2 Thằng Bạn Thân - Phần 2
Phần 2: Khoảng cách tan biến
Sau đêm say tại chung cư tầng 6, không khí giữa Huy và Đạt trở nên kỳ lạ, như một bức màn vô hình ngăn cách hai người bạn thân. Căn hộ vẫn quen thuộc với ánh đèn vàng mờ ảo, tiếng quạt máy kêu đều đều, và ban công nhìn ra phố đêm nhấp nháy ánh neon. Huy, đẹp trai với khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt sáng, toát lên vẻ tự tin nam tính. Cơ ngực săn chắc nổi rõ dưới áo thun bó sát, bắp tay căng tròn với đường gân lộ ra mỗi khi cử động, và bắp đùi hoàn hảo lấp lánh mồ hôi sau những buổi đá bóng. Đạt, thanh tú với mái tóc đen rối tự nhiên, đôi mắt lấp lánh, mang phong thái nam tính nhưng dịu dàng. Cơ thể cậu mảnh mai nhưng săn chắc, cơ ngực và bắp tay nổi nhẹ khi chơi cầu lông, khuôn mặt đẹp trai toát lên sự cuốn hút. Nhưng ánh mắt Đạt giờ thường tránh né Huy, như sợ bị nhìn thấu tâm can.
Đạt cố giữ khoảng cách, không còn ngồi xem bóng đá cùng Huy trên salon. Những buổi tối, cậu viện cớ học bài, đóng cửa phòng ngủ, tai đeo tai nghe, mắt dán vào sách kỹ thuật, nhưng đầu óc lại nhớ về khoảnh khắc điên rồ dưới ánh đèn vàng – nụ hôn, những cái chạm, và hành động liều lĩnh khi mút cặc Huy. Mình đã làm gì thế? Nếu Huy biết, liệu có còn coi mình là bạn? Đạt nghĩ, tim đập nhanh, tay siết chặt bút. Cậu sợ ánh mắt của Huy, sợ một cái nhìn sâu sẽ khiến cậu lộ cảm xúc khó giải thích. Trước bạn bè, Đạt giữ vẻ nam tính, cười đùa tự nhiên, nhưng khi Huy lại gần, vỗ vai hay trêu chọc, cậu vội quay đi, giọng gượng gạo:
• Mày đừng quậy, Huy! Tao bận học, để yên cho tao!
Huy, ngồi trên salon, cơ ngực căng dưới áo thun, cười lớn:
• Bận gì mà bận? Trước giờ mày đâu có lảng tao thế này! Làm gì căng thẳng thế?
Đạt đỏ mặt, lắc đầu, bước nhanh về phòng:
• Tao… tao làm đồ án, mày lo đá bóng đi!
Huy nhíu mày, ánh mắt thoáng nghi ngờ, nhưng không hỏi thêm. Trong lòng cậu, một cảm giác lạ trỗi dậy. Đêm say đó, dù men rượu làm đầu óc quay cuồng, Huy nhớ rõ từng cái chạm của Đạt – nụ hôn trên môi, lưỡi lướt qua cơ ngực, và khoái cảm mãnh liệt khi cặc cậu căng cứng, bắn tinh không ngừng. Đạt… mày làm tao sướng đến thế, mà giờ mày tránh tao như tránh tà. Huy nghĩ, lòng vừa tò mò vừa bứt rứt. Là trai thẳng, đang yêu Thủy, Huy không hiểu sao ký ức đêm đó ám ảnh cậu. Mỗi lần nhìn Đạt, với khuôn mặt đẹp trai, cơ ngực săn chắc, và dáng vẻ nam tính, Huy thấy tim đập nhanh. Mày đẹp thật, Đạt… Sao tao cứ nghĩ về mày thế này? Huy tự hỏi, cố xua đi cảm giác lạ, nhưng nó cứ lởn vởn.
Huy quan tâm Đạt nhiều hơn, như để kéo gần khoảng cách. Buổi sáng, cậu dậy sớm, nấu mì gói, gọi Đạt ra ăn:
• Đạt, ăn sáng đi! Tao nấu mì ngon lắm, mày không ăn tao ăn hết!
Đạt, vừa chạy bộ về, mồ hôi lấp lánh trên bắp tay, bước ra bếp, cười gượng:
• Mày nấu mà ngon à? Tao sợ mặn chết!
Huy nháy mắt, đưa bát mì, bắp đùi căng khi ngồi xuống:
• Nếm đi, tao nấu vì mày đó! Thằng kén ăn, tao phạt mày rửa bát!
Đạt lườm, khóe môi khẽ cong, ngồi xuống ăn cùng Huy. Những khoảnh khắc này làm Đạt bớt căng thẳng, nhưng cậu vẫn giữ khoảng cách, sợ bí mật đêm đó lộ ra. Huy ngày càng để ý Đạt, lén nhìn cậu khi đọc sách trên salon, ánh đèn vàng chiếu lên khuôn mặt đẹp trai, hoặc khi Đạt chạy bộ về, áo thun ướt dính sát cơ ngực, làm nổi bật bắp tay săn chắc. Mày đúng là phiền, Đạt… Sao tao cứ muốn nhìn mày hoài? Huy nghĩ, lòng lâng lâng.
Mối quan hệ của Huy với Thủy dần lạnh nhạt, dù cậu không nhận ra. Những buổi hẹn thưa dần, vì Huy bận tâm đến Đạt. Thủy, một cô gái năng động, nhắn tin hỏi:
• Huy, dạo này anh sao thế? Ít gặp em quá!
Huy trả lời qua loa, viện cớ bận đồ án, nhưng không còn hào hứng. Đạt, thấy Huy ít nhắc Thủy, tò mò nhưng không dám hỏi. Huy với Thủy sao rồi? Mày đừng để tao… Đạt nghĩ, cố tập trung vào sách vở.
Ba tháng sau, Huy và Thủy chia tay trong một buổi tối nhẹ nhàng tại quán cà phê gần trường. Thủy, giọng buồn, nói:
• Huy, mình không hợp nữa. Anh thay đổi rồi, em cũng vậy. Mình dừng lại nhé.
Huy gật đầu, lòng trống rỗng:
• Ừ, Thủy… Anh tôn trọng quyết định của em.
Tối đó, Huy đi nhậu, trở về chung cư lúc 11 giờ đêm, hơi thở nồng mùi bia. Mở cửa phòng khách, ánh đèn vàng chiếu lên Đạt, đang ngủ quên trên ghế salon, cuốn sách kỹ thuật mở trên đùi. Đạt, mặc áo thun trắng và quần short, ngủ say, khuôn mặt đẹp trai thanh tú, mái tóc rối, đôi môi khẽ hé, cơ ngực phập phồng theo nhịp thở.
Huy đứng lặng, nhìn Đạt, lòng lâng lâng. Mày đẹp thật, Đạt… Sao tao lại nhớ đêm đó thế này? Huy nghĩ, ký ức về nụ hôn, lưỡi Đạt trên cơ ngực, và khoái cảm mãnh liệt tràn về, làm tim cậu đập nhanh.
Huy đi tắm, nước mát làm cậu tỉnh hơn. Cậu bước ra, mặc quần đùi, cởi trần, cơ ngực và bắp tay săn chắc lấp lánh nước, bắp đùi căng tròn nổi rõ. Cậu ngồi cạnh Đạt, nhìn cậu ngủ, lòng tràn ngập cảm xúc. Đạt… tao không hiểu sao cứ nghĩ về mày. Huy đưa tay, ngón tay run sờ lên má Đạt, cảm nhận làn da mềm mại, ấm nóng. Cậu cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên má Đạt, một nụ hôn dịu dàng, đầy tình cảm, như gửi gắm những điều chưa dám nói. Hơi thở của Huy, mang mùi bia, phả vào mặt Đạt, khiến cậu chợt tỉnh, mắt mở to, hoảng hốt khi thấy mặt Huy gần sát.
Đạt giật mình, đẩy Huy ra, giọng run nhưng cố giữ vẻ nam tính:
• Huy! Mày làm gì thế?
Huy ngượng, gãi đầu, cơ ngực căng lên, cố cười:
• Ơ… tao thấy mày ngủ quên, gọi mày dậy thôi! Mày ổn không?
Đạt đỏ mặt, tim đập thình thịch, cố giữ vẻ mạnh mẽ:
• Ổn cái gì? Mày… mày…
Không khí ngượng ngùng bao trùm. Huy ngồi xuống salon, nhìn Đạt, giọng nhỏ:
• Đạt… tao mới chia tay Thủy. Tối nay tao buồn, nhậu về, thấy mày ngủ, tự nhiên tao… tao không kìm được.
Đạt sững sờ, mắt mở to:
• Chia tay? Sao lại chia tay?
Huy thở dài, ánh mắt lấp lánh, giọng trầm:
• Tao với Thủy không hợp nữa. Dạo này tao cứ nghĩ về… một người khác.
Đạt nuốt nước bọt, tim đập nhanh:
• Người khác? Ai? Mày quen ai mới hả?
Huy nhìn thẳng vào mắt Đạt, giọng chắc chắn:
• Không phải quen ai mới. Là mày, Đạt. Tao thích mày.
Đạt ngơ ngác, mặt đỏ bừng, lùi lại trên salon:
• Mày… mày nói gì? Đừng đùa, Huy! Tao…
Huy tiến sát, nắm tay Đạt, ánh mắt mãnh liệt:
• Tao không đùa. Tao thích mày, Đạt. Tao cứ nghĩ về mày, nhất là sau đêm đó…
Đạt vùng vẫy, cố rút tay ra, giọng hoảng loạn:
• Đêm nào? Mày nói gì? Tao…
Huy không buông, kéo Đạt lại, cúi xuống cưỡng hôn, môi cậu áp chặt vào môi Đạt, mạnh mẽ nhưng đầy cảm xúc. Đạt giật mình, vùng vẫy, đẩy Huy ra, thở hổn hển:
• Huy! Mày bình tĩnh đi! Làm gì vậy…
Huy thở dốc, ánh mắt khóa chặt vào Đạt, giọng trầm:
• Đạt, mày nhớ đêm liên hoan CLB bốn tháng trước không?
Đạt đỏ bừng mặt, như kẻ đi ăn trộm bị bắt tại trận, lắp bắp:
• Đêm… đêm gì? Tao… tao không nhớ! Mày nói bậy gì đó?
Huy nhếch môi, hơi đỏ mặt, giọng nhỏ nhưng chắc chắn:
• Đạt, tao say thật, nhưng tao nhớ hết. Mày hôn tao, mày cởi áo tao, rồi mày cởi quần tao, liếm hòn dái tao, ngậm cặc tao… Mày làm tao sướng….
Đạt sững sờ, mặt đỏ bừng, không dám nghe tiếp, giọng run:
• Huy… mày dừng lại đi! Đừng nói bậy….
Huy nắm chặt tay Đạt, kéo cậu lại, giọng dịu nhưng kiên định:
• Ngượng gì, Đạt? Mày dám cưỡng gian tao khi tao say, hôm nay tao sẽ đáp lễ, để mày biết cảm giác đó.
• Mày… mày muốn gì, Huy? – Đạt hỏi, giọng run, ánh mắt lộ sự lo lắng.
Huy cười nhẹ, ánh mắt lấp lánh:
• Muốn mày biết tao nghiêm túc. Đừng căng thẳng, Đạt, để tao chăm sóc mày.
Chưa để Đạt phản ứng, Huy nhào tới, hôn tiếp lên môi Đạt. Đạt chống cự, nhưng không quyết liệt, tay đẩy yếu ớt lên cơ ngực săn chắc của Huy. Huy, như bị kích thích, cởi áo thun của Đạt, để lộ cơ ngực mảnh mai nhưng hoàn hảo, lưỡi cậu lướt qua cổ Đạt, liếm lớp lông mỏng trên ngực, bú nhẹ đầu ngực, khiến Đạt run lên, hơi thở dồn dập:
• Huy… mày… tránh xa tao ra – Đạt nói, giọng trầm, cố giữ vẻ mạnh mẽ nhưng cơ thể đã bị cuốn theo khoái cảm.
Huy không dừng, lưỡi lướt xuống bắp đùi săn chắc của Đạt, liếm từng đường cơ nổi rõ, cảm nhận mồ hôi nhàn nhạt. Cậu kéo quần short của Đạt xuống, để lộ quần lót xám bó sát, ôm chặt cự vật bên trong, cặc Đạt giờ này cũng đang căn cứng trong quần lót. Huy run run cởi tiếp, lần đầu thấy cặc của một người con trai trưởng thành trước mắt. Cặc Đạt dài, thẳng, hồng hào, không to nhưng hoàn hảo, với hai hòn dái to và căng, cạnh lớp lông đen thể hiện sự nam tính. Huy sững sờ, lòng rối bời: Đạt… mày đẹp thế này sao?
Cậu đưa tay sờ nhẹ, nâng niu cặc Đạt, ngón tay lướt qua từng đường gân, cảm nhận sự căng cứng. Đạt run lên, cố phản kháng yếu ớt:
• Huy… đủ rồi đó… đừng làm quá… – Đạt nói, giọng cứng rắn nhưng xen lẫn chấp nhận, mắt lấp lánh dưới ánh đèn vàng.
Huy nhìn lên, ánh mắt đầy tình cảm:
• Đạt, mày đẹp quá… Tao muốn mày cảm nhận được tao.
Cậu cúi xuống, lưỡi liếm nhẹ lớp lông đen quanh gốc cặc Đạt, mùi nam tính làm Huy rạo rực. Cậu ngậm một hòn dái, bú nhẹ, lưỡi xoay tròn, cảm nhận sự săn chắc, rồi chuyển sang hòn còn lại, khiến Đạt siết chặt salon, rên khẽ:
• Huy… sướng… sướng thật, nhưng… mày dừng lại đi, tao không chịu nỗi… – Đạt nói, giọng trầm, cố giữ vẻ nam tính nhưng không giấu được sự hưởng thụ.
Huy ngẩng lên, nhìn khuôn mặt đẹp trai của Đạt, đôi mắt khép hờ, môi hé lộ hơi thở dồn dập. Cậu nâng niu cặc Đạt, lưỡi lướt chậm quanh đầu dương vật, cảm nhận sự mềm mại xen lẫn căng cứng. Huy mút nhẹ, từng nhịp chậm rãi, như muốn kéo dài khoảnh khắc. Lưỡi cậu quấn quanh, liếm từ gốc lên đỉnh, ngậm sâu hơn, tay vuốt nhẹ hòn dái. Tiếng rên khe khẽ của Đạt hòa với tiếng quạt máy, tạo không khí kín đáo nhưng kích thích. Huy tăng tốc, mút mạnh hơn, lưỡi xoay nhanh, tay siết gốc cặc, cảm nhận từng cơn giật. Đạt run lên theo từng nhịp xâm lấn, cơ ngực phập phồng, bắp tay căng chặt:
• Huy… mày… đừng làm tao điên… – Đạt thở hổn hển, giọng xen lẫn khoái cảm và ngượng ngùng.
Huy mỉm cười, ánh mắt lấp lánh:
• Điên đi, Đạt. Tao muốn thấy mày như thế này.
Cậu mút mạnh hơn, lưỡi xoay quanh đầu cặc, tay vuốt nhanh, cảm nhận cặc Đạt giật từng cơn, như sắp bùng nổ. Đạt, không chịu nổi, cơ thể rung lên, bắn từng đợt tinh dịch nóng ấm lên gương mặt đẹp trai của Huy, dòng tinh chảy xuống cằm, dính vào cơ ngực săn chắc. Đạt sững sờ, mắt mở to: Huy… tao không nghĩ có ngày này… Bạn thân tao, đẹp trai thế này, lại ngậm chỗ riêng tư của tao…
Huy lau mặt, cười đểu, ánh mắt như kẻ chiến thắng:
• Mày sướng chứ, Đạt? Bắn mạnh thế, tao suýt không đỡ kịp! Nhìn mày thế này đẹp trai quá..
Đạt đỏ bừng mặt, cố giữ vẻ nam tính:
• Mày… mày im đi, Huy! Đừng có nói mấy lời đó!
Huy cười lớn, vỗ vai Đạt, bắp tay căng lên:
• Ngại gì, Đạt? Mày ngon thế, tao phải thử thêm lần nữa mới được!
Đạt, mặt đỏ bừng, vội đứng dậy, chạy vào phòng mình, đóng sầm cửa. Huy, cầm quần short của Đạt trên salon, cười lớn, trêu:
• Anh đẹp trai chạy bỏ quần rồi kìa, có lấy không?
Đạt, từ trong phòng, hét lên, giọng ngượng:
• Mày im đi, Huy! Ngủ đi, đừng quậy nữa!
Huy cười, nhưng lòng nóng ran, cặc căng cứng trong quần đùi. Thấy Đạt không chịu “phục vụ”, Huy vào nhà vệ sinh, tự giải quyết, hình ảnh Đạt hiện lên, khiến cậu bắn mạnh mẽ, hơi thở dồn dập. Đạt… mày làm tao điên thật rồi.
Cả hai trằn trọc không ngủ được. Đạt nằm trên giường, lòng rối bời: Huy… mày thích tao thật sao? Hay chỉ trêu đùa tao?
Huy, trong phòng mình, nhìn trần nhà, nghĩ về khoảnh khắc vừa rồi: Tao vừa làm gì với mày vậy Đạt? Nhưng tao không hối hận…
Sáng hôm sau, ánh nắng len qua ban công, chiếu lên sàn gỗ căn chung cư. Huy dậy sớm, mặc áo thun, cơ ngực căng lên khi pha cà phê. Đạt bước ra, mắt không dám nhìn Huy, giọng gượng:
• Mày… dậy sớm thế? Pha cà phê à?
Huy cười, đưa ly cà phê, bắp tay nổi rõ:
• Ừ, uống đi,m! Hôm nay mày có đánh cầu lông không?
Đạt gật đầu, nhấp cà phê, cố làm như không có chuyện gì:
• Có, chiều nay tao đi. Mày… đá bóng chứ?
Huy nháy mắt, vỗ vai Đạt:
• Đá chứ! Mày ra cổ vũ tao đi, đừng để tao chờ!
Cả hai cười, như hai thằng bạn thân hằng ngày, nhưng trong lòng thầm mỉm cười, biết rằng bí mật đêm qua đã kéo họ gần nhau hơn, dù vẫn ngượng ngùng và mâu thuẫn. Hạt giống tình cảm đã nảy mầm, chờ ngày đơm hoa trong những khoảnh khắc tiếp theo.
(Hết Phần 2)