I'll always love you - Chương 57
57.
– Tao hỏi mày, tối qua sao Phong Nghi ở lại nhà mày? – Nhỏ Hạ chìa cái bộ mặt quan tòa hỏi tội phạm nhân vào mắt Vĩ Lạc ngay khi nó bước vào cổng trường sáng thứ hai. Vĩ Lạc ngạc nhiên hỏi lại:
– Làm sao mày biết hôm qua Phong Nghi ở nhà tao? Tao đã dặn nó đừng nói với mày rồi mà?… Chết cha! – Nhận ra mình nói hớ, Vĩ Lạc vội lấy tay bịt miệng. Hạ trừng mắt nhìn nó:
– Bộ tao không biết hỏi anh Hải hả? Nói, hai đứa mày đã làm gì? – Trông Hạ chẳng khác gì một con cọp đang nhe nanh giơ vuốt. Vĩ Lạc trưng ra nụ cười đểu nhất có thể:
– Đêm tối, trời mưa, cúp điện, mày nghĩ tụi tao có thể làm gì?
– Mày… không lẽ mày… – Mặt nhỏ Hạ tự dưng đỏ lựng lên (con nhỏ này đang nghĩ cái gì không biết ^____^).
– Mày đang nghĩ bậy phải không? – Vĩ Lạc phải ráng lắm mới nín cười được. Hạ chối bay chối biến:
– Đâu có.
– Sao mặt mày đỏ quá vậy? – cố ngăn những tiếng “ha ha ha” thoát ra khỏi cổ họng, Vĩ Lạc lấy giọng nghiêm túc – Mày không cần lo, tao sẽ không bao giờ làm gì tổn hại “ông cụ non” đâu. Hôm qua tao sốt, nó chỉ qua chăm sóc tao thôi, rồi thì anh Hải trực đêm nên nó ở lại ngủ với tao…
– Ngủ với mày? – Có vẻ như Hạ sắp xỉu đến nơi (cái thằng Vĩ Lạc nó cố tình làm người khác hiểu lầm). Giờ đến lượt Vĩ Lạc đỏ mặt:
– Hiểu theo nghĩa trong sáng nhất cho tao nhờ. Mày đúng là đầu óc đen thui!
– Không có gì là tốt rồi. Mày mà dám đụng đến Phong Nghi thì chuẩn bị chết đi là vừa! – Hạ quay người bỏ đi.
– Khoan đã mày! – Thấy Hạ quay lại, Vĩ Lạc bối rối gãi đầu gãi tai – Mày… có thể bỏ cái vụ cấm vận đó đi được không?
– …
– Mày thích nhìn người khác đau khổ lắm hả? Tao yêu Phong Nghi thiệt mà!
– Hả? – Hạ trừng mắt làm Vĩ Lạc vội vàng đính chính:
– Xin lỗi, tao quen miệng, ý tao là năm cuối rồi, bạn bè cũng nên để lại những kỷ niệm đẹp cho nhau đúng không?
– Kỷ niệm của Phong Nghi vốn không nên có mày trong đó! – Hạ lạnh lùng. Tự ái nổi lên, Vĩ Lạc không thèm nói chuyện mềm mỏng nữa. Nó gay gắt vặn lại:
– Ý mày là sao?
– Mày thừa hiểu mà? – Hạ cười như muốn chọc tức nó.
– Mày… – Vĩ Lạc cảm thấy đầu mình sắp bốc khói – Chẳng lẽ làm bạn với nó tao cũng không thể?
– Mày đâu có coi nó là bạn! – Hạ chiếu tia nhìn nghiêm khắc vào Vĩ Lạc – Thôi dẹp, tao không muốn nhắc chuyện này nữa. Mày có tin tao sẽ nói cho anh Hải nghe và mày sẽ say goodbye với Phong Nghi luôn không?
– … – Nó tức đến mức không thốt được lời nào. Hạ kết thúc câu chuyện:
– Hiểu rồi chứ? Tốt nhất là mày tránh nó xa một chút.
Nói xong Hạ bỏ vào lớp để lại “củ đậu phộng” đứng lặng với một cục tức to đùng.