Đứa con bị chúa bỏ quên - Chương 12
Chap 12:
Tại Phòng Nó, Nhà Nó ^^
Bây giờ là 11h30
– Trang, sao tỷ chưa về?
Nhỏ uể oải nằm trên giường nó ( cái mồm vừa nãy làm việc hết công suất đây mà ;)) ).
– Thôi cưng, tối nay tỷ ngủ đây nhé cũng muôn rồi.
Nhỏ cười một cách dâm đãng làm nó rùng mình =)).
– Ôk thôi, cho bà nằm đất ^^
…..
6 giờ sáng, nó đã bị nhỏ Trang thức dậy. Còn khá ngái ngủ, nó mở mắt thì đã thấy nhỏ Trang với vẻ mặt khá hình sự.
– Bảo nè ;))
– Sao tỷ, gọi đệ sớm vậy thế có chuyện gì nào.
Nhỏ cười, lấy trong túi áo ra một bức ảnh. Ảnh ai thế nhỉ?
– Sặc, ảnh thằng cha Minh à?
– Ừ, hihi đệ chung lớp với ảnh, phiền đệ nói với ảnh kí cho tỷ một chữ vào bức ảnh này đc không?
Nhỏ tỏ ra vẻ ngây thơ, cốt để tôi đồng ý đây mà. Nó ngáp một hơi dài rùi nói:
– Đệ chịu thôi, đệ ghét tên đó lắm.
– Đy mà, Tỷ xin đệ đó …… Please
– Ừ để đệ cố xem sao TT ( từ chối chắc bị nhỏ phanh thây mất =)) )
………… Chúa ơi, con lại bị đầy đọa chuyện gì đây
…
……..
Lớp 12A1 Trường Nam Sinh XY
Hắn, đang nằm gục trên bàn
Nó, tiến lại gần
– Minh ơi
Hắn giật mình quay lại
– Có chuyện giề ( giọng ngái ngủ ^^ )
Nó xòe bức ảnh mà nhỏ Trang gửi, thoáng chút đỏ mặt
– Àhhh nhỏ Trang hum qua đó, nhỏ mún xin chữ ký của Minh nhờ mình xin hộ ? Hihi Minh ký giùm nhé ^^ ( Tỏ ra dễ thương hết mức có thể =)) )
– Không cho, Hắn gạt phắt đi!
– Sao dza. ( Tỏ ra dễ thương hơn nữa ;)) )
– Tôi ngu sao mà không biết, đồ biến thái như ông viện cớ người ta nhờ để xin cho mình chứ gì >.< ( lời lẽ cay độc TT) - Tôi.... - Ha ha không nói được chứ gì? Biết ngay mà nói trúng tim đen rồi... Cảm Tôi rùi chứ gì khà khà - Ai thèm chứ, tôi xin cho bạn tôi thật mà ( Giọng bắt đầu nghiêm túc, cú rùi nha ^^ ) - Thế ông không phải xin cho ông à? Mặt hắn thoáng nhăn nhó >.< - Àhh, ừ .. xin cho bạn mà ;)) - Thế tôi không cho đâu ( :-O lạ nhỉ ) - Ơ này.... Hắn đứng phắt dậy Nó túi tay áo Hắn vung nhẹ tay .... Cũng đủ làm nó ngã Tức thật, vậy mà hắn cũng không thèm quay lại.... - Bảo sao lại ngã thế? Đúng lúc đó, Luân đi đến và đỡ nó dậy ( anh hùng giúp mỹ nam đây ;)) ) Mắt nó đỏ hoe, gục vào vai Luân ( ướt át quá ) rùi Luân an ủi ( ồh chỗ này hàn xẻng quá) Khi bình tĩnh lại, nó bắt đầu kể tội hắn...( hiện đang rất ức chế ;)) ) Luân cười như '' bố đẻ em bé '': - Bảo ngốc thiệt, sao không bảo Luân. Chắc chữ ký của Luân có giá hơn Minh nhỉ ( Á à tự tin gớm ^^) - Ừ nhỉ, thế mà không nghĩ ra. Mặt nó xị xuống Hắn đưa tay lên xoa đầy nó và nói: - Bảo càng lúc càng dễ thương đó. Đây để Luân ký cho bạn Bảo nhé, tên Trang phải không nhỉ? ^^ Nói xong, hắn lấy trong túi ra một bức ảnh. Ồhh ảnh của hắn, kí vào đó một cách khá điêu luyện và đưa cho nó: - Nè cầm lấy đi '' Hỳ hỳ, ảnh đẹp thiệt. Zai đẹp chữ kí cũng đẹp nữa =)) '' nó cười ....................... Tại Phòng 215 Khu Kí Túc 8 pm - Đồ đáng ghét..... - Đồ con mèo....... - Đồ con heo.... - Cái đồ .... đồ ....... Nó vừa bôi thuốc lên vết tím mà buổi sáng hắn gây ra cho nó ( rất may là hắn không có ở đây ^^ ). ... ....... Bây giờ là 11h pm Sao hắn vẫn chưa về nhỉ? Nó thầm thì '' mà sao nó phải đợi ''. Thôi, đi ngủ kệ hắn ...... 6h sáng.... Giường hắn vẫn còn gọn gàng Cả đêm qua hắn không về sao Lòng buồn mang mác Nó đứng dậy thì để ý trên bàn có vậy gì đó ........ Một bức ảnh và một tờ giấy Ảnh của hắn : Hà Quang Minh Và tờ giấy có ghi '' Cái ảnh ông đưa tôi nhìn xấu quá. Lấy cái này mà đưa cho bạn ông nè ;)) '' -..... hừ Phòng 215 Khu Kí Túc Trường Nam Sinh XY ... ...... Nó mỉm cười '' ừ, công nhận đẹp thật '' ;))........................