Anh là lẽ sống của đời em - Chương 15
Hôm nay đi học thì tâm trạng tôi cũng vui hơn rất nhiều , tối qua tôi ngủ một giấc đến sáng ko hề bị giật mình . Trong giấc mơ tôi vẫn nhớ hắn rất nhiều toàn là những giấc mơ đẹp về hắn và tôi . Mong sao vào lớp thật nhanh để được gặp mặt hắn bây giờ trong đầu tôi chỉ nghĩ như thế thôi . Tôi đứng ngay cái góc mà chúng tôi vẫn thường chờ nhau để đi lên lớp chung , trong một góc khuất ko xa chỗ tôi đứng lắm tôi thấy hình như Giang đang cãi nhau với ai đó dáng điệu hung hăng lắm …
_ Tôi nói với Vân rồi , làm gì thì làm nhưng đừng làm tổn thương Kha mà . Sao hôm qua Vân lại làm cho Kha bị chảy máu thế , ko phải kế hoạch ban đầu là chỉ làm cho Vân bị thương thôi sao …-tôi nghe Giang nói với Vân .
_ Bộ tưởng tôi muốn hả lắm hả , nếu mà nó mà ko bị chảy máu thì kế hoạch của tôi cũng thành công một nửa rồi , nhắc tới thêm bực ….-nhỏ Vân la lên
Bây giờ thì tôi hiểu tai sao hôm đó Vân cố tình bị chảy máu rồi , thì ra là muốn làm cho tôi và hắn cãi nhau thôi . Sao Vân và Giang có thể như thế , tôi đã bỏ qua cho Giang vậy mà Giang vẫn ko từ bỏ ý định làm tổn thương tôi và hắn . Tôi muốn bỏ đi thật nhanh để ko nghe những câu nói chói tai như thế . Nhưng vừa quay lưng lại tôi đã va vào hắn , chẳng biết hắn đứng đây từ lúc nào nữa . Gương mặt hắn đang sa sầm xuống trông thật đáng sợ , tôi vội kéo tay hắn lại vì chỉ sợ là hắn sẽ lao vào đánh Giang mà thôi ..
_ Mà tôi đóng kịch cũng khéo chứ , tôi cũng rất thông minh biết lợi dụng điểm yếu của Kha và Tùng là rất hay ghen . Ha ha mà Tùng cũng khá ngốc đấy chứ , vui thật ….-Vân cười nghe thật chói tay .
_ Mà tôi nghĩ Vân nên từ bỏ Tùng đi , tôi thấy hình như Tùng chỉ có Kha thôi dù cho có chuyện gì xảy ra thì Vân cũng ko thể nào có Tùng được , Vân cũng biết Tùng là gì mà …-Giang nhăn nhó nhìn Vân .
_ Im đi , im ngay tôi ko muốn nghe đến tên Kha , tôi sẽ có cách làm cho Kha phải bỏ Tùng . Giang ko thấy là hôm qua Tùng tin tôi àh ? Tôi sẽ làm cho Tùng là của tôi , tôi luôn thích chinh phục những cái lạ . Từ đó giờ tôi chưa bao giờ tôi phải từ bỏ những cái gì mà tôi muốn , rồi Giang xem Tùng sẽ là của tôi , chỉ là của tôi thôi …..-trông mặt Vân ghê quá , tôi còn thấy sợ nữa là …
_ Đúng là Vân hay thật đóng kịch rất khá đến tôi mà còn bị lừa , Vân đã rất thành công trong việc làm cho tôi và Kha cãi nhau . Nhưng tôi phải cám ơn Vân và Giang vì nhờ có hai người mà tôi hiểu là tôi yêu và cần Kha thế nào và Kha cũng thế . Tôi chỉ thấy thương hại cho Vân vì chỉ muốn sở hữu chứ ko hề yêu ai cả , đáng thương thật đó …đi thôi em , mặc kệ những người dư thừa này đi …-vừa nói hắn vừa nắm chặt tay tôi … đau quá hix chắc hắn đang tức lắm
_ Kha … Kha
Đi rồi mà tôi vẫn còn nghe tiếng của Giang văng vẳng , thiệt là bực bội với tên Giang này ghê luôn ko ngờ lại làm những chuyện như thế còn bày đặt hợp tác với Vân để mà làm cho tôi và Tùng cãi nhau . Liếc nhìn qua hắn thì gương mặt của hắn vẫn còn nhăn nhó vì tức giận . Tôi cũng ko biết là hắn đang nghĩ gì mà bây giờ mặt hắn như thế thì làm sao mà tôi dám hỏi chứ hix .Có lẽ hắn tức Vân và Giang lắm nhưng ko thể làm gì nên càng tức hơn ..
_ Lát mình đi đâu đó vòng vòng nha em , lát tối anh qua đón em đi chơi hén . Hôm nay anh ko đi học đâu , anh muốn bên em thôi giờ vào lớp thôi em
Wow hôm nay tôi sẽ đi chơi với hắn như thế thì còn gì bằng nữa , lâu lắm rồi ko được đi dạo với hắn . Tối ngày cứ bị Giang và Vân chọc phá làm hai đứa cứ cãi nhau suốt , hi vọng hôm nay sẽ có một ngày đáng nhớ . Bây giờ nhìn mặt Giang tôi thấy khó ưa ghê , cứ tưởng Giang sẽ ko còn nghĩ đến chuyện của tôi và Giang nhưng mà Giang lại làm cho tôi thất vọng thật .
Hôm nay có tiết của ông thầy Thanh , vừa mới bước vào lớp là ông thầy đã nhìn tôi cười gian rồi . Nhưng phải công nhận nụ cười của thầy rất đẹp và quyến rũ nữa , làm cho tôi cũng phải ngẩn ra một lúc . Ánh mắt của ông thầy luôn có một ánh nhìn rất lạ đối với tôi , ngay cả bản thân tôi cũng ko lý giải nổi . Ánh mắt vừa gian nhưng cũng rất ân cần và tôi thấy sự ấm áp trong đó ..
_ Kha lên bôi bảng cho thầy mau lên….-ông này khó ưa ghê nha mới vừa nghĩ ổng cũng dễ thương thì bây giờ lại làm tôi ghét rồi . Tôi cũng ko thèm nói nhiều bước lên lau bảng cho nhanh, thôi kệ dù gì cũng có một tiết thôi tôi ráng nhịn vậy . Nhưng ông thầy bước đến gần tôi nói khá nhỏ vừa đủ cho tôi nghe.
_ Huề rồi hả nhanh thế , vậy mà tôi tưởng sẽ giận nhau lâu lắm có khi chia tay luôn vậy mà huề rồi thất vọng thật . Hôm nay nhìn em tươi tỉnh là tôi hiểu rồi he he…-giọng ổng nghe khó ưa ghê nhưng mà tôi vẫn phải nhịn vì đang trong lớp mà , hic khổ thân tôi
Suốt buổi học ổng cứ nhìn xuống chỗ của tôi , ko biết có phải tôi tưởng tượng hay ko ? Nhưng mỗi lần tôi nhìn ổng giảng bài là tôi lại bắt gặp ánh mắt ổng nhìn tôi một cách ko hề dấu giếm . Hình như hắn cũng thấy được ánh mắt của ông thầy nhìn tôi , cứ mỗi lần ông thầy nhìn tôi là hắn cũng quay sang nhìn tôi . Tôi ngồi học mà cứ như người máy vậy , có dám quay lung tung đâu . Kế bên tôi là hắn , phía trên là ông thầy , còn bên kia là Giang , 6 con mắt cứ chăm chú nhìn tôi chán thật..tôi làm cái gì cũng ko tự nhiên cứ như là người máy . Tôi mong cho hết ngày hôm nay thật nhanh để tối còn đi dạo với hắn , đi dạo thì có gì đặc biệt nhưng tôi vẫn quý trọng từng phút giây được bên hắn .
Mấy tiết học còn lại cũng trôi qua rất nhanh , mới đây mà chúng tôi được ra về rồi . Bất ngờ là hắn ko muốn về nhà mà muốn qua nhà tôi chơi mới ghê chứ . Hai người yêu nhau mà sao cứ ở chung hoài hic tôi sợ là mình cầm lòng ko được. Bên hắn thì tôi quên đi mọi thứ kể cả bản thân của tôi là ai , đôi lúc tình yêu cũng đáng sợ thật làm cho con người ta trở nên mù quáng và quên hết mọi thứ . Thấy tôi ngạc nhiên vì hắn ko về nhà , hắn chỉ giải thích là muốn bên tôi và hắn cũng sợ Giang sẽ qua nhà tôi . Tôi thì ko nghĩ thế chắc Giang ko còn dám gặp tôi đâu , vì Giang cũng phải biết mắc cỡ với tôi chứ . Nhưng thật sự thì tôi đã lầm …tôi vừa mới về nhà khoảng 20p thì Giang cũng đang bấm chuông cửa nhà tôi . Đón Giang ở cửa là hắn với gương mặt sừng sộ và tất nhiên Giang ko dám đến gần tôi rồi. .
_ Giang đến đây chỉ muốn xin lỗi Kha chuyện hồi sáng thôi , có lẽ bây giờ Kha ko còn tin Giang nữa nhưng mà Giang cũng muốn nói một câu là trong lòng của Giang luôn tồn tại hình ảnh của Kha . Có thể Giang làm những chuyện quá đáng và rất ích kỉ nhưng cũng chỉ vì Giang mong rằng Kha có thể bên Giang như ngày xưa …nhưng rất tiếc chính Giang đã phá hoại tất cả ..xin lỗi Tùng ….chỉ nói bấy nhiêu rồi Giang quay lưng đi thật nhanh , ko cho tôi nói lời nào cả tự nhiên tôi cũng thấy hơi có lỗi với Giang thật .
_ Thôi kệ Giang đi em cũng đừng nghĩ nhiều em chẳng có lỗi gì đâu nếu có cũng chỉ là em quá yêu anh và tại em dễ thương quá thôi …hehe ..-sợ hắn luôn bây giờ mà còn nói chơi được nhức não quá ..
_ Tới đây anh ôm cái coi, chẳng hiểu sao cứ có người quấy phá anh và em hoài hết Giang rồi đến Vân . Ước gì thế giới này chỉ dành cho em và anh nhỉ , thế thì hay quá . Anh chán cái cảnh mà cứ bị người khác xen vào giữa hai đứa mình quá rồi . Sao mình ko được yêu một cách thoải mái như những cặp khác nhỉ ….-vừa ôm tôi hắn vừa nói .
Em cũng muốn em và anh có thể mãi bên nhau mà ko có ai quấy rầy , nhưng người ta yêu nhau bình thường đã khó huống chi em và anh . Xã hội này sẽ ko bao giờ chấp nhận những người như chúng ta , sẽ ko bao giờ có ai đồng tình cho chúng ta . Mỗi lần nghĩ đến đây tôi buồn lắm nhưng tôi ko muốn hắn lo , thôi thì cứ hạnh phúc trước mắt đã cái gì đến nó sẽ đến nghĩ nhiều quá chỉ mất vui thôi . Đang ngồi trong lòng hắn thì tôi nghe tiếng của ông thầy đang kêu tôi ngoài cửa , chán quá lại bị quấy rầy .
_ Anh ko muốn gặp ông thầy này , anh né vào trong để coi ổng làm gì nếu anh đoán ko lầm thì ổng có cảm tình với em lắm ….-hắn nói rồi chạy xuống nhà sau . Tôi ngẩn ra một hồi rồi cũng phải chạy ra mở cửa cho ông thầy vì ổng đang réo nghe thảm thiết quá .
_ Trời thầy làm gì thế kêu réo um sùm ,thầy qua đây chi dạ . Trưa ko cho người ta ngủ hả , mệt rồi nhá …-tôi nhăn nhó .
_ Hì hì đừng có nóng , mà em huề với Tùng rồi sướng nha , hai người hạnh phúc thật . Bây giờ anh muốn nhờ em làm cho anh tin vào tình yêu được ko ? Cái này chỉ có em làm được thôi …-ổng lại cười gian nữa .
_ Ặc em chỉ là con nít thầy là người lớn em sao làm được gì cho thầy …-tôi ngạc nhiên hỏi ổng
_ Ko hiểu sao anh rất có cảm tình với em , nếu em muốn thì anh rất muốn làm bạn trai của em . Tất nhiên bây giờ em ko cần phải chia tay với Tùng , anh sẽ chấp nhận làm người thứ 3 đến khi nào em ko còn yêu Tùng nữa thì anh và em sẽ chính thức quen nhau …-má ơi ông nội này nói cái gì thế , mệt quá đi mất .
_ Điên àh chỉ khi nào ngừng thở thì tôi mới hết yêu thích Tùng làm ơn về giùm tôi đi , tôi muốn đi ngủ …..-vừa hét lên tôi vừa đẩy ổng ra cửa ..
_ Ok em cứ suy nghĩ đi , ko có sao anh chờ được mà ..-ra tới cửa mà còn hét vọng vào nhảm nhí thiệt .
_ Ha ha công nhận em có nhiều người để ý ghê he he , có người vì em mà tình nguyện làm kẻ thứ 3 . Vậy là anh đoán ko lầm ông thầy đang để ý em , nhưng mà em cũng rất thông minh : khi nào em hết thở em mới hết yêu Tùng , anh khoái câu này nha . Thôi bây giờ anh cho em tạm ngừng thở một chút nha…..-tôi ko kịp hiểu hắn nói gì thì hắn đã ôm chầm lấy tôi và đặt lên môi tôi một nụ hôn cháy bỏng …
Ko hiểu sao hắn ko chịu đi dạo , hắn nói muốn ở nhà với tôi hơn . Thế là hai đứa tôi ko đi đâu hết mà nằm coi phim , nghe nhạc , rồi còn ăn cơm chung nữa . Chúng tôi làm tất cả những gì mà các cặp tình nhân làm , tôi rất vui khi bên hắn và tôi nghĩ chắc hắn cũng thế . Đôi lúc hạnh phúc thật đơn giản nhưng lại làm cho người ta mệt mỏi vì nó , vì cứ mải lo kiếm tìm và gìn giữ nó . Tôi thì ko tin là bây giờ người tôi yêu là hắn , có đôi lúc tôi tưởng như mình nằm mơ vậy mà giấc mơ này tôi mong rằng sẽ ko bao giờ tỉnh lại . Những lúc bên tôi , hắn cứ như một đứa trẻ lúc nào cũng có cách làm tôi cười hihi . Bên tôi cả ngày cũng đến lúc hắn về , tôi thật sự ko muốn xa hắn tôi muốn ở lại với tôi cơ . Nhưng tôi biết mình ko thể làm như thế , khi mà hắn về thì chỉ còn mình tôi trong căn nhà cô đơn và lạnh lẽo . Có sao đâu tôi cũng đã sớm quen với cô đơn rồi chỉ là từ khi yêu hắn tôi khó lòng mà chấp nhận nỗi cô đơn khi thiếu hơi ấm của hắn .