Truyện Gay Sinh Viên Sư Phạm - Chương 3
Phần 3
Tối thức khuya sáng đương nhiên là còn ngủ nướng rồi trừ khi hôm nào học từ tiết một là phải dậy sớm dành nhà vệ sinh này kia không thì nằm ngủ cho đã khỏi dành giật chờ đợi ai. Hôm nay hai thằng nhóc chung phòng đi học từ sớm có tui học tiết 7, 8 chiều lận nên không cần dậy sớm làm gì. Người ta nói sau cơn mưa hay mọc lên mấy cây nấm mà giường tui không có mưa cũng có cây nấm mọc lên ngay giữa háng của hắn. Nó hay mặc quần thun bóng đá banh với quần tây thôi không có mặc quần vải nên khi u lên nhìn một cục đội cả cái mền quần lót nó bị giãn nên không thể kéo cây nấm đó nằm bẹp xuống được đâu. Tui lấy chân gác đè lên cu nó đang cứng thì nó đẩy ra rồi quay mặt vào tường đưa cái mông thấy ghét, chọc nó chửi nghe riết nghiền không chửi không chịu được. Bàn tay tui xoa xoa bóp bóp bên ngoài cặp mông nó.
– Đừng có phá để tao ngủ coi thằng quỷ nhỏ.
– Trễ học rồi kìa, nằm rồi lát chạy không kịp mặc quần hén.
Nó lấy tai nghe cắm vào điện thoại nghe nhạc tiếp không thèm trả lời tui, nắm cái lung quần nó kéo ra rồi buông bụp bụp mà nó cũng không thèm để ý luôn nên thôi không thèm chơi với nó nữa mắc công nó điên lên là mệt. Bữa thấy nó đánh nhau với thằng nhà trọ kế bên rồi 2 mắt đỏ ngầu chảy máu miệng luôn không biết chuyện gì đó mà tui hỏi nó im ru nên thôi không dám hỏi nữa. Tui nằm xuống kế bên nó lấy điện thoại bấm bấm xàm xàm thôi.
– Nay ăn cơm với gì để tui đi chợ mua luôn cho lát khỏi đi ? – tui hỏi.
– 2 cái trứng!
– Gì nữa không ngày nào cũng ăn trứng riết không ớn hả ?
– Mua đi về tao trả nói nhiều quá!
Lúc mới ở thì còn nấu cơm nồi ai nấu, sau làm biếng tốn điện nữa nên ai học về sớm thì ghim lên đồ ăn thì ai muốn ăn gì nấu hôm nào hứng thì nấu ăn chung không thì riêng như cá trê hay cá tra là cho nó ăn một mình ên nó đi không rớ cá da trơn…nhiều lúc nấu dư cho nó mà lúc ăn lúc không cà tưng lắm.
– Nãy có con nhỏ nào kêu chiều lấy đất dư cho nó luôn kìa.
– Con nào ?
– Ai biết, nói học chung lớp đó. Kêu nó chờ mà đi về rồi lúc mấy người đang tắm đó.
– Mà lấy đất gì vậy? cho đi chơi với coi.
– Ở nhà đi theo chi cho mệt. Chiều mày không học à ?
– Có mà về cũng sớm tầm 3 giờ mấy 4 giờ. Mà đi xa không ?
– Bên Lấp Vò chạy lên nữa.
– Chiều tui cũng đi.
– Ai cho ?
– Thích.
Cơm nước xong tui nằm coi bài còn thấy nó làm bài tập tiếng Việt như học sinh cấp một ấy rất là buồn cười. Vì dạy Tiểu học nên phải biết làm hết từ ca hát múa vẽ cho tới may rồi nặn đất…mà nó cũng khéo tay nhìn không tới nỗi nào chỉ mỗi tội lười là hàng đầu thôi, tui hay đi theo ghẹo nó lúc học bài. Nhìn thấy mấy cuốn sách Hóa của tui nó ngáp rồi la nhức đầu quá muốn đi ngủ.
Vào những năm này lượng sinh viên đông mà cơ sở trường còn chưa đủ đáp ứng nên việc chia ca học rất lộn xộn lên cả 3 ca tiết 12 cũng có 7, 8 giờ tối mới xong còn học giáo dục thể chất nữa nên sinh viên học rất áp lực và dễ bị điên có khi 12 giờ trưa xách đầu đi học lịch thì thay đổi như chớp không gọi trước là không biết đâu mà lần.
Hai thằng chung phòng sao về nhanh vậy ta mới ăn xong nằm xíu mà thấy tụi nó về ròi. Tui cũng nói chuyện xã giao thôi thấy thằng Ân còn dễ thương chứ thằng Khoa mặt gà mái thấy mịa luôn không hỏi thì thôi tui không hỏi trước. Được cái hai thằng cũng gọn gàng với ít làm ồn và hay đi chơi ít ở trong phòng ăn cơm ngoài nữa chẳng thấy nấu nhà có điều kiện mà.
– Ông chưa đi học hả nảy tui thấy thằng lớp ông thì phải ?
– Tiết 7, 8 mà ta?
– Alo….An hả bộ đổi lịch học hay gì vậy lớp trưởng? – tui lấy điện thoại gọi cho thằng lớp trưởng.
– Um, nảy có nhắn tin cho cả lớp rồi mà, bộ ông không nhận được hả?
– Thấy cái tin nhắn nào chết liền.
– Học lâu chưa ?
– Mới vào nhanh đi.
– Ok vào liền đừng báo vắng tui nha học lại thấy mẹ.
Thồn mấy cuốn sách vào cặp rồi mặc chồng cái quần tây vào quần đùi luôn trể rồi chứ còn thay quần lót gì nữa mặc 3 lớp luôn.
– Sáng có thằng nói không kịp mặc quần giờ thì co thật rồi haha… – giọng nó mỉa mai.
Tui đá đít nó cái. – Mày hay lắm, rồi chạy thấy mẹ luôn được cái băng qua đường là tới trường nên cũng nhanh mà hên là học dãy A từ cổng vào là tới luôn nên cũng gần không xa lắm.
– Lát học xong lớp đi đăng kí học GDTC mày đi không ? – Lớp trưởng.
– Đi chứ. Mà chọn học cái gì vậy ?
– Karate, vovinam, múa hiện đại, bóng chuyền, cầu lông, đá banh, cờ vua…
– Sao tao thấy môn nào tao cũng ngu hết vậy ta, cờ vua khỏe không dùng sức chắc được.
– Cờ vua chỉ cho khuyết tật với không đủ điều kiện sức khỏe tham gia mấy môn kia mới cho đăng kí thôi mày.
– Đệt bất công vậy.
Hai tiết trôi qua nhàm chán và buồn ngủ vì ngay giờ trưa luôn mà, học xong bị tụi nó lôi kéo đăng kí Vovinam nhưng tới phút cuối tui thay đổi ý định đăng kí Karate mình chơi vậy đó biết đâu học chung với lớp khác có gì mới chứ lớp tui chưa tới 15 thằng con trai mà thằng nào xấu đều ốm đen đen nhỏ con không có gì xíu cơ bắp gì ráo nhìn phát ngán. Tui coi điện thoại thấy hơn 1 giờ xíu xíu về ngủ cho khỏe chứ giờ nắng đi lang thang còn mệt hơn. Thấy cửa khép và chốt trong, tui luồn tay vào lay nhẹ kéo sang bên cánh cửa mở ra hai thằng kia đang ngủ nên khóa lại đó mà biết vậy nên tui cũng không làm ồn tụi nó vào ngủ luôn làm biếng thay đồ ra nữa. Cái giường bổng trở nên rộng rãi do nó đi học rồi, nằm lăn qua lăn lại chán tui lôi mấy món đồ của nó để ngay trên đầu nằm coi…viết, thước, màu tô…mấy bài kiểm tra giấy của nó điểm cũng không tệ, mấy cái vỏ thuốc lá bên trong không còn điếu nào, cuộc sống nó tẻ nhạt nhỉ chẳng có gì thú vị vậy mà nó ở đây cũng hơn hai năm rồi sao? Trên bức tường có mấy bài thơ sến súa chen lẫn thô tục của tụi sinh viên của để lại chi chít trên tường không biết nó có viết bậy trên này không thấy chữ giống giống.
Tui kéo cái mền bị nhồi thành một cục của nó ra thì thấy cái quần lót hình như giặt rồi mà đem vào chưa chịu máng lên sào đồ thứ bầy hầy tui mà dấu là cho thả rông luôn nó chỉ có 3 cái thôi không có nhìu bữa nào mưa ướt là khỏi thay khỏi mặc ở dơ không tắm nữa.
Đang ngủ giật mình vì bị nó bóp mông, tui quay mặt ra thấy nó ngồi kế bên áo sơ mi trắng mặt nham nhỡ cổ còn đeo thẻ sinh viên chưa kịp tháo xuống nữa hai mắt nhìn như muốn ăn thịt tui đến nơi, rồi nó mở từng cúc áo banh ngực ra quăng cái thẻ lên đầu giường.
– Nằm xích vào coi! – nó nói xong thì quay luôn cây quạt cho hướng nó đang ngồi.
Nó ngồi đó chém gió với cái quạt tui nằm ngang tầm mắt thấy được mấy cái khía bụng nó cũng coi như là có cơ múi với người ta. Đũng quần nó căng bó nhìn thấy rõ dù nó mặc quần tây cũng rộng không phải may ôm sát cơ thể. Chỉ tại trứng nó to quá thôi nên thấy bự tui nghĩ vậy thôi chứ có thấy được của nó đâu nhưng nhìn đoán cũng không sai mấy đâu vì một đùm to mà bình thường cu không cương thì sẽ nhỏ phần to còn lại tất nhiên là trứng rồi =))
Nó nhìn thấy tui cười cười thì bóp mỏ tui.
– Cười cái l*n gì ?
– Cười con c*c.
Nó vả đầu tui mấy cái chửi tui hỗn, chắc nó không có quá nó trùm luôn.
– Vậy chiều có đi lấy đất không ?
– Có, mà đéo cho mày theo đâu con trai!
– Không cho tối ngủ với tao.
Vừa nói xong nó bay lên đè người tui bị kịp giữa 2 đùi nó rồi, kì này thấy mịa với nó nữa rồi.
– Nói gì nói lại coi ?
– Có nói gì đâu nè. Buông tao ra đau, không giỡn nữa thằng chó.
Nó khóa 2 tay tui lại rồi bóp mỏ.
– Xin lỗi anh Trọng mau lên. Lần sau em không dám hỗn láo vậy nữa. – nói ra lệnh.
– Quần què chứ anh, anh c*t….- tui chửi một tràng trong bất lực. Nó mạnh tay quá với mệt mà biết tính nó càng cứng nó càng dữ không tha cho đâu thà năn nỉ nó thì may ra.
– Em lỡ dại, anh tha cho em đi.
– Anh nào tha ? anh phòng nào ? – nó hỏi móc họng ghê tui không mún kêu tên nó nên nói trỏng.
– Anh hàng xóm.
– Hàng xóm nè!
Vừa nói vừa quất tui mấy phát vào mông rát luôn. Thôi không giỡn nữa mệt thở không ra hơi. Hai thằng quỷ kia nhìn qua còn cười xúi nó xử tui không buông tha.
Mà trong phòng tụi kia đều kêu nó là anh Trọng có tui là không kêu thôi nên nó ghét mà làm được gì nhau, mấy phòng khác qua chơi tui đều kêu bằng anh mặc dù nhỏ tuổi hơn nó.
– Nghe nè!
– Um chờ tao xíu gặp chổ bến bắc Lấp vò.
Nó leo xuống khỏi người tui rồi thay cái áo sơ mi ra mặc lại cái áo thun xanh da trời hồi sáng còn treo trên sào rồi đi tuốt. Tui cũng tuột chạy theo sau mới nhớ chưa thay áo sơ mi nên vội thay ra thấy nó đang dẫn xe. Nhà trọ chật nên xe để chung với chủ, khi nào lấy phải lên phía trước cũng hơi phiền nên tụi nó mà đi khuya là không về nhà trọ luôn là vậy. Ngủ bờ bụi không thì qua phòng ghệ ngủ sáng mới về.
– Ê chờ tao đi với!
– Ở nhà đi thằng chó đi theo làm gì ? Ai chở ?
– Mày chứ ai. Không cho tao cũng đi đi lạc mày chịu trách nhiệm.
Tui lì leo lên xe nó ngồi đuổi không được bạn nó gọi hỏi sao lâu vậy nên nó đành lòng phải chở theo tui bất đắc dĩ haha. Mà hồi đó chưa có quy định đội mũ bảo hiểm đâu nên không phiền phức như bây giờ lên xe là đi. Tới 15/12/2007 mới có qui định bắt buộc đội mũ bảo hiểm. Chạy xe thẳng xuống bến Bắc nó dừng lại chổ quầy bán vé thấy móc móc không ra xu nào chắc bỏ tiền trong cặp hay gì rồi.
– Bao nhiêu vậy anh ? – tui hỏi nhân viên bán vé.
– Bốn ngàn.
Xong đi đi….phà sắp chạy xuống vừa kịp rời bến. Nắng chiều vàng rực giữa dòng sông Tiền lấp lánh theo con nước rẽ đôi dòng. Nhìn mây trời ngẩn ngơ tui thấy gương mặt nó thật đẹp dưới góc nghiêng của ánh chiều ẩn chứa đâu đó những khoảng lặng. Lên xe gặp đám bạn nó 3 thằng với 2 con bánh bèo nữa đang chờ.
– Làm quần gì lâu giữ vậy thằng l*n tụi tao đợi nắng cả buổi. – một thằng lên tiếng.
– Mắc đụ chứ làm gì!
– Mặt mày con nào dám đưa l*n cho đéo.
– Chắc mày có quá.
– Không thấy 2 em xin tươi hả mậy ?
– Đéo…
Tui thấy xa lạ như giữa hành tinh nào đó vậy, tụi bạn nó cũng nói chuyện tục không thua kém nó giáo viên dạy học sinh cấp một đó trời. Kiểu này hỏi sao học sinh mới cấp 2 đã biết chịch chọt rồi do tụi này cầm đầu dạy chứ không ai hết. Cả đám vừa chạy xe vừa nói chuyện thì mới biết con con nhỏ kia học mầm non cũng có phần nặn hoa quả nên đi theo xin đất mấy con nào khôn trai lấy sẳng nó xin.