Nội dung truyện
Nguyễn Lân ngồi sau nhìn cậu trinh sát mới của đội tủm tỉm cười. Thành Trung là em “út cưng” của đội và trực tiếp được anh hướng dẫn công việc. Cách đây mấy tháng, khi lãnh đạo phòng mời Lân qua nhận lính mới, trước mắt anh là một thanh niên trẻ, đẹp trai, có vóc dáng to lớn như một vận động viên thể thao, đang rụt rè ngồi đợi anh. Năm năm đào tạo trong trường công an làm cho anh ta có vẻ cứng cáp, thế nhưng vẫn không làm mất đi những nét tuấn tú trên gương mặt bầu bĩnh với một bên má lúm đồng tiền mỗi khi cười nhìn rất có duyên. Đó là thiếu úy Thành Trung vừa tốt nghiệp trường Đại học Cảnh sát được tổ chức phân về phòng anh. Ngắm nhìn chàng trai, đột nhiên Nguyễn lân phì cười “tại sao em thích làm cảnh sát hình sự?” Thành Trung ngơ ngác nhìn anh ấp úng. Trưởng phòng nhìn Lân cười, ông hiểu ý nghĩe câu hỏi của anh và đề nghị Lân trực tiếp kèm cặp Trung Vì đây là con trai của Giáo sư Tiến sĩ Vĩnh Chương, bạn của ông. Nguyễn Lân à một tiếng thật to và gật đầu. Tuy chưa bao giờ là học trò của giáo sư nhưng Lân cũng đã từng đọc vài cuốn sách do giáo sư viết và kính trọng trí tuệ uyên bác của ông. Giáo sư là một nhà khoa học lớn, có tên tuổi, hiện đang công tác tại liên hiệp Các tổ chức Khoa học Kỹ thuật thành phố.
Khi dẫn Trung về giới thiệu với cán bộ chiến sĩ đội 3 trong buổi họp giao ban sáng, mọi người nhìn Trung xầm xì, có ai đó nói, lâu lắm rồi đội mới được bổ sung một cậu lính trẻ đẹp trao như vậy. Thiếu tá Nguyễn Lân vỗ vai thành Trung, nói như khoe với mọi người” Hình sự phải vậy chứ”. Thế nhưng nhìn vẻ thư sinh của Thành Trung, cũng có người nghi ngờ liệu anh có làm nổi một trinh sát hình sự hay không. Và mặc dù cho Trung phản đối, cả đội đều tán thành gọi Trung là “út cưng”. Điều đó cũng dễ hiểu, bởi ở đội này người trẻ tuổi nhất của đội cũng xấp xỉ 40, và ai nấy đều vợ con đùn đề, việc Thành Trung xuất hiện làm cho đội như có thêm làn gió mát tươi trẻ, nên ai cũng quý.
Quả thật, nhìn vẻ nhẹ nhõm, trẻ trung và có phần đỏm dáng của Thành Trung, Nguyễn Lân cũng hơi lo, Trung có gì đó rất công tử “bột” so với những trinh sát khác. Thiếu tá Nguyễn Lân quyết định mình sẽ kèm cặp, đào tạo Trung. Đây cũng là một phá lệ của anhy, thường khi một trinh sát trẻ về thì sẽ có một trinh sát lớn tuổi đi theo kèm cặp, nhưng không bao giờ trực tiếp là đội trưởng. Đấy là nguyên tắc của chung của đơn vị, riêng Thành Trung một phần cũng là từ lời đề nghị của trưởng phòng.
Không đóng vai một ông giáo già, mà chỉ là một người anh đi trước có nhiều kinh nghiệm, Nguyễn Lân tận tụy đào tạo nhiều lớp đàm em nên người, trong đó có Thành Trung.
Vỗ vai, Nguyễn Lân ra hiệu Trung quẹo xe vào một con hẻm 303 đường Nguyễn Thị Minh Khai. Hẻm 303 có tên là hẻm cô tiên. Thật kỳ lạ giữa thành phố ồn ào náo nhiệt, sôi động này lại có một cái hẻm mang tên rất thơ mộng.