Từ khi Anh đến - Chương 132
Hi, rồi cứ thế, hì hục cả một tiếng, anh hộ tui làm cơm, và cuối cùng thì cũng xong xuôi luôn … Vào mâm ngồi măm măm rồi mà anh yêu vẫn “lườm nguýt” tui về cái vụ véo má đó ^^! Hihihi, vậy mà anh véo má tui bao lần, tui có … nói gì đâu ^^!
Và rồi, cả chiều hôm đó, mọi chuyện vẫn diễn ra thật êm đềm làm sao! Hôm nay anh dạy tui toán nè, sử nè, tiếng Anh nè … Chà, công nhận dạo này trình độ Anh ngữ của tui … lên nhanh quá luôn ^^! Giờ tui đã có thể tự mình viết một đoạn văn tiếng Anh về một ngày của tui … Hihihi, còn nói và nghe thì hơi … ý ẹ tí, nhưng theo anh yêu tui nói thì, tui học như thế là tiến bộ và nhanh quá rồi ^^! Sử thì đang học đến Cách mạng tư sản Pháp. Anh bảo đến chương trình lớp 11 sẽ được học kĩ hơn, hihi, bao giờ tui mới lên … 11 nhỉ, chắc là 8 tháng nữa chăng ^^! Chà, đúng là có mâu thuẫn thì có giải quyết mâu thuẫn thật. Tui và chị Thủy trước kia có mâu thuẫn, giờ thì chắc êm xuôi rồi … Chị ta từ hôm đó tới giờ không còn tìm anh và tui nữa, cũng chưa tiết lộ gì cho mẹ anh, tui nghĩ có lẽ chị ta đã “rút lui” rồi ^^!
_Chỗ này vợ hiểu chưa ^^?
_Dạ, anh nói lại lần nữa được không ạ ^^!
_Hì, uhm! Tính chất quan hệ của những góc này nè, rồi cạnh nữa, chính là tính chất bắc cầu. Có thể ví dụ thế này nhé: Rồi một ngày anh và em lấy nhau ^^!
_Dạ, hihi, rồi sao nữa ạ ^^!
_Khi đó em sẽ trở thành vợ anh đúng không ^^!
_Hi, dạ vâng ^^!
Ôi, vui quá là vui, nghe giọng điệu thế này thì tui dám cam đoan là anh yêu của tui đang sắp liên hệ thực tế với bài học, chính là cách sinh động mà mỗi lần anh muốn truyền đạt kiến thức cho tui đó …
_Rồi khi đó, em sẽ gọi mẹ anh là mẹ đúng không ^^!
_Ơ, dạ, vâng ạ …
_Đó, em thấy chưa! Từ chỗ không quen biết, nhưng qua anh, thì mẹ anh đã trở thành mẹ em luôn ^^!
Hi, đúng rồi, hiểu rồi, hihi! Thật là hay … Chính vì đoạn thẳng này song song với đoạn thẳng kia, mà đoạn kia lại vuông góc với đoạn bên kia, thì rõ ràng là đoạn này vuông góc với đoạn bên kia rồi, hi, dễ thế mà tui không nghĩ ngay ra từ đầu … Nhưng … nhưng trong bài thì dễ, tui làm mấy bài hình này ngon lành luôn … Còn vấn để mà anh đưa ra ban nãy, phải chăng cũng chính là mong mỏi của anh, rằng anh mong ước một ngày nào đó, tui có thể đàng hoàng gọi mẹ anh là “mẹ” … Hic, có phải riêng anh muốn đâu, tui cũng muốn lắm chứ … Nhưng biết ngày nào mới đến, biết khi nào tui mới có thể biến điều đó thành hiện thực. Âu cũng là do buổi tối hôm nay đây … Rồi lát nữa mẹ anh sẽ tới, và rồi tui sẽ … phụ trách vào bếp, để cho “mẹ chồng” thưởng thức, theo lời anh nói đó nha ^^!
_Hi, lát nữa vợ phải vào bếp, cho mẹ “choáng” về tài nấu ăn ngon đó nha!
_Hi, dạ vâng! Em sẽ cố hết sức mà ^^!
Chắc nhiều bạn ngạc nhiên lắm, rằng tui làm gì mà nấu ăn lại ngon thế! Tui làm gì có gì mà nấu ăn ngon… Đúng như thế thật, trước kia tui làm gì có nguyên liệu cho những bữa ăn ngon, nhưng giờ thì tui có thể “trổ tài” được rồi ^^! Tui luôn cố nấu những món ngon nhất mà tui có thể làm được cho anh yêu của tui, tui muốn chăm sóc cho anh yêu của tui những gì tốt nhất mà tui có thể làm được… Tui biết anh đã chịu nhiều thiệt thòi khi quyết định bên tui, chính vì thế, tui càng quyết tâm hơn nữa để bù đăp phần nào cho anh! Nhưng những việc mà tui muốn bù đắp cho anh, thì phần lớn là tui không thể, chỉ ngoại trừ chăm lo cơm bữa cho anh, và tình yêu luôn nồng cháy này cho anh thôi …
_Hi, ta đi chợ luôn nhé vợ ^^?
Hi, anh yêu của tui đúng là hiểu tui quá luôn! Giờ đã gần 4h, lát nữa thôi là mẹ anh sẽ ghé thăm anh và tui … Vậy là còn hơn nửa tiếng nữa để anh và tui đi chợ mua thức ăn nè ^^!
_Vâng ạ! Mình sẽ nấu gì tối nay hả anh ^^?
_Hi, hôm nay vợ anh toàn quyền quyết luôn ^^!
_Làm sườn sào chua ngọt nhé anh ^^!
_Okie …
Rồi anh và tui ra chợ! Tui đang ngồi sau xe anh, trời ngoài này gió lạnh lắm, không khí có vẻ gì đó khá đìu hiu, nhưng cũng không nguôi làm dịu đi cái sự ùn tắc hằng ngày của con đường này … Tui và anh đi mua sườn lợn về nè, rồi bắp cải nè, tui sẽ làm món bắp cải cuốn với thịt, rồi cả một con cá trôi nữa … Chà, từng này là quá đủ rồi, mọi khi tui và anh chỉ cần làm một món mặn, một món rau và một bát canh thôi ^^! Hic, ùn tắc đường thế này thì có lẽ muộn mất thôi … Giờ đã hơn 4 rưỡi chút rồi, có lẽ bác ấy đã tới, và không thấy ai ở nhà, bác ấy lại nghĩ là tui gạt bác ý cũng nên >.