2 Thằng Bạn Nứng Cặc - Chương 14
Anh Trung nhăn nhó, hối:
– Tháo dây lẹ coi, Hùng! Mắc đái quá rồi!
Hùng loay hoay cởi trói anh Trung trước, rồi mới đến lượt tôi.
Lúc đứng dậy, con cu ảnh đã xìu hoàn toàn, nhưng nó vẫn cực kì dài, có lẽ còn dài hơn cu tôi khi cương. Còn bề ngang con cu ảnh thì bằng bề ngang ngón tay út. Nhìn sơ qua thì con cu của anh Trung khi xìu trông như một sợi dây lòng thòng.
Tôi lại thêm một lần sốc nặng khi phát hiện ra anh Trung có tận ba trứng dái.
Mỗi trứng dái lại có một kích cỡ khác nhau, không trứng nào giống trứng nào. Trứng ở bên trái là to nhất, to gần bằng trái bóng quần vợt, nhìn rất nặng tay. Còn trứng bên phải thì to gấp hai lần quả trứng cút. Cuối cùng, quả trứng ở giữa thì nho nhỏ như một quả nho.
Vì trọng lượng không đồng đều nên bên trái đùm dái xệ hơn bên phải đùm dái khá nhiều.
Mọi cử động, mặc cho nhẹ đến đâu, thì cũng khiến cho chúng đung đưa qua lại, liên tục va chạm nhẹ vào hai bên bắp đùi.
Còn một điều thú vị nữa là vùng da bìu của anh Trung rất mỏng, lại không bị thâm, nên nhìn vào là thấy được hết tất cả chỉ máu, dây thần kinh, ống dẫn tinh và mào tinh phía trên trong.
Tôi thấy ảnh có đầy đủ ba ống dẫn tinh. Chúng nối từ đuôi mào tinh lên đến phía trên mu. Ống dẫn tinh nào cũng rất dài vì trứng dái nào cũng xệ đến ngang bắp đùi. Xệ nhất là trứng dái bên trái do kích thước quá cỡ.
Trong lúc đang nhìn ngó đùm dái của anh Trung thì tôi được Hùng cởi trói. Tôi thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy vươn vai, sau đó bẻ các khớp xương, tạo nên tiếng rắc rắc.
– Mặc đồ vô lẹ đi! Tao chở mày đi ăn buffet với anh tao luôn!
– Ơ… Cảm ơn mày nhe!
– Có gì cảm ơn thằng anh tao kìa, ổng cũng sẽ bao hai tụi mình thôi.
Đang đói bụng mà nghe Hùng nói vậy, nước miếng tôi chảy như thác. Tính ra từ đó giờ tôi mới có đi buffet được một lần thôi, vào năm lớp chín. Giờ lại có dịp được đi nữa, tôi mừng lắm.
Tôi đái lẹ, sẵn tiện uống miếng nước cho đỡ khát rồi mặc đồ vô. Mặc dù tôi định lấy chai tinh dịch của anh Trung uống, nhưng đang gấp gáp quá nên thôi! Chưa gì hết mà Hùng đã xếp hết mấy chai tinh dịch vào tủ lạnh.
Tôi để ý hai anh em này mặc đồ vô nhưng lại không mặc sịp. Có thể là họ nghĩ mặc sịp không tốt cho sức khỏe tinh hoàn. Đặt biệt tinh hoàn quá cỡ cần được giữ mát và thoáng khí, tránh bị tù túng và hầm hơi. Nhưng vì thả rông nên đùm dái của hai anh em này càng ngày càng xệ, do tác động của trọng lực lên những trứng dái có trọng lượng cực kì cao.
Nhưng dái càng xệ thì tôi nhìn càng thấy nứng, càng muốn nhào vô bú liếm, nâng niu, hôn từng hòn dái chụt chụt một cách nhiệt huyết nhất có thể.
Nhìn bộ đồ đá banh trong tủ Hùng mà tôi nhớ Hùng có nói Hùng hay đi đá banh. Tôi nghĩ nếu Hùng mặc quần đá banh, thì đùm trứng dái sẽ thòng xuống và lòi ra ngoài ống quần. Ngoài ra, khi chạy nhanh thì đùm dái của Hùng sẽ đung đưa khắp hướng, dễ bị va chạm vào hai bên đùi và mọi vật xung quanh, có nguy cơ bị chấn thương nguy hiểm. Vì thế, khi đi đá banh thì Hùng chắc sẽ mặc sịp vào cho an toàn.
Cuối cùng, Hùng quyết định mặc quần bó cơ mà những người tập gym hay mặc. Chiếc quần màu đen, dài đến cổ chân, ôm sát vào da thịt, làm u lên đùm trứng dái khổng lồ nằm phía bên phải ống quần. Mặc dù cu Hùng chưa nứng nhưng trên quần đã nổi gân, hiện rõ cả ngấn đầu khấc. Còn áo thì Hùng chọn áo phông có hình đám mây, mang chữ Louis Vuitton, chắc là hàng giả.
Còn anh Trung thì diện quần jean rách tan nát cùng với áo sơ mi trắng khá rộng. Không biết ảnh sơ ý hay cố tình mặc quần jean rách khi thả rông, khiến đùm dái cứ lấp ló qua mấy cái lỗ trên quần.
Xong hết, ba bọn tôi ra phía trước, chuẩn bị khởi hành. Tôi ngạc nhiên vì chỉ thấy có một xe máy thôi.
– Anh định chở ba luôn hả?
– Ừ! Chổ này cũng gần lắm, anh chạy một tí là tới rồi! Chắc không gặp công an đâu!
Tôi hoang mang, do dự không biết nên chịu leo lên xe hay không. Một phần là do sợ nguy hiểm, còn phần còn lại là do sợ bị cảnh sát giao thông thổi. Nhưng vì bụng đói cồn cào, thèm ăn quá mức, nên tôi leo lên luôn.
Hùng chừa tôi chổ ngồi ở giữa, bảo rằng ngồi giữa sẽ an toàn hơn. Tuy nhiên, đến lượt Hùng leo lên thì tôi bị ép ở giữa.
– Ơ! Anh Trung xích ra trước cho em một tí được không?
– Anh cố xích hết cỡ rồi em trai ơi!
– Hùng, mày xích ra sau tí được không? Chật quá! Tao thở không nổi!
– Tao ngồi sắp muốn tuột khỏi đít xe luôn rồi!
Tôi cứ cử động tới lui, tìm tư thế ngồi sao cho dễ chịu. Cuối cùng Hùng bảo tôi ngồi lên đùi Hùng đi, rồi ôm anh Trung cho chắc.
Hai bàn tay khổng lồ từ đằng sau được đặt lên hai bên eo của tôi. Hùng bất ngờ nhất tôi lên một cách dễ dàng, bảo tôi dạng chân rộng hơn Hùng rồi đặt tôi lên trên mu, ngay sát vùng bụng.
Hai cánh tay cuồn cuộn ôm lấy cơ thể tôi một cách gọn hơ, như đang ôm một con gấu bông. Hùng áp một bên mặt vào lưng tôi, thong thả dựa đầu vào, còn liên tục chà chà lên áo tôi.
– Ơ kìa! Coi chừng hàng xóm thấy!
– Kệ họ!
Anh Trung nghe mà tưởng tôi và Hùng sợ hàng xóm thấy chở ba.
– Sợ gì mà sợ! Rồi ngồi chắc chưa? Đi nhe!