Nhật ký sinh viên - Chương 5
Chap5: Lười toàn thân…
Thế là đã 28 ngày đi học, tao đi muộn mất 27 ngày còn một ngày lười quá ở luôn nhà ngủ khoẻ. Thế là y như rằng mấy bài kiểm tra giữa môn của tao thấp kinh khủng. Mà có phải tại tao lười đâu, tại số tao nó kém thông minh nên nó thế chứ bộ. Cứ để tao thông minh như thằng bí thở lớp tao coi, tao có mà học gấp 10 lần nó. Nhắc đến thằng bí thở lại khiến mình càng thêm bực, giờ nó đã bí thở chính thức rồi chứ không còn là lâm thời gì nữa. Mình đã rất ư là cố gắng gạ gẫm mấy đứa bạn đừng bầu cho cái thằng bí thở ấy mà sao số phiếu thuận vẫn là 54/55 mới đểu cáng chứ.
Hồi chiều đi tập văn nghệ cho lớp còn bị thằng bí thở với mấy đứa bắt hát nữa chứ. Mà hát xong đi rồi vỗ tay cho người ta mừng, tao vừa mới hát xong mở mắt ra đã không còn ai bên mình nữa rồi. Giọng tao nào có tệ thế cơ chứ. Nhưng mà kệ, trong cái rủi cũng có cái may, tao được đặc cách chỉ đứng cho có lệ thui, còn việc hát bàn giao hoàn toàn cho mấy đứa. Đã thế thằng bí thở còn ỷ mình có chức có quyền nhất quyết không chịu hát ghét không chịu nổi. Bí thở ơi là bí thở, sao mày không bí thở thiệt cho tao nhờ.
Tưởng một ngày thảm hại đã xong nào ngờ. Buzz má tao xuất hiện với cái ba lô du lịch trên tay: “mày ở nhà trông quán, tao đi du lịch tháng sau tao về”. Những tưởng như mọi lần bà bắt chị hai trông quán, còn mình thì đi tìm trai chơi, ai ngờ bà chị của mình đã ra đi tìm đường cứu nước còn nhanh hơn cả má mình, mới hôm qua bà ấy đã vọt đi Hà Nội với đám bạn rồi. Ra trường rồi mà chưa làm việc là sướng thế đó. Ôi 4 năm nữa, đợi tao nhá mày ơi, khoảng trời tự do. Thế là tiêu tùng dự định đi Vũng Tàu với mấy đứa bạn rồi. Nhưng mà thui kệ, ở quán của bả cũng có mấy đứa xinh phết, trai xinh mà gái cũng xinh, thích kua em nào thì kua. Hà hà.
Thôi, chào mày nhà. Lời cuối nguyện cầu cho thằng bí thở mai đừng có gặp nó, chủ nhật mà gặp nó là xui lắm.