Từ khi Anh đến - Chương 134
Quả thực thì những điều mà bác ấy vừa nói ra làm tui thấy bất ngờ. Tui không nghĩ rằng bác ấy lại đã từng thờ ơ với anh khi anh còn bé, tui cũng không ngờ rằng tui là người lấy lại niềm tin và sự yêu đời cho anh khi bà anh mất đi. Tui cứ nghĩ chỉ có tui mới là người nhận được bao niềm tin gửi gắm, nào ngờ chính tui cũng truyền cho anh niềm tin từ tình yêu bé nhỏ này của tui. Tui nào có nghĩ rằng tui lại có một vị trí thật quá quan trọng trong lòng anh như vậy! Lắm khi tui cứ mơ hồ, rằng tại sao anh lại nói rằng tui là tất cả của anh, giờ thì tui đã hiểu. Rồi anh luôn nói với tui, bảo tui hãy hứa bên anh chăm sóc và yêu thương anh trọn đời, giờ thì tui đã hiểu hoàn toàn. Anh thật đáng thương làm sao. Tui cứ nghĩ rằng chỉ có tui thật đáng thương, nhưng anh cũng vậy! Ôi, tui yêu anh yêu của tui quá, tui thương anh lắm!
_Khi biết được sự thật phũ phàng này, bác đau lòng lắm. Nhưng rồi có lẽ bác nên biết chấp nhận, bác nên nghĩ cho nó, vì bác chẳng làm gì để bù đắp nổi cho nó, giờ chỉ có cháu thôi…
_Dạ … Cháu hiểu ạ …
_Uhm, giờ bác cũng không ước ao gì cả! Bác chỉ mong nó có được hạnh phúc và vui vẻ thôi cháu à! Cháu hãy cố gắng chăm sóc cho nó nhé! Đừng làm nó buồn hay tổn thương nhé cháu …
_Dạ vâng, cháu hứa ạ …
_Giờ nó … nó và cháu sống như thế này có thoải mái không?
_Dạ, tuy có vất vả, nhưng cháu vốn đã quen rồi. Còn anh Hùng thì không thấy phàn nàn gì ạ …
Lòng tui hơi se lại, không hiểu vì lạnh hay vì gì nữa …
_Uh, nó mà đã thích làm gì, thì không quản ngại khó đâu. Mà cháu đang đi học à?
_Dạ … vâng… vâng ạ …
_Thế cháu học chiều?
_Dạ … không thưa bác. Là anh Hùng … dạy cháu học ạ …
Bác nhìn tui hơi ngạc nhiên. Chắc bác không bao giờ nghĩ rằng lại như thế!
_Vậy à! Nó … nó dạy cháu học ư?
_Dạ …
Rồi bác trầm ngâm. Dường như trong đôi mắt bác là một nỗi buồn, tui không biết bác đang nghĩ gì nữa, có lẽ bác đang buồn về anh yêu của tui … Rằng anh yêu của tui đang rất rất quyết tâm để tui được bác chấp nhận, tui sẽ không còn là kẻ thất học nữa, rồi tui sẽ có ngày giỏi lên, và khi đó, bác sẽ phải chấp nhận tui … Có thể là như thế … Tui sẽ cố gắng hết sức, tui sẽ không phụ lòng anh yêu của tui. Anh yêu của tui hi sinh cho tui nhiều thứ, để rồi một ngày nào đó, tui được mọi người thừa nhận, và khi đó, tui và anh sẽ có thể bên nhau mãi mãi, tui sẽ chăm sóc cho anh, anh sẽ che chở cho tui, chúng tui yêu nhau, thế là đủ …
_Cháu này … Bác … bác biết là giờ cuộc sống của Hùng nhà bác và cháu không được … dễ dàng cho lắm, hai đứa giờ cùng phải kiếm sống nuôi nhau … Nếu … nếu như khó khăn quá, cháu … cháu cứ gọi cho bác, bác sẽ …
_Dạ, cháu cám ơn bác. Cháu hiểu ý tốt của bác, nhưng việc này cháu không dám tự quyết ạ … Có lẽ việc này bác nên nói với anh Hùng …
Bác ấy thở dài một cái, não nề lắm, thế rồi dường như bác biết có ở lại thêm cũng chỉ đau lòng thêm mà thôi …
_Uhm, giờ cũng không còn sớm nữa, bác phải về thôi!
_Bác ở thêm lát nữa ạ! Anh ấy lát về ngay ạ …
_Thôi, có lẽ bác nên về thôi! Cháu cho bác gửi lời chào tạm biệt Hùng nhé!
_Dạ …
Thế rồi bác ấy ra về. Tui như vẫn thấy trong lòng những lời bác ấy vừa nói. Nằm trên giường, trong chăn ấm, tui đang nhìn lên tấm ảnh ở đầu giường của chúng tui, nhìn anh cười trong đó. “Anh Hùng à, em yêu anh nhiều lắm, nhiều hơn bất cứ điều gì, anh có biết không anh! Giờ em càng thấy mình thêm yêu anh, dường như con tim em không còn ngăn nào chứa nổi tình yêu này rồi anh ơi! Anh là tất cả của đời em, cũng như em là niềm tin của anh, là chỗ dựa tinh thần của anh, em thấy sao mình hạnh phúc quá! Anh yêu em, anh hi sinh thật nhiều, nhiều lắm, anh hi sinh tất cả vì em, để em giữ mãi niềm lạc quan, yêu đời, để anh cũng thấy hạnh phúc khi anh làm cho em được hạnh phúc. Anh có biết không, đôi khi em từng nghĩ rằng, mình chỉ là gánh nặng cho anh, em chỉ làm anh khổ, nhưng giờ em đã nghĩ khác. Em không thể mang suy nghĩ đó, em phải sống thật tốt, học thật tốt, và em sẽ chăm sóc, thương yêu anh cả đời này, để xứng đáng với tình yêu, xứng đáng là chỗ dựa và niềm tin ở anh! Anh đã vì em mà làm tất cả, em cũng sẽ làm tất cả vì anh, em sẽ mãi bên anh, chăm sóc và yêu thương anh. Để anh luôn hạnh phúc, anh luôn tươi cười, xứng đáng với niềm tin và tình yêu anh đã dành trọn cho em ….
Ủa, trời đã sáng rồi sao! Thật là … tui đúng là … huhu, vậy là tối qua, tui đã … ngủ quên lúc nào không biết, trong khi đợi anh về >..