Sea - Chương 15
Chapter fifteen:
Khi tôi mở mắt ra thì thấy Phong đang khơi lại ngọn đèn . Trời mở mịt , và tĩnh lặng . Tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng dế đang hát bài ca muôn thuở trong vườn hoa .
Tôi không nói gì , chỉ lặng lẽ nhìn Phong .
” Đã qua giờ tí rồi , thiếu chủ ”
Cậu ta không ngoảnh lại , cái giọng vẫn nhẹ như không , như thể giọng nói của Phong đã nâng mình bay theo cánh gió . Vẫn vậy . Phong kéo hết tóc sang một bên , những ngón thay chai sạn nắm lấy tấm áo , định khoác vào làn da ngăm .
” Khoan đã ”
Tôi lại lần những ngón tay theo các vết sẹo của Phong , cậu ta cứ để yên vậy … Lầm lì , ít nói , tôi tự hỏi thật ra Phong đang nghĩ gì . Đôi mắt của Phong đen quá , thẳm quá , tôi không soi được gì từ đôi mắt ấy .
” Những vết sẹo này thật sâu ”
“…”
” Bao nhiêu người chủ đã đánh cậu ”
” Ba người ”
” Vì cậu bỏ trốn à ? ”
” Đó chỉ là một lý do . Tôi là nô lệ của họ ”
” Khốn nạn ”
” Sao ? ”
” Cái bọn đó là một lũ khốn ”
“…”
” Nô lệ đâu phải đồ vật ”
” Ngài nghĩ thế à ? ”
” Uừm … cha ta cũng nghĩ thế ”
” Ngài … không bắt nô lệ ?”
” Phải ”
” Xem ra tôi đã nghĩ sai về ngài rồi ”
Tôi bất thần kéo tay Phong thật mạnh khiến cậu ta mất đà , ngã chúi vào lòng tôi . Tôi ôm Phong thật chặt bằng cánh tay đang bị thương của mình … Thật chặt . Nhỡ đâu đây chỉ là một giấc mơ …
Nhỡ đâu đây chỉ là một giấc mơ
Sáng mai , khi ta tỉnh dậy , em sẽ như ánh sáng mặt trời …
Trở thành một thứ ảo ảnh … tan như mộng …
Hãy để ta ôm em thật chặt
Hãy để ta biết rằng ta đang có em trong vòng tay
Dù chỉ là một cơn mơ .
” Ta rất nhớ cậu ”
Đôi mắt , chiếc mũi của tôi đều áp vào mái tóc Phong . Một cảm giác khó tả , cứ như được trở về ba năm trước . Mùi mái tóc Phong quyện mùi gió , mùi biển , mùi nắng …
” Nói về vị công tử đó đi Phong ”
” Ai ?”
” Người mà cậu từng nhắc đến ”
” À … Triệu công tử … Ngài ấy rất hiền từ , nho nhã . Ngài ấy còn dạy tôi học , cho tôi mượn sách, ngài ấy vốn không xem tôi như nô lệ nhưng… xem ra tôi không thể đáp lại thịnh tình của Triệu công tử ”
Phong thở ra … và tôi đã hiểu những gì cậu ấy muốn nói …
” Ta sẽ đưa cậu ra biển . Cậu vốn có nghề đóng tàu mà ”
” Không , xin ngài , hãy cứ để tôi ở đây , thiếu chủ ”
” Gọi ta là Min Woo ”
” Min Woo , tôi không thể ra biển từ ngày ấy ”
” Ta hiểu ”
” Tôi … chắc phải về thôi ”
” Đừng , hãy cứ ở lại với ta ”
Tôi vẫn ôm cậu ấy như vậy . Nếu tôi buông tay , chuyện gì sẽ xảy ra ? Phong sẽ tan biến như cầu vồng trên biểnh , như những đợt sóng trắng xóa .
Phong
Hãy cứ để ta được yêu cậu .