Lời hứa - Chương 7
7.
– Trật tự, trật tự … – Giọng Loan la lên trấn áp cái lớp như vỡ chợ khi vừa hết tiết.
– Thầy Thuấn dạy Anh Ngữ bị tai nạn xe, mọi người ai đi thăm thầy được giơ tay lên nào?
Thầy Thuấn dạy tụi nó năm lớp mười, thầy là người vui tính, hay kể chuyện cho tụi nó nghe, có một câu nói của thầy mà nó nhớ mãi : “học ngoại ngữ không chỉ học từ (từ vựng) hay học ngữ(ngữ pháp) mà còn phải học cả văn hóa của nước đó. Như thế các em mới có thể tiến bộ được”.
Chỉ tiếc năm nay thầy không dạy tụi nó nữa, nghĩ thế nó giơ tay lên để được đi thăm thầy.
– Hằng ghi tên ai đi lại nhé.
– Chiều nay hết tiết ba chúng ta sẽ tập trung trước cổng trường rồi đi thăm thầy luôn, trái cây với sữa để tui với Hằng mua. – Loan nói tiếp.
– Không đi hả? – Nó hỏi hắn.
– Đi đâu?
– Nãy giờ không nghe gì à? Đi thăm thầy Thuấn bị tai nạn xe, thầy năm trước có dạy ông ko?
– Có, nhưng không đi. – Nói rồi hắn lại tiếp tục nằm dài xuống bàn như con sâu lười.
– Rảnh thì ở nhà ôn lại mấy công thức Toán đi, mai tui kiểm lại đấy.
Hắn nằm dài mà con mắt cứ liếc nhìn nó một cách ngao ngán, kiểu như thằng này sao rảnh thế, rồi lại cười mỉm. Nó thấy hắn cười mà phát bực, ko phải cô Nhiên giao cho nó thì nó cũng chẳng hơi đâu lo. Mà nghĩ cũng lạ, nếu hắn học tệ thế sao lại thi vào trường này nổi nhỉ, dù gì trường này cũng là một trong những trường điểm của thành phố mà. Cắt đứt mạch suy nghĩ của nó bằng cái khều của con Ngọc lôi nó về hiện tại.
– Hôm qua học sao mày, nó có tiến bộ không?
– Tiến bộ gì đâu, học có bốn mươi phút thì nó đi hết phân nửa giờ gặp con bé nào rồi. Ngồi chờ mà phát quạo.
– Mà nó có yếu lắm không? – Ngọc hỏi dò xét.
– Không có yếu lắm, chỉ là chẳng biết làm gì hết, giống như trường đặc cách cho học sinh mẫu giáo học cấp 3 vậy. – Nó nói mà nhìn về phía hắn ngao ngán.
– Chà, để tao, chắc tao dạy hiệu quả hơn mày, hehe.
– Thôi, khoan, mày để đấy, tạm thời tao dạy, giờ tao cũng chưa có việc gì làm.
Nó chặn ngay lời của nhỏ Ngọc lại, cần ngăn ngừa cái kết quả tồi tệ mà nó suy nghĩ viễn vông ngày hôm qua.
– Hôm qua sao mày đẩy cho tao mà, bộ có gì sao? – Nhỏ Ngọc thắc mắc.
– Không, tao khó thế dạy nó không chịu nghe thì mày nói sao nó nghe, để khi nào tao bó tay thì cho mày dạy nó.
– Tùy mày, tao phải đi WC đây, hehe. – Nhỏ Ngọc quay đi
– Tới ngày hả? – Nó chọc nhỏ .
– Cái thằng quỷ, coi chừng tao đấy.