Silver Rings - Chương 5
Silver.5
– Này! Hồng Anh! Ra tôi bảo!
Linh nói nhỏ với tôi nhưng giọng gần như là ra lệnh:
– Mày sang bên lớp 10D3, phải chứng tỏ rằng mày đang quen với con bé đó chứ!
– Đùa! Sao tao phải làm thế?
– Chứ chẳng nhẽ mày bắt nó lên đây à? Con bé không muốn thế. Phải làm sao để người ta thấy là mày đang theo đuổi nó chứ!
– Tao đâu có theo đuổi nó? Là nó cơ mà, tôi càu nhàu.
– Nó muốn thế thì mày cứ làm thế! Thắc mắc lắm thế nhỉ !
– Nó với mày thực ra là có quan hệ gì với nhau thế? Cái tính độc đoán này là lây của nhau hay di truyền thế?
Tôi cười nhăn nhở trước cái bĩu môi của Linh, loanh quanh một lúc không biết làm sao thì cũng đành đặt chân xuống cầu thang.
– Em! Tôi với gọi một con bé đang đứng ngoài hành lang. Gọi cho anh bạn…à bạn Thủy ra đây với.
Con bé trố mắt nhìn tôi, trước khi chạy vào lớp và gào ầm lên :
– Thủy! Con Thủy đâu!
Thủy bước ra, mìm cười mãn nguyện hoặc là thích chí với tôi:
– Anh Hồng Anh ạ! Có việc gì thế ạ?
– À không. Tôi gãi đầu. Chỉ là…
Con bé lập tức quàng lấy tay tôi và kéo đi.
– Em đang mưu tính chuyện gì thế? Tôi hỏi khi đã xuống tận dưới sân trường.
– Em có ý gì đâu. Em chỉ ấn tượng anh từ hôm thứ hai. Chưa bao giờ em gặp anh trước đây mà!
– Em bạo dạn thật.
– Anh không thích thế à? Nếu anh thích con gái hiền dịu em sẽ hiền dịu ngay cho anh xem.
Con bé lập tức đứng lại, chỉnh sửa tóc tai quần áo một chút, trước khi e thẹn cúi đầu:
– Thế đã được chưa ạ?
Tôi lùi ra sau tới mấy bước, choáng toàn tập trước cô bé này. Không hổ danh là một bí thư. Tôi nuốt nước bọt rồi cố tìm một lý do để trốn được khỏi đây. Nhưng con bé đã tới gần tôi và tỏ ý muốn hai người cùng ngồi xuống ghế đá dưới sân.
– Bây giờ mình thành một đôi rồi, anh phải làm cái gì đó đi chứ!
– Anh phải làm sao? Anh có biết chuyện này đâu?
– Anh chưa bao giờ có bạn gái?
– Ừ.
Con bé cúi đầu, trước khi khẽ cười.
– Em cũng thế. Nên em cũng không biết phải ứng xử ra sao. Lũ bạn em nói em phải mạnh bạo lên mới được. Vì nếu không nhanh anh sẽ…
Tôi chống cằm, thở dài, liếc sang bên cạnh. Cô bé có mái tóc dài, để xõa, gương mặt bầu bĩnh trắng trẻo. Cũng dễ thương, tôi nghĩ. Có điều tôi hơi bị bất ngờ. Tôi đặt tay lên tóc cô bé, vuốt vuốt, như một trò mà Tử dạy những lúc “một mình”.
– Oái! Anh làm gì mà mạnh tay thế? Đau tóc em!
Tôi liền bỏ tay ra, thầm than thở sự vụng về của mình. Nhưng một tiếng la toáng lên bên tai còn làm tôi nảy mình hơn.
Mấy thằng lớp tôi trốn tiết vừa mới đến, đang nhìn tôi và con bé Thủy chằm chằm. Bọn nó căng mắt ra, há hốc mồm rồi chớp mắt lia lịa và thụi nhau chạy lên trên. Cũng lúc ấy thì chuông hết giờ ra chơi và tôi luống cuống chào cô bé. Lúc tôi lên lớp, chuyện tôi “ôm hôn” một con bé đã xôn xao khắp lớp, dù tôi không hiểu nổi sao hành động vụng về của tôi lại nhanh chóng tiến hóa đến thế. Nhưng tôi không thanh minh được nửa câu thì thầy giáo đã vào lớp. Chỉ có những lời xì xào làm tôi chỉ còn biết ôm đầu thầm rủa.
– Ông giỏi lắm Hồng Anh ạ!
Linh quắc mắt với tôi rồi vùng vằng bỏ về trước. Mấy thằng con trai lại đàn đúm diễn lại cái cảnh mà bọn nó nghĩ là “ôm hôn” làm tôi càng phát cáu.
Tôi đá bàn đá ghế, la lối òm tỏi. Còn Tử chỉ ôm bụng cười.
– Mày có thôi đi không thì bảo! Tao đang điên lắm đây! Vì cái cơ sở gì mà mọi chuyện diễn biến thế này cơ chứ!
– Ôi em trai yêu dấu của tôi! Có gì đâu nào! Đã thế thì mày cứ tiến tới với con bé đó đi! Sợ gì nào! Hay hôm nào bố trí cho tao gặp nó.
– Nó gặp mày rồi thì chắc chẳng dám nhìn một thằng con trai nào nữa.
– Tức là mày không muốn nó gặp tao, phải không?
– Phải!
– Thế là ý muốn sở hữu đấy! Mày cũng đang … rồi đấy!
Tử nhìn gương mặt ngần tò te của tôi, tiếp tục cười không thể kiềm chế. Còn tôi chỉ thừ cả ra.
“How about a kiss from your little brother?”
Tử nhại lại một câu nói trong Devil may cry, trước khi vồ lấy ôm chặt lấy tôi. Một cuộc đánh nhau thường nhật lại diễn ra trong căn phòng rộng lớn của tôi và chỉ dừng lại khi bố tôi lên vỗ vai hai đứa hoặc mẹ tôi quát tháo rồi cho mỗi đứa một cái tát.
Nhưng tôi vẫn chưa hết bối rối. Chưa bao giờ tôi khó xử như lúc này.
Trời ơi !