Nội dung truyện
Điền Tam đem lỗ mũi đến cái nách gậm rạp lông của Sở Diệu Dương, không ngừng hít lấy hít để mùi mô hôi nam tính của cảnh sát Sở. Điền Tam chỉ cảm thấy sướng không thể tả: “Cái mông của cưng thật sự quá tuyệt vời, lần này cưng vội vội vàng vàng đưa tới cửa như thế, có phải hay không nhớ anh a, ha ha ha! Anh đây cũng nhớ cưng rồi!”
Điền Tam lè lưỡi liếm một cái lên nách của Sở Diệu Dương, con cặc bên dưới lại hơi hướng vào trong, đâm vào một ít.
“Ơhh. ..” Sở Diệu Dương khẽ lăn yết hầu gợi cảm, nuốt nước miếng, nhắc tới cũng lạ, lỗ lồn của Sở Diệu Dương không ngừng nóng buốt tạo cảm giác nhột nhột khó tả, cam giác này không ngừng lan tràn ra phía bên ngoài miệng lồn, nơi đang tiếp xúc với con cặc của Điền Tam, con cặc của Điền Tam bất ngờ dừng lại, không cử động. Sở Diệu Dương liền cảm thấy khó chịu, thử dùng lực kẹp chặt con cặc lớn nóng bỏng này, quả nhiên khi ma sát với con con cặc của Điền Tam hai bên vách lồn trở nên thoải mái hơn nhiều.
“Đi vào. . . Lại đi vào thêm một chút. . .”
Điền Tam mạnh mẽ ôm cơ thể của Sở Diệu Dương, bóp xoa cơ ngực rắn chắc của Sở Diệt Dương, rõ ràng nghe được lời nói vừa thốt ra của Sở Đội trưởng, nhưng vẫn giả vờ không nghe.