Nhóc yêu, cho anh xin lỗi! - Chương 66
66.
=====
Đang hí hửng uống nước với ông Quân và hai đứa bạn thì Tuấn nhận được điện thoại của con Quyên:
– Chút mình gặp nhau nha anh!
– Cô đang nằm mơ hả?
– Em đang muốn nói với anh về chuyện của đêm đó!
Tuấn chạy ra ngoài và hét vô điện thoại:
– Ha, ha, ha Tính gài thằng này bằng chiêu thức rẽ tiền, cũ rích đó hả? Tui thách cô đó! Đưa ra đi xem coi xấu mặt đứa nào thì biết liền!
Giọng con Quyên vẫn đều đặn và có chút gì đó đe dọa:
– Em không dám đưa ra, em chỉ… tính cho thằng Quân coi cảnh chúng ta đã vui vẻ thế nào trong đêm đó thôi!
– Thật không ngờ cô đê tiện tới như vậy!
– Ha ha ha, em đang suy nghĩ coi phản ứng thằng Quân sẽ như thế nào khi thấy mấy cảnh lãng mạn đó! À mà em có lưu một ít vô thẻ nhớ điện thoại của anh để làm kỉ niệm đó!
Tuấn mất cả bình tỉnh:
– Cô… cô… muốn gì?
– Chút xíu gặp nhau đi em nói!
Sau đó cô ả cúp máy, còn thằng Tuấn thì nghiến răng chạy lên phòng học. Nó mượn cái laptop của đứa bạn rồi chung qua một lớp học trống và mở thẻ nhớ trong điện thoại ra… lúc ấy thằng Điệp và thằng Tân cũng vừa hổn hểnh chạy lên chửi:
– Thằng quỷ, nói bao tụi tao uống nước mà bỏ lên để tụi tao trả tiền là sao…
Trong điện thoại của thằng Tuấn đầy những hình ảnh mát mẻ của nó và con Quyên… thằng Điệp vừa mở cửa phòng ra há hốc:
– Cái gì nữa đây Tuấn… mày…
Tuấn nhào qua lớp học, nó quên mất mà không để ý rằng thằng Quân cũng từ dưới cầu thang định chạy lên xem có chuyện gì xãy ra. Nó kéo cổ áo thằng Kỳ Trương lên và hét:
– Mày… giải thích coi! Chuyện gì đã xãy ra hả? Ai chụp những cảnh này, bữa đó chỉ có mày thôi! Thằng tồi! Tại sao mày làm vậy?
Thằng Kỳ Trương giả vờ ngơ ngác:
– Tao có biết gì đâu?
Tuấn đấm thẳng vô mặt nó một cái rồi quay trở lại cái phòng học trống còn bỏ cái laptop và hai thằng bạn bên ấy. Nó thoáng thấy dáng thằng Quân đeo cái balô chạy nhanh xuống cầu thang còn thằng Điệp thì hoảng hốt gọi với theo:
– Anh Quân! Anh Quân…
Tuấn chưa hiểu chuyện gì thì thằng Tân nhăn mặt nói:
– Tao cản ổng không được! Mày đuổi theo ổng nhanh lên!
Tuấn thoáng rùng mình, nó như muốn ngả quỵ xuống. Như vô thức nó đem cái máy qua trả cho bạn rồi bẻ đôi cái thẻ nhớ ra. Nó lao ngay ra lớp học hy vọng đuổi kịp thằng Quân.
…
Cái ông nội Quân này mắc gì mà lại tắt máy ngay lúc này nhỉ? Đã thế còn trốn đi đâu mất biệt chả thấy về nhà! Chả biết ổng có nghe thằng Kỳ Trương nói bậy, nói bạ gì chưa nữa, và con Quyên nó có… có làm gì với ổng không nữa:
– Em đang ở quán nước đầu hẻm đường vô nhà thằng Quân nè, anh ra đây nói chuyện đi còn không thì…
Cô ta nói và tắt điện thoại giữa chừng khiến thằng Tuấn thấy trong người như lửa đốt. Hắn ta chạy ngay ra quán và thấy con Quyên đang ngồi chực chờ từ bao giờ:
– Giờ cô muốn gì, nói nhanh đi!
– Từ từ! Anh làm gì mà gấp gáp vậy! Em làm vậy cũng chỉ vì yêu anh thôi mà…
Tuấn nghiêng mặt nhìn cô ta ra vẻ không tin tưởng lắm:
– Thật không?
Tự nhiên thấy thằng Tuấn từ nóng nảy bổng trở nên hiền lành khiến con Quyên cảm thấy mừng quýnh lên, nó hồ hởi và nhào tới ôm thằng Tuấn. Con Thủy trong quá nước giả vờ tằng hắng một cái như chọc ghẹo vị khách quen!
– Em nói thật mà, em xin lỗi anh, chỉ vì quá yêu anh nên em mới nghĩ ra hạ sách này. Chứ thật lòng em đâu có muốn?
– Cô làm chuyện này với ai? Có phải có thằng Kỳ Trương nhúng tay vô không?
Con Quyên lắc đầu ngoay ngoảy:
– Dạ không, chỉ có mình em biết thôi, em xin lỗi, nếu anh quay về với em…
Tuấn hừ mũi: “Ừh mà thằng Kỳ Trương nó cũng chả có lý do gì để làm chuyện này, có thể chỉ tại cái miệng của nó chọc ghẹo người khác mà thôi!”
– Giờ ý cô muốn gì?
– Mình làm lại từ đầu đi nha anh!
Hic hic, con nhỏ này bệnh nặng thế này chả hiểu sao hồi đó mình có thể quen được nó nhỉ? Tuấn quay qua cười nhếch môi hỏi:
– Làm lại là làm sao?
Quyên sốt sắng:
– Mình uống nước xong rồi đi tìm cái gì đó ăn, sau đó mình đi dạo phố chơi nha anh!
Tuấn cười tiếp lời:
– Rồi hai đứa đi về nhà em ngủ đúng không?
Quyên ngần ngừ:
– Mình đi khách sạnh đi anh..
Tuấn cười:
– Em không dám công khai giới thiệu anh cho ba mẹ em biết sao?
– Không phải… anh đừng hiểu lầm, ba mẹ em có lạ gì anh đâu! Chỉ là… mà thôi, về nhà em cũng được, tùy ý anh!
=====