Truyện Gay Sinh Viên Sư Phạm - Chương 4
Phần 4
Chạy tầm 20 phút hơn thì tới một bãi bồi ven sông Tiền nước khu này chắc không sâu lắm thấy có mấy người giăng lưới ngoài xa xa chổ mấy khóm lục bình được neo lại bằng mấy thanh tre chơi vơi ngoài xa. Nhìn con nước đỏ ngầu phù sa gió thổi mạnh làm tui thấy ớn lạnh.
– Lấy đất ở đây đó hả ?
– Ừ.
– Mà có thấy đất gì đâu ?
– Lặn xuống lấy chứ nó có khơi khơi cho mày lấy đâu thằng ngu.
– Ờ.
– Đừng lội ra xa quá nha tao không biết bơi đâu mà vớt…
– Cái miệng mày nói bậy bạ hồi tao bỏ ở đây luôn à.
– Phù phù….phun nước miếng nói lại coi như tao chưa nó gì đi chúc mày may mắn.
Ba thằng nó cởi áo với quần dài ra rồi lao ùm xuống bãi sông nước tầm ngang nữa người nếu ra xa hơn chắc sẽ lên tới ngực chứ không cạn đâu mùa này lũ còn chưa rút mà.
– Ê bây ở đây có con chem chép nè cũng bự ghê đó mò tối hấp nhậu bây.
– Ngon mậy hai thằng bây mò đi, tao kiếm đất sét trước cái.
Tui với 2 con nhỏ kia ngồi trên bờ canh xe với giữ quần áo cho 3 thằng đó mà ngáp lên ngáp.
– Bạn học năm mấy rồi ? – tui hỏi.
– Năm 3 còn bạn ?
– À vậy kêu chị chắc lớn hơn rồi, em mới năm nhất à hihi ngại quá.
– Không sao chị em gì không biết hơn nhau có nhiêu tuổi đâu, kêu tên cũng được.
Nói là tui nghe cái mòi mấy con mòng mén mê trai cưa sừng làm nghé rồi hèn gì hai thằng kia cho đi theo chứ khơi khơi dễ gì. Nhìn 2 con này điện nước cũng tròn lắm, khoa mầm non là khoa không có con trai nên nên toàn nữ như một vương quốc mẫu hệ ấy lạc vào chỉ có nước chết không ra được với mấy má.
Hơn nữa tiếng chờ mãi chán mà tụi nó ra xa quá kêu không nghe thấy mẹ gì nữa nên tui quyết định mò xuống dưới coi sao. Để xe cho 2 con sò ngồi canh, lỡ cướp chắc tụi cướp lời được xe đồ đạc với 2 con sò nữa.
– Trọng ơi! – tui kêu.
Nghe im ru không trả lời tui luôn ta, mặt trời chiếu chói mắt quá nhìn xa không rõ đâu là đâu luôn, đất dưới chân mỗi lúc một lún dần bước chân rất khó khăn.
Tui chỉ nhìn thấy xa xa hai thằng bạn của nó đang mò mấy con chem chép lâu lâu lại trồi lên cho vào cái túi nilon. Đột nhiên quần tui bị tuột cái nghe mát lạnh thằng quỷ đó rồi lên làm mém xỉu. Vừa nắm quần tui vừa chạy bị nước cản lại có chạy được nhiêu đâu. Nó thảy 2 cục đất sét xám với đỏ qua kêu tui mang lên cho ráo nước lát bỏ vào túi sau còn nó thì đi kiếm thêm coi còn đất nào màu lạ lạ không. Công nhận nó dẻo như là đất làm gạch vậy mà nói mới nhớ nhìn qua bên kia sông có mấy cái lò cao cao là lò nung thật hèn gì đất ở đây dẻo vậy chứ.
Sau một hồi thì tui với nó cũng lấy thêm được một ít đất sét màu hồng nhạt nhìn cũng không tệ rồi quay lại mò chem chép với tụi kia. Mấy thằng này mò sao hay quá tui rờ rờ sao không đụng con nào hết trơn ta mà đụng trúng con khác và bị cu Trọng cho uống nước thấy mẹ luôn. Lát tui dụ 2 thằng kia cùng phe ôm nó lại cho tui tuột quần hehe nó thoát được chửi tui như con không đẻ hên mà chạy kịp vào gần mé bờ nó ngại hai con sò trên bờ nên không dám lòi lên.
– Mày ngon lắm, trả cho tao chưa thằng chó ?
– Đéo thích trả, ngon lên đây mà lấy. Cho mọi người chiêm ngưỡng chút nào.
Nó móc đất xìn chọi tui, tui né dễ gì trúng. Chỉ có bị nó dụ có người lấy đồ trên xe kìa tui quay lại nó vố 1 phát sau đầu o…e…e…e. Ngâm nước lâu quá bệnh với tối rồi chổ lạ quắc nữa lỡ má nào ở đây mê trai không chịu đi đầu thai kéo xuống chơi some luôn không chừng. Vừa nghĩ tới là lạnh sống lưng à, cái này nói thiệt không có giỡn người ta hay phát hiện trôi dạt vào bờ lắm sông Tiền này rộng mà biết đâu mà lần.
– Trả nè, lên nhanh về lạnh quá tối rồi, tao thấy ớn ớn.
– Mày không ăn dọng luôn đi trả chi sớm vậy ?
– Không lấy tao quăng mặc quần lót chạy xe về nha hôn. Hay muốn tao mặc quần lại dùm cho mới chịu.
– Thằng nào cởi thằng đó mặc lại cho tao.
Tưởng nó nói chơi thôi tui quăng cái quần lại chổ nó nó chụp rồi quăng lại mặt tui. Thấy nó có vẻ nghiêm túc không giỡn lắm, trời gió mỗi lúc một to và tối sầm đi.
– Đi xít lên đây mặc cho nè. – tui vừa nói xong thấy có một bóng đen mờ mờ nhá nhem không rỏ đang dần tiến về phía sau lưng nó. Tui lấy tay dụi mắt tưởng mình nhìn không rõ nhưng không hình như bóng một ai đó có vẻ như là người nữ mà nữa ẩn nữa hiện. Trời đụ mới nhắc hồi nãy giờ tới luôn linh thật vậy trời. Tui cố gắng kêu lớn 2 thằng kia để coi nó có sợ mà bỏ đi không nhưng hình như tui lạc giọng mất hút trong màn sương chiều mỗi lúc một dày, trời tháng những tháng cuối năm mau tối thật chứ.
– Trọng mặc quần vào nhanh lên bờ đi, có chuyện không hay rồi. Lần này tao nói thiệt luôn đó không giỡn đâu.
Vừa xong nói là nó đơ ra luôn.
– Chân tao không dỡ lên được bị dọp bẻ rồi.
Tui lao nhanh ra phía nó nước gần tới ngực nhanh thật chứ mỗi lần sóng đánh vào là nó sẽ bị kéo ra xa mặc dù nước đang rất phẳng lặng. Chân tui cũng bị lún vào lớp đất sét nhão một tay kéo ngang hông nó mà rất nặng như thể có con quỷ nào dành trai với tui vậy không cho kéo vào.
Con đĩ l*n nào dám dành trai của tao tao rạch tét háng nha chưa có khôn hồn thì buông nó ra mau lên. – tui nó lẩm bẩm trong miệng thằng kia không nghe được đâu.
– Hai tay mày còn quơ được không ?
– Tao ớn lạnh quá cử động không được luôn như có ai…xong họng nó im luôn.
– Mày đọc câu này: xxx….xxx…xxx không đọc được thành tiếng thì đọc trong đầu cũng được.
Tui cảm thấy nó lạnh ngắt và trơn tuột như là đang ôm một cục nước đá đang tan chảy ra vậy, càng cố siết lại càng tuột hơn và cái cảm giác lạnh đó mỗi lúc một lan dần lan dần qua tay tui cứng đờ. Trong tình huống nguy cấp này thì chỉ còn một cách để cứu cả hai thôi mà không biết có hiệu quả không nữa nhưng phải thử thôi…
Có lẽ tui phải sử dụng tuyệt chiêu cuối rồi mới thoát được trận này không là bỏ xác với tụi nó quá. Tui bắt đầu đọc chú: xxxx/xxxx/xxxx…..được 1, 2 biến là kéo nó bật mạnh lên trước như vào thoát khỏi một sợi dây cột vô hình nào đó. nhẹ re coi như con quỷ kia biết điều còn sợ chứ gặp mấy con cao tay ấn còn lấy máu chó tạt mặt nó còn may ra, thôi kệ thoát được là may rồi. Cái quần đùi của nó màu đỏ nữa chứ nãy giờ tui mới để ý vừa bị trôi, nhanh tay tui chụp lại kịp không là trôi theo dòng nước con kia lấy về làm của hồi môn chờ ngày đón chồng xuống ở chung. Mấy con quỷ này chứ ghê lắm tui đã bị một lần năm lớp 12 rồi nên có kinh nghiệm và được sư phụ truyền dạy đối phó tụi này. Năm đó tui cùng với tụi bạn tắm sông ở nhà đứa bạn chung lớp mà phía sau nhà nó toàn lá dừa nước trong con rạch âm u lắm ít người qua lại mà nó cũng dấu không cho ai biết từng có một vụ chết trôi ở đó.
Tui cũng bị kéo nhưng tụi bạn lôi lên kịp và sau đó là bệnh nặng luôn người lúc nóng lạnh da xanh xanh không hồng hào cho tới lúc gặp được sư phụ. Ổng ngồi bấm bấm tay nói và mô tả y chang cái chổ tui đã tắm mà còn biết thời gian luôn nữa mới ghê và kể vì sao tui lại bị chổ đó nữa, sau đó hỏi lại đứa bạn nó xác nhận là có thiệt. Quất cho tui 2 lá bùa hộ thân với 1 bài chú giúp thoát tụi nó lúc nguy cấp. Ổng nói cơ địa tui dương suy âm khí dễ vào nên cẩn thận đi mấy chổ lạ cảnh giác dù mình không chọc ghẹo họ nhưng họ thấy ai không giữ được thì cướp…
Lá bùa thì tôi luôn mang bên mình mà do xuống nước nên nảy bỏ trên bờ chung cái quần dài rồi nên nó mới có cơ hội tấn công đó chứ. Sau vụ này tui phải cẩn thận hơn chứ không lơ là đi mấy chổ lạ lạ mà trời tối nữa với thằng quỷ này nữa mặc quần đỏ dụ dỗ nó theo nữa. Mấy bạn đi đêm hay chỗ lạ hạn chế mặc đồ màu đỏ hay đen vào ban đêm vì dễ thu hút tụi nó đi theo tưởng đồng loại thì đừng hỏi sau nước biển lại mặn. Kéo nó lên bờ và mặc quần vào cho nó rồi bóp hai chân nó cho máu lưu thông.
– Đỡ chưa nè, cử động được chân không ?
– Rồi mà tê quá.
– Um không sao rồi lát hết à. Ngồi nghỉ tí đi.
Tui đi lom khom gom mấy cục đất cho vào cái túi rồi máng lên xe cho nó.
– Nảy giờ tụi bây đâu sao im re kêu quá trời không nghe, tao tưởng bỏ xe hay bị chuyện gì rồi chứ.
– Trọng nó bị chụt rút thôi không có gì đâu về thôi tối rồi. – tui nhanh nói.
Để tụi kia nghi rồi nói xàm xàm lát hồi con quỷ cái đó bò lên kéo theo đồng bọn thì một chục trai cũng không đủ cho tụi nó some đâu. Tui đưa cái quần tây cho nó mặc vào với áo thun giờ lạnh mà chiều đi không mang theo áo khoác nữa chứ.
– Chạy xe về được không vậy ? – tui hỏi.
– Hên xui.
– Tui không biết chạy xe đâu đó nha, hông ấy kêu bạn ông chạy về dùm.
– Khỏi!
Sợ nó còn mệt tâm trạng chưa ổn mà chạy xe thì nguy hiểm nhưng nó nói vậy rồi thôi tụi kia cũng không phiền nữa mà dọt xe về trước.
– Mày đem đất về nhà trọ đi mai tụi tao qua lấy.
– Ừ.
Nó ngồi dậy rồi lên xe bật đèn vì trời đã tối mà đèn đường thì lờ mờ chấm đỏ, con đường tỉnh lộ 848 ngoằn ngèo trong đêm xuống. Xe vừa chạy tui ôm ngang hông nó rồi nhìn lại phía bãi sông xa dần vẫn cái bóng mờ ấy còn hiện hữu đâu đó, tạm biệt nhé…bà chị.
Trên đường về cả tui và nó đều im lặng như cả hai vừa trãi qua một điều gì đó rất mông lung nhưng nó là thật không chỉ còn là cảm giác. Nó thì vẫn để êm cho tui ôm và gục đầu vào lưng nó. Giờ thì tui hết sợ rồi đủ đồ chơi khô máu tụi kia luôn ôm là bảo vệ luôn nó khỏi bị bất trắc vì đường về nhà vẫn còn xa lắm. Chắc nó cũng thấy lạnh nên chạy hơi chậm lại.
– Đói quá đi ăn gì rồi hả về hén ? – nó hỏi.
– Sao cũng được.
Chưa tới bến Bắc có một cái quán cháo lòng, hủ tiếu thì nó tấp xe vào nên tui bước xuống theo sau.
– Cho con 2 tô cháo.
– Rồi chờ xíu có ngay, thêm hành ớt cay nhiều hay ít gì không? – chủ quán hỏi.
– Tao đi đái cái ngồi đây đi.
Tui mắc cười vì cái kiểu nói chuyện vô duyên của nó đã trở lại có nghĩa là nó bình thường rồi chứ nó mà hiền hiền thì có vấn đề thiệt. Nó đi xíu tui cũng đi theo mà lại chổ bà chị đang đứng bán.
– Chị bỏ em 1 tô thêm thịt không lòng, tô kia thì thêm thịt và có lòng. Hai tô nhiêu vậy chị ?
– 30 chục em!
Tui trả tiền trước luôn cho rồi lát về cho nhanh với lại nó đi không có mang theo cái bóp tiền lát tính tiền nó ngại nói tới lui. Vừa ngồi xíu thì nó ra tới.
– Đi lâu vậy ?
– Bộ móc cặc ra muốn đái là đái hả mà nhanh với chậm ?
Đang ăn uống nên thôi im nói hồi khỏi ăn với nó luôn, bà chủ quán bưng ra hai tô cháo để lên bà kèm với đĩa rau cải chén nước mắm ớt mặn mùi thơm của tiêu hành ngò làm thèm ăn liền. Nhìn sơ qua là biết tô nào của nó rồi tui đẩy qua cho nó. Tô của tui chỉ có thịt với xương thôi không có phèo hay gan huyết gì đâu khỏi mò. Nhìn nó ăn ngon lành tui cũng vậy có lẽ do trời lạnh với đói. Thôi kệ xem như một trãi nghiệm mới trong cuộc đời không đi ra ngoài sao trưởng thành được. Đang ăn thì nó ngưng đũa nói: