Lắm mối tối cũng nằm không - Chương 10
10.
Tính đến ngày hôm nay là đã được nửa tháng kể từ ngày tui biết lăn lộn bươm chải ngoài đời rồi đó…
Tui và tên An vẫn nói chuyện rôm rả như mọi ngày, hắn hay giúp đỡ người khác lắm, đặc biệt đối với tui, tui thấy hắn nhiệt tình hơn hẳn…nhưng nói chung là cũng ngại lắm vì chưa quen biết nhau nhiều mừ…
Lấy kinh nghiệm từ mối tình đầu bị tan vỡ của tui, tui tỏ ra tinh tế hơn, quan sát hơn, chứ không còn ngây thơ và vô tư như ngày ấy…Phòng bệnh hơn chữa bệnh mà ^^.
Quán xá dạo này cũng đông khách lắm, tui chạy bàn muốn thục mạng…nhưng nghĩ mình cũng cảm thấy thích công việc này nên dù mệt thiệt nhưng không chán…Đang đứng đón khách vào để lấy order, tui hơi bất ngờ khi thấy có 2 chị gái bước vào, mặc chiếc váy được may rất khéo và đẹp, mang guốc cao gót hơn 5 phân,…2 người bước vào mà làm cánh đàn ông trong quán tui chới với, ngưng ăn và ngoái cổ ra mà nhìn,…phải nói 2 người rất là dễ thương và quyến rũ nhờ nước hoa trên người…Nhưng mà sao điệu quá, nhìn dáng đi thôi là cũng biết điệu chảy nước rùi…
Nhanh như sóc tui bay lại đón tiếp nồng hậu như mọi lần:
-Dạ, đi mấy người ạ?
-Bọn em có 2 người thôi anh, anh dễ thương quá àh!!
Một trong 2 đứa vừa nói mà còn véo má tui nữa chứ….Trời ơi, tui có lãng tai hok…con nhỏ này sao lại nói tiếng đàn ông….mà lại đặc sệt luôn…Không riêng gì tui mà nguyên cái quán rất là bất ngờ, cứ há hốc mồm ra…mà không chỉ 1 con nói tiếng đàn ông mà 2 con luôn…Mãi sau tui mới nghe tiếng xì xào của mấy người trong quán tui mới biết 2 tên này là “bóng”, là BD gì gì đó…
Trời ơi, mà sao nó đẹp như con gái vậy ta…nếu nó mà không nói chắc ai cũng nghĩ nó là con gái thui…Hai tên này nói tiếng như vịt đực vậy mà nói chuyện lớn kinh khủng, khiến ai cũng bịt lỗ tai lại hoặc ăn nhanh rồi chuồn lẹ…
-Mày với chồng mày sao rồi!
-Đ. má!Mày đừng có nhắc tới cái thằng mất dạy đó, chắc nó nghĩ bao tao 1 bữa ăn thôi là dụ được tao lên giường, tao đâu có giá rẻ vậy mậy!
Hai đứa cứ luyên thuyên không ngớt, chẳng để ý gì tới xung quanh…cứ như đây là thế giới riêng của tụi nó, bởi vậy nó tha hồ mà văng tục…
Bất chợt khi tên An bưng món ra cho tụi nó,chúng “say đắm” trước vẻ đẹp lộng lẫy đầy nam tính của hắn,…chỉ thấy bọn nó mặt ngu ra, mắt thì lờ đờ hết trơn…Tui thoáng thấy hắn mặt cũng đỏ, chắc vì ngại…
Một con không chịu nỗi nữa đứng dậy mà 2 chân cứ dậm dậm dưới đất…
-Anh đẹp trai quá à, cho em xin số điện thoại đi!
Ngay lập tức con bên cạnh kéo mạnh nó ngồi xuống và đứng lên nói:
-Mày làm cái gì vậy?…Để tao…..Annnnnhh!
Khiếp! có 2 đứa thôi mà nó làm náo loạn cái quán của tui, thực khách được 1 trận cười thỏa thích,còn hắn thì bị một trong 2 con đó lợi dụng sờ mông…Hắn nói với tui hắn sợ nổi da gà luôn…Lúc tui và hắn đang ngồi chờ bưng món thì:
-Anh ơiiiiiiiii!Toilet ở đâu vậy?
Lại là một trong 2 đứa hồi nãy…thế là hắn đứng lên và chỉ dẫn:
-Bên kia kìa chị…ụa anh, ụa….-Hắn cà lăm 1 cách dễ thương.
-Anh cứ gọi em là em, em tên Diễm Quỳnh.
Vừa dứt lời tui thấy nó giả bộ trượt guốc rồi té nhào vô hắn…tay cố ý “bóp” vào
“chỗ ấy” của hắn…Hắn xấu hổ bỏ chạy vào nhà vệ sinh, còn nó thì đứng cười khoái trá.Bất chợt nó đảo mắt qua nhìn tui, tui cũng sợ điếng hồn, tui lật đật biến khỏi hiện trường…
Khi phục vụ ca 1 bắt đầu ra về thì cả quán tui nhốn nháo khi lại thấy 2 “chị gái” hồi sáng ngồi bên kia đường, mắt thì nhìn dáo dác vô quán tui…
-Phen này thằng An bị 2 “con nhỏ” này làm thịt rùi!-anh đầu bếp quán tui phát biểu.
Tui thấy hắn hoang mang cực độ, tay chân thì ríu rít cả lên…mặt mày thì đỏ choét.
-Làm sao bây giờ Hoàng?-hắn hỏi tui.
Thế là tui và mấy anh trong quán cứu hắn bằng cách bày cho hắn đi đường hẻm nhỏ bên hông quán….hắn trùm khẩu trang che kín cả mặt, tụi tui kêu: “1 2 3 dzọt”, hắn cùng với chiếc RS của hắn phóng như điên…làm vỡ kế hoạch “dê trai” của 2 đứa kia…
Mà cũng lạ thật là những ngày sau đó không thấy 2 “chị gái” đó đến quán tui…Tụi nó bỏ cuộc dễ vậy sao…Tui cũng mừng lây cho hắn…Thế rồi 1 bữa tan ca nọ tui đi bộ đến trạm xe buýt thì hắn chạy theo kè kè…
-Nhà Hoàng ở đâu vậy, An cho quá giang nè!
-Thui, nhà tui ở tuốt quận 12 lận, ông về trước đi, tui sắp tới trạm xe bus rồi!
-Lên đi, An chở tới trạm xe bus!
-Cũng gần mà!
-Lên đi, năn nỉ đó!
Buộc lòng tui phải tót lên xe hắn,ấn tượng đầu tiên của tui về hắn là…Hắn là con người rất có óc hài hước, dễ dàng mang đến niềm vui cho người khác, cũng hơi tốt bụng và ga lăng nữa chứ…Đó chỉ mới là nhận định sơ sơ của tui về hắn mà thui chứ con người thật của hắn như thế nào,thì tui chưa rõ lắm….chưa tiếp xúc nhiều mà…^^.
-Giờ Hoàng về nhà rồi làm gì?
-Ngủ thôi, có làm gì đâu, nghỉ hè mà.
-Ngày nào cũng vậy hả?
-Ừh, hỏi có chi hok?
-Hay bữa nay vô nhà An chơi đi cho biết.
-Vậy…có làm phiền gì người nhà ông hok?
-Ko,ba má An dễ tính lắm, nhất là má!
-Ừh,cũng được.
Và rồi hắn chở tui chạy vù vù…trên đường đi hắn cũng hỏi tui nhiều lắm…nhưng tui “ấn tượng” nhất là câu hỏi:
-Hoàng có bạn trai….ủa lộn lộn, Hoàng có bạn gái chưa?-mặt hắn lại đỏ lên.
-Có ai yêu đâu mà có.
-Xạo, Hoàng dễ thương vậy mà.
-Thiệt mà…còn ông chắc nhiều lắm chứ gì?
-Một người còn muốn chết, lấy đâu ra nhiều người.
Hắn chở tui bằng chiếc Wave RS màu xanh của hắn chạy lướt gió và thấm thoắt là đến nhà hắn…Nhà hắn trên đường Lê Văn Sỹ gần chợ Nguyễn Văn Trỗi…
Để xem nhà hắn được hok, cũng có vẻ khá giả chứ nhỉ…À thì ra nhà hắn bán tạp hóa cơ à, thú thật chứ thật ra tui cũng ham bán quán lắm, chắc tại hồi nhỏ chơi bán đồ hàng hoài nên chắc giờ cũng bị ảnh hưởng…
Tui thấy một bà sồn sồn mập mập đang đứng bán, hắn khều tui và bảo là má của hắn, hắn kêu là má sao, sao không là mẹ nhỉ?
-Dạ, con chào bác!
-Ừ, mày làm chung với thằng An hả, mệt hok,ở lại chơi lát tao nấu chè cho ăn!
-Dạ con cám ơn bác!
Má hắn sao mà bình dị thế nhỉ, tui mới gặp lần đầu mà bả kêu bằng mày tao rùi…thôi kệ vậy thấy cũng hay hay, còn hơn là mật ngọt chết ruồi…
-Hoàng nực hok,đi tắm với An cho mát!
-Thôi, tự nhiên rủ tắm chung,ông tắm đi với lại tui cũng ko thấy nóng cho lắm!
-Có gì đâu mà ngại con trai với nhau không mà, vậy Hoàng ngồi chơi An tắm cái đã.
-Ờ..
Ngồi không thế này thì buồn quá, thế là tui bước ra phía trước tiệm tạp hóa, đàm phán với má hắn…
-Ủa, bác trai đâu rồi bác?
-Ổng đi giao hàng rồi.
-Ủa, bác trai cũng phụ bác bán hàng hả?
-Đâu có, ổng may đồ, vắt sổ…nên cũng bận lắm, tao thì lo quán xá.
-À, vậy hả bác…
-Nhà mày đâu dzạ?-Tui nghe hơi chói tai chút xíu.
Thế là tui và má hắn nói chuyện say sưa…chưa bao giờ tui nói chuyện lại có hứng thú như lúc này…Tui nói chuyện với má hắn hợp gu lắm, qua đó tui nhận thấy má hắn là một người phụ nữ đảm đang, rất là vui tính và có vẻ hòa đồng lắm…
Vừa lúc đó có rất nhiều người ùa vô mua đồ, tui giúp má hắn bán phụ rất là nhiệt tình…Bà ấy cám ơn tui và còn khen tui giỏi nữa^^.
-Ê Hoàng, bữa nào rảnh kêu thằng An chở vô đây chơi nha, tao thấy mày có khiếu buôn bán đó, vô tao huấn luyện cho vài chiêu,mốt về mở tiệm bán luôn.-Má hắn tươi cười bảo tui.
-Dạ, con cám ơn, con cũng mê bán quán lắm.
Giờ hắn tắm cũng xong, con trai con lứa gì mà tắm lâu chưa từng thấy…Trời đất, hắn chỉ mặc có mỗi cái quần sọt ngắn cũn cỡn, đưa nguyên tấm thân trần ra mới hấp dẫn làm sao, từng múi cơ ở vai, ngực, bụng,…rắn chắc và vạm vỡ xiết bao, biết bao giờ tui mới được như hắn nhỉ,tui trố mắt nhìn hắn kinh ngạc, hắn thoáng bắt gặp ánh mắt đó của tui hay sao ấy, vội vàng tui quay qua chỗ khác liền…
-Hai người nói chuyện gì mà vui dzậy?-bất chợt hắn lên tiếng.
-Ờ, mai mốt chở thằng Hoàng vô đây chơi thường xuyên nghen An!
-Dạ, má chấm Hoàng rồi hả?
-Ừ, tao kết nó rồi,nó mà là con gái tao sẽ cho mày quen nó…haha..
-Bác nói gì vậy, con sao là con gái được!
-Tao giỡn vui thôi nha tụi bây, đừng có tưởng thiệt, chết luôn áh!
Mặt tui đỏ như trái gấc, khi không bà ấy lại giỡn quá trớn như vậy,hắn sẽ nghĩ gì nhỉ…Tui nhìn qua hắn thấy hắn nhìn tui mà cười cười…Sau đó tui ở lại nhà hắn chơi và thưởng thức món chè đậu đen do chính má hắn trổ tài chế biến…Qua đó tui cũng học lóm một ít kinh nghiệm của bả…
Lúc lên phòng hắn chơi, tui bắt gặp chân dung ảnh hắn chụp với một đứa con gái, nhìn thôi cũng đủ biết đó là bạn gái của hắn rồi…vì chỉ có vậy mới làm khuôn mặt hắn trong hình hạnh phúc đến như vậy…
Wow! Phòng hắn nhiều sách ghia, đủ chủng loại hết nhưng đa số là sách liên quan tới ngành học của hắn nhiều hơn, gì mà “nhập môn lập trình”, “toán cao cấp”, “điện tử học”,…Hắn là sinh viên năm 2 Đại học Bách Khoa mừ…nhưng mà nói chung tui chẳng hứng thú gì tới mấy loại sách này…
Bất chợt tui rú lên kinh ngạc khi thấy một xấp “áo mưa” màu đỏ đỏ hiệu “OK”, được đút nhét trong một chồng sách,tui lôi ra thử, phút chốc bao nhiêu hình ảnh tốt đẹp của tui về hắn tan biến hết, hắn là con người nhơ nháp đến như vậy sao, thật là đáng khinh bỉ, vậy mà tui cứ ngỡ là hắn còn ngây thơ trong trắng lắm vậy mà…Gớm!!!