Truyện Gay Sinh Viên Sư Phạm - Chương 15
Phần 15
– Ngủ chưa phòng 6, mở cửa đi ! – tiếng thằng chủ nhà thì phải.
– Đợi chút. – tui trả lời.
Tuột xuống giường bật cái đèn lên mở cửa thì thấy thằng chủ nhà, hai thằng công an với hai thằng dân quân đứng.
– Kiểm tra an ninh thôi chứ không có gì. – thằng chủ nhà nói.
Một thằng công an bước vào nhìn xung quanh rồi coi sau cửa với dưới giường quay qua hỏi thằng chủ nhà:
– Phòng hai người hả ?
– Hai người.
– Có giấy tờ không ?
– Có chứng minh nhân dân.
Hỏi xong nó quay đi ra khỏi phòng nhìn nhìn tui. Tui chửi thầm trong bụng nhìn con ca*c tao nè mà nó chưa xuống hết kịp còn bị độn lên lấy tay che nó mà hỏi giấu cái gì trong quần chắc độn thổ quá. Còn thằng cu Trọng giả bộ ngủ như chết trong mùng không thèm dậy. Tụi nó đi xong tui tắt đèn khóa cửa rồi vào lại mùng nằm bực mình. Đang nằm ôm trai cái bị tụi công an phá đám à, mà hai thằng đó mông nhìn hấp dẫn vãi to. Tưởng tượng thằng Trọng làm công an hợp hơn hai thằng hồi nảy đó chứ.
– Ngủ đi, kệ tụi nó. – nó nói.
– Có phòng nào bị bắt không hén, lỡ vào gặp hai đứa đang chịch chắc vui kì này tụi bánh bèo tiêu đời rồi. Có bị lần nào chưa hén ?
– Có rồi, ngủ đi nhiều chuyện quá.
– Mấy nhà trọ đứa bạn sao không nghe bị đi kiểm tra ta ?
– Nhà trọ nào cho nó tiền thì khỏi đi kiểm, không cho thì bị kiểm có vậy cũng không biết hoặc bà con nó là công an thì miễn.
Hèn gì nhà trọ đứa bạn nam nữ cho ở chung như vợ chồng luôn mà không có ai tới kiểm tra bao giờ trừ khi đi bắt trộm thôi vì em bả là công an phường dã man con ngan.
– Sao chưa chịu ngủ ?
– Hôn cái đi tao ngủ liền !
Nó quay qua hôn vào mặt mà tui không chịu đòi hôn chổ khác nên bị ăn đạp.
5 giờ 45 chuông báo thức reo tui đưa tay tìm cái điện thoại để tắt chuông rồi ngồi dậy ngáp tới lui nhìn thấy nó còn ngủ. Hình như nghiện mùi của nó tui cúi người xuống ngửi thằng bé nó một tí hihi…hình như biến thái thì phải. Lúc trước nó còn ngủ mặc quần lót hồi sau này thì hết mặc bị tui lôi kéo đó mà nên việc sáng thằng nhóc của nó chào cờ là chuyện bình thường thôi. Trèo ra khỏi giường đi cắm nồi cơm rồi đi vệ sinh cá nhân xong cũng 6 giờ. Tui ốp la hai cái trứng làm biếng mua bánh mì với ăn nó nóng, ăn với cơm cũng ngon mà nhà còn dưa cà cho xíu nước tương tỏi ớt là ngon.
Nó đi trước có hẹn với đám bạn bên kia bên bắc còn tui cũng chưa tới giờ học nên dọn dẹp gom đồ đi ngâm trưa về giặt xong mới đi học. Ra khỏi phòng thì cũng thấy dãy nhà trọ vắng hoe khu nam hầu hết là năm cuối nên đi thực tập cả rồi, ước gì tui cũng năm cuối ra trường luôn cho rồi học quài ngán quá. Kết quả thi học kì rồi cũng tạm điểm không cao nhưng cũng không tới nỗi rớt môn có mấy con bánh bèo là ghanh ghét nhau dành học bổng nên tan rã lớp chi ra thành nhiều nhóm khác nhau.
Học xong 4 tiết tranh thủ tui đi chợ về nấu cơm giặt đồ chiều còn 4 tiết thực hành nữa ngán cảnh đi sáng chiều thêm tối học tin học luôn rồi mới năm nhất mà học quá trời quá đất. Vì không đăng kí mấy môn phụ đến khi ra trường sẽ bị giam bằng khi chưa có tín chỉ thể dục, ngoại ngữ, tin học. Hôm nay học tin học cho vui canh ông thầy đi khuất tải nhạc, phim gắn usb vào xuống thì ẩn đi hihi mấy tiết đầu học word nên nhàm chán. Một ngày mệt rã rời khi về phòng cũng 8 giờ tối hơn tắm xong là tui leo lên giường nằm luôn còn nó thì soạn giáo án với học bài để đứng lớp nên tui cũng không làm phiền nó. Thời gian cứ trôi qua nó thì thực tập đi đi về về tui thì học học và học…Gần kết thúc ba tháng thực tập nó cũng đi làm thêm phục vụ nhà hàng tiệc cưới chung với tụi bạn buổi tối ngoài trung tâm thành phố còn tui thì vẫn cắm mặt vào những việc linh tinh thôi. Cuộc sống vẫn ổn trôi qua như thế tình cảm của hai thằng cũng không có gì mới anh em không phải anh em mà người yêu cũng không phải người yêu chắc là người thương. Nhìn nó giờ trưởng thành hơn xưa và ít nói tục sắp ra trường đi dạy học rồi nên chắc vậy đó mà. Con người người yêu cũ nó có xuống Cao Lãnh tìm nó nhưng không có vào phòng trọ tụi nó gặp đâu ngoài quán nước nên tui cũng không quan tâm. Sức khỏe tui cũng không tốt và hay bệnh nên cũng không có đi đâu xa chơi.
Một chiều tháng sáu những cơn mưa đầu mùa rơi rơi tui nhìn ra bên ngoài hiên qua mấy khe cửa nhỏ một bóng dáng quen thuộc cứ ngỡ là nó nhưng không phải.
– Chú tìm ai ạ ?
– Phải phòng này Trọng nó ở không con ?
– Đúng rồi chú. Mưa lớn đứng ngoài lát ướt hết có gì vào phòng rồi nói chuyện đi chú.
– Cảm ơn con !
– Chú là ba của Trọng phải không ạ ? Tại con nhìn thấy rất giống nó.
– Đúng rồi con.
Ba nó sau gần 20 năm trở về tìm nó, nhưng giờ này nó đi làm thêm rồi có khi tới khuya mới về tui cũng không biết sao nữa nhìn hai cha con giống nhau quá như hai anh em vậy chỉ khác nhau về tuổi thôi. Với tính cách cứng đầu của nó thì tui đoán còn lâu nó mới nhìn ba nó nhưng thật lòng thì tui cũng muốn nó nhận ba vì dù sao có gia đình người thân vẫn hơn nhưng không biết mở lời sao.
– Alo, nay mày làm về sớm không vậy ?
– Có gì không, ăn gì kêu tao mua cho à ?
– Không có, có người quen ở xa xa xuống phòng trọ tìm nè. Giờ nói sao với người ta chờ mày về hay sao nè ?
– Nay đám cưới sợ không về sớm được nếu chờ được chờ không thì sáng mai hã gấp nữa thì ra đây nói chuyện xíu cũng được.
– Ừ để tao nói lại.
Sau khi nói lại cho ba nó nghe xong thì xin số điện thoại và địa chỉ chổ nó làm ngoài trung tâm thành phố rồi đi tìm nó. Linh cảm tui sẽ có chuyện không hay sắp xảy ra khi nó gặp ba. Và đúng như dự đoán của tui thì đêm đó nó không về nhà trọ mà cũng không thể liên lạc được mặc dù hỏi thăm mấy chổ nó hay ghé nhưng vẫn không thể tìm ra được.
Đêm mưa rã rít mọi không gian vắng lặng chỉ còn mỗi tiếng mưa rơi, không biết giờ này nó ra sao tui nằm chờ cửa vẫn hy vọng nó về nhưng không thấy đâu. Trong màn sương mờ giăng kín buổi sớm mai sau một đêm mưa bóng nó hiện về như ảo ảnh. Cố dụi mắt xem nó về phải không nhưng vẫn không thấy nó đâu. Ngồi trong lớp học mà không thể tập trung được cứ nghĩ mãi về nó không biết giờ nơi đâu. Chắc nó cần thời gian đễ chấp nhận hoặc là không nếu mình là nó chắc mình cũng sẽ không nhìn một người ba như vậy bỏ con ra đi chỉ biết bản thân mình. Hôm nay xuống khoa nộp giấy xác nhận xin tạm hoãn quân sự lại tình cờ gặp thằng lớp trưởng bên lớp sinh do hai khoa hồi xưa gần nhau chung một dãy chưa có tách ra như bây giờ. Thằng này học chung võ nên nhìn mặt riết quen đẹp trai men nhiều gái theo mà nói chuyện cũng rất lịch sự chứ không có lên mặt nên mình cũng rất vui vẻ chào hỏi khi gặp mặt.
– Ông đi đâu đó ? – nó hỏi.
– Đi nộp giấy NVQS cho lớp, bên ông nộp chưa ?
– Bên tui nộp lấy lâu rồi, bên ông làm trễ vậy.
– Do tụi nó không chịu nộp nên chịu thôi.
– Môn tâm lí bên đó kiểm tra chưa ?
– Chưa hình như chung thầy T phải không ?
– Ừa kiểm tra trước nhớ cho biết đề nha. Tối nay có đi học tin học không ? Bữa thấy ông đi trễ ngồi máy cuối hả ?
– Um, để coi chắc đi. Bữa không thấy ông chắc ngồi dãy trên chứ gì, trùng hợp đăng kí chung khóa há.
– Chiều rãnh qua sân bên tui đá banh giao lưu.
– Ok.
Tranh thủ về đi chợ nấu ăn xong là hơn giữa trưa nằm ngủ xíu vẫn thấy nó chưa về. Chiều một mình buồn định đi đá banh với tụi nó cho đỡ chán khỏi phãi suy nghĩ vừa mới ra khỏi cửa định khóa thì thấy nó về từ đầu hẻm. Nhìn nó có vẻ mệt mỏi nên tui không muốn làm phiền chỉ hỏi nó cơm nước chưa thôi nhưng nó không muốn ăn cũng không ép. Khép cửa lại chờ nó ngủ rồi tui mới đi qua sân bóng chơi một chút rồi về. Thấy tui qua thằng lớp trưởng sinh nó kêu vào chạy vài vòng thấm mệt lâu rồi không chơi thở như chó. Lớp tui đá rủ thì không chơi trai lớp khác rủ thì xuất hiện bị thằng Hùng chung lớp thấy chửi banh mặt do nó ở trọ gần sân bóng.
Trời nóng uống nước nhiều lát cũng có nhu cầu thải ra thôi, thằng Tuấn (lớp trưởng) chạy lại mấy bụi chuối phía rìa xa của góc sân bóng vì sân cát xung quanh xoài chuối um tùm nên việc tè bậy của tụi đá banh là bình thường. Đứng cạnh nó móc thằng nhỏ ra tự nhiên đái thôi thấy nó nhìn sang thằng nhóc của tui, tui nhìn lại xem của nó ra sao. Một chú chim ú ú trắng tươi lông thẳng mượt dài chứ không xoăn lắm.
– Hàng to vậy ? – nó quay sang hỏi.
– Bình thường mà to gì đâu ông ?
– Vậy mà bình thường con khỉ, lên chắc cở bắp tay quá chết tụi con gái hết sao chịu nỗi.
– Cỡ nào mà không nỗi chứ.
– Có bạn gái chưa ?
– Chưa.
– Giỡn quài hàng ngon vậy mà không có gái nào theo mới lạ đó.
– Hai thằng bây đái ra cây hả chờ cả buổi rồi nè ! – tiếng tụi nó hối chờ nảy giờ.
– Tới liền !
Đá thêm chừng 15 phút tui than mệt về sớm chiều còn học tin học nên tụi nó cũng không có lí do giữ lại nữa. Về ngang chợ mua thêm xíu đồ ăn chiều nấu hai đứa ăn luôn mà không biết nó chịu ăn hay không nữa. Về ghé quán đầu đường mua ít nước đá viên với hai gói chanh muối dạng pha tí xíu nước rồi cho đá vào uống ngay đó mà. Thấy nó còn nằm không biết thức hay ngủ nên tui đi nhẹ nhàng không làm nó thức giấc nếu đang ngủ. Đặt ca nước trên đầu giường tui ngồi kế bên xem nó ra như thế nào. Xoa lưng nó một lúc thấy không phản ứng nên tui nằm xuống ôm nó vào lòng. Một lúc sau nó quay mặt lại hai thằng nhìn nhau một lúc, tui lấy ca nước cho nó uống.
– Đói bụng chưa nấu cơm ăn hén ?
– Nằm xíu với tao đi.
– Ừ, nằm nhà cũng chán lát đi học tin học với tui không ?
– Thôi mày đi đi tao học rồi mà.
– Đi cho vui ông thầy đâu có biết mặt đâu mà sợ với mày chỉ tao học dễ hiểu hơn. Nay có đi xuống trường không hay nghĩ vậy ?
– Nay không có đi.
– Ừm sắp ra trường rồi cố lên !
Chiều cơm nước tắm xong tui kéo nó vào trường chung chứ nó nằm nhà có ai đâu cũng chán thôi đi ra ngoài cho thoải mái. Phòng tin học nằm trên lầu với khá xa đi bộ cả buổi mới tới. Mới vào thấy thằng Tuấn ngồi máy trên đầu rồi nó rủ ngồi kế nó còn dư máy mà tui từ chối đi xuống máy dãy cuối bên góc trong cho thoãi mái lên mạng coi bậy bạ download về được. Tui ngồi trong cho thằng cu Trọng ngồi phía ngoài che lại. Phòng học do tụi nó đi học không đều nên lúc nào cũng dư máy hết với lại đóng tiền trước rồi đi học hay không người ta không quan tâm miễn là bạn đóng tiền. Tụi nó đi học ké hoài chứ gì có khi đi dùm mấy người khó thì điểm danh chứ dễ dễ đa số cho qua hết. Tui gắng usb vào cài IDM để tải cho nhanh phim nhạc này kia ông thầy xuống thì ẩn tab mở word lên giả bộ đánh đánh hay tìm bài của mấy đứa củ học rồi copy và dán lại là xong. Tui tưởng nó coi phim hay gì mà không phải nó đọc mấy cái báo thể thao đá banh gì đó.