I'll always love you - Chương 76
76.
Phong Nghi về đến nhà, thấy cổng mở toang. Nhớ lúc nãy hắn đóng lại rồi mới đi cơ mà. Vĩ Lạc không có trong phòng khách. Tiệm tạp hóa gần nhà đóng cửa nên hắn phải đi bộ ra đầu đường, xa chết được.
– Hừ, cổng không đóng, cửa cũng mở toang mà biến mất tăm, ăn trộm vào nhà cho biết!
Hắn đóng cổng, bực dọc đi vào nhà. Thấy đèn tầng hai sáng, hắn nghĩ Vĩ Lạc lên phòng mình. Tên này, lên đó làm gì không biết.
Vừa qua khỏi bậc thang cuối cùng, cánh cửa phòng anh Hải mở toang đập ngay vào mắt hắn. Anh Hải về rồi, sao hồi nãy hắn không thấy xe nhỉ? Hắn bước đến.
Sửng sốt………..
………..Bàng hoàng
………………………Chết lặng
………………………………….
Vĩ Lạc dựa vào tường, thở dốc. Chưa bao giờ nó cảm thấy mình cần không khí như lúc này. Trông nó thảm hại cực kỳ: đầu tóc bù xù, cúc áo bị tháo bung. Cài cúc lại, quay nhìn anh Hải đang say ngủ trên giường, nó bàng hoàng tự hỏi những ngày sắp tới phải đối mặt với anh như thế nào đây, rồi còn Phong Nghi nữa chứ…
Ra khỏi phòng, khép cửa lại nó đụng ngay Phong Nghi ở đầu cầu thang. Ánh mắt hắn nhìn nó thật lạ. Bình thường đó là một vũ trụ mênh mông và tĩnh lặng, nhưng ánh mắt đang chiếu vào nó kia chỉ toàn bóng tối. Mọi thứ vụn vỡ trong ánh nhìn vốn luôn điềm tĩnh đó.
– Mày bệnh hả? – Nó giơ tay ra sờ trán Phong Nghi nhưng hắn nhẹ nhàng né qua một bên, mắt hướng về căn phòng nó vừa bước ra:
– Anh Hải về rồi à? – Nghe giọng Phong Nghi vẫn bình thường, nó cũng hơi yên tâm.
– Ừ, ảnh say mèm!
– Vậy tôi đi pha cho ảnh một ly nước gừng.
Phong Nghi đi xuống nhà. Nó đứng nhìn theo, lòng bỗng thấy bất an. Chẳng lẽ… chẳng lẽ lúc nãy nó và anh Hải… Phong Nghi đã nhìn thấy?