khỏe hơn rồi .. _ Sao giờ ngồi đây khóc hả mau đi về thầy cô mà biết chuyện này là mệt đó nha . Chuyện của mày tui tao biết rồi , biết nên mới ra đây kiếm mày nè . Mày làm ơn bé bé cái mồm lại muốn la cho cả làng biết Tùng là của mày hả ….- con này sao mà dữ thế nó ko dịu dàng với tôi được hả dù gì tôi cũng đang bị bấn loạn mà hichic. _ Sao mày biết hà con kia … - tôi liếc nó . _ Xì chỉ có mày là thằng ngốc thôi , lúc mày nói chuyện với Vân tao tình cờ thấy nhưng mà cũng ko để ý lắm . Lát tao thấy Vân về rồi mà ko thấy mày đâu nên hỏi nó . Con đó lỳ ghê ko chịu nói mới ghê …- nhỏ nhún vai và mở thêm cây đèn pin nữa. _ Rồi sao mày biết mà tới đây nó chỉ hả … - tôi tròn xoe. _ Mày đúng là thằng ngốc nó là người mong mày chết sao lại chỉ tao . KO thấy mày về , tao hỏi thì nó nói là ko biết , tao mới sắp xếp kế hoạch với Tùng , lúc tao hỏi thì Tùng chạy lại giả vờ lo lắng nói là mày bị thương ở trong nhà tắm .. ha ha . mày biết sao ko ? Con đó ngu lắm nó đứng cãi là người bị thương đó ko phải là mày , vì lúc nãy mày đi chung với nó ra suối khúc sau hehe . Thấy tao cảm ơn nó mới biết là bị lừa , tức quá trời nhìn nó vui lắm mày ơi ha ha . Mà sao mày kiếm được chỗ này hay thế tao với ông Tùng chạy như điên kiếm mày , lúc sau tao mới để ý chỗ này đó …- nhỏ vừa cười vừa đưa tay lên rờ trán tôi .. _ Tao sợ thằng Giang nên chứ chạy thôi , trời thì tối nên cũng ko biết làm sao mà đến được đây nữa hic …….- tôi nói mà vẫn còn sợ _ Thôi đi về , sao 2 người tám hoài thế . Người em lạnh ngắt rồi mau leo lên đây anh cõng về lều ngủ nha …- hắn nhăn nhó nhìn bà tám Uyên .. tôi định leo lên lưng hắn thì .. _ Eh ko phải phim Hàn Quốc nha , cõng nhau cho dân chúng chú ý hả …. Muốn thầy cô biết hả , chán hai người quá . Kha tự đi về , tao biết mày mệt nhưng ráng đi , tao với Tùng đỡ mày ………..- nhỏ này nói cũng có lý , Uyên lúc nào cũng thế nhìn xa như bà già. Nghe Uyên nói thế la tôi đi bộ về lều bây giờ cũng khuya rồi nhỉ …… Ba người bước bên nhau nhanh chân trở về lều , gió lại thổi nhưng tôi ko lạnh nữa vì có hắn rồi …