Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 48
CHAP 48:
Tiếng gọi của người đó không ai khác ngoài…….cô bạn thân Cát Linh của tôi.Không biết bạn ấy sẽ nghĩ như thế nào khi tôi……ôm cặp của người khác vào lòng!!!
“Mình….mình có làm gì đâu!!!”,tôi vừa nói mà bàn tay liền ném thật nhanh cặp của hắn xuống.
Cát Linh không nói gì cả,chỉ nhìn tôi với ánh mắt đầy hoài nghi và…….đang tiến lại gần.
“Lâm……hình như…….bạn đang giấu mình chuyện gì phải không???”
“Làm……làm gì có!!!Mình đâu có chuyện gì đễ giấu bạn đâu???”
“Nhưng…….lúc nãy bên ngoài mình thấy…….bạn ôm cặp của Thắng mà…… khuôn mặt trông rất……..hạnh phúc!!!”
Câu nói này chứng tỏ là những việc tôi làm lúc nãy……….đều bị Cát Linh phát hiện!!!Tôi……..không biết phải giải thích ra sao nữa!!!
“Thì mình………mình…….”
“Lâm nè,nếu bạn thật sự xem mình là bạn.Ra về nhớ đến phía sau sân trường gặp mình nha!!!Mình có điều này muốn hỏi bạn!!!”
Nói xong,Cát Linh liền bỏ đi xuống dưới.Sự việc xảy ra thật nhanh,trong lòng tôi xuất hiện rất nhiều câu hỏi:”Liệu Cát Linh có phát hiện ra…….mình thích Thắng???”,hay đại loại là những câu hỏi mang đề tài như vậy???
Lòng tôi bây giờ vô cùng hoang mang,chỉ trách bản thân không kiềm chế được cảm xúc!!!
***************
Đúng như lời hẹn,tôi đang trên đường đến phía sau sân trường.Càng đến gần,tim tôi đập mỗi lúc một nhanh dần.
“Bạn đến rồi hả???”
“Ưm……….”
Tôi chẳng dám nhìn thẳng vào mặt Cát Linh,vì tôi sợ……..cái ánh mắt đầy hoài nghi ấy!!!
“Lâm………..cho mình…..hỏi thẳng 1 câu nha!!!”
“Bạn………bạn hỏi gì???”,tôi như nghẹt thở để lắng nghe câu hỏi ấy của Cát Linh.
“Có………có phải bạn……..thích Thắng hả???”
Đúng như tôi dự đoán,Cát Linh đã phát hiện ra chuyện này.Tôi bắt đầu thật sự……thật sự lo lắng,mang đầy vẻ hoang mang!!!
“Làm……làm gì có!!!Mình…..làm sao có thề thích hắn chứ???”
“Có thật không???”
Nếu đó chỉ là câu hỏi một cách thản nhiên không nghi ngờ thì tôi nghĩ rằng tôi có thể nói dối bạn ấy được!!!Nhưng………ánh mắt,chính cái ánh mắt như xoáy sâu vào tim tôi…….khiến tôi……..không biết phải ứng xử như thế nào!!!
“Thật……..thật mà!!!”
“Bạn đang nói dối!!Lời nói và hành động của bạn đã tố cáo bạn rồi!!!Nếu không đúng như mình nói,việc gì bạn phải run sợ đến nỗi nói không ra lời???”
“Không đâu………tại bạn cũng biết tính mình mà!!!Mình nói chuyện…lúc nào chẳng ấp úng như thế!!!”,tôi cố biện bạch cho sự việc trên.
“Nhưng……….mình đã nghi ngờ chuyện này từ khi bạn bị thương trong lúc học thể dục rồi!!Nhưng…..lúc đó mình nghĩ Thắng chỉ quan tâm bạn như bình thường!!Ai ngờ đâu,sự quan tâm ấy lại…….một ngày một quá đáng!!!Thử hỏi…..làm sao mình không nghi ngờ được!!!Phải chăng…..Thắng thích bạn chứ không phải bạn thích Thắng???”
“Không đâu!!!Mình….mình và Thắng không có gì cả!!!Bạn đừng hiểu lầm,Thắng chỉ xem mình là một đứa yếu đuối đáng tội nghiệp mà thôi!!!Ngoài ra……..không có gì khác!!!”
“Có thật……..chính miệng Thắng nói với bạn như vậy không???”
Nói đến đây,tôi không biết phải trả lời Cát Linh như thế nào nữa!!!Vì…….quả thật…..tôi chưa từng nghe hắn nói đến lý do vì sao……..hắn quan tâm tôi!!!
“Mình………..”
“Lâm……..bạn đừng nói dối nữa!!!Mình nghĩ rằng…….điều mình suy đoán đã đúng hơn 90%!!!”
“Nhưng quả thật……….”
Tôi chưa kịp nói dứt câu thì đôi bàn tay của Cát Linh đã đặt lên vai tôi một cách trìu mến và nói:
“Bạn yên tâm!!!Mình sẽ không nói điều này cho ai nghe đâu!!!Vì đơn giản……mình chỉ muốn biết sự thật!!!”
Đến nước này…………tôi đành phải……..thú thật tất cả với bạn ấy thôi!!!Vì tôi…….chẳng còn đường nào để mà nói dối nữa cả!!!
“Bạn……….không cảm thấy mình……”
“Bạn thì làm sao chứ???Thích một ai đâu phải là có tội.Việc bạn thích Thắng mình nghĩ cũng bình thường thôi,khi hắn là một “hot boy”trong trường!!!”
“Mình……mình cũng không biết vì sao mình lại thích hắn nữa!!!Nhưng……..khi được hắn quan tâm mình…….cảm thấy rất vui!!!”
“Điển hình như lúc sáng này sao???”
“Ưm……..”,tôi bẽn lẽn trả lời.
“Lâm nè……mình nói cho bạn nghe điều này nha!!!”
“Điều gì???”,toi thắc mắc khi thấy Cát Linh cứ úp úp mở mở.
“Bạn……..sẽ cho rằng mọi người nghĩ như thế nào khi biết chuyện bạn…thích Thắng???Dĩ nhiên chỉ là ví dụ thôi,vì mình chắc chắn sẽ không nói ra!!!”
“Mình…..mình cũng không biết nữa!!!Chỉ hy vọng…..điều này sẽ được giữ kín mãi mãi!!!Vì mình…cũng không muốn nói cho Thắng biết!!!”
“Lâm nè……..tuy mình…..rất tôn trọng tình cảm của bạn!!!Nhưng…..bạn nghĩ tình yêu giữa hai người con trai liệu…..có kết quả tốt không???”
Câu hỏi này của Cát Linh như một tia sét đánh vào tôi.Nó dường như làm cho tôi thức tỉnh sau cơn mê,vì…..tôi chưa hề nghĩ đến điều này!!!