Truyện Gay Sinh Viên Sư Phạm - Chương 9
Phần 9
Về đi ngang qua nhà trọ nhưng không vào vì một chút làm biếng đi chợ nên thôi đi luôn xuống mua rồi về khỏi đi 2, 3 lần. Mua đồ xong về phòng tưởng hắn đi khám bệnh về rồi chứ, đi ngược lại phòng ba coi anh Toàn về chưa cũng không thấy chắc chưa về đi lâu vậy trời.
– Alo anh về chưa ? – tui gọi cho anh Toàn.
– Anh nghe nè, chưa đang chờ nó bó bột, nay đầu tuần đông nên chờ lâu sáng giờ cũng sắp về rồi.
– Dạ, vậy anh có gì chở ổng về với em nấu cơm luôn cho anh lát về phòng em ăn khỏi nấu hay ăn ngoài hén.
– Ừ, em !
Tui quên nay đầu tuần thường bệnh đông nên chờ lâu, kì này bó bột còn có một tay hắn sẽ không làm lại tui đâu haha hết cứng đầu với tui. Chao thêm một ít gạo vào nồi rồi đi vo xong cắm điện lên là xong. Nó gãy tay vậy nên ăn mấy đồ có canxi cho mau liền xương nên nấu canh hẹ với thịt băm, một ít tàu hủ trắng. Mấy con tép sông thì ram ngọt với còn mấy con cá muối chiên luôn. Hai thằng kia hỏi:
– Sao nay ông nấu nhiều vậy ?
– Lát có thêm người ăn đó mà. Sáng thi làm bài được không ?
– Cũng tạm tạm à, còn ông ?
– Chắc cũng vậy nhưng gặp thằng giác thi trời đánh thôi, mà khoa hai ông học có thằng này giảng viên tên Trần Văn Thắng không ?
– Không nghe nói chắc khoa khác bên ngoại ngữ không chừng.
– Mai có thi nữa không ?
– Có còn 5 môn nữa mới xong.
Làm cơm nước xong hơn 11 giờ mấy mới thấy hai ổng về tới, mấy thằng thể chất chọc nó còn mấy con bánh bèo dãy đối diện thì nhìn như lạ lắm vậy thứ nhiều chuyện. Tui dọn cơm ra kêu hai ổng đi rửa tay mặt rồi ăn cơm mà nó có một tay không biết rửa được không hihhi.
– Em nấu mấy món này hả ? – anh Toàn hỏi.
– Em chứ còn ai vào đây nữa.
– Um ngon đó, một mình anh làm biếng nấu hay ăn ngoài với không biết nấu tụi kia nấu ăn dỡ lắm, biết sớm qua nhờ em nấu haha.
– Em nấu cũng dở mà ông Trọng nó còn chê thấy ghê kìa.
Nói vừa hết câu tui nhìn về phía nó đang ăn với vẻ mặt đầy thách thức. Nó chỉ lườm tui một cái thôi. Ăn xong tui kêu để đó tui rửa chén dọn dẹp luôn cho lúc ngoài sàn nước anh Toàn đưa tiền lại cho tui do nó có bảo hiểm nên chỉ tốn một ít thôi không cần xài tới. Lát xong tui vào phòng thấy nó đang nằm tay bó bột để trên bụng.
– Uống thuốc gì chưa ? – tui hỏi.
– Rồi.
Lấy cái túi thuốc với phim xquang nó coi chổ bị nứt xương gần đầu dưới xương cẳng tay. Thuốc bảo hiểm cho dỏm thấy bà mấy viên giảm đau với tan máu bầm với canxi có nhiêu đó. Chán nhỉ, nằm xuống giường cạnh nó tui cười nó chửi cười cái gì, tui không thèm nói. Hai thằng kia đứa nằm coi sách đứa thì ngủ mà giờ cũng trưa rồi nên ngủ một giấc cho khỏe. Tới giờ đi tắm mới vui nó không thể cởi áo ra được vì dính cái tay tui phải lột phụ cái áo ra từ từ. Đa số áo nó mặc lại dài tay không có ngắn tay vậy mới vui. Hên cho nó tui có đem một cái áo sơ mi trắng ngắn tay mà rộng nên lấy cho nó mượn mai đi chợ mua thêm áo sau.
– Tắm được không hay cần tui vào tắm phụ cho hihi ?
– Khỏi, nhìn mặt mày biến thái quá đi.
– Ừ biết vậy tốt, coi chừng tao hiếp giờ không chống cự lại đâu nha.
Nó chạy tuốt ra nhà tắm rồi đóng cửa lại, tui đứng ở ngoài chọc nó sẳn đợi nó tắm xong tui vào liền vì giờ này đông lắm không tranh thủ lát chờ tới tối mới có trống mà tắm. Ngồi ngoài nhắc nó cái tay mới bó bột đừng để bị ướt với cử động nhiều nó động chổ bị nứt nên cứ từ từ tắm. Nó vừa ra là tui vào thấy chỉ mặc mỗi cái quần đùi thôi ở trần nước còn chảy ướt sau lưng chạy vào phòng. Nước chảy yếu xìu ngồi vừa hứng nước vừa tắm nên khá lâu lúc tui vào phòng là nó còn ở trần.
– Chưa mặc áo nữa cho muỗi cắn hé.
– Khỏi mặc quần luôn giờ.
– Ngon cởi đi.
Nó lấy cái áo chọi mặt tui, có miệng cũng không kêu xỏ dùm cái tay áo mà làm dọng vậy đó ứa gan. Vừa lau cái đầu mới gội xong vừa xỏ cái tay áo qua chổ bó bột cho nó còn nút áo nó tự gài được. Từ lúc bị cái tay nên cũng ít đi đâu chỉ có vào trường rồi về nhà trọ mà có vài ngày tui cũng đã thi xong và trường cho nghỉ tết. Năm nay cũng nghĩ sớm tui chưa vội về quê mà tính lên nhà nó chơi rồi mới về mà xui cái là nó gọi thằng bạn ở xóm nó lên chở nó về sẳn đem xe về nhà luôn nên tui không đi theo được. Nó cố ý là không muốn cho tui lên nhà nó đó mà nhưng đâu có dễ ăn tui vẫn có cách để mò lên nhà nó được thôi =)). Sáng 23 tết nó về rồi nhưng tới 24 tui mới bắt đầu đi lên nhà nó chơi vì chờ ông anh phòng 3 về quê rồi đi chung đường chở luôn mà giấu không cho nó biết hehe.
Đi xe vào mấy con đường nhỏ mới tới nhà nó cũng hơn 40 phút con đường ngày càng hẹp ông anh đi chung bỏ tui lại trước cái ngã 3 đường rồi chỉ hướng vào nhà nó đi bộ khoảng 500m nữa mới tới rồi ổng quay đầu xe lại về quê trên Tam Nông. Đường vào nhà nó hai bên là ruộng lúa thôi nhà cũng thưa với xa nhau, đường này mà chạy x era được cũng hay nè tui là lọt ruộng chắc luôn. Tới trước nhà mà ngại không dám vào lỡ không phải nhà nó chắc quê chết mà không biết đi đâu luôn mới ghê.
– Em gái cho anh hỏi xíu, nhà của…Trọng ở đây phải không ? – tui hỏi.
– Dạ, đúng rồi anh kiếm anh hai có gì không ?
– Anh bạn học trên Cao Lãnh xuống chơi thôi anh trai em có nhà không ?
– Có anh, ở sau nhà á để em chỉ cho.
Nó định kêu anh hai nhưng tui dặn đừng có la lớn chỉ tui chổ được rồi. Thấy nó phía sau hè rồi cũng cách mấy chục thước sau cái đám bông vạn thọ với cúc là mấy ngôi mộ kế tiếp nhau. Bỏ cái ba lô trên giường tre phía sau hè tui đi ra ngoài vườn chổ nó rồi lên tiếng chọc cho nó chửi nghe chơi.
– Anh hai giỏi quá đang làm gì đó cho em làm với coi.
– Thằng chó, chưa chịu về quê, đã tao trốn còn theo ám tao nữa à.
– Ờ, bạn mới tới mà đuổi rồi à méc mẹ cho coi.
Nó đang ngồi nhổ cỏ xung quanh mộ rồi nói:
– Méc đi kế bên nè.
Tự nhiên tui thấy có lỗi xíu nên im rồi ngồi xuống cạnh nó nhổ mấy bụi cỏ đang lên xanh rì xung quanh mấy ngôi mộ đất.
– Tay bị vậy không ở trong nhà còn ráng ra đây làm.
– Tao không làm thì ai làm ?
Nó nói cũng đúng nhà có ai đâu nhỏ em còn nhỏ xíu mà, nhắc mới nhớ không thấy ngoại nó đâu.
– Mà ngoại đâu rồi không thấy vậy ?
– Đi chợ chắc sắp về rồi.
– Mấy cái luống bông này trồng bán tết hả ?
– Ừ.
Ngồi làm cỏ phụ nó lát sau thì ngoại về kêu vào trong nhà vì trời cũng bắt đầu vào trưa nắng lên cao rồi.
Tui cầm cái thao múc nước xối cho nó rửa tay rồi nó ngồi xuống cái giường tre phía sau hè cách cái sàn nước tui đang rửa tay chừng vài bước chân. Nước mát lạnh và trogn vắt rửa mặt thích ghê từ hồi lên Đồng Tháp tới giờ da tui trắng lên thấy rỏ do nước ngọt phù sa chứ quê tui nước còn nhiễm phèn nhiều. Tui thấy ngoại bưng ra cái ca đựng dưa gang dầm đá kêu tui với nó ăn cho mát.
– Nhà con ở đâu ? – ngoại hỏi.
– Dạ nhà con ở xa lắm…tuốt dưới Sóc Trăng lận.
– Con học chung với thằng Trọng dưới đó hả con ?
– Dạ, con học chung lớp qua tết này đi thực tập chung nhóm với nó luôn nè ngoại.
– Ừm đi cho có bạn bè, ở nhà còn nhờ gia đình chứ ra ngoài bạn bè mà tốt thì ngoại cũng đỡ lo.
Trời ơi tui nói xạo không chớp mắt luôn mà ngoại tin còn giao trứng cho ác nữa chứ hehe, nhưng không sao chỉ bị nó lườm thôi thế nào lát ngoại đi nó chửi cho coi.
– Mà gần tết rồi con không về quê sớm nhà xa tuốt dưới mà con.
– Dạ, nhà con về sớm cũng không có ai một mình buồn với Trọng nó bị cái tay vậy nên con lên coi tình hình sao đó mà.
– Nhà cũng ít người, bà cháu mấy năm nay tết cũng như ngày thường à con,có con lên chơi cũng vui ở lại vài bữa hay ăn tết ở đây cũng được bạn thằng Trọng ngoại coi như con cháu trong nhà hết à.
– Dạ con cảm ơn ngoại.
– Ơn nghĩa gì con.
Nói xong ngoại đi vào sau bếp đi làm cơm, mặc dù là khách để ngoại nấu lui cui dưới bếp coi sao được tui phải vào phụ nấu chứ trước sau gì cũng làm dâu mà. Nói cho sang vậy thôi chứ ế lòi họng có ai thèm ngó đâu. Nó chặn tui lại không cho vào nhà.
– Nảy giờ mày nói điên khùng gì vậy, biến về quê cho tao dùm cái ?
– Anh hai làm gì căng dữ vậy, tui méc ngoại à…
– Mày dám…
– Sợ gì chứ.
Nó đá vào mông tui một cái rồi đi theo vào trong nhà như sợ tui nó bậy bạ gì đó mà ngoại nó biết được. Cũng thương nó phải gánh vác gia đình sớm không được một gia đình trọn vẹn có lẽ vì đó đã tạo nên tính cách lầm lì ít nói của nó. Tui với nó lây hoay trong bếp một chút cũng xong mấy món rau vườn đơn giản ăn kèm cá đồng kho và trứng luộc. Nhỏ em nó còn đang học tiểu học dễ thương lại ngoan hơn anh nó nhiều. Vụ cái tay nó bị vậy cũng do đi làm thêm kiếm tiền do vác đồ nặng không may bị té ngoại nói tui nghe hết rồi có kêu nó đi khám nhưng nó nói không sao. Cơm nước xong ngồi kế bên nó trên giường tre sau hè vì nó mát gió thổi hiu hiu.
– Tay còn đau nhiều không ?
– Bớt rồi, ê ê thôi.
– Ráng ăn uống chắc qua tết là tháo ra được rồi đó.
– Mày không về nhà thiệt à ?
– Về chứ, mà không phải bây giờ. Từ đây ra thị trấn xa không ?
– Hơn 1 cây số, có gì không ?
– Để coi tình hình rồi nói sau giờ không biết được. Thôi tao ngủ chút, nhức đầu rồi, tối qua éo ngủ được.
Chiều tui với nó đi một vòng ra chợ thị trấn coi như là đi chợ tết đó mà nhưng thật ra tui để ý phía trước trường tiểu học còn một khoảng trống rộng chỉ mới có vài người bán hàng thôi. Tui hỏi ý nó xem chịu bán đồ tết không tui cho mượn vốn mua đồ bán vì tui còn một khoảng tiền tiết kiệm trong thẻ nếu nó chịu thì lát ghé cây atm rút. Nó có một bà dì 7 bán trong chợ này mà khu dưới bán rau cải sau khi nói chuyện thì bả cũng kêu bán thử đi có gì bả bán phụ dưới này thêm cho với bả cũng quen mấy mối trái cây trong chợ lấy giá cũng rẻ. Thật ra mua trái cây tại vườn bán mới có lời chứ mua lại bán thì lời ít bán mệt thêm thà không bán với ở quê tết năm nào tui không ra bán phụ cho mấy bà dì nên có kinh nghiệm.
Buổi tối tui ôm cái gối đi theo nó ra sau hè chổ cái giường ngay sàn nước đó. Trong nhà có giường cho tui ngủ chứ không phải là không có mà do nó ngủ ngoài này muốn ra ngủ chung nó cho có hơi đó mà lậm mùi nó rồi hihi.
– Không ngủ trong nhà ra đây chi