Lời hứa - Chương 33
33.
– Dạ, sao ạ? – Nó quay lại hỏi.
– Em có gấp lắm không? Chị em mình qua kia ngồi nói chuyện chút nha. – Chị chỉ ra quán kem bên đường.
– Dạ … được. – Dù gì anh Tuấn đã biết nó làm rồi thì có về trễ xíu chắc không sao.
Ngồi xuống ghế, chị gọi hai ly kem. Nó không biết chị muốn nói gì nhưng chắc là nói về hắn.
– Từ hôm bữa giờ chị muốn gặp em lắm nhưng không biết làm sao mà gặp.
– ……………………………
– Quân thì cứ ghé bên quán anh Luân thôi nên chị cũng chẳng hỏi thăm được gì.
Vậy à, trước đó hắn nói quán anh Luân là quán quậy vậy mà vẫn tiếp tục đi sao, tên này… nó lắc đầu .
– Chuyện hôm trước là thế nào hả em? chị muốn biết.
Nó suy nghĩ, nên nói hay không, mà việc gì phải giấu, chẳng có chuyện gì mờ ám mà nó phải giấu giếm cả, nó phải kể ra để khẳng định mình là người không hề bất thường như Đào đã nói. Thế là nó nói hết việc bệnh của Dì, rồi việc nó muốn hắn giải thích với Đào, và cả việc hắn nói dối nó về việc Đào bỏ hắn …
– Em chỉ không hiểu vì sao Quân lại nói dối em việc Quân từ chối Đào mà lại nói là Đào bỏ Quân thôi, còn lại thì em đã kể cho chị hết rồi.
– Và giờ nó tiếp tục quen với Đào là do em nói sao?
Chị Tiên nhìn nó như nhìn người hành tinh lạ, sao lại nhìn như thế chứ? Nó nói gì sai sao?
– Em kể đúng sự thật chứ? – Chị hỏi làm nó cảm giác như bị xúc phạm.
– Em đã nói đúng sự thật, mà việc gì em phải nói sai chứ, có lợi gì cho em đâu. – Nó hơi nóng mặt.
– Không … thật sự chị không có ý gì hết, chỉ vì sự thật là khoảng hai năm nay sau khi việc đó xảy ra Quân nó không còn quan tâm tới bất cứ ai, nghe theo lời người nào khác cho dù cả mẹ ruột của nó. – Chị nhìn nó mà nói.
– Hôm trước thấy nó cười nói với em thoải mái chị không khỏi ngạc nhiên. – Chị nói mà lắc nhẹ đầu tỏ vẻ khó tin.
– Hai năm trước, có việc gì xảy ra sao? – Nó căng thẳng hỏi chị.
– Ừ, giáng sinh hai năm trước lúc quân học lớp chín thì ba mất vì tai nạn.