Từ khi Anh đến - Chương 113
Thế rồi, cả buổi chiều ngày hôm nay, tui và anh cùng đi tìm nhà trọ. Hic, quả đúng là tìm được một nhà trọ đáp ứng được yêu cầu của chúng tui lúc này không phải là dễ cho lắm … Công nhận, mấy anh chị sinh viên lên đây học, tìm nhà trọ vất vả phải biết. Phòng thì lại chật quá, phòng thì lại gần nơi ồn ào, phòng thì thế này, phòng lại thế kia … Đi “dạo” qua các địa chỉ cho thuê phòng trọ, anh và tui cũng phải mất cả buổi chiều, mệt quá! Cuối cùng thì cũng tìm được một phòng trọ rất lí tưởng, rộng chừng 40 mét vuông, ở cạnh gian của nhà chủ cho thuê, chỗ cho trọ cũng lại khá là yên tĩnh, bác nhà chủ cũng vui tính nữa ^^! Chắc các bạn cũng lạ rằng, tại sao nơi cho thuê trọ lí tưởng như thế này mà lại đến “tay” chúng tui, nhưng lí do rất đơn giản, đó là nhà chủ chỉ có hai ông bà đã về hưu, con cháu thì đã đề huề, mấy đứa con thì hay bận rộn với công việc, nên ít khi có thời gian chơi với ông bà, mấy đứa cháu thì đi học cả ngày luôn … Hai ông bà lại không thích cho sinh viên ở, vì “chúng bừa bãi và ồn ào lắm!” … Hihii, câu này là tui trích nguyên văn câu của bà Đàm, là bà chủ nhà cho chúng tui thuê đó! Dĩ nhiên thì anh của tui cũng là sinh viên, nhưng … Hic, tui cũng không biết nói sao nữa, nhưng có vẻ là các “cụ” biết nhìn người, vì anh yêu của tui có chơi bời đàn đúm gì đâu ^^! Thế rồi, anh và tui cùng chuyển đồ về “nhà” mới! Hi, đồ của anh thì mới nhiều, chứ của tui có chục bộ thui à, vả lại tui cũng gần như là mất hết sau khi nhà tui bị phá đi mà >...