Món Đồ Chơi Là Bồn Chứa Dâm Dục - Chương 11
Vương Hùng bước vào trong cửa hàng đồ chơi, một tháng trước ông cũng đã đến đầy lần đầu tiên, so với lần trước thì cửa hàng vẫn như cũ không có gì thay đổi, mà cả hai lần ông đến thì cửa hàng vẫn giống nhau không hề có một vị khách nào. Vương Hùng nghĩ ” Cửa hàng lúc nào cũng vắng vẻ thì làm sao có thể trụ nổi. Ông chủ Kim lấy đâu ra tiền mà duy trì cửa hàng?”
Ông chủ cửa hàng đồ chơi cũng từ trên lầu bước xuống, nhìn ba con Vương Hùng hắn nhanh chóng bước ra tiếp đón, tay thì lau đi mồ hôi trên trán.
Ông chủ Kim nhìn Vương Hùng từ trên xuống dưới rồi đánh giá, so với một tháng trước thì người đàn ông trung niên này vẫn oai phong, cường tráng không khác gì lần đầu tiên gặp tại cửa hàng nhưng gương mặt có chút tiều tụy, mệt mỏi. Cũng phải thôi bị chính mình dạy dỗ một tháng qua cơ thể ít nhiều cũng phải có chút biến đổi.
Đầu tiên, tuy rằng vẫn có khí phách của một người đàn ông chính trực, mạnh mẽ nhưng ánh mắt lại cất chứa một vẻ bí ẩn, ánh mắt lộ ra một chút vẻ khát tình, dưới háng thì phần đũng quần cũng nhô lên một khối, có thể nhìn thấy một cách rõ ràng, con cặc của Vương Hùng đã lâu không hoàn toàn mềm xuống, nó vẫn luôn duy trì ở trạng thái cương cứng hoặc bán cương, bất đắc dĩ phải mặc quần lót, con cặc bị quần lót bó chặt mang lại cảm giác khó chịu nhưng có phần hưng phấn cho Vương Hùng.
Tiếp đến là dáng đi, trước đây Vương Hùng bước đi rất tự tin, thoải mái, khi nhìn vào có cảm giác vô cùng oai phong, nam tính nhưng hiện tại Vương Hùng đã có thói quen dùng đùi cọ xát con cặc to lớn của mình, tuy vô thức cọ xát nhưng dần dần nó đã trở thành thói lúc nào mà Vương Hùng không hề biết. Khi bước đi như vậy khiến cho con cặc của ông được kích thích một chút làm cho ông cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Vương Hùng: “Chào ông chủ Kim, làm gì mà đổ nhiều mồ hôi vậy?”
Ông chủ Kim: “Không gì, tôi chỉ đem hai cái mô hình trưng bày trong tủ kính lên trên lầu thôi.”
Ông chủ Kim nói xong đột nhiên nhớ việc gì đó lại nói tiếp: “Đúng rồi, tôi nhớ lần trước anh Hùng cũng có hứng thú với hai cái mô hình đó, anh có muốn đi lên trên đó xem không?”
Vương Hùng: “À không, hôm nay tôi chỉ dẫn con trai chọn đến để mua đồ chơi thôi.”
Ông chủ Kim: “À anh cứ để Tiểu Hổ ở dưới này lựa đồ chơi, tôi dẫn anh lên đây xem một chút thôi. Đi đi, Tiểu Hổ chú cho con cây kẹo con từ từ lựa đồ chơi, chú và ba cháu lên lầu một chút.”
Ông chủ Kim đưa cho Tiểu Hổ một cây kẹo mút, rồi xoay người nắm tay kéo Vương Hùng đi theo mình, Vương Hùng không thể nào từ chối vả lại ông thật sự có rất tò mò với hai mô hình đồ chơi to lớn ấy nên cứ để cho ông chủ Kim kéo mình đi. Hai người lên lầu, sau đó bật công tắc đèn, trước mặt họ lúc này là hai tấm vải nhung đen hình hộp chữ nhật, tấm vải nhung như đang che giấu điều gì bí ẩn bên trong. Trong lòng Vương Hùng lại càng thêm tò mò.
Ông chủ Kim: “Anh Hùng chuẩn bị chưa, nhìn thấy cũng đừng có kinh ngạc.”
Vương hùng: “Ha ha ha, tôi cũng từng tuổi này rồi, không phải con nít, có chuyện gì là chưa nhìn thấy mà phải kinh ngạc.”
Ông chủ Kim khóe miệng hơi hơi nhếch lên, sau đó đem tấm vải nhung bên trái kéo xuống. Lộn ra một người cao ráo, vạm vỡ, người đó đang quỳ gối, trên người mặc một bộ đồ da bó sát màu đỏ. Ông chủ Kim xoay người nhìn Vương Hùng biểu cảm có chút kinh ngạc thì hỏi.
Ông chủ Kim: “Thế nào, Anh Hùng không nghĩ tới đúng không? Mỗi ngày trong tủ trưng bày là người thật chứ không phải mô hình.”
Vương hùng có chút khiếp sợ, nhưng nghĩ lại cũng không có gì ghê gớm, cũng chỉ mặc đồ da sau đó ở trong tủ kính tạo dáng mà thôi.
Vương Hùng: “Không nghĩ tới, lúc nhìn thấy tôi cứ tưởng là mô hình đồ chơi này thiết kế thật tinh xảo, rất giống người thật, không ngờ đây hoàn toàn là người thật. Mà người này sao lại quỳ gối như thế này? Một ngày anh cho bọn hắn bao nhiêu tiền?”
Ông chủ Kim nói với giọng giễu cợt: “Tiền?”
Ông chủ Kim duỗi chân đá vào cái mông to đang vểnh lên của mô hình đồ chơi màu đỏ.
Ông chủ Kim: “Món đồ chơi đội trưởng đội bóng, có phải mày tự nguyện bị tao đem ra triễn lãm đúng không?”
Người kia ngây người một lúc rồi sau đó gật gật đầu.
Ông chủ Kim: “Anh xem, Chắc anh chưa biết biết nhiều người có sở thích đem thân thể của mình cho người khác xem. Người ta còn gọi là thích phô dâm đó anh.”
Ông chủ Kim vừa nói ánh mắt vừa quét xuống hạ bộ của Vương Hùng, khối u lúc nãy đang dần dần to lên.
Vương Hùng: “Khụ, khụ, ha ha, còn có người có loại sở thích kỳ lạ này sao?”
Vương Hùng hơi hơi xoay người, tay giả vờ chạm lên phía quần, cố gắng không cho ông chủ Kim nhìn thấy hành động của mình, cũng muốn giấu đi con cặc đang cương cứng của mình.
Ông chủ Kim nói, tay sờ sờ, vuốt ve đầu mô hình: “Anh chắc không đoán ra được, món đồ chơi này từng là một học sinh giỏi của trường, một học sinh nổi tiếng của trường, không chỉ là một hotboy mà con rất giỏi bóng rổ, dáng người thì càng không thể chê.”
Ông chủ Kim: “Nào lại đây, Anh Hùng đoán xem món đồ chơi này làm từ gì?”
Vẻ mặt Vương Hùng có chút mất tự nhiên, nhíu màu khi nghe thấy lời của ông chủ Kim. Vương Hùng nghĩ “Làm sao có thể đem người biến thành một món đồ chơi.”. Vương Hùng bước lại gần tủ kính một chút nhìn vào cơ thể cao lớn, cơ bắp bị một bộ đồ da màu đen ôm sát người, ông không thể nào đoán ra được người này là ai nên chỉ có thể lắc lắc đầu
Ông chủ Kim: “Cái này này là món đồ chơi dâm cảnh, chính là làm từ một vị cảnh sát nhân dân, dáng người cực phẩm, nghe nói đã địt không ít mỹ nhân.”
Ông chủ Kim nấng cằm người mặc bộ đồ da bó màu đen đang quỳ gối thẳng tắp nói tiếp.
Ông chủ Kim: “Đáng tiếc bản tính dâm đãng, cuồng bại lộ, thích phô dâm nên đành phải phụ lòng lãnh đạo và người dân.”
Ông chủ Kim đứng lên, nhìn con cặc đã hoàn toàn cương cứng, hiện rõ bên trong lớp quần tây của Vương Hùng thì gương mặt lộ ra vẻ khinh miệt.
Ông chủ Kim: “Anh Hùng nói xem như vậy có hạ tiện không?”
Vương Hùng không dám nhìn thẳng vào mắt ông chủ Kim, muốn xoay người chạy trốn nhưng lại không biết phải lấy cớ gì.
Vương Hùng: “Có, con mẹ nó hạ tiện.”
Ông chủ Kim: “Anh Hùng có muốn xem hai thằng đĩ hạ tiện này trông như thế nào không?”
Vương hùng cảm giác sợ hãi, trên trán lúc này đã chảy rất nhiều mồ hôi.
Vương Hùng: “Chuyện là…… Ông chủ Kim ta phải xuống xem Tiểu Hổ đã chọn…”
Chưa dứt lời, ông chủ Kim đã đem khăn trùm đầu màu đỏ của mô hình cởi ra. Vương Hùng nhìn thấy thì ngay lập tức cứng người.
Vương Hùng: “Hải…… Hải Băng!!”
Vương Hùng vô cùng bất ngờ khi người mặc đồ da bó sát, bị trưng bày bên trong tủ kính lại chính là con trai ruột của mình. Vương Hùng không thể tin được tháng trước chính mình đã nhìn thấy mô hình này bị trưng bày ở cửa hàng đồ chơi lại là con trai của mình. Vương Hùng đẩy ông chủ Kim ra, sau đó ôm lấy Vương Hải Băng. Cởi bỏ đi khăn trùm đầu, Vương Hải Băng lúc này trông vô cùng dâm dục, tóc tai rũ rượi, bóng loáng, dính đầy mồ hôi và nước bọt, ánh mắt thì dại ra.
Vương Hải Băng: “Ba……”
Âm thanh khàn khàn, nhưng đúng là Vương Hải Băng không sai.
Vương Hùng: “Hải Băng sao lại thế này?”
Vương hùng nói rồi muốn đỡ Vương Hải Băng đứng dậy nhưng lại phát hiện con trai mình hình như không muốn đứng lên cùng mình.
Ông chủ Kim: “Đội trưởng đội bóng dâm đãng, nói cho ba mày nghe mày muốn về nhà cùng ba mày hay muốn ở lại đây với chủ nhân hả?”
Vương Hải Băng môi hơi rung rung, vô cùng hoảng sợ mà trả lời, giọng nói vô cùng nhỏ.
Vương Hải Băng: “Món đồ chơi đội trưởng đội bóng muốn ở lại chỗ của chủ nhân.”
Vương Hùng: “Mẹ nó! Mày đã làm gì con trai tao?”
Vương Hùng tức giận, chạy đến nắm lấy cổ áo của ông chủ Kim, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, trái ngược với Vương Hùng, ông chủ Kim vô cùng vui mừng, hài lòng với câu trả lời của món đồ chơi do mình dạy dỗ.
Ông chủ Kim: “Làm cái gì hả? Mày di truyền hạ tiện gen cho con trai mày chứ gì, sao lại hỏi tao hả?”
Ông chủ Kim nói xong thì duổi tay nắm lấy con cặc đang cương dưới háng của Vương Hùng mà bóp chặt.
Vương Hùng: “A…… Buông tay……”
Phía sau, cảm giác ẩm ướt, nhớp nháp từ kẽ mông truyền đến, Vương Hùng nghĩ “Thật đáng chết tại sao lại phát tác lúc này”
Ông chủ Kim thấy Vương Hùng thở dốc thì biết cơ hội đã đến, Vương Hùng vừa thả lỏng tay thì hắn ta xoay người đem Vương Hùng xoay 180 độ, sau đó hắn cởi bỏ sợi dây nịch đang mang của Vương Hùng rồi đút tay vào bên trong quần lót của ông, quả nhiên dịch dâm từ lỗ đít đã chảy ra rất nhiều.
Ông chủ Kim: “Thật đúng là dâm đãng, hạ tiện mà, thấy con trai mình bị đùa bỡn lại có thể cương cứng, lỗ đít còn chảy ra dâm dịch.”
Vương Hùng: “Không…… Mày nói bậy…… Buông tao ra……”
Vương hùng cảm thấy cả người nhũn ra, cơ thể săn chắc, cơ bắp như không còn chút sức lực. Ông chủ Kim vừa lòng với thành quả mà chính mình vất vả suốt một tháng, cơ thể sau một tháng dùng thuốc rốt cuộc thì cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, cực kỳ dâm dục. Vương Hùng thì không hề hay biết rằng chính mình một tháng qua trong lúc hôn mê đã bị người khác cải tạo khiến cho cơ thể đặc biệt mẫn cảm.
Ông chủ Kim: “Tới đây xem, xem món đồ chơi dâm cảnh được làm từ cảnh sát nhân dân sẽ trông như thế nào? Thấy có quen không hả?”
Khăn trùm đầu vừa gỡ xuống thì ngày lập tức Vương Hùng kinh ngạc hét lớn. “Đây thực sự chính là đứa con trai lớn mà mình lấy làm tự hào, Vương Kiến Long. Không có khả năng, Kiến Long là cảnh sát nhân dân, ý chí kiên định, không thể nào ở đây để cho người khác biến thành một món đồ chơi được.”
Nhưng tất cả đều là sự thật, trước mắt Vương Hùng là một anh thanh niên đang quỳ gối thẳng tắp, mà dưới háng con cặc cũng giống Vương Hùng, nó đã hoàn toàn cương cứng, Vương Kiến Long bị bịt miệng bằng một cái gag màu đen hình cầu, mà bên dưới khối cầu ấy chảy xuống vài giọt nước trong suốt.
Ông chủ Kim: “Dâm cảnh, hoan nghênh ba mày gia nhập đại gia đình đồ chơi của chúng ta đi nào.”
Vương Kiến Long đờ đẫn nhìn quần áo xộc xệch, còn có con cặc từng tạo ra mình, nó cũng đang hưng phấn, hoàn toàn dựng thẳng. “Chính mình hạ tiện gen quả nhiên là di truyền từ ba.”. Nội tâm Vương Kiến Long cảm thấy căm hận đối với chính người đã sinh ra mình. “Cũng chính vì ông ta mà mình mới ra nông nổi này, tất cả ngọn nguồn đều do ông ta.”
Ông chủ Kim một bên thấy Vương Kiến Long vẫn không có phản ứng, đút tay vào túi lấy ra một cái điều khiển sau đó nhấn nút.
Vương Kiến Long: “Ô ô…… A a a……”
Vương Kiến Long cảm nhận được bên trong lỗ đít truyền đến kích thích vô cùng mãnh liệt, toàn bộ cơ thể cũng theo kích thích mà run rẩy.
Ông chủ Kim: “Có muốn chủ nhân đem ba mày làm thành món đồ chơi không hả?”
Vương Kiến Long: “Ô…… Ân…… Ô ô ô……”
Vương Hùng nhìn thấy Vương Kiến Long liều mạng gật đầu. Con trai của mình lại muốn đem mình làm thành món đồ chơi, Vương Hùng cảm thấy nơi này rất nguy hiểm, ông liên tục lui về sau nhưng chỉ mới bước được hai ba bước thì Ông chỉ Kim nở một nụ cười gian ác, chỉ về lên trên bàn, một bộ đồ da màu trắng bên trên đấy.
Ông chủ Kim: “Mày không nghĩ tới những tấm ảnh dâm đãng của hai đứa con trai mày sẽ được lan truyền khắp trường học và cục cảnh sát, nếu không muốn chuyện đó xảy ra thì mặc bộ đồ mà tao đã chuẩn bị sẵn ở trên bàn.”
Vương hùng lập tức bị lời nói của ông chủ Kim dọa sợ. Nếu để cho người khác biết hai đứa con trai do mình sinh ra đều thích phô dâm, cuồng bại lộ thân thể trước mặt người khác thì cả nhà làm gì còn mặt mũi mà gặp người khác.
Ông chủ Kim nhìn Vương Hùng có chút do dự, rồi sau đó ông ta chậm rãi cởi bỏ từng nút áo sơ mi ra, lộ ra cặp ngực to tròn, tuy rằng trong lúc hôn mê hắn cũng chơi qua cặp vú này vô số lần nhưng nhìn Vương Hùng cởi áo trước mặt hắn, hắn vẫn như cũ vẫn cảm thấy vô cùng kích thích mà không hề cảm thấy chán. Tiếp đến Vương Hùng đem quần tây tụt xuống mắt cá chân.
Ông chủ Kim: “Quần lót cũng cởi ra.”
Vương Hùng cắn răng đem quần lót cũng lột ra khỏi người, dương vật hoàn toàn bại lộ trước mặt ba người, con cặc màu đó có chút đen thâm, mà bên trên thân cặc xuất hiện rất nhiều đường gân xanh, hai hòn dái to tròn có xệ xuống một chút giống như chứa đầy tinh dịch bên trong, đầu cặc màu hồng, bóng loáng phần lỗ tiểu còn rỉ ra một giọt dịch nhầy trong suốt, nó từ từ kéo dài ra rồi chảy xuống mặt sàn.
Ông chủ Kim: “Vớ để lại.”
Ông chủ Kim nhìn cơ thể gần như trần trụi của Vương Hùng, chỉ trừ đôi vớ dài màu xám, còn lại tất cả đều đã bị lột sạch.
Ông chủ Kim: “Mặc bộ đồ đó vào đi.”
Đây là lần thứ hai Vương Hùng mặc bộ đồ da bó sát, chất liệu vải dệt mệnh mại, có chút lạnh lẽo chạm vào cơ thể đang nóng của Vương Hùng khiến cho Vương Hùng có chút nhảy cảm mà khẻ rên, bộ đồ nhìn có vẻ nhỏ hơn so với người Vương Hùng nhưng lại co dãn vô cùng tốt, bộ quần áo ôm trọn cơ thể cao lớn của Vương Hùng, ôm sát thân hình làm cho những đường nét trên cơ thể được hiện ra rõ ràng hơn.
Ông chủ Kim: “Còng hai tay sau lưng cho tao.”
Ông chủ Kim chỉ vào cái còng tay của Vương Kiến Long ở trên bàn, chiếc còng vốn dĩ để bắt những tên tội phạm, nay lại bị một tên biến thái sử dụng để khóa hai tay của chính ba mình, trong lòng anh cảnh sát nhân dân cảm thấy có chút nhục nhã. Vương Hùng hít sâu một hơi rồi một tiếng rắc, hai tay của ông đã bị cố định ở phía sau lưng.
Ông chủ Kim cười lớn. Kế hoạch đã được thực hiện một nửa, người đàn ông trung niên này so với dễ dàng thuần phục hơn nhiều so với những gì hắn tưởng tượng, nhưng hiện tại kế hoạch vẫn còn chưa hoàn toàn hoàn thành.
Ông chủ Kim: “Quỳ xuống”
Vương Hùng sửng sốt một chút, căm phẫn nhìn ông chủ Kim.
Ông chủ Kim: “Giống mấy đứa con trai mày quỳ xuống.”
Nhìn nhau nửa phút, Vương Hùng đấu không lại, ông từ từ di chuyển đầu gối rồi chậm rãi quỳ xuống, giống hai đứa con trai của mình quỳ thẳng tắp.
Ba cơ thể hoàn mỹ, đầy cơ bắp trước mặt ông chủ Kim đều quỳ thẳng tắp khiến ông chủ Kim cảm thấy vô cùng hấp dẫn. Hắn ta đem Vương Kiến Long và Vương Hải Băng trói lên trên giá sắt, sau đó đi về phía Vương Hùng.