Ký Túc Xá Nam 607 - Chương 9
“Sao mày biết?” Đăng hỏi, không hề có vẻ gì xấu hổ: “Mà… thật ra là 5 cơ!”
“Xạo c*c.” Uy không tin liền hắng giọng nêu ra bằng chứng quyết định: “Hôm qua tao đếm rồi, trên sàn có 4 cái bcs thôi.”
“Đệt má! Đến cái đó mày cũng đi đếm á?” Đăng hơi vò đầu bất lực, phải biết cái ký túc xá 607 toàn thú động dục này thì việc chỉ 4 lần một đêm có hơi xúc phạm. Hết cách, Đăng nói huỵch toẹt mẹ ra: “Lần cuối tao bắn vào trong!”
“….”
Uy hơi im lặng, nhưng không tốn quá nhiều thời gian để nó sốc lại tinh thần: “Thật ra 4 lần 1 đêm so với người thường đã tốt lắm rồi….. mày không cần ngại đâu.”
“!”
“Má mày-…” Đang tính chửi thì bỗng Uy cúp máy ngang khiến Đăng tức muốn hộc máu. Thế là trong một thoáng nó không nhận ra bên cạnh nó tự khi nào đã đậu một chiếc xe.
Rất nhẹ nhàng và thanh lịch, còi chiếc xe hơi vang lên làm Đăng giật mình. Vãi, vậy mà người ngồi trong xe lại là Hoàng Thiên. Thật tình thì trong tiềm thức Đăng vẫn luôn đinh ninh rằng Thiên sẽ đón nó bằng chiếc xe hồi trước, nhưng có lẽ cái nghèo đã giới hạn sức tưởng tượng của nó, đại gia sao lại chỉ có một chiếc xe?!!!!!!
Đăng chợt cứng người, những lời nó nói với Khánh Uy không phải bị vị kia nghe được rồi đấy chứ? Lòng vẫn bồn chồn, hít một hơi sâu rồi nó mạnh dạng chui tọt vào ghế lái phụ, điềm nhiên như thể dù trời có sập xuống thì nó vẫn luôn trong sạch: “Chú đến khi nào vậy?”
Hoàng Thiên không khởi động xe ngay, một tay đặt trên vô lăng, ngón tay còn hơi nhịp nhịp như đang có điều suy tư. Thế rồi, anh chậm rãi nói: “Chắc là từ đoạn “Hết cách rồi, thằng nhóc đó dâm quá, miệng dưới cứ ngậm lấy tao không buông làm tao hơi mệt.”.”
Nghe từng câu từng chữ Thiên thốt lên mà lòng Đăng lạnh toát, lưng đã sớm ướt đẫm mồ hôi. Cả buổi ngồi xe đó Đang im thin thít, ngoan như cún.
Thiên chở Đăng vào một tòa căn hộ cao cấp, từ khi xuống xe đến khi vào thang máy nó đều ngoan ngoãn lẽo đẽo theo sau Thiên, trong lòng sớm đã gào thét như bị ai đâm chém.
Căn hộ của Thiên rất đẹp, sang trọng, hiện đại và rất ngăn nắp. Đăng mãi ngắm căn nhà mà để quên 2 con mắt dưới đầu gối, cứ vậy rồi bất thình lình đâm mạnh vào lưng Thiên. Khi nó hoàn hồn thì đã thấy người đàn ông đó đứng sừng sững như một cái cột đình, ánh mắt lạnh lẽo như mặt hồ tĩnh lặng.
Nhìn vào đôi mắt ấy khiến cả người Đăng lạnh lẽo, cái khí thế áp bức này thật khiến người ta không rét mà run. Hoàng Thiên quay người đi, chả nói với nó câu nào. Anh ngồi xuống chiếc sô pha nhạt màu gần đó, khuôn mặt vẫn vô cảm đến sợ.
Đăng đến trước mặt Thiên, nó quỳ xuống, từ từ len mình vào giữa 2 chân anh. Rồi nó gục đầu vào một bên đùi Thiên, đôi mắt long lanh nhìn anh: “Chú ơi em sai rồi.”
Thiên nhìn vào đôi mắt khẩn thiết của nó, đáng yêu như một chú chó nhỏ. Anh không nói gì, chỉ nhướng mày nhìn nó diễn kịch.
Thấy Thiên không có vẻ dao động, Đăng vồ lấy đũng quần anh, vội vàng đánh thức cái chày nhỏ đang ngủ yên.
Đăng ngậm lấy cậu nhỏ của Thiên khiến nó cương cứng, nó liếp láp con cu kia, dáng vẻ dâm dục như một con mèo tới kì động dục. Thiên nhìn nó: “Đây là cách em xin lỗi tôi?”
“Phải đó!” Đăng rất sảng khoái đáp lại, song với đó nó vẫn không quên nhiệm vụ mà nhả ra nuốt vào con quái vật của Thiên.
Thiên nắm tóc Đăng kéo ra sau, ánh mắt lạnh lẽo nhìn nó. Vì bất thình lình bị kéo ra nên mặt nó hơi nhăn lại, khoang miệng bị cưỡng chế tách ra khỏi dương vật khiến nước miếng kéo thành một sợi chỉ dài.
“Ưm-” Đăng khó chịu nhíu mày: “Chú làm em đau đó.”
“Thế lúc vui chơi bên ngoài sao không nghĩ tới sẽ bị đau?” Thiên lạnh giọng.
“Trời ơi, chả phải em đã xin lỗi rồi sao.” Đăng làu bàu: “Người già ai cũng khó tính như vậy hả?”
“HOÀNG HẢI ĐĂNG!” Mặt Thiên tối sầm, anh kéo mạnh khiến nó theo quán tính ngã lên người anh. Cả người Đăng nằm ngang qua người Thiên, anh không kiêng nể gì tuột mạnh quần Đăng xuống làm lộ ra bờ mong săn chắc trắng trẻo của nó.
“CHÁT!”
Một tiếng động to đến điếng người, ngay lập tức có một mảng đỏ lớn xuất hiện trên cánh mông Đăng. Cú đánh đó làm nó thót cả tim, nó không ngờ Thiên chả nói chả rằng mà đánh nó thật, lực đánh rất mạnh thể hiện rõ sự tức giận của Thiên.
Đau, đau chết đi được, chưa kịp để Đăng hoàn hồn thì lại một tiếng “chát” nữa vang lên. Lực đánh của một người đàn ông trưởng thành thật sự rất khỏe, huống hồ Thiên đang trong trạng thái tức giận, cú đánh lại càng tàn nhẫn hơn vạn phần.
Không kiềm được lòng mình, nước mắt Đăng ứa ra, vừa tủi vừa nhục. Nó vốn là đứa đào hoa,vẫn luôn được bao người ngưỡng mộ, vô số nữ sinh theo đuổi. Vào khoảnh khắc gặp Tịnh nó vốn tưởng bản thân đã đáy xã hội lắm rồi, nay lại còn gặp Thiên, thật sự khiến tự tôn của nó bay sạch.
Đăng không cam tâm, nó cố thoát ra nhưng thật tình nó không đấu lại gã này, chỉ mặc sức vùng vẫy cầu mong kì tích sẽ xuất hiện. Thấy dáng vẻ không yên phận của Đăng, Thiên lại hạ thêm một cái tát vào mông nó khiến chúng đỏ như quả cà chua. Sau đó lại đánh thêm mười mấy cái nữa, mặc cho nó khóc lóc xin tha như nào thì Thiên cũng kệ, đánh liên tục vào bờ mông Đăng khiến nó quằn quại.
Khi cảm thấy tâm trạng đỡ hơn, Thiên lại bế xốc người Đăng lên ép nó ngồi đối diện anh, lỗ dâm của nó đã sớm nằm sát bên dương vật Thiên. Thế rồi, anh lạnh giọng: “Tự cho vào nhấp đi.”
Người Đăng run run, nó không dám hó hé câu nào nữa, cả mặt đã sớm vươn đầy nước mắt chỉ biết mím môi làm theo lời Thiên. Mông nhỏ bị đánh đến muốn hỏng, cảm giác đầu khấc đưa vào lỗ dâm vừa đau vừa khó chịu.
Cu Thiên rất to, quen Thiên được một thời gian nhưng nó vẫn chưa quen được với cái thứ ác quỷ đó. Đăng bật khóc nhìn Thiên nhưng lại chỉ thấy anh đang nhíu mày tỏ vẻ bất mãn. Thế rồi, nó cố ép mình ăn vào cây dương vật thô to kia.
Thấy Đăng hôm nay quá chậm chạp, từ nãy đến giờ chỉ mới nuốt được nửa cây làm Thiên không tài nào vui nổi. Bất thình lình, Thiên nhấn eo Đăng xuống làm nó quằn mình, một phát lút cán.
“AH-…HỨC!” Đăng rên lớn, cậu nhỏ bắn ra ngay lập tức, cảm giác vừa đau vừa trướng làm nó không khỏi trợn mắt. Hơn nữa đêm qua Đăng lại dập Gia An như giã gạo, bắn tận 4 – 5 lần, giờ lại bắn nữa khiến lỗ tiểu của nó cảm giác rất xót.
“CHÁT!”
Thiên lại tát mạnh vào bờ mông Đăng, giọng điệu khó chịu: “Nhấp nhanh lên, chậm 1 nhịp đánh mông 10 cái!”
Đăng nghe thế liền khiếp sợ, bắt đầu nhấp như điên. Nhưng tư thế ngồi này làm dương vật vào sâu đến nổi cảm tưởng muốn nhét cả 2 túi trứng vào. Mỗi cú nhấp lút cán làm Đăng vô cùng thống khổ, bờ mông do nhịp nhấp vừa mạnh vừa liên tục khiến chúng đập vào đùi Thiên làm Đăng đau rát không thôi.
Nhấp được khoảng mười mấy cái khiến cả người nó như mất sạch tinh lực, tay chân bủn rủn chỉ muốn ngất, có lẽ vì thế mà nhịp nhấp cũng chậm đi.
“CHÁT!”
Thiên tát mạnh vào mông Đăng, như lời đã nói trước đó, “chậm 1 nhịp đánh mông 10 cái”, Thiên lại không nhân nhượng mà đánh vào mông Đăng 9 cái nữa khiến bờ mông kiều diễm thưở đầu chỉ còn lại mảng xanh mảng đỏ.
Không kiềm được, Đăng khóc nức nở: “Chú..ơ-i,…Đăn-g sai rồi, Đ-Đăng biết lỗi rồi chú ơiiii.”
Giọng nó vừa run, vừa nghẹn ngào mà khóc nấc lên, thế nhưng cái lỗ dâm bên dưới vẫn không quên nhiệm vụ mà nhấp điên cuồng ăn lấy ăn để con cu thô to.
“Ồ, biết sai rồi?” Thiên dùng giọng điệu hơi mỉa mai, 2 tay lại luồng vào trong áo rồi véo lấy đầu vú Đăng khiến nó khóc toáng lên, lại lần nữa xuất tinh.
“C-Chú ơii, kh-không…hứ-c…không bắn được nữa, th-tha cho em đi mà…hứccc.” Đăng bấu víu vào cổ áo Thiên, nài nỉ trong tuyệt vọng.
Thiên vuốt nhẹ mái tóc đã ướt đẫm mồ hôi của Đăng, hôn nhẹ lên trán em nó rồi lại ghé sát vài tai nó thì tầm: “Chẳng phải em bảo đêm qua làm được 5 lần sao? Bây giờ em làm tôi ra 5 lần tôi liền tha cho em.”
Vừa dứt lời, mặt Đăng tái mét như thấy ma, nước mắt khiếp sợ cứ không kiềm được mà tuông trào. Phải biết Thiên chưa bắn phát nào Đăng đã ra tận 2 lần, bây giờ lổ tiểu cũng cực kì xót, nếu để Thiên bắn 5 lần thì nó phải xuất liên tiếp bao nhiêu lần nữa đây?
_________________________________________
HÁP PI BỚT ĐAY TU MEEEEEE 🎉🎉🎉