Lừa 100 lần - Chương 2
Nó bất giác thở dài , phải chi hôm đó nó không theo thì đã khác , trời phạt tôi tò mò…..
(^^)
~~~~~~~~~~*~~~~~~~~~*~~~~~~~~*~~~~~~~~~~~
– Kiiing coong! Kiiing coong! Kiiing coong!
Gì vậy trời , gần 12 giờ khuya rồi còn ai bấm chuông vậy um sùm vậy không biết , nó càu nhàu bước xuống cầu thang .
– Ai đó ?!!
– Anh Tâm nè , mở cửa mau lên Phương
– Dạ ! khuya rồi sao còn qua ….ủa?!!!
– Ủa cái gì ! tiếp anh đưa nó vô trong coi
– Thằng Khang bị sao vậy anh?
– Sao trăng gì , nó chịu chơi quá , nhậu tưng bừng .
– Sao nó uống dữ vậy anh?
– À ! hôm nay sinh nhật thầy ,nó hơi quá chén đó mà , cũng lạ!
– Lạ gì anh?
– Thằng này mọi hôm uống chằng mực lắm mà …ai..da..nặng quá
– Anh cứ để nó nằm đó đi , lát em đưa nó vô giường
– Ừ , em lo cho nó đi , anh nó đi Vũng Tàu thăm bồ mấy bữa nay rồi
– Nó ở nhà một minh mấy bữa nay hả?
– Ừ , hai đứa lại giận nhau nữa hả?
– Dạ , không có gì , anh uống nước đi
– Ờ , mấy hôm nay thấy nó buồn thiu là anh biết tụi bay lại giận nhau , sao?
– Không có gì đâu anh
– Lại chuyện nó ghẹo em hả ? lần mấy rồi ?
– 98.. rồi
– Trời ! thằng này giỏi , mặt nó dzầy ghê thật!
– Anh còn khen nó , nó làm em muốn nổi điên lên luôn
– Ờ ! vậy em thấy sao?
– Thấy cái gì ?
– Em biết anh muốn nói gì mà
– Nó chỉ tào lao , lôi em ra đuà cợt thôi , thằng khùng đó…
– Em nghĩ là nó giỡn thôi à ?
– Chứ còn gì
– Anh không thấy nó giỡn lâu vậy bao giờ
– Anh nói gì kì vậy
– Ừ thì kì , nhưng nếu nó không đùa thì em nghĩ sao
Anh Tâm nhìn nó , ánh mắt nghiêm túc , nó trở nên luống cuống , không biết trả lời sao cho đúng , mặt nó hết đỏ rồi lại xanh …
Dường như hiểu ý nó , anh Tâm đứng dậy
– Thôi anh về , em cứ từ từ suy nghĩ nhé!
Anh Tâm vỗ vai nó rồi bước ra cửa.
Tiễn anh Tâm xong rồi mà mặt nó còn ngây ra , hình như chẳng suy nghĩ được gì cho ra hồn.
Anh Tâm là đại sư huynh của thằng Khang , anh lớn hơn tụi nó 6 tuổi . Thằng Khang coi ảnh như anh Khanh vậy–anh hai nó , ảnh biết thằng Khang từ năm lên 6 tuổi, khi nó vừa bắt đầu học võ ,, ảnh rất hiểu thằng Khang , mà ảnh nói vậy là sao?……
Thôi kệ , coi cái hủ hèm nằm chài bải trên salông chết chưa cái đã .
Nó lấy khăn ướt lau mặt mũi tay chân cho thằng Khang, cái thằng…xỉn như chết ….
– Ê! dậy khang , vô giường nằm đi mày
– Dậy ! trời ơi , mày lăn xuống đất cho coi
– Thằng quỷ sứ
Nó vừa lầm bầm chửi thằng bạn vừa quàng tay xốc cái hủ hèm lết về phía giường , thằng quỷ này nhìn xương xương mà nặng khiếp. Cũng may nhà có phòng ngủ dưới lầu chứ nếu lên cầu thang chắc nó chết quá .
– Uỵch!
Nó cũng nằm dài ra giường luôn , vừa thở trối chết vừa nhìn cái cục đá nó vừa vác vô phòng .
Nó nhớ lại lời anh Tâm ban nãy ,nó nghĩ sao à ?
Không phải nó không biết những gì anh Tâm vừa nói , nó hiểu quá đi chứ chỉ là nó không chấp nhận thôi , tại sao nó không chấp nhận ?
Nó cũng không biết nữa
Không phãi nó không yêu thằng khang , nó yêu lắm chứ , nó hoàn toàn biết rõ tình cảm của mình .
Vậy thì tại sao?
98 lần ……Nó giận ….giận ghê lắm cái kiểu lừa của thằng Khang. Nó ghét kiểu lấy nó ra làm trò đùa .
Nó ghét cái kiểu lấp liếm đó , phải rồi , không có tí gan nào , có ngon thì nhận đi chứ , Thằng chết nhát …
Mà nó cũng đâu có gan , nó sợ nó nghĩ sai , cái thằng này cũng hay nghịch lắm , nó cũng không nắm rõ tâm tư thằng Khang . nên nó rất e dè …
Rắc rối quá , thôi không nghĩ nữa , tới đâu thì tới .
Nó lúc lắc cái đầu cho mấy cái “rắc rối”theo lực quán tính văng ra khỏi đầu nó (ấy là nó mong vậy ^^). Bất giác nó lại nhìn thằng Khang…
Nó đẹp trai quá …
Khuôn mặt gọn, da sạm đen ,sống mũi cao ,cái miệng hơi rộng và …môi …hơi khô… ,nó vẫn nhớ rất rõ cảm giác chạm vào đôi môi ấy.
Bất giác nó đưa tay chạm vào môi thằng Khang , vô thức tay nó từ từ chạm khắp mặt ,cái mặt đang nghiêng nhắm nghiền mắt .
Nó muốn cảm nhận lại đôi môi hơi khô kia …….. cảm giác hơi buồn buồn ở môi ….Thằng này sao môi hay bị khô thế nhỉ …..nó liếm nhẹ lên môi Khang …ấy là nó không muốn môi bạn nó bị rát vì khô môi thôi(^^đồ nguỵ biện).
Nó nhắm mắt lại ….cái mùi nồng nồng của ruợu ….hơi cay cay …
Nó giật thót mình …môi thằng Khang mấp máy ….môi nó vẫn còn trên môi thằng Khang …tình cảnh gì vậy trời … nó mở mắt ra nhìn , thằng Khang đang trợn tròn mắt nhìn nó …
Thôi rồi , sao nó lại thiếu kiềm chế vậy trời . ….tiêu rồi….. tiêu chắc rồi …Nó vội lôi cái bản mặt đang đỏ hơn cái thằng xỉn nằm kia ra khỏi tầm nhìn trân trân của con mắt đang mở to hết cở thợ mộc .
– Phương ! khoan đã … nghe tao nói
Nó cắm đầu chạy ra cửa
– Nghe tao nói đã Phương
Thằng Khang phóng ra khỏi giường nhanh chóng chặn ngay mặt nó , ghét nhất mấy thằng học võ , sao nhanh chân lẹ tay thế không biết .(^^)
Thằng Khang vội vàng ôm chặt lấy nó , không để nó chạy đâu được nữa … trời ơi , tức quá!
Cái thằng trâu này …đừng nó là vùng vẫy ngay cả thở còn khó nữa là ….
– Buông tao ra
– Không
– Nhanh lên ! tao cảnh cáo mày đó Khang
– Không , tao không buông
– Mày nghiêm túc lại coi
– Tao đang rất nghiêm túc
– Nghiêm túc kiểu này đó hả ?
– Tao thương mày
– Nghe quen rồi , chán ngắt
– Tao nói là tao thương mày , mày có hiểu không hả ?
– Hiểu ! lần thứ mấy mày lừa tao ? trò này coi bộ vui à
– Không ! không có , tao chưa bao giờ nói dối mày , ngay từ lần đầu tiên
– Tao không tin , mày luôn nói láo
– Tại tao sợ , tao sợ mày không chấp nhận tao
– Nói láo !
– Tao sợ mày sẽ ghê tởm tao , ghét tao… tao sợ lắm
– Vậy sao giờ còn nói ?!(^^ vờ ngu)
– Tao biết , tao biết mày cũng thương tao mà
– Hồi nào ?! bộ tao nói cho mày nghe hả ?
Thằng Khang nắm chắc vai nói , nhìn sâu vào mắt nó
– Tao không để mày trốn nữa đâu ?
– Tào lao
– Nhất định không cho mày trốn nữa
Nó cảm thấy chân tay không còn tí sức nào nữa , đừng nói là chạy , ngay cả xô cái bản mặt đang tiến sát vào mặt nó nó cũng không đủ sức . Nó đứng yên , như bị thôi miên vậy …
Mùi rượu …mùi bạc hà….nồng nồng…cay cay ….chết rồi hình như nó cũng say rồi ..
Nó nhắm mắt lại …
Thằng Khang hôn nó không một chút kiềm chế , mạnh mẽ , nóng bỏng , với tất cả sức lực ….ôm chặt …sườn nó sẽ bầm tím cho coi…nó không thể chống cự ….cũng không muốn….
Nó bỏ mặc cảm xúc ….choàng tay lên cổ Khang….ghì chặt thêm đôi môi thằng Khang vào môi nó …nó đang đáp trả cái lưỡi tham lam đang cuốn lấy lưỡi nó…
Nó sao thế này …nó muốn như thế này mãi , mặc kệ cái buồng phổi thiếu không khí đang kêu gào ….nó muốn ghì chặt hơn , mạnh hơn …nó cũng là một con quỷ tham lam…
Nó muốn cảm nhận tất cả về thằng Khang …thằng Khang bây giờ là của nó….chỉ riêng nó…
Thằng Khang ôm ghì lấy nó …không biết bao lâu…
– Tao đang mơ phải không?
Thằng Khang thì thầm vào tai nó , cũng may thằng Khang không thấy bản mặt tiếc nuối của nó , nó tiếc nụ hôn dài đó …nó muốn kéo dài mãi …..
– Trời ơi ! Nếu là mơ thì đừng cho con tỉnh lại …không bao giờ tỉnh …
– Mày muốn như vầy hoài sao?
– Ừ ! cả đời cũng được
– Vậy mày đứng mình mày đi , tao mỏi chân quá
Nó vùng vằng , nó đâu có mỏi chân mà là nhũn chân ra rồi (^^) nó đứng không muốn nổi với cái hạnh phúc to lớn mà nó đang ôm….
Thằng Khang hơi nhún người xuống , vòng tay qua hông nó rồi bất ngờ nhấc bổng nó lên .
Nó mặc kệ , ôm chặt lấy cổ thằng Khang, Kệ cho thằng Khang đặt nó nhẹ nhàng xuống giường , Nó hoàn toàn buông trôi cảm xúc , cho phép mình tự do …cho phép mình làm bất cứ thứ gì mà xưa nay nó muốn ….
Nó hôn nhẹ vào tai thằng Khang , cắn nhè nhẹ …nhắm mắt lại …môi thằng Khang đang đang lướt quanh cổ nó …rồi vai … có tiếng thở gấp gáp , thằng Khang …hay nó ? …hình như cả hai …có tiếng rên rất nhỏ ….
Khang hôn nó một cách say mê …đắm đuối …liên tục ….
Nó ôm lấy đầu Khang …hôn vào tóc .. cảm giác tóc chạm vào mặt …buồn buồn …tóc không có mùi rượu …lạ thật…
Nó mơ màng nhớ ra điều gì ….rượu ….phải rồi thằng Khang đang say ….nó xỉn tới nỗi anh Tâm phải vác nó đến đây mà …rượu nói hay nó nói ….
Không quan trọng , quan trọng là thằng Khang vẫn chưa dám thẳng thắn nói với nó …………Nó hoàn toàn tỉnh táo …………
– Dừng lại ! Khang
Nó giật tay thằng Khang ra khỏi cái quần dù của nó một cách dứt khoát , mặc kệ cái mặt sững sờ của Khang , nó xô thằng này ra khỏi người nó
– Sao vậy ? Phương . mày vẫn không tin à
Cái đầu thông minh của nó bắt đầu hoạt động , nếu chống cự quá thì thằng này dám làm tới lắm à , mà nó thì khoẻ hơn Phương cả trăm lần …hơn nữa nó cũng chẳng chống cự được lâu …chính nó cũng muốn….
Thôi được , dùng cách này vậy ……
– Tao chưa chuẩn bị tâm lí , Khang à , ý tao là …nó nhanh quá…
– Là sao ?
– Mày cho tao thêm thời gian đi , mày mới nói thương tao tức thì ……hơi bất ngờ ..
Mặt thằng Khang dịu lại ra chừng suy nghĩ lắm ….rồi …nó dzô bài mình rồi ..
– Tao nghĩ mình nên từ từ , tao không muốn nhanh quá như vầy , tao cần một chút thời gian
– Tao hiểu mà , đừng lo , tao chờ được mà
– Cám ơn mày nghe
– Nhưng…ôm ..hôn… thì được chứ
Thôi kệ , cũng không sao ,” tự do trong khuôn phép “cũng được .
– Chỉ ôm thôi , mày hứa đó nghe
– Tao hứa
Nó để im cho thằng Khang ôm ,nằm cạnh thằng Khang….hơi thở Khang lùa vào tóc nó… nó tự xỉ vả mình …nó hư quá ….nó thật sự hư , nó muốn …..đồ hư đốn ….(^^tội nghiệp).
Thằng Khang giữ đúng lời hứa , chỉ ôm thôi và luôn miệng gọi tên nó
– Tao thương mày
– Nghe rồi
– Tao yêu mày
– Được rồi , ngủ đi
– Tao không muốn ngủ
– Ngủ đi , mày xỉn gần chết rồi còn sạo
– Tao sợ mình mơ quá
– Tào lao
– Lỡ tao mơ rồi sao
Nó thấy thương thằng bạn quá xá . Nó trườn người lên hôn vào trán , vào tóc Khang , ôm lấy đầu nó
– Đừng lo ngủ đi
Nó ôm vậy cho đến lúc hơi thở bạn mình đều đều , Khang ngủ rồi , nó nằm nghĩ …ngày mai sẽ như thế nào nhỉ ……..
Nó vẫn nghi ngại , không thật ra là giận , mượn rượu để nói …để coi…..
Nó mỉm cười ôm chặt lấy bạn nó , nó sẽ đùa lại thằng này , ngày mai …sẽ vui lắm đây…trả thù một chút thôi mà .. nó bất giác cười gian gian….Thằng Khang sẽ biết tay nó…….
Nó dụi dụi mặt vào mái tóc cưng cứng của thằng Khang một chút nữa ….
Hình như nó hạnh phúc …….
Để rồi xem…..(^^)
————-*——————*———————–*————-