Lắm mối tối cũng nằm không - Chương 6
6.
Sáng sớm ông mặt trời vung tay ném xuống mặt đất những tia nắng chói chang đó cũng là lúc tui choàng tỉnh sau một đêm dài suy nghĩ mông lung…tui thiếp ngủ đi lúc nào không hay…Mấy giờ rồi…Trời ơi!! 7 giờ rồi thôi chết mình phải ra sân bay Tân Sơn Nhất để tiễn hắn nữa chứ…Bối rối như gà ăn trúng dây thun tui tông dạy thật nhanh và tiến hành công cuộc tân trang lại nhan sắc để mà còn đối diện cùng anh ý nữa chứ!
Phù…xong rùi lên đường thôi!Mà khoan để nhắn tin nhờ tụi nó bỏ thẻ kí tên dùm nữa chứ..khổ quá bữa nay cúp tiết nữa rồi, cứ như cái đà này chắc tui bị cấm thi lun quá…Nhưng mà tình yêu thì thường mù quáng mà, thui kệ tới đâu hay tới đó!..À phải nhờ thằng Long- “bạn thân” của tui mới được, hì.hì chỉ có Long yêu là sẵn sàng giúp mình thui.
Trời ơi cái ông tài xế này chạy chậm quá đi lỡ không kịp chắc tui hối hận cả đời quá…biết vậy lấy Honda zọt cho lẹ…Ý mình có tin nhắn nè…Ô là của thằng Long để coi việc mình giao phó tới đâu rùi,tin nhắn như sau: “ OK bỏ thẻ thành công, mà sao dạo này “vợ” nghỉ học nhiều vậy, có chuyện gì hok, “chồng” lo quá hà!”…Tui nhắn lại “I don’t have problem, TU my love^^”.
Giỡn thì tui giỡn lại…không bít từ bao giờ tui không còn khó chịu với cách gọi của tên “Long đẹp trai” này nữa…riết rùi cũng quen.
À quên nói với các bạn cái lí do tại làm sao mà tên Long gọi tui như vậy…cái gì cũng có sự tích của nó, sự tích như sau:
Hồi đầu mới vô trường ngay bữa sinh hoạt bầu ban cán sự lớp của bà cô chủ nhiệm, tui vô trễ, vừa vô gật đầu cái rụp để chào bả ai ngờ đụng ngay cái giá sắt treo cái tivi…đầu tui muốn niển wa 1 bên, đau không thể tả, đã vậy còn làm trò cười cho bọn khỉ ở dưới nữa chứ…mới ngày đầu tiên mà đã làm chuyện để ý rùi^^.Ha..ha…ha….lũ khùng này có cần phải cười lớn như vậy hok?
Và bà cô tiến hành tuyển dụng nhân sự cho ngôi vị lớp trưởng…Sao im ắng quá vậy ta,vị trí ngon vậy mà không ai chịu làm nhỉ…Ối chết tui cần phải giả quyết “bầu tâm sự” gấp. không thể chịu đựng được nữa…
-Cô ơi,em…
-Sao? Em muốn làm lớp trưởng phải hok?
Mọi con mắt đều ngước nhìn về tui…mắc cỡ quá,tụi nó kinh ngạc trước vẻ đẹp nghiêng thùng đổ nước của mình chăng!..Bất chợt có giọng 1 thằng điên nào đó:
-Bạn này cũng dễ thương đó cô, làm lớp trưởng là ok.
-Cô ơi, em em…-tui bối rối.
-Ai đồng ý bạn này làm lớp trưởng thì biểu quyết!
Thế là 1 rừng những cánh tay “ngoan” của tụi con trai hí hửng đưa lên, hơn nửa lớp…Thôi rồi tai họa cho võ lâm nếu tui làm lớp trưởng…Tui sẽ ra sức đàn áp cho mấy người thừa sống thiếu chết lun, ai mượn “ngu mà lì”…
Và thế là tui lên chức từ hôm đó…công việc của tui cũng nhẹ nhàng như đưa nàng đi…(các bạn tự nghĩ đi ha) đó là photo tài liệu cho lớp nè, cuối tiết thì đi lấy thẻ điểm danh cho lớp, và wan trọng nhất tui là tiếng nói của bà cô chủ nhiệm,chỉ vậy thui! Mới học có 3 tháng mà tui đã là trùm phé trong lớp với bản tính đanh đá như quỷ, hung dữ như xe tăng ý lộn sa tăng chứ!
Tui kêu tụi nó bằng mày tao ráo trọi kể cả tên già nhất lớp sinh năm 81,chỉ trừ tên ấy kêu bằng tên thui, nó tên Long, cũng chính là người nói tui dễ thương hồi đầu năm áh!
Bữa đó tui photo tài liệu sử cho đám choai choai lớp tui, tổng cộng có đến 5 chồng tài liệu, nặng qué tui khinh đâu có nỗi thế là phải nhờ tên Long đẹp trai rinh phụ vì đúng lúc hắn đi ngang wa.Lên tới lớp mệt đứt cả hơi tui hok nhớ có tổng cộng bao nhiu chồng tài liệu nữa nên mới nhẹ nhàng hỏi hắn:
-Mấy chồng?
-Trời ơi! Tao có nghe lộn hok, thằng Hoàng nó mới kêu thằng Long là chồng kìa tụi bây!
-Vậy sao? 2 nó là vợ chồng hả, tin hot đây phải phát tán thôi!
Thằng Hải dớ và thằng Tiến mát kháo nhau, tui mệt quá nên chẳng thèm đôi co với tụi khùng này, liếc wa hắn thì thấy hắn đỏ mặt, vậy là sao nhỉ…
Và những ngày sau mấy đứa quỷ trong nhóm ăn chơi của tui cứ chọc tui và hắn hoài…tức mình tui chửi tụi nó như chó vậy mà chẳng cải thiện tình trạng, bắt buộc tui phải xài vũ lực tui hiếm khi xài cái này lém!…Thằng nào vừa mở mồm tui tát thẳng tay.
-Mày làm gì tát tao?-tên bị tát.
-Tao đẹp,tao có quyền được hok?-Tui ứng xử.
Vừa nói tui vừa sần sộ làm tên con trai đó sợ chết khiếp không dám hé nửa lời đã vậy còn rúc cổ cò lại nữa chứ,ai mượn dám chọc vào ổ kiến lửa này.
Có bữa 2 thằng chọc, tui tát 1 cái mà dính vô 2 khuôn mặt luôn, thấy tui nội công ghê gớm chưa? Còn hắn thì tui cứ ngỡ cũng trong tâm trạng hoang mang giống mình, nhưng thật bất ngờ hắn có vẻ thích khi bị chọc như thế và bất ngờ hơn hắn kêu tui bằng “vợ”, và xưng “chồng” với tui>” Thời gian là phương thuốc kì diệu, mọi chuyện đâu cũng vào đấy tui wen dần với cách xưng hô của hắn với tui, nhưng không hiểu sao hắn cũng dễ thương và baby lắm mà tui thì lại không có tí rung động nào trước hắn…kể cũng lạ.
Cái chuyện “vợ chồng” này không phải lớp tui đứa nào cũng bít mà chỉ có trong nhóm quỷ sứ của tui chọc mà thui…tui có cách quản lí riêng của tui mà!^^.Đó, chuyện là vậy đó…bây giờ thì trở về thực tại là tui đi tiễn tên Tuấn nha các bạn!
Ấy chết, mình phải mua cái gì tặng cho hắn mới được đi không thì kì lắm…thế là tui ghé vào chợ Hoàng Hoa Thám.
Mua gì ta, ờ hoa đi, nhưng hoa gì mới được chẳng lẽ hoa hồng, thui kì lắm! Đang lớ ngớ chẳng bít mua hoa gì thì, ô là la hoa “for get me not” đây mà, hoa này ở Đà Lạt mới có…tặng hắn phù hợp lắm đây nhưng nó hơi xấu xí, lỡ hắn tưởng mình quơ đại hoa đồng nội thì sao, thui kệ.
-Cô ơi, gói cho con bó bông này đi, nhiu dzạ cô?
Phù….tui tót 1 mạch xuống sân bay, trùi ui biết hắn ở đâu mà tìm đây trời, sân bay mà rộng thế này cơ à, thú thật chứ đây là lần đầu tiên tui vô chỗ này đóa.
-Hoàng …ơi, Tuấn ở đây nè!
Ah, thấy hắn rùi, hôm nay hắn trông thật bảnh với chiếc áo sơ mi trắng đóng gọn vô chiếc quần tây màu đen tuyền ôm sát háng và mông, lộ ra những đường nét ở vòng 3 của hắn mới quyến rũ làm sao,chắc hơn 100cm là cái chắc..tui thích con trai có vòng 3 to lém..hí.hí.hí..cái đầu của hắn tóc thì chĩa dựng đứng cả lên…
Ngoài ra còn có ba mẹ hắn nữa, phải công nhận là ba mẹ hắn hôm nay xinh trai đẹp gái cũng không kém, đúng là nhà giàu có khác…
-Tìm Tuấn nãy giờ hả?-hắn tươi cười mà để lộ nguyên hàm răng trắng bóc.
-Đâu có, Hoàng cũng mới đến hà! Dạ con chào cô chú,có cái này tặng Tuấn nè.
-Ủa, hoa gì sao lạ vậy Hoàng?
-Đây là hoa “for get me not”.
-Àh..ra vậy,hoa “đừng quên tôi” àh.
-Không, tên nó là “for get me not”.
Thoáng chốc tui thấy hắn nhìn tui bằng ánh mắt trìu mến đầy thân thương…làm tui ngây ngất ngây ngất.
-Cảm ơn Hoàng nha!
-Tới giờ rồi đó con trai!-mẹ hắn nhắc.
-Dạ! Hoàng nhớ giữ gìn sức khỏe và nhớ đợi Tuấn về nha!
-Uhm, chúc thượng lộ bình an hạ lộ bình thường.Hoàng nhất định sẽ chờ.
Ôi, xúc động quá, tâm trạng tui bây giờ cứ như tiễn biệt người yêu vậy…Bùn quá hà, phải chờ hắn về sao,bồn chồn quá đi mất, nhỡ hắn đi luôn thì sao nhỉ, chắc tui sẽ chết mất,tui tặng hoa for get me not cho hắn cũng có mục đích chứ bộ…
Qua tìm hiểu thì đây là loài hoa tượng trưng cho sự chung thủy tuyệt đối trong tình yêu, nếu người con gái mà tặng cho người yêu thì sẽ nói lên rằng: “Tình yêu của em đối với anh là vô hạn, không có gì trên đời này biến nó thành có hữu hạn,nó chứng minh trái tim em mãi gửi trọn về anh cả thân xác lẫn linh hồn,vì thế đừng bao giờ quên em, sao này nước biển có hết xanh, đại dương ngừng sóng thì đến lúc ấy chúng ta sẽ xa nhau!”…
Nhưng mà tui có phải là con gái đâu, con trai tặng cho kon trai thì sẽ ra sao nhỉ?Không bít hắn có hiểu ý nghĩa của loài hoa này hok nữa.
Và thế là phi cơ đã mang bóng dáng của hắn về vùng trời thật xa.Tui trở về nhà mà con tim đầy thổn thức,rồi đây tui sẽ ra sao khi không còn thấy hắn mỗi ngày không còn được nghe giọng cười sảng khoái của hắn, không còn nghe mùi nước hoa ấy,…tất cả đã vô tình trở thành tiềm thức trong tui làm sao tui có thể mạnh mẽ đối diện.
Những ngày sau tui buồn thêm vài chập nữa, nhưng niềm đau nào rồi cũng sẽ ngơi,tui là chính mình, phải mạnh mẽ lên!!!..Tui vui cười và có sức sống trở lại,trong 1 lần đăng nhập yahoo để chat, vô tình hắn cũng đang online….
Tui:Hi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
H:Hello.Dạo này vẫn khỏe chứ người bạn của tui.
Tui:Uhm, thừa sức hạ gục mấy người.
H:Học hành sao rồi, vẫn ổn chứ?
Tui: Uhm, normal.
H: Tuấn và Nhi hết giận rồi.
Tui:Vậy hả? hai người chắc hạnh phúc lắm nhỉ?- Tui nói trong tan nát.
H:Àh….cô ấy dạo này học cũng nhìu nên ít đi chơi lắm.Àh, khi trước Hoàng tặng Tuấn hoa for get me not,có ý gì vậy?
Tui: Đâu có gì đâu?
H:Tuấn bít ý nghĩa loài hoa đó rồi.Nhưng Tuấn cần Hoàng nói rõ hơn được ko?
Tui: Thì…đó là sự thật đó.Không bít là từ khi nào Hoàng đã…yêu Tuấn rồi.-ngừng 1 phút tui mới trả lời.
H:Sao lại như vậy,Hoàng đang đùa phải ko?
Tui:Đó là sự thật, 1 sự thật mà từ lâu Hoàng đã dồn nén trong tim chưa có cơ hội nói ra, bây giờ thì Hoàng thấy nhẹ nhõm lắm…
Và tui nói 1 lèo dài kinh khủng, tui đang “tâm sự với anh” tất cả những tình cảm vốn có của tui từ trước cho hắn nghe tất cả, đáp lại tui thấy hắn im re ko nhúc nhích gì cả…Tui “Buzz” cho hắn 5 cái mà chẳng có động tịnh gì…Và thật bất ngờ tui thấy hắn sign out 1 cách vội vàng và nhanh chóng…
Tui rất shock chẳng nhận ra được thứ gì, chỉ thấy xung quanh mình giờ đây là một màu đen đen, bóng tối u ám đang phủ xuống đầu tui…và thế là hết hắn đã khinh bỉ mình rồi, giờ tui thật hối hận khi nói ra tất cả, tui chỉ biết chắc là tui đã mất đi tình bạn đẹp đẽ với hắn rồi…mãi mãi..forever!…
Nước mắt tui ko biết ở đâu tự động trào ra như suối…ướt đẫm cả khuôn mặt, rồi lan tỏa trên vai, tui khóc…đang khóc thật sự…khóc cho mối tình đầu tiên của tôi bị đổ vỡ ngay khi nó chưa hình thành.Tui đang có cảm giác tui chính là “người đau khổ nhất thế gian”.
Chỉ khi có những người xung quanh chạy tới đỡ tôi lên, tôi mới nhận thức được rằng tôi khóc đến nỗi rời xa chiếc ghế và nằm luôn dưới đất ngay trong tiệm internet…những người ấy nhìn tui bằng ánh mắt ngơ ngác không biết tui xảy ra chuyện gì nhưng tui thì biết rất rõ rằng tui đã mất Tuấn trong đời!