Sea - Chương 12
Chapter twelve :
Những giọt rượu trong văn vắt .
Rượu ấm đôi bờ môi .
Cái nóng cồn cào trong ruột , như xé tan ruột gan .
Trời đất như quay cuồng .
Mùi hương của lò than len lỏi , mùi thật thơm . Nhưng sao trời vẫn lạnh .
Trời đất vẫn mịt mờ .
“Tử du văn phong động song trúc
Tương yêu cộng túy bôi trung lục ”
Say rồi . Tôi đã say rồi . Thật lạ , trước giờ chưa từng say như vậy . Vốn đã quen với những nậm rượu đầy . Phải chăng say vì nỗi buồn . Nghe bảo khi buồn , người ta dễ say . Xem ra đúng thế thật .
” Thiếu chủ … ”
Tôi ngước lên nhìn . Ra là Phong . Cả mấy ngày hôm nay đã không gặp cậu ta .
Chỉ mới mấy ngày …
Phong không hề lãng tránh tôi . Nhưng mọi chuyện còn tệ hơn lãng tránh . Cậu ta không nhìn thẳng vào tôi . Mỗi khi tôi cố soi vào đôi mắt ấy , tất cả , chỉ là vô vọng . Đôi mắt vẫn chỉ một màu thâm thẫm , sâu đến mức tôi không thấy được bóng mình .
Mắt của Phong , từ thuở nào đó , đã không có tôi .
” Ngươi đến rồi à ? ”
“…”
” Có cây sáo trên bàn ấy , ngươi lấy đi ”
” Vật quý giá vậy , tôi không dám nhận ”
” Ta tặng ngươi ”
” Tôi … ”
” LẤY ĐI ”
” Thiếu chủ , ngài say rồi ”
” Ta , từ mấy năm nay , đã là một kẻ say rồi ”
” …”
” Hãy cầm cây sáo đi ”
” Tôi … thiếu chủ …”
” ĐỪNG GỌI TA LÀ THIẾU CHỦ . VÀO ĐÂY MÀ XEM CHO TỎ MẶT TA NÀY ”
Tấm mành giật tung tóe , rơi bệt xuống sàn nhà . Sau tấm mành , đôi mắt Phong vỡ òa , đôi mắt đen như muốn tan ra thành trăm mảnh thủy tinh nhỏ .
Và cả tôi …
Phong vụt chạy ra khỏi cửa .
Tôi không đuổi theo cậu ấy , cũng chẳng rõ tại sao .
Khốn kiếp !
Tự rủa mình thì nào có ích gì .
………………………………………….. ………………………………………….. …………………………
” Thiếu chủ , hành lý đã chuẩn bị xong ”
” Uừm , Ji Sung . Ngươi đã làm xong việc ta giao chưa ? ”
” Thưa rồi ”
Thế đó , với những tên thủ hạ luôn bám theo gót Phong , dĩ nhiên là một cách bí mật , thì cậu ta sẽ không thể nào bỏ trốn được .
Phong .
Dù làm cho cậu thêm căm ghét ta .
Dù làm cho cậu hận ta .
Dù có phải biến cậu thành tàn phế .
Dù có phải giết cậu .
Ta nhất quyết không để cậu rời xa ta .