2 Thằng Bạn Nứng Cặc - Chương 8
Nhìn sang Hùng, tôi thấy gương mặt trầm tư nhìn vào khoảng không.
Có lẽ Hùng đang lo rằng bọn ranh kia sẽ đăng tải đoạn phim sex lên mạng. Tôi không biết nói gì để an ủi, thôi đành viết vào giấy đưa qua Hùng đọc: “Mày tập trung mà lo học đi! Tiết Hóa yêu thích của mày đó. Giơ tay, phát biểu, tạo thiện cảm với thầy đi! Còn lại để từ từ tao lo cho!”
Hùng mở giấy ra, đọc xong rồi gật đầu, sau đó lấy tập, lấy sách ra chép bài. Còn tôi thì cảm thấy buồn ngủ.
Hùng mê Hóa cỡ nào thì tôi ngán Hóa cỡ nấy.
Mới hòi kiểm tra học kì hai năm ngoái ấy, hơn nửa khối dưới trung bình Hóa, còn Hùng tám chín điểm. Tôi thì có hai điểm mấy, ba điểm hay gì thôi. Điểm trung bình môn Hóa cuối học kì của tôi có ba chấm sáu, suýt chút nữa tôi phải thi lại.
Thôi! Tôi thấy mình nên tập trung học thay vì than thở. Tôi cũng ráng ép bản thân nhìn lên bản rồi đọc kiến thức trong sách, mặc dù…rất chán.
Trên bản thầy ghi:
“Glucozơ có cấu tạo của anđehit đơn chức và ancol 5 chức, có công thức cấu tạo thu gọn là CH2OH-CHOH-CHOH-CHOH-CHOH-CH=O viết gọn: CH2OH[CHOH]4CHO”.
Đọc có chút xíu mà tôi muốn tuột đường huyết. Tôi nói nhỏ lẩm bẩm trong miệng: “Gì lồn gì vậy!?… “an đề hít”, “ancol” là cái gì? Rồi gì mà hết “cho cho” đến “oh oh” nối nhau, nhìn dài thòn như con trăn. Đã vậy còn thêm gạch nối, bỏ dấu bằng, mở ngoặc vuông, đóng ngoặc nhọn. Từa lưa hột dưa! Rối mắt vãi lồn! Thôi dẹp!”.
Mặc dù não đang quay cuồng nhưng tôi chưa có ý định từ bỏ. Tôi quyết định chỉ nghe thầy giảng bài, còn đọc hay ghi chép thì để sau.
Thầy giảng Hóa cho tôi nghe như nước đổ đầu vịt. Tôi cũng ráng hiểu nhưng không hiểu nổi. Tên hóa chất nào cũng dài thòn lòn như tiếng người ngoài hành tinh. Công thức còn khủng khiếp hơn nữa, trông như bùa chú thời cổ đại. Vừa nhìn vô trang sách thôi là tôi choáng váng, muốn dẹp đi cho rồi.
Muốn hỏi Hùng để được chỉ mà tôi cũng không biết hỏi cái gì. Chỉ còn cách đợi thứ bảy này nhờ Hùng dạy tôi lại Hóa lớp tám. Còn giờ có lẽ tôi nên tìm cách yêu cầu bọn ranh kia xóa hết những gì tụi nó quay.
Tôi cứ suy nghĩ tìm ra cách để biết lớp tụi nó, nhưng vẫn suy nghĩ mãi không ra. Có lẽ ra chơi tôi sẽ rủ Hùng đi ngang từng lớp để tìm bọn chúng thêm một lần nữa.
Tôi nói Hùng:
– Ra chơi tiết hai mày kêu tao dậy nhe. Để tụi mình đi tìm bọn nó thêm một lần nữa.
– Ngủ hả mày!? Giáo viên sẽ chửi đó! Lo học đi!
– Thôi tao buồn ngủ quá rồi! Có giáo viên nào kêu tên tao thì mày kêu tao dậy.
– Thôi được rồi! Tao canh mày cho!
Tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Ngủ chưa đã gì hết Hùng thúc tôi dậy.
– Thức lẹ mày ơi! Ra chơi rồi!
Tôi mắt nhắm, mắt mở ngồi dậy. Lúc này cả trường xào xáo như cái chợ. Tôi vừa chuẩn bị lấy hộp cơm ủ tinh dịch ra ăn thì có một đứa nào từ lớp khác đến tìm bọn tôi.
Thì ra đứa này trong cái đám ranh kia, nó tới để xin chìa khóa lại. Tôi bảo nó:
– Giờ dẫn tao gặp hết mấy đứa quay lén đi, xong rồi tao trả chìa khóa cho mày.
Không biết nó có ý đồ gì khi đồng ý dẫn tôi đến lớp nó. Tôi phải bỏ lại hộp cơm vào dưới bàn, để dành ăn sau. Hùng đi chung với tôi đến lớp tụi nó.
Thì ra, lúc trước tiết một, chúng tôi chưa kịp đi tới lớp nó để tìm. Thôi kệ, giờ cuối cùng tôi cũng gặp được tụi nó.
Lớp nó là lớp 12A13, trong khi khối tôi có tận mười bốn lớp khối mười hai. Tôi cũng chưa tin tụi nó. Tụi nó có thể hoàn toàn nói xạo và vô ké lớp này để làm trò.
Cuối cùng tôi cũng gặp đủ tất cả bọn nó. Tôi nhớ tổng cộng có ba cái điện thoại được giơ lên. Giờ kêu xóa thì lỡ bọn nó đã đăng lén lên app lưu trữ hết trước rồi sao, không chừng đã phát tán ra bao nhiêu người.
Hùng cũng đã tính trước đến bước đó, bèn nói:
– Chìa khóa mày đây. Tao định tìm mày trả sáng giờ.
Hùng điềm tĩnh nói tiếp:
– Tao không muốn làm lớn chuyện. Tốt nhất tụi mày nên tự biết chủ động xóa hết video. Bọn tao cũng không thể nào biết chúng mày sẽ thật sự xóa hết hay không. Không chừng chúng mày đã gửi đi khắp nơi rồi, hoặc đã đăng lên app lưu trữ dữ liệu. Đơn giản là tao không muốn thấy những video đó bị phát tán, nếu không thì hậu quả bọn mày gánh sẽ rất lớn!
Bọn chúng có vẻ không sợ tí nào, còn cười đểu, thậm chí đến bước tống tiền chúng tôi. Con nhỏ tóc đỏ trong nhóm đó đáp:
– Bọn tao nói là làm! Hai đứa mày đưa tổng cộng một triệu đồng cho bọn tao. Cam kết mọi thứ sẽ êm xuôi theo ý mày! Nếu không, bọn tao sẽ phát tán cho cả trường xem, thậm chí gửi tới phụ huynh, bạn bè và tất cả người thân của hai đứa mày! Tới lúc đó bọn mày có nài nỉ tụi tao cũng đã quá trễ.
Tôi sôi máu, định tiến tới rồi đấm từng đứa một phát. Hùng lẹ tay ngăn tôi lại, nhìn qua tôi như có vẻ muốn nói điều gì. Hùng đứng phía trước tôi, chủ động đáp trả bọn chúng:
– Tụi bây đừng đăng video lên mạng hay gửi cho ai! Thứ Hai tuần sau hai đứa tao sẽ đưa đủ tiền, không thiếu một đồng. Nếu mà video bị phát tán trong thời gian này thì tụi bây sẽ đéo có tiền đâu. Nhớ đó!
Hùng nhìn tôi, ý muốn tôi đưa lại chìa khóa cho bọn chúng. Tôi cũng nghe theo.
Trong đầu tôi đang phân vân. Tôi không biết Hùng đang có mưu kế gì để dụ bọn chúng hay là đồng ý đưa tiền cho bọn nó thật. Dù sao Hùng cũng thông minh hơn tôi, tôi tin tưởng Hùng sẽ tìm ra cách giải quyết.
Chốt kèo xong, Hùng dẫn tôi về lớp để lấy hộp cơm, rồi bảo rằng sẽ đưa tôi đến một chỗ bí mật.
Đến nơi, bọn tôi ngồi trên ghế đá cũ. Đối diện là rào sắt, xung quanh um tùm hoa dại. Thì ra chỗ này là khu đất trống phía sau căn-tin, mặc dù hơi u ám nhưng yên tỉnh.
Hùng nhìn qua, nhìn lại một cách lén lút, rồi móc điện thoại từ trong túi ra. Hùng bảo tôi rằng Hùng đã thu âm toàn bộ cuộc nói chuyện với bọn ranh kia, để làm bằng chứng báo công an. Hùng giải thích thêm:
– Tao hẹn nó tới thứ Hai tuần sau để tao có thời gian xử lý mày ạ! Nhìn mày bình thản vậy chắc mày cũng biết tao sẽ đéo đưa tiền cho bọn nó.
Tôi mở hộp cơm ra, đưa mỏ kê vào góc hộp rồi nghiêng hộp cơm từ từ để tinh chảy vào miệng. Tôi uống ực ực cho đến khi hộp cơm ráo vừa đủ, lòi ra cái muỗng đã bị chìm.
Canh tinh dịch lúc này đã lên men, có vị ngọt ngọt và có độ cồn giống như cơm rượu nếp. Mùi vị thơm nồng giống mùi rượu trái cây, chứ không hôi thuốc tẩy như tinh dịch người bình thường. Vừa uống vào, đầu tôi đã lâng lâng, toàn thân tê tái trong sung sướng, chả khác gì cảm giác được chích heroin tinh khiết vậy!
Hùng nhìn tôi không chớp mắt, ngạc nhiên không biết tại sao tôi lại uống tinh Hùng một cách mê say đến vậy.
Hùng hỏi tôi:
– Nè! Nè! Nảy giờ có để ý tao nói gì không?
Tôi mê say ăn cơm tấm tinh dịch thơm ngon, miệng nhai nhóm nhép hỏi:
– Mày nói gì?
Hùng đáp:
– Tao hẹn nó tới thứ Hai tuần sau để tao có thời gian xử lý mày ạ! Nhìn mày bình thản vậy chắc mày cũng biết tao sẽ đéo đưa tiền cho bọn nó.
Tôi cười khì:
– Tao biết ý mày hết. Tin tưởng mày nên cho mày lo hết luôn đó! Có gì cần phụ thì kêu tao! Ê nè! Phun nước miếng vào hộp cơm tao đi. Mày làm tao nứng quá!
Hùng khoái chí, đáp:
– Đụ mẹ! Mày chơi bẩn vãi đái! Nhưng mày thích thì tao chiều!