Từ khi Anh đến - Chương 116
Rồi tui và anh yêu lên phòng, tui vẫn nghe thấy tiếng hai nhóc kia dưới đó, đang i éo cái gì đó, hình như là ba mẹ chúng đang kiếm cho chúng gia sư thì phải … Chúng nó thì đang kêu học mệt lắm, còn ba mẹ chúng thì cứ lo chúng học không bằng bạn bằng bè … Chà, chúng mới được nghỉ trưa về, chưa kịp nghỉ ngơi mà đã chuẩn bị học chiều nay rồi, hic hic … Cứ học thật nhiều sẽ thành tài ư! Hic, tui thì không biết rõ lắm, nhưng nghe chừng, có lẽ mai sau, thế hệ trẻ của đất nước lại toàn những nhân tài … gù lưng cũng nên ^^! À, mà giờ tui mới nhớ ra, đã gần tháng nay rồi, tui có học hành gì đâu, hic, tự dưng tui thèm học quá, hic! Mà giờ bao sách vở tui đã bị chôn vùi trong đống gạch đổ nát rồi, huhu! Không biết tui còn thực hiện được ước mơ của mình không nữa đây …
_Vợ nè, hôm nay để anh vào bếp, nấu cho em nha ^^!
Chà, tui nghe lầm không vậy! Anh vào bếp à, hihi ^^! Hì, mà cũng đúng nhỉ, mọi lần chỉ có tui vào bếp nấu cho anh yêu của tui, hihi, nếu bữa nay mà được anh nấu cho ăn, thì còn gì tuyệt hơn ^^
_Hì, vậy thì tuyệt quá! Vậy anh sẽ làm món gì ạ ^^!
_Hì, anh sẽ làm món thịt này ^^!
Chà, vậy thì chắc sẽ ngon đây, hihi! Ủa, mà cũng không biết được, biết đâu lại …. Hic, trông anh cắt thịt kìa, nguy hiểm quá đi thôi, ai lại cầm dao như thế …
_Oái …
Hic, biết ngay mà, vào tay rồi, hhuhu! Tui còn chưa kịp nhắc anh thì đã …
_Anh ơi, anh có sao không ..???
_Hi, anh không sao! Anh vụng về quá … ^^!
Hic, lại còn cười nữa, cũng may là chỉ bị chảy có chút máu thôi ….
_Đâu, để em băng cho …
Hi, vậy mà tưởng không đau, hóa ra khi tui băng vào lại mặt nhăn nhó ra, hihi!
_Đau lắm hả anh, em xin lỗi …
_Hihi, không! Anh … anh hạnh phúc lắm Vợ ơi …
Ủa, đứt tay mà lại hạnh phúc???
_Hì, anh hạnh phúc lắm! Em đã bên anh, chăm sóc cho anh và yêu anh như lời em đã hứa, em là tất cả của cuộc đời anh, em có biết không …
Tim tui như xuyến xang theo từng hơi thở và lời nói của anh … Anh nhìn tui thật ân cần và trìu mến làm sao … Tui thấy như chìm vào trong đôi mắt và nụ cười ấm áp của anh, tui như thấy tình yêu trong anh dâng trào mãnh liệt lắm …
_Em đừng khóc mà, sao tự dưng em lại khóc …
Tui khẽ gạt nước mắt, tui khóc vì cảm động quá! “Anh yêu ơi, em bên anh, chăm sóc cho anh, em yêu anh là vì anh là tất cả niềm tin và tình yêu của em, em sao có thể không chăm sóc và yêu thương anh chứ! Anh có biết rằng, nếu một ngày mà em không được bên anh, được chăm sóc cho em thì em sẽ ra sao không! Em sẽ chết vì bị nỗi nhớ giày vò đó anh ơi!”
_Em … em yêu anh, anh yêu à …
_Anh …. Cũng yêu em, yêu em nhiều lắm …
Rồi anh hôn tui … Tui hạnh phúc quá, hihi! Ủa, mà chúng tui đang làm cơm mà, hihi ^^~!
Thế rồi, nửa tiếng sau, chúng tui ăn cơm trưa, thật là ngon, tui không ngờ anh cũng nấu ăn ngon vậy ^^!
_Anh nấu ăn ngon quá, có thua gì em đâu nào ^^!
_Hì, vợ quá khen anh rồi ^^! Anh thỉnh thoảng vào bếp phụ mẹ anh thôi mà.
Nói tới đây thì anh lại không nói nữa, tui biết là giờ anh đang nghĩ về mẹ anh, không biết anh có thấy hối hận khi làm mẹ anh buồn không nữa, tui tự nhiên thấy xót xa thay cho tấm lòng của người mẹ …
_Anh … anh nè! Em .. hỏi anh một chuyện, anh … đừng giận … em nhé …
Anh nhìn tui, đôi mắt tràn ngập niềm yêu thương, tui như thấy mình có tự tin thêm để hỏi anh. Vì giờ tui thấy bứt rứt trong lòng lắm. Tui hiểu cảm giác khi xa rời người thân chứ, tui đã nếm trải bao nhiêu năm nay rồi! Giờ mẹ anh đang đau khổ lắm, mà cũng chính do tui một phần, tui đã làm bác rất thất vọng và hụt hẫng … À không, lỗi là do tui mới đúng chứ, vì tui mà anh bỏ đi mà >.