Lừa 100 lần - Chương 1
—-****—-
– Này !
– Gì?!
– Tao yêu mày
– Tào lao !
– Tao thề đấy
Phương nhìn trân trối thằng bạn , nó bắt đầu lo ngại , không biết thằng này đang đùa hay thật nữa
– Mày nói gì kì dzậy ?!!
– Mày không tin hả?
– Không
– Vậy để tao làm cho mày tin
Phương hoảng hồn khi thằng bạn từ từ dí cái bản mặt không biết thật hay đùa của nó vào sát mặt mình .
Nó …nó định hôn mình , không thể nào ,chắc nó chỉ đùa thôi .Hơi thở của nó toàn mùi sing gum mentos ,cái loại sing gum gì mà cay xé họng , vậy mà thằng chết tiệt đó lại thích mới tức chứ ,KHOAN …..hơi thở…..mùi sing gum …
– Á !!!! Mày làm cái gì vậy ?!! Thằng khùng
Phương ngả người ra đằng sau tránh xa cái bản mặt gian gian đang lù lù sát mặt nó .Cám ơn trời đất , cái bàn đã ngăn cách không cho cái bản mặt đó tiến thêm được nữa ,hú hồn. Nó gằn từng tiếng
– MÀY ..LÀM…GÌ…VẬY..THẰNG.. ĐIÊN?
– Lần 93
– Cái gì?!!!!
– Lần 93 mày mắc bẫy
– Mày vẫn làm cái trò quỷ đó hả ?!!!
– Ai biểu mày khờ chi , kỉ lục thiệt (^^’) 93 lần , mày làm tao ngạc nhiên quá
– Mày…mày..MÀY CHẾT VỚi TAO
Nó đuổi theo thằng bạn , ném tất cả có thể ném vào nó , trong đầu thì tự xỉ vả bản thân sao lại bị nó dụ hoài , nó tự nhắc mình đề phòng bao nhiêu lần nhưng chả bao giờ thành công cả, cứ lúc nó quên quên là lại bị lừa mà cái thằng này cũng dai quá . TRỜi Ơi TỨC QUÁ!! (^^).
————————————————————————–
Thằng Khang về rồi .Cái thằng khỉ ,chẳng lúc nào được yên với nó
Phương lầm rầm chửi cái thằng vừa gây náo loạn toàn nhà nó ,trời ơi! lộn xộn quá , cái thằng quỷ .
Nhặt nhanh các thứ mà nó ném (^^)để lại chỗ vốn có của chúng rồi nó phóng lên giường , không có thằng Khang sao căn nhà yên ắng quá , ngoài cửa sổ mấy chậu phong lan đung đưa toòng teng theo gió , nắng tắt rồi , trời xanh cái màu lờn lợt chắc tại mấy cái đám mây mỏng mỏng chẳng có hình thù gì đang giăng ngang giăng dọc , nó tắt máy lạnh , mở cửa sổ , mở luôn cửa ngoài ban công , gió ôm lấy nó , cảm giác nóng nóng , à , nó mới bước ra từ phòng lạnh mà .
Nó quay vô nhà , nằm dài trên giường mặc kệ gió thổi rối mái tóc nâu nâu , mềm mềm phủ xuống mắt , mấy sợi tóc chạm khẽ vào mũi nó ,nhột nhột
Nó suy nghĩ , nghĩ gì nhỉ , phải rồi chuyện mà nó hay nghĩ
NÓ KHÔNG THÍCH CON GÁi
Nó cũng không đau lòng lắm , không xấu hổ lắm và cũng chẳng khinh bỉ hay ghê tởm gì bản thân mình chỉ hơi buồn …
Con người nó là vậy , chỉ đơn thuần là chấp nhận bản thân mình vốn dĩ là vậy , không đấu tranh ,không dằn vặt bản thân cho lắm .
Nó nhận ra mình như thế từ năm lớp 10 ,rất nhẹ nhàng đơn giản nó phát hi ện ra . Nó thích con gái đẹp nhưng lại chả có cảm xúc gì.
Nó cũng thử xem mình có thích trở thành con gái không , hoàn toàn không , phiền phức lắm , mất tự do nè ,phải ý tứ nè,phải này phải nọ và cả cái khoản phiền phức mỗi tháng 1 lần nữa chứ (**) .
Không bao giờ nó có ý nghĩ thích làm con gái cả nhưng không có nghĩa là nó có thể yêu con gái nhưng dù vậy nó vẫn là 1 thằng con trai chính hiệu và hơi bị ga lăng nữa (nó tội nghiệp con gái lắm ,vừa yếu đuối mà hay bị chịu thiệt nữa ).
Nói chung , ngoại trừ không thích con gái thì nó là một thằng con trai …….bình thường.
Nó cũng từng nghỉ đến tương lai của mình , nó nghĩ không lấy vợ cũng hay , không yêu đương gì cũng tốt ,nó sẽ làm ra thật nhiều tiền , làm việc gì tốt tốt như nuôi trẻ mồ côi , bảo vệ môi trường chẳng hạn , biết đâu nó chẳng lưu tên trong sử sách “hi sinh bản thân “ làm việc tốt chứ .Cũng hay!
Dù sao cũng buồn ,tiếc thật .Nó đẹp trai nè (ấy là mọi người nói đấy nhớ ), nhà nó giàu nè , thông minh nè ,lại có duyên lắm .Nó ít nói nhưng không lầm lì , mỗi khi mở miệng là tụi bạn chỉ có cười vỡ bụng .Nếu mà cưa con gái thì quá đủ tiêu chuẩn .
Thôi kệ, đâu có ai hoàn hảo chứ ,coi như ông trời công bằng đi , với lại nó cũng ít buồn nó có nhiều bạn bè lắm …..BẠN , thằng Khang . Nó nhăn mặt … cái thằng…..
——–*——–*————-*——-Start——–*———-*——–
Lớp 10 ,trời ơi sao lại phải chuyển lớp hả trời , nó nhìn xung quanh tìm một gương mặt quen quen , chán quá ,lạ hoắc chả đứa nào quen .nó lầm rầm cằn nhằn
– Xích dzô coi !
Nó ngó cái thằng vừa nói 1 câu không hề thiện cảm rồi xích vào trong, còn gì chán hơn không trời .
Nó tự thấy than trời nhiều cũng chả làm gì , thôi bắt đầu lại từ đầu vậy . Nó quay ngang ngó cái thằng ngồi kế mình ,Cao dã man , hơi gầy , đen đen , tóc đẹp nhưng không mềm , nó cứ dựng ngược lên chả cần chút keo nào ( nhìn bụi bặm gớm ),mắt đẹp nhưng thích tóc hơn , thôi chào hắn cái đã
– Tui tên Phương
– Khang
– Bạn trường khác chuyển qua hả ?
– Ừ
Kết thúc lần nói chuyện đầu tiên chán ngắt.
—–6 tháng sau ——–
– Phương , cứu tao!!!!
– Hả?!!!
– Mày làm ơn đi , tao rủ mày đi uống café
– Hả?!!!!
– Dắt mày đi ăn nữa
– OK
– Quỷ hút máu
– Hả?!!!
– Hông có gì
Phương ráng nhịn cười , nhấc tay lên cho thằng bạn coi bài ,len lén canh cô .Cái thằng ngu này , tối hôm qua chỉ cho nó mà giờ làm cũng không được , tức quá .
Nó với thằng Khang không biết sao trở thành bạn thân lúc nào không biết , thằng Khang quậy lắm , ai cũng ngán , nhưng nó không hề ăn hiếp ai , nó còn vui tính nữa ấy chứ.Nó lại cực giỏi thể thao , đai đen tam đẳng Teawondo đang học lên vù vù Judo.
Còn Phương , đến bơi còn chẳng biết nữa là ,Nhưng nó học ngu dã man , phải nói là nó không chịu học một chút nào , mặc kệ Phương gào thét ,năn nỉ cở nào .
Phương và nó trở thành một cặp bài trùng nổi tiếng . Này nhớ , Phương học giỏi nổi tiếng , không phải khoe chứ con cưng của cái trường chuyên nổi tiếng từ thời thi 7 sắc cầu vồng,một trường danh tiếng .
Nó cũng tự thấy nó thông minh , không khó khăn lắm với những bài học trên lớp (^o^) không như cái thằng đang liếc bài của nó khí thế kia
Thằng này thì chẳng thích học , nhưng thành tích thể thao ở mấy cái hội khoẻ Phù Đổng ,mấy cái hội thao toàn quốc nên thầy cô cũng nhắm mắt cho qua
Một văn ,một võ ,2 đứa trở thành nhân vật của các cô gái trong trường ,nói chung cũng tại hai đứa cũng đẹp trai nên …..(^^).
——-lớp 12 —–
– Mày định thi gì ?
– Không biết , chắc Tin học
– Sao dzậy?
– Tại khoẻ , ngồi một chổ ,khỏi phải đi đâu .
– Trường nào ?
– Đi đâu cho xa ,Cần Thơ . Tao có nhà ở trển
– Wa, đã quá vậy .Nhưng mày học thành phố hay hơn mà , cha mẹ cũng ở đó mà
– Thôi ,mệt lắm . Nhìn thấy ổng bả thêm mệt , Từ hồi li dị ổng bả
lăng nhăng lắm .
– Mày không thích ổng bả hả ?
– Không phải , ổng bả sống với nhau không hạnh phúc thì li dị , tao thương cả hai ,tao không muốn ổng bả vì tao mà ở với nhau.
– Mày vỉ đại quá .
– Tào lao! Mày sao?
– Mày thấy sao?
– Sao hỏi kì vậy?
– Kỹ thuật điện được hông?
– Cũng được , sao không đi bên thể thao , mày có giấy mời của trường thể dục thể thao thành phố mà .
– Không thích nữa
– Sao vậy?
– Thành Phố không có mày
– Tào lao , nói gì vậy . mày thích võ thuật lắm mà , thằng khùng
– Võ ở đâu học không được , học Đại học tao cũng học võ tiếp được mà, lo gì!
– Không hối hận nghe cha , thay đổi cái rụp
– Không …..bao ….vờ , mày chỉ tao học đi , tao đậu cho coi
– Ờ , sợ mày làm biếng chớ tao vô tư
– Được mà
– OK
– OK
——Cuối 12—-
– Mày tiến bộ quá trời .-Phương nói trong sự ngạc nhiên
– Chớ sao , tao mà
– Động lực nào vậy ?
– Mày
– Tào lao!
– Tao nói thiệt
– Giỡn gì kì dzậy?
– Không giỡn
– Sạo
– Thiệt
– Mày nói thiệt hả ?
– Ừ
Phương lặng thinh nhìn thằng bạn chí cốt , trời ơi , không lẽ nó giống mình sao . KHÔNG THỂ NÀO.
Nó đùa ,nhất định là nó đùa mình , không lẽ nào .Không thể nào có hạnh phúc được ,sẽ mệt mõi ,sẽ đấu tranh ……
Nó không muốn ,nó không muốn yêu thằng bạn của mình , vậy khổ lắm ,khổ cho cả hai .Nhưng ……Nó miên man suy nghĩ thì giật mình nghe tiếng cười của thằng bạn
– Một lần
– Hả?!!
– Mày bị LỪA 1 lần
– Cái gì?
– Tao định lập kỉ lục lừa mày 100 lần , kỉ lục GHINET đó nghe
– Mày nói cái gì?
– Thì vậy đó
– THẰNG CHẾT BẦM
Vậy mà nó hi vọng , Cái thằng….
——*——-*——–*———-*——-end flash———-*———*-
Hồi tưởng kết thúc , vậy mà 93 lần rôi sao , nó đề phòng nhưng hình như …cũng rất thích nghe
Có lẽ vậy nên nó mới quên hoài cho “thằng chết bầm” kia lừa.
Hai đứa vào ĐH , nó ở nhà riêng ,thằng kia ở nhà anh ,cũng may thằng kia không ở chung với nó như lời ba má nó mời , chứ nếu không…….
Nó nhắm mắt lại , chắc giờ này thằng kia đang la hét ngoài sân võ , nó mặc võ phục oai lắm , nhìn rất đẹp trai(^^)…….Vớ vẩn ……nghĩ gì thế ……..nó là bạn…….là bạn………..
Thôi ,ra sân võ thôi , coi nó tập rồi đi ăn luôn (nói một đằng làm một nẻo^^)
Nó vươn vai bước vào nhà tắm ,có lẽ nó không nhận ra tình bạn của tụi nó đã thay đổi quá nhiều …….quá nhiều……..từ lần bị lừa đầu tiên.^^
Cơ sở dữ liệu , môn học thú vị với Phương, nó đang mày mò một mớ các quan hệ rối rắm, loạn xì ngầu trong cuốn giáo trình to đùng.
Nhưng rối nhất là cái thằng ranh kế bên (^^)
– Mày làm gì nhìn tao dữ vậy? thằng khỉ
– Mày đẹp quá!!
– Lại sắp rồi chứ gì , Xưa rồi diễm , lão gia đây không bị lừa nữa đâu
– Thiệt hông?
– Xời! Có gì mà không thật , có mấy chiêu xài wài .
– Vậy tao xài chiêu mới heng !!
– Tào lao , thôi mày học dùm tao đi , giỡn hoài
– Nằm im đi
– Gì nữa đây ba
Phương lấy cuốn giáo trình to đùng che ngang mặt đề phòng cái thằng ranh đang đắc chí tiến tới , trời ơi nó đinh quậy gì nữa đây.
– Phương ! bỏ sách ra coi !
– Mày bỏ cái bản mặt mày ra thì có
– Mày sợ tao làm gì mày hả?
– Mặt mày gian quá
– Sao gian ?
Khang lôi cuốn sách ra khỏi tay nó , Trời ơi ,mặt thằng Khang cách mặt nó chưa đầy 2 gang tay , nó muốn ngồi dậy , đạp cho thằng cà chớn này một đạp ,nhưng chân tay nó……… cứng đơ ,không còn miếng sức lực nào thậm chí thở nó thở còn không nổi ,chỉ có tim nó đập nghe phịch phịch.
Chết tiệt thật , nó lấy đâu ra sức mà đập mạnh dữ vậy trời(^^)
– Tao không giỡn à nghe
– Tao cũng không
– Dẹp cái kỉ lục khỉ gió của mày dùm tao đi, tránh ra
Nó dùng tí sức lực cuối cùng …..xô thằng bạn ra nhưng ….vô ích (chuyện ! dân võ muh^^)
Cái thằng chết bầm sao vậy kìa , nó còn định ở cái tư thế khó coi này bao lâu , Sao trước đây mình không học võ hả trời ( có học cũng chắc gì thắng ^^’)
– Thằng quỷ ! mày làm cái gì vậy ?
– Thì tỏ tình lần thứ 98
– Tao không giỡn với mày nghe ,bỏ tao ra
Mặc kệ cho nó nói gì nói , thằng Khang vẫn chống cùi chỏ qua hai vai nó mà nhìn nó không chớp mặt.
Mắt thằng Khang đẹp lắm ,không to ,không nhỏ nó đen nhưng lạ là cứ thấy mắt nó lấp lánh ,cảm giác như nhìn vào bầu trời đầy sao ấy.
À ….ờ…… mùi bạc hà , lại cái mùi sing gung mentos , nó không ăn được cái loại kẹo cay xé họng đó , nhưng lại thích cái mùi thơm của nó , nhẹ nhàng thoải mái .
Thằng Khang đưa tay lên lùa sâu vài mái tóc mềm của , tóc nó mềm lắm ,như tóc mẹ nhưng cái màu nâu là của cha ,tay thằng Khang nhẹ nhàng vuốt tóc nó , thật dể chịu….
Từ bé nó đã thích được xoa đầu , cha nó hay xoa đầu nó ,giờ vẫn vậy nhưng lâu lắm rồi không gặp cha (^^ hoàn toàn quên mất hoàn cảnh).
Cảm giác thật dể chịu , hương bạc hà thoang thoảng rất gần ..gần lắm….GẦN ?!!!…..HẢ?!!!
Nó bừng mở mắt , nó nhắm mắt lại lúc nào không biết , nó trợn mắt nhìn mặt Khang đang rất sát mặt nó Thằng …này…điên rồi!!(tui cũng điên theo ^^).
Nó lắp bắp
– Khang…Khang ..Mày…
Thằng Khang không để nó nói hết câu …… môi thằng Khang hơi khô …. Nó như bị điện giật …Môi thằng Khang đang đè lên môi nó ….môi hơi khô…..mùi bạc hà thơm quá ….ngòn ngọt , the the …thì ra Mentos cũng không cay như nó nghĩ ….cảm giác lạ quá , tay chân như mềm oặt ra , không thể cưỡng lại được …..đắm đuối , đê mê ….nói sao nhỉ …không thể cưỡng lại …đầu óc mụ mị cả đi … như say nắng mặt đỏ hơi thở gấp gáp dần lên…
Nó nhắm mắt lại , cảm nhận hơi thở của thàng Khang , môi của nó không còn khô,ươn ướt nhưng nóng bỏng ….Trán nó ….rồi tai …. rồi cổ … mùi bạc hà dễ chịu quá …nó như lịm đi ….hơi thở …làn môi ….mái tóc cưng cứng nhột nhột nơi cổ ……cảm giác hơi nằng nặng do thân người đè lên … tất cả …tất cả của thằng Khang…
Nó không hề chống cự , đúng ra là không thể nào chống cự ,nó đưa tay ôm đầu thằng Khang ghì xuống ngực mình …chiếc cúc đầu tiên bung ra …nhồn nhột của tóc , ươn ướt ,nong nóng của môi ….lần thứ 98 …lần lừa thứ 98 …
LẦN BỊ LỪA THỨ 98
Nó xô thằng Khang ra , dùng tất cả sức mình xô thằng Khang ra ,mặt thằng Khang ngây ra ,nhìn nó bất động ,thảng thốt…
– LẦN THỨ 98 MÀY THÀNH CÔNG RỒi ĐÓ !MÀY VỪA LÒNG CHƯA ?!!!
Nó hét lên ,mặc kệ thăng Khang lắp bắp
– Không ….Tao..không….khoan..nghe tao nói đã ….PHƯƠNG..
Mặc kệ thăng bạn ,nói chạy vào phòng trong , đóng cửa lại.
Mặc kệ tiếng đập cửa của thằng khang ,kệ thằng Khang nói gì , nó không nghe thấy gì hết.
Lần 98 ….lần đầu tiên trong đời nó có cảm giác ai bóp nghẹt trái tim nó vậy …
Nó không còn bình thản được nữa ,nó nhận ra một điều khủng khiếp
NÓ YÊU THẰNG KHANG
Cái thằng ranh luôn đùa cợt nó …
Theo yêu cầu của đương sự phải có tâm sự của Khang dzô mới được (hắn đấu tranh dữ quá* _ *’) nên tui thêm phần tự sự “vớ vẩn” của hắn vào.có chửi chửi hắn í , tui dzô can.
—*———*——-*—-*———*———-*————–*———
– Khốn kiếp !
Khang lầm bầm chửi cái lon đang nằm dưới chân , ờ .. ờ…cái lon tội nghiệp đó chỉ có cái tội duy nhất là …nằm dưới chân nó (^^).
– Keeng..g
Nó dùng hết sức đá cái lon bay tít đằng xa
Nó vò vò cái đầu cứng ngắc ,lởm chởm những tóc , trời ơi tóc gì mà cứng thế không biết , như cây chổi chà vậy , chẳng bù cho tóc thằng Phương ….. mịn …mền…mượt…màu nâu ngọt ngào…..
Nó gõ gõ vào cái đầu ngu của nó mấy cái thiệt mạnh , nó đã làm gì vậy nè trời…. Lần tỏ tình thứ 98 thất bại …
98 lần …Chán quá …cũng tại nó …ngay lần đầu tiên đã nói dối … nó không lừa Phương ….ngay từ lần đầu tiên …. nó đã nói thật……….
Thật ra nó cố vào học ở Cần thơ cũng chỉ vì thằng bạn chí cốt của nó .Nó chúa ghét những con số , những bài học …nhưng cứ nghĩ phải xa thằng bạn là nó …không chịu nổi , vậy là nó ráng học , điên cuồng để vào cái nghành mà nó nghĩ ra đầu tiên trong đầu…vớ vẩn thật….
Nó tiếp tục xỉ vả bản thân , sao lại không nói thật luôn cho rồi ….ngay cái lần đầu tiên đó….
Trời ơi ! còn bịa ra cái lí do hết sức vơ vẩn là LỪA 100 LẦN …Ghinet cái gì chứ …tại nó xấu hổ …tại nó không có gan …..không có gan thừa nhận là NÓ THÍCH THẰNG PHƯƠNG LÂU RỒi.
Nó sợ lắm ….sợ vô cùng cái cảm giác Phương quay lưng lại với nó ….lỡ Phương không có cảm giác như nó thì sao?!! …….lỡ Phương ghê tởm nó thì sao ? ….lỡ…lỡ….trời ơi trăm ngàn cái lỡ…
Nó vừa đi vừa cú vào cái vào cái đầu vốn đã ngu của nó .Cái đầu cứng quá nhưng… môi thì rất mềm (liên tưởng lãng nhách ^^).
….Môi thằng Phương mềm lắm , ngòn ngọt , thơm thơm như sữa vậy
Nó nhắm mắt lại , muốn cảm nhận lại cái vị ngọt ngào đó .
Chết rồi ! lần này nó giận thật rồi ….cũng tại mình không kiềm chế được…tại mình tất …nó ghét mình cho coi(^^ làm sao kiềm nổi).
-Keeng…g
Một cái lon nữa bị nó đá văng đi cũng chỉ vì một tội …..nằm dưới chân nó(^^).
Nó thở dài thườn thượt …khổ rồi , mấy lần trước thằng Phương cũng giận , nhưng xem ra lần này gay go thật rồi . hay là nói thật cho nó biết , nó sẽ chẳng tin mình đâu , nhất định không tin…….
Nó bắt đầu yêu thằng chết tiệt đó từ lúc nào nhỉ ? lần đầu gặp gỡ ?…không …cái bản mặt của nó lúc đó vênh váo lắm , cứ như thế giới này chỉ có nó là giỏi (^^ ganh tị đó muh).
Chắc là bắt đầu từ hôm thứ 6 đó ….ngày cha mẹ nó chia tay….
———–*———*—————–*–start–*—————*——-
– Thằng Phương đâu rồi , tụi bay
– Không thấy
– Sao dzậy? rồi ai giải bài tập Hoá đây , khó lắm
– Lớp trưởng ơi , hỏi thằng Khang thử coi nó có biết không?
– Ờ , Khang!!
Thằng Khang đưa tay lên ra hiệu không biết , nó không quan tâm , cũng không ưa cái thằng ngồi chung bàn với nó hai tháng rưỡi nay
Mà nó có ưa ai trong lớp đâu chứ , nó hoàn toàn lạc lõng trong cái lớp này ,thậm chí trong cái trường này.
Nó học không giỏi , phải nói là dốt ấy chứ .Vậy mà ba nó bắt nó vào học đây cho bằng được , lảo già đủ quen biết để cho nó học bất cứ đâu.
Toàn tụi mọt sách , chán chết
Ghét nhất thằng kế bên , siêu mọt sách .
Nó mong nhanh hết giờ để phóng ra ngay lớp võ của nó , ở đó vui hơn ở đây gấp trăm ngàn lần.chán quá!
Lạ ghê , hôm nay thằng mọt sách nghỉ học , ngộ nghe , nó rất siêng đến trường mà ta , mặc dù cái thằng ấy chả cần tới để làm gì cho phí thời gian , Nó đã học sạch cái mớ bùng nhùng mấy ông thầy hay giảng từ năm ngoái . Chả biết nó đi học làm gì ….Thây kệ nó….
—-Hôm sau—-
Thằng mọt sách dzô kìa , đã bảo mà , hôm qua chắc ngủ quên chứ gì
Nó ngóc đầu lên liếc ngang thàng mọt sách một cái , rồi lại cúi xuống mặc kệ cái đám nhí nhố đang bu đen hỏi thăm thằng kế bên nó .
– Mình ngủ quên đó mà
Thấy chưa đã bảo mà
Phù !!! , cuối cùng cũng ra về , khoẻ quá . ủa?!! xe đón thằng mọt sách đây mà , hừ , cái thứ con nhà giàu kênh kiệu (giàu mới kên chứ ^^)đi học cung xe đua đón , làm như nhỏ lắm.
À …mà…hình như nó kìa , sao nó lén lút lủi đi đâu thế nhỉ …..He he he thì ra nó cũng đâu ngoan ngoãn gì , cũng trốn đi chơi đấy chứ , theo rình coi , Mình sẽ bắt tại trận coi nó còn vênh váo khộng
Chà !!! cái thằng này ra bờ sông làm gì vâỵ ta , tự tử hả ?!! Ái chà , ruợu ,ruợu Tây nữa cơ đấy , mày đóng kịch hay thật đấy , con ngoan trò giỏi hả !!!! Nó khoái trá nghĩ đến mặt thằng này khi thấy nó , lại chọc nó cho vui
– Ê !!! Mọt sách , mày trốn ra đây chi ? uống ruợu hả ?
– Ừ!
Hả ?!! nó hoàn toàn thất vọng trước phản ứng của thằng Phương , Không như nó mong đợi , Phương chỉ thoáng chút ngạc nhiên rồi lơ nó luôn (đáng đời^^)
Phương bắt đầu uống , he he nó sặc , xem ra thằng này mới uống lần đầu , nó sẽ tởn tới già …..Ơ ..mà …ủa…..
Nó uống kiểu gì vậy kìa , chơi nguyên chai thằng này khùng hả , nó sẽ chết cho coi
– Thằng khùng ! mày muốn chết hả ?
– Ngu sao chết ? tao chỉ muốn mình say một bữa thôi
– Uống kiểu này không chết tao con mày
– Mày lo cho tao hả ? không phải ghét tao lắm sao?
– Điên !!
– Ờ ! lâu điên chút cũng hay , mày ngồi xuống đi ,uống cho vui
Thằng Khang hoàn toàn bất ngờ về thằng mọt sách , không thể tin được .
Mọt sách tiếp tục uống, mặt đỏ như mặt trời rồi .Thôi làm người tốt vậy
Nó giật chai ruợu , đưa lên miệng nhấm nháp , chà!!! ruợu đắt tiền đây
– Mày có chuyện buồn hả?
– Không
– Sạo
– Thiệt , vui lắm .Cha mẹ tao đã giải thoát cho nhau. Vui!
– Là sao?
– Là li dị đó
– Dzậy mà vui , khùng !
– Ừ ! khùng thiệt
– Dzậy mày ở với ai?
– À ! tao ở với nội , hai người ở thành phố mà
– Ủa ? sao ở với nội
– Li thân 2 năm nay , tao về ở với nội
Nó không ngờ thằng này bất hạnh vậy , sao không ai hay biết vậy cà , nó nhiều bạn vậy…
– Mày đang tội nghiệp tao đó hả?
– Không
– Ừ , không cần đâu . tao không sao đâu mà lo
– Sạo , không sao mà ra đây uống rượu
– Kệ tao
Nó bắt đầu thấy thích cái thằng này , ngang ghê
– Phịch!
– Ê!! Mày sao vậy?
– Chóng mặt quá
– Xỉn rồi chứ gì
– Thì ra xỉn là vầy đó hả ? kì kì
– Ê! Coi chừng
Nó vội đứng đậy đỡ lấy cái thân hình đang lọang choạng , Thằng này ốm quá nhỉ , ôm gọn bưng , tóc thơm quá , nó xài loại dầu gì vậy ta.
– Mày có sao không ?
Nín thinh
– Ê ! tỉnh lại , tao đâu biết nhà mày đâu
Nín thinh
– Trời !!
Cái thằng này sao nhẹ quá vậy ta , tóc thơm quá , ngộ thiệt đáng lẽ phải hôi ruợu lắm mới phải , nhưng nó lại nghe cái mùi ngòn ngọt phả ra trên gáy nó mỗi lần thằng Phương thở …cảm giác nao nao….
Phù !! cuối cùng cũng giao được cho tài xế nhà nó , cũng may nó mang điện thoại trong cặp , có ghi số điện thoại nhà , cũng may
Hơi tiếc …mùi ngòn ngọt…..
Mình sao kì dzzậy nè … thôi mai dzô lớp nói chuyện với nó chơi …
Cái cảm giác chỉ mình nó biết chuyện thằng Phương làm nó lâng lâng tự hào khó tả
– Mình khùng rồi
——————-*—————–end flash————*—————