Summary
“Tôi nghĩ cậu biết việc Chu Tước sau khi tái sinh sẽ hầu như xoá sạch hết mọi kí ức trong quá khứ. Nó chỉ nhận lại cái hình ảnh trước khi chết và tin vào nó như một niềm tin chân lí.”
“Nhưng đó là một niềm tin giả dối. Một chân lí giả dối.”
“Tôi chưa thể chắc đâu là thật, đâu là giả dối. Tôi chỉ tin vào kí ức đó, chân lí đó vẫn sẽ là chân lí của tôi.” Triết Nam lạnh lùng nói, lạnh lùng nhìn Mark, “Cho nên tôi sẽ vẫn làm cái việc khiến tôi tái sinh, đó là tiêu diệt Ray Đệ Lục, kẻ sẽ có thể giết chết tôi, như chính trong giấc mơ kia.”
“Anh không thể thay đổi sao? Bởi đó là một cái bẫy, anh có thể tìm và nói chuyện với Piro Đại Nhân.” Mark nói với giọng điệu mang chút van xin.
Triết Nam quay đi, cái lắc đầu không thể thể hiện được một điều gì cả. Gió vẫn nhẹ nhàng thổi hắt qua, những cánh rẻ quả rẻ gió bay tứ tán. Mùi thơm của những cây hoa sứ cũng quyện ngọt cả không gian, nhưng nó chẳng đem lại một chút vui vẻ nào.
“Juu Đệ Ngũ, tôi có một điều cuối cùng muốn hỏi anh. Khi trước, anh đã giết Ray, hay là ngược lại, Ray đã giết anh?”
Triết Nam quay mặt lại, đưa mắt nhìn Mark đầy lạ lẫm.